Mùa hoa dại - Thái Anh
Thân trộm
Nghề trộm gia truyền mấy đời rồi
Cụ tổ dặn chỉ trộm thơ thôi
Trái tim bà chủ không dám động
Bởi của riêng ai đã cất rồi
Trộm này lão luyện vẫn rất nghèo
Hành trang khúc khích mãi mang theo
Trộm xong dí dỏm còn vương lại
Công an bảo vệ thấy... mắt nheo
_____________________________
Trạc Tuyền đoạn cuối đường tu
Nợ trần chưa dứt vi vu nâu sồng
Văn thơ tui chửa ra gì Mà trộm muốn vào để mang đi Mai này 'Có tài' làm thi sĩ Chắc trộm sẽ mang cả mình đi (phải nghĩ xem sao..hehe.) Thôi mình tính toán vụ này xem sao.? Nếu lợi thì cho trộm vào Nếu mà bất lợi...ta rào ta quây.! Trộm 'gia truyền' cũng phải bó tay.! Thái Anh
Bần tăng xin tặng thêm BS Thái Anh pho kinh soạn năm 1997 khi bần tăng bị sốt xuất huyết nằm viện 2 tháng trời tại Bv công trình thủy điện Yaly tỉnh Gia lai. Chỉ chép lại theo trí nhớ.
Tình yêu nhà giải phẫu
Vệt dao lướt trên làn da trắng mịn
Máu hồng từ mao mạch ứa ra
Trong cơn mê em nào có biết
Trong lòng anh không thể nhói đau
Em là một tòa kiến trúc thiên nhiên
Cho các nghệ sỹ trào dâng cảm xúc
Cái đẹp đã hóa thân vào bao kiệt tác
Để thế gian chiêm ngưỡng ngàn đời
Nhưng giờ đây dưới làn ga vải trắng
Cái đẹp là sự sống từng giây
Mỗi quyết định không thể nào sai sót
Dù chỉ là phần vạn mà thôi
Thi sỹ yêu bằng những vần thơ bay bổng
Nhạc sỹ yêu bằng những bản nhạc du dương
Còn tình yêu của nhà giải phẫu
Là những đường dao chính xác kịp thời
Là nỗi niềm trăn trở khôn nguôi
Xoa dịu bớt nỗi đau người bệnh./.
(Chạt Tiền thiền sư)
CẢM ƠN BẠN ĐÃ THƯƠNG MẾN CHÚNG TÔI (thay mặt mọi đồng nghiệp...T.A tặng bạn Trạc Tuyền bài thơ này) Cảm ơn Người đã nói về chúng tôi Nói về những người suốt ngày thầm lặng Trong trang phục chiếc Bluse trắng Là tấm lòng chúng tôi cố đặng cứu người.! Khi áo choàng trên vai Là bỏ hết ưu tư phiền toái Với đôi bàn tay nhẹ nhàng mềm mại Bắt đầu những thao tác thật nhanh Chiếc ống nghe dò hết ổ tim Dò hết lồng ngực người bệnh... Và lời nói ân cần nhẫn nại Là việc làm trong suốt đời tôi Khi bệnh nhân khỏi rồi Họ cười vui hàm ơn Bác sỹ Chúng tôi lặng cười đáp lễ Lòng cũng vui như thể chính mình... Cảm ơn Người đã nói về chúng tôi.! Chúng tôi nguyện mang cuộc sống cho đời Mang tiếng nói,tiếng cười trở lại... Với con người qua cái chết...Hồi sinh.! Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 03:41:51 bởi thaianh49 >
TÂM BỆNH
Con tim em giờ phút này đã mệt
Nó kiệt sức vì rung động quá nhiều
Quá nồng nàn thổn thức vì yêu
Nhớ thương anh ,buồn nhiều hơn vui vẻ
Nó biết rằng nó không còn có thể
Trao trọn đời của nó cho anh
Nên nó càng đau,càng suy kiệt sức mình
Đành im lặng...chờ nắng lòng êm dịu
Thái Anh
Trích đoạn: thaianh49
TÂM BỆNH
Con tim em giờ phút này đã mệt
Nó kiệt sức vì rung động quá nhiều
Quá nồng nàn thổn thức vì yêu
Nhớ thương anh ,buồn nhiều hơn vui vẻ
Nó biết rằng nó không còn có thể
Trao trọn đời của nó cho anh
Nên nó càng đau,càng suy kiệt sức mình
Đành im lặng...chờ nắng lòng êm dịu
Thái Anh
Cắt phứt cho rồi
Sao em cứ phập phồng lo sợ
Một ngày kia mệt lử
Trái tim em vấp ngã trên đường ngăn...
Trái tim em vỡ tan, vụn nát
Chẳng thể cưu mang bóng hình anh?
Sao em cứ thấp thỏm lo âu
Một ngày kia trái tim em cạn máu
Trơ cuống tim dài vì nhớ nhau
Em chỉ sợ sợi dây dài ngoẵng ấy
Anh ngại vướng chân nên cắt phứt cho rồi?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm,24/6/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 00:17:36 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: thaianh49
TÂM BỆNH
Con tim em giờ phút này đã mệt
Nó kiệt sức vì rung động quá nhiều
Quá nồng nàn thổn thức vì yêu
Nhớ thương anh ,buồn nhiều hơn vui vẻ
Nó biết rằng nó không còn có thể
Trao trọn đời của nó cho anh
Nên nó càng đau,càng suy kiệt sức mình
Đành im lặng...chờ nắng lòng êm dịu
Thái Anh
Cắt phứt cho rồi
Sao em cứ phập phồng lo sợ
Một ngày kia mệt lử
Trái tim em vấp ngã trên đường ngăn...
Trái tim em vỡ tan, vụn nát
Chẳng thể cưu mang bóng hình anh?
Sao em cứ thấp thỏm lo âu
Một ngày kia trái tim em cạn máu
Trơ cuống tim dài vì nhớ nhau
Em chỉ sợ sợi dây dài ngoẵng ấy
Anh ngại vướng chân nên cắt phứt cho rồi?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm,24/6/2008
< Sửa đổi bởi: Liên Thơ -- 24.6.2008 23:17:36 >
_____________________________
Nếu biết rằng anh tàn nhẫn như vậy Em yêu làm chi để khổ thế này.? Tình em nồng thắm anh không lấy Em chết đi rồi -Anh thấy có vui.? Nếu biết rằng tình sẽ có ngày Chia tay bằng một phát dao phay Cắt lìa cuống tim cho máu chảy Em ở dưới mồ...chết vẫn còn cay..! Bạn Liên Thơ ơi.! ủa hôm nay bạn mới thay tên à..? TA cứ tìm mãi cái tên dài quen thân mãi...ừ ,rút ngắn vậy hay đấy chúc vui nhé Thái Anh
Xin tặng Bác sỹ Thái Anh pho kinh của nữ sinh Y khoa Hà nội khóa 1979-1984 mà bần tăng còn nhớ được :
Mong chóng về già
Mong chóng về già ngồi kể chuyện cùng nhau
Về cái thời chúng mình đang sống
Đời sinh viên vui buồn mơ mộng
Ai đã qua rồi chắc dễ gì quên
Mình sẽ quay về những năm tháng ấm êm
Mái trường y giường tầng với căn buồng hạnh phúc
Những đôi vợ chồng yêu nhau như thật
cũng ghen hờn bâng quơ
Thuở ấy chúng mình tối tối đọc thơ
Mỗi đứa một câu mỗi người một ý
Mẩu bánh mì nâng tâm hồn thi sỹ
Để hồn thơ lai láng trong lòng
Mình sẽ quay về những tháng năm
Cả bọn tuổi hăm mà phòng không có khách
Đêm thứ bảy nghêu ngao ngồi hát
Mồng 8-3 mình lại tặng hoa mình
Đấy cái thuở gọi là bình minh
Là ánh sáng tám giờ chiếu qua góc vách
Thể dục buổi sáng được xem như nét gạch
nối liền hai giấc mơ
Thuở ấy chúng mình sống cũng lên thơ
Mừng sinh nhật ăn toàn khoai với sắn
Một bát cháo hành bày năm bảy bận
Gạo ít người đông thêm nước lại đầy
Thuở ấy cả bọn nghe nhạc Đặng Thái Sơn
Sột soạt suốt đêm chúng mình kéo nhị
Thương nhau thuốc D.E.P nối nhịp cầu
Mong chóng về già ngồi kể chuyện cùng nhau
về cái thời chúng mình đã sống
Đời sinh viên vui buồn mơ mộng
Ai đã qua rồi chắc dễ gì quên...
Pho kinh này bần tăng "chôm" được của người bạn tên là Trịnh Thị Khanh BS chuyên khoa Thần kinh sau này nghe nói làm ở BV Hữu Nghị Việt- Xô HN. Vì Nàng đi lấy chồng ngay khi ra trường nên bần tăng niệm kỹ còn nhớ đến bây giờ. Hy vọng BS Thái Anh cũng có những kỷ niệm về thời SV của mình để so sánh.
Nếu ai có biết BS Khanh mà đọc pho kinh này xin làm ơn chuyển giúp trả lại chủ nhân của nó. Bần tăng xin vô cùng cảm tạ.
Xin BS TA cho vài dòng cảm nghĩ về bài thơ này./.
Bạn Trạc Tuyền thân mến, như Thái Anh đã hứa ,hôm nay T.A sẽ dần dần ghi lại các mẫu chuyện nhỏ thời Sinh viên của T.A để bạn cùng các thi hữu chia sẻ cái thời mơ mộng ,nghịch ngợm đáng yêu... Thái Anh cũng sẽ cố gắng tìm bằng đựợc đồng nghiệp mà Trạc Tuyền muốn tìm-Người đã có pho kinh sử mà bạn đã chôm của họ (chắc là cũng mê con gái trường y) Ai ơi chớ lấy gái trường y Hai tư cửa ải...còn gì là xuân...! ( hai mươi tư lần thi đó các bạn.!) CÂU CHUYỆN CỦA TÔI
CHUYỆN MỘT/ VỢ ĐIẾU ĐÓM
Lớp tôi có anh Sửu
Sứt răng cửa
Nghèo không có tiền thay
Anh để vậy
Suốt sáu năm đại học
Con gái trong tổ
Tranh nhau làm vợ anh
Gọi là anh Sửu móm...
Vợ Một: quýet nhà
Vợ hai: Điếu đóm ( t.A nhận chức này)
Vợ ba: Đi chợ
Vợ bốn: Thổi cơm
Vợ năm: Dọn dẹp
Vợ sáu: Đọc thơ
Vợ bảy: Giặt phơi quần áo...
Chúng tôi phân công như thật
Giữa tháng bu đến thăm
Lũ con gái tranh nhau gọi bầm
Bầm cười tít
Mừng vui con mình có bạn bè quấn quýt
Và đứa nào nó cũng đòi làm dâu...!
Thái Anh
CÂU CHUYỆN HAI -CÁI TÊN ÁI THANH
Giờ đầu tiên vào lớp
Thầy ngoại ngữ đứng chào
Cả lớp bỗng xì xào
Thấp quá..!
Thầy dò sổ điểm danh
Gọi Thái Anh lên lớp
Tôi đứng lên cạnh thầy...
Cả lớp cười toáng.!.!.!
Vì tôi cao hơn một cái đầu
Từ đó
Không bao giờ tôi lên bảng
Thầy chỉ gọi
Đứng tại chỗ trả lời
Nhưng có điều
Thầy toàn gọi ngược
Cứ gọi hoài cái tên Ái Thanh.!
Thái Anh
Thầy toàn gọi ngược
Cứ gọi hoài cái tên Ái Thanh.! Thái Anh Nếu thầy gọi ái khanh có khi giờ làm hoàng hậu mình cũng thơm lây./. Xin cảm ơn Thái Anh
Theo chỗ tôi dò hỏi thì Bà Bs Trịnh Thị Khanh hiện giờ vẫn ở BV Hữu Nghị Hà Nội có chồng là sỹ quan phòng không không quân cưới ngay sau khi ra trường sau đó học thêm 3 năm Chuyên khoa thần kinh ở Bv bạch Mai.Tôi chôm được cả quyển kinh nhưng thích pho ấy và nghiền đến bây giờ còn nhớ. Đáng tiếc tôi gửi một người cầm trả cuốn kinh ấy thì bị thất lạc mất.
Chỉ cần gửi email về Bv Hữu nghị Hà nội là có khi nhận được nhưng tôi làm không được vì không biết cách tìm địa chỉ trên mạng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 23:15:59 bởi Trạc Tuyền >
Thương thay con gái trường y Năm tư cửa ải còn gì là xuân
Hôm nào tên trộm cũng vào đây
Lành nghề xoá hết dấu vân tay.
Nhưng ... tội nặng hơn thì chẳng xoá
Để lại ... vân môi khiếp thế này !!!
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Thầy toàn gọi ngược
Cứ gọi hoài cái tên Ái Thanh.!
Thái Anh
Nếu thầy gọi ái khanh có khi giờ làm hoàng hậu mình cũng thơm lây./.
Xin cảm ơn Thái Anh
Theo chỗ tôi dò hỏi thì Bà Bs Trịnh Thị Khanh hiện giờ vẫn ở BV Hữu Nghị Hà Nội có chồng là sĩ quan phòng không không quân cưới ngay sau khi ra trường sau đó học thêm 3 năm Chuyên khoa thần kinh ở Bv Bạch Mai.Tôi chôm được cả quyển kinh nhưng thích pho ấy và nghiền đến bây giờ còn nhớ. Đáng tiếc tôi gửi một người cầm trả cuốn kinh ấy thì bị thất lạc mất.
Chỉ cần gửi email về Bv Hữu nghị Hà Nội là có khi nhận được nhưng tôi làm không được vì không biết cách tìm địa chỉ trên mạng.
******************************* Thi thoảng cảnh vui chỗ này ...lại là cảnh buồn chỗ kia. Đôi khi nghịch cảnh cứ làm cho cuộc sống thêm thi vị dẫu không ai trong chúng ta muốn có nó... Lại nói về nỗi nhớ...Nỗi nhớ mới đáng yêu làm sao, nó làm cho trái tim ta trở nên kì diệu... Liên Thơ thử hoá thân vào chàng trai ...để tập thất tình một lúc xem có giống không nhé! Em ơi, sao vội lấy chồng? Sao em sớm vội lấy chồng Bỏ anh sầu nhớ ...từ ngày pháo bay... Pháo bay ...tan nát cõi lòng Xác hồng vỡ vụn trái tim lặng thầm... Lê Minh Liên Thanh Thơ 22 giờ 20 phút, 25/6/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2008 01:39:35 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: hoangau
Hôm nào tên trộm cũng vào đây
Lành nghề xoá hết dấu vân tay.
Nhưng ... tội nặng hơn thì chẳng xoá
Để lại ... vân môi khiếp thế này !!!
Trộm này là trộm thật khác người
Trôm thơ trộm cả một nụ cười
Trộm trái tìm nàng rồi tự thú
Sẵn sàng chịu án cả một đời...
anhtrangthu
quote:
Trích đoạn: hoangau
Hôm nào tên trộm cũng vào đây
Lành nghề xoá hết dấu vân tay.
Nhưng ... tội nặng hơn thì chẳng xoá
Để lại ... vân môi khiếp thế này !!!
trích tho Anh trangthu
Trộm này là trộm thật khác người
Trôm thơ trộm cả một nụ cười
Trộm trái tìm nàng rồi tự thú
Sẵn sàng chịu án cả một đời...
TrangThu
Em có một trái tim vàng (giống lyenson) Sợ trộm sơ ý chàng màng đem đi Nên em đã vội bọc chì Gửi trong lồng ngực chàng thì ở quê Trộm vào nhà cứ ủ ê Tìm tim không được...bê về cái chi.? Em rằng ông thích thứ gì Rượu ngon.? tràng hạt...? cứ việc mang đi mà dùng Hàng xóm chớ sợ lung tung Em đã giữ chặt tim khùng của em..! Anh TrangThu ơi.! mình dạo này thoắt ẩn thoắt hiện vì bận quá ,chỉ kịp vào đáp lễ các bạn rôi out thôi,chào và cảm ơn bạn nhé Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 01:17:30 bởi thaianh49 >
Trích đoạn: thaianh49
Trích đoạn: hoangau
Hôm nào tên trộm cũng vào đây
Lành nghề xoá hết dấu vân tay.
Nhưng ... tội nặng hơn thì chẳng xoá
Để lại ... vân môi khiếp thế này !!!
trích tho Anh trangthu
Trộm này là trộm thật khác người
Trôm thơ trộm cả một nụ cười
Trộm trái tìm nàng rồi tự thú
Sẵn sàng chịu án cả một đời...
anhtrangthu
Em có một trái tim vàng (giống lyenson)
Sợ trộm sơ ý chàng màng đem đi
Nên em đã vội bọc chì
Gửi trong lồng ngực chàng thì ở quê
Trộm vào nhà cứ ủ ê
Tìm tim không được...bê về cái chi.?
Em rằng ông thích thứ gì
Rượu ngon.? tràng hạt...? cứ việc mang đi mà dùng
Hàng xóm chớ sợ lung tung
Em đã giữ chặt tim khùng của em..!
Anh TrangThu ơi.! mình dạo này thoắt ẩn thoắt hiện vì bận quá ,chỉ kịp vào đáp lễ các bạn rôi out thôi,chào và cảm ơn bạn nhé
Thái Anh
*****************************
Lại nói về trái tim
Trái tim lỡ dại bọc chì
Đem đi phân giải tim yêu mãi còn
Xin đừng ví với vàng son
Tim yêu mãi đập nhịp đời thiết tha...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa,26/6/2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: