 
    
  
    
    
    
        
        
     Mùa hoa dại - Thái Anh
        
        
    
    
    
	
        
    
    
        
        
            
            
              
Xin được chia sẽ với tâm trạng của TA nha, TA giàu lòng nhân ái quá...Hy vọng trong mỗi chúng ta đều làm được một câu chuyện cổ tích giửa đời thường để cùng nhau xoa dịu nỗi đau, nỗi bất hạnh của các em...)
 
   
  
 
   
  
 ANH <THUYỀN KHÔNG BẾN ƠI >....Bài thơ của anh và những tâm sự của anh cũng rất hợp ý với Thai Anh....và TA xin cảm ơn anh về bài thơ chia sẻ này.Nhờ sự khích động của anh.TA lại có bài thơ khác nói về câu chuyện đời thường..cũng là nỡi đau của nhiều người
ANH <THUYỀN KHÔNG BẾN ƠI >....Bài thơ của anh và những tâm sự của anh cũng rất hợp ý với Thai Anh....và TA xin cảm ơn anh về bài thơ chia sẻ này.Nhờ sự khích động của anh.TA lại có bài thơ khác nói về câu chuyện đời thường..cũng là nỡi đau của nhiều người 
    
                XIN ĐỪNG GÂY NÊN TỘI              Tình yêu đó thật đắm say dịu ngọt          Những phút nồng nàn đắm đuối bên nhau          Có bao giờ mình suy nghĩ trước sau          Hay khi yêu.... là cho nhau tất cả.!              Không giữ gìn và chẳng hề nấn ná          Thân xác mình vội vã cuồng dâng          Cho ai kia.! Người quyến rũ bội phần          Người thật đẹp.! Thật hào hoa phong nhã              Đồng tiền kia và những điều hoa lá          <<EM là người mà anh đã chọn yêu...         Em là người mà anh sẽ nuông chiều..         Sẽ là..!.Là vợ anh...Cưng ạ. !      >>              THời gian  ! Tình vụt tắt nhanh quá           Cô biết tìm người yêu ở địa chỉ nào?          Mầm thai trong người cô đã nôn nao          Cô lo sợ..Con chào đời  ! Ai là bố.?              Cô đi tìm cha cho đứa con xấu số           Đi tìm hoài...ông bố vẫn biệt tăm          Cái thai trong người đã đến tháng năm          Cô đành lấy bệnh viện làm nhà cho đứa trẻ             Hỡi những con người không lương tâm làm mẹ         Hãy đến nhìn lần nữa đứa bé trong nhà thương         Hãy thôi đi những phút yêu điên cuồng         Để không còn sinh ra những mầm non vô tội             Hỡi những thanh niên nhiều tiền lắm của         Hỡi các bậc trung niên đã chán ghét vợ già         Xin các người hãy tỉnh lại buông tha          Cho những mối tình trăng hoa tội lỗi             Nếu đã yêu xin đừng gian dối          Xin đừng để lại đời những đứa trẻ không cha           Mầm non kia ! Nó làm gì ra tội.?         Chỉ có các người .! Tội rất lớn mà thôi  !                              THAI ANH                                                                                                                                                    
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: thaianh49 
   
                    
 HÃY QUAY VỀ ĐI EM
HÃY QUAY VỀ ĐI EM 
              (Tặng các cháu bé đã lầm lỡ ) 
    
        Em đi đâu côi cút ở lề đường 
           Sao không về nơi có giường đệm ấm 
           Khuya lắm rồi sương lạnh tràn thấm đất 
           Em tội gì tự đày đọa tấm thân 
    
          Em sinh ra cha mẹ chẳng túng bần 
          Giàu có tiếng nơi đô thành bận rộn 
          Sao em để cho đời em đần độn 
          Bỏ học hành theo đuổi kiếp trần ai 
    
          Em hết tiên...Tiền đâu để xì kai.? 
          Cơn nghiện đến en gồng lên quằn quại 
          Giờ phút ấy em có hề nhớ lại 
          Tuổi thơ em êm ấm dưới mái nhà 
    
          Em có hề thương mẹ nhớ cha.? 
          Thất vọng vì con đã già đau vì khổ 
          Sự giàu có cũng theo con đổ vỡ 
         Tan nát rồi một tổ ấm yên vui 
    
         Hãy về đi em dù đã muộn rồi 
         Lấy ý chí mà đạp bằng tội lỗi 
         Bố mẹ giúp em qua kỳ nông nổi 
         Xây lại đời. Đổi lấy sự bình yên  
    
                    THAI ANH 
    
   
  
          Về Đi Em      Về đi em, quên tháng ngày dĩ vãng 
  Đi lầm đường lạc lối hút sách hoang 
  Cố hồi tâm làm cuộc sống đàng hoàng 
  Lúc đầu khó, về sau thêm dễ dãi 
   
  Về đi em, quên tháng ngày khờ dại 
  Sống điên cuồng chẳng nghĩ lại ngày xưa 
  Về đi em, trời đã sùi sụt mưa 
  Đừng để ướt cả hồn mình giá lạnh 
   
  Về đi em, cha mẹ già hiu quạnh 
  Đang ngóng chờ trông đợi dáng con yêu 
  Từ em đi, nhà cửa cũng tiêu điều 
  Em về nhé, cho hồi sinh sự sống 
   
  Về đi em, bắt đầu lại hy vọng 
  Cả cuộc đời dựng lại với yêu thương 
  Về đi em, đã tận đáy cùng đường 
  Chỉ còn lối đi lên, xây dựng lại 
   
  Nguyên Đỗ 
   
        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/F96E119987C8493D9267532DB810CC0B.gif[/image] 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2007 22:53:02 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Về Đi Em  
   
  
Về đi em, quên tháng ngày dĩ vãng  
  Đi lầm đường lạc lối hút sách hoang  
  Cố hồi tâm làm cuộc sống đàng hoàng  
  Lúc đầu khó, về sau thêm dễ dãi  
   
  Về đi em, quên tháng ngày khờ dại  
  Sống điên cuồng chẳng nghĩ lại ngày xưa  
  Về đi em, trời đã sùi sụt mưa  
  Đừng để ướt cả hồn mình giá lạnh  
   
  Về đi em, cha mẹ già hiu quạnh  
  Đang ngóng chờ trông đợi dáng con yêu  
  Từ em đi, nhà cửa cũng tiêu điều  
  Em về nhé, cho hồi sinh sự sống  
   
  Về đi em, bắt đầu lại hy vọng  
  Cả cuộc đời dựng lại với yêu thương  
  Về đi em, đã tận đáy cùng đường  
  Chỉ còn lối đi lên, xây dựng lại  
   
  Nguyên Đỗ 
   
   
   
   
  
 
   
   
   
   
   
             
 EM TRỞ VỀ
EM TRỞ VỀ 
    
      Trời ửng sáng vầng đông đã dậy 
      Chú bé gầy dụi mắt đẩy màn sương 
      Gió lạnh ban mai kết thúc đêm trường 
      Em chợt tỉnh cơn mê dài tăm tối  
    
      Em đã biết con đường em đi tới  
      Là mái nhà vui với mẹ cha 
      Là bữa cơm ấm áp ở nhà 
      Bao nỗi nhớ...kể cả con mèo bé xíu 
    
      Hôm nay đây em bỏ đời lăng bụi 
      Để trở về với cuộc sống bình yên 
      Để mãi mãi là đứa con hiền 
      Trong vòng tay mẹ cha và nhân loại  
    
                 THAI ANH 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 22:45:10 bởi thaianh49 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      [sm=10_point.gif]EM ĐI HỌC          Em cắp sách đến trường        Gặp cô giáo hiền đôi mắt thân thương        Gặp bạn bè xưa đã lên lớp khác trường        Chúng chào hỏi đứa nào cũng đẹp            Ngồi ngay ngắn , sách lên bàn em chép        Một đè bài thơ bình luận lớp năm        Cô đọc thơ lời thật đẹp ý vần        Hãy nói về <Công cha và nghĩa mẹ >            Em nắn nót viết lên từng chữ        Chút buồn buồn hối hận những ngày qua         Em lang thang không trở về nhà        Làm mẹ cha đau buồn khôn xiết            Em làm văn nhưng tình em rất thiệt (thật)        Nói về những nỗi buồn ,những bức xúc đã qua         Hứa quyết tâm học tốt không la cà        Quyết đền ơn mẹ cha và cô giáo                              Thai Anh           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                               
 CON CÚN CỦA TÔI
CON CÚN CỦA TÔI 
    
            Con cún của tôi  
            Nó đã chết thật rời  
            Chỉ mới hôm nay thôi 
            Nhìn nó thật là tội 
    
            Ôi con cún của tôi 
            Mới năm tháng tuổi thôi 
            Nghịch ngợm và hay vòi 
            Chạy lon ton theo tôi 
    
            Nó ăn phải bã chuột 
            Bỏ ăn - uống nước hoài 
            Nó chừng như cũng biết 
            Cái chết đã kề bên 
    
            Nó nhìn tôi thật hiền  
            Muốn nói điều ly biệt 
            Để đi vào cõi chết  
            Tôi mắt nhòe lệ rơi 
    
           Ôi con cún của tôi 
           Ta đã xa mày rồi 
           Thương mày lắm cún ơi 
           Hãy yên nghỉ dưới trời 
    
           Con cún nhỏ của tôi 
           Ta nhớ mày lắm thôi 
           Đắp mộ mày xong rồi 
           Mày đi nhé cún ơi..! 
    
               Thai Anh 
   ( nhớ một ngày buồn mất cún...) 
    
    
    
    
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 22:46:22 bởi thaianh49 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                            
 NGÀY GIỖ MẸ
NGÀY GIỖ MẸ 
    
          Mẹ yêu ơi hôm nay mẹ về nhé 
            Về bên con để con , mẹ xum vầy 
            Thắp nén hương con khấn mẹ hôm nay 
            Dâng đến mẹ một mâm đầy cổ lớn  
    
           Nghi nghút hương đưa khói bay lớn vởn 
           Có trầu cau như mẹ thích ngày xưa  
           Cơm nếp thơm ,gạo tám ,xôi dừa 
           Mẹ có được vừa lòng không hả mẹ? 
    
           Mẹ yêu ơi chúng con không còn bé 
           Sang giàu rồi mà mẹ chẳng còn bên 
           Giá mẹ còn sống để đền ơn 
           Công lao mẹ biển trời nào sánh được 
    
          Con chắp tay nguyện cầu ba điều ước 
          Một là cho mẹ bình yên 
          Hai là cho mẹ có lắm tiền 
          Không cực khổ như ngày xưa mẹ nhé 
    
         Điều thứ ba con cũng dành cho mẹ  
         Mẹ luôn về trong giấc ngủ của con 
    
                        Thái  Anh  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2008 15:03:22 bởi thaianh49 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tiếng rao mì gõ            Tiếng lắc cắc    thay lời rao hủ tiếu      cái âm thanh    nhẵn mòn hẻm phố    cái âm thanh lê thê nghèo khổ    Từ miền Trung sỏi cát theo vào                 Hẻm vắng      đói lòng nghe mì gõ    điệu nhạc buồn tha phương                  trẻ nhỏ   Ai ăn hết thùng hủ tiếu cho em?       Tiếng lắc cắc tàn theo bếp lửa      thu về những đồng bạc vun               rạc chân           tôi có đủ tiền      mua cả thùng tô-nô mì gõ    nhưng không thể nào mua hết            tiếng rao em.       (TA có từng ăn mì gõ chưa?  Có nghe tiếng lắc cắc của hai thanh tre chập nhau làm thay lời rao mì gõ.  Ngày xưa, khi đi học xa nhà, Thuyền tôi nhờ những tô mì gõ mà tạm quên đi những cơn đói qua đêm...Thương các em lắm, dù mưa hay nắng, tiếng lắc cắc vẫn vang lên tận hang cùng ngõ hẻm để tìmngười làm vơi bớt đi thùng mì gõ...Xin được viết lên đây, trong trang thơ của TA để đôi lúc chúng ta lắng đọng một chút tâm hồn và nhớ rằng trên đời này còn rất nhiều trẻ thơ đang bước vào đời quá sớm...)         [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/38095853C0D64CD7B5FC84F26B2AB30A.gif[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Tiếng rao mì gõ  
   
  Tiếng lắc cắc  
  thay lời rao hủ tiếu  
  cái âm thanh  
  nhẵn mòn hẻm phố  
  cái âm thanh lê thê nghèo khổ  
  Từ miền Trung sỏi cát theo vào  
   
  Hẻm vắng  
  đói lòng nghe mì gõ  
  điệu nhạc buồn tha phương  
  trẻ nhỏ  
  Ai ăn hết thùng hủ tiếu cho em?  
   
  Tiếng lắc cắc tàn theo bếp lửa  
  thu về những đồng bạc vun  
  rạc chân  
  tôi có đủ tiền  
  mua cả thùng tô-nô mì gõ  
  nhưng không thể nào mua hết  
  tiếng rao em.  
   
  (TA có từng ăn mì gõ chưa? Có nghe tiếng lắc cắc của hai thanh tre chập nhau làm thay lời rao mì gõ. Ngày xưa, khi đi học xa nhà, Thuyền tôi nhờ những tô mì gõ mà tạm quên đi những cơn đói qua đêm...Thương các em lắm, dù mưa hay nắng, tiếng lắc cắc vẫn vang lên tận hang cùng ngõ hẻm để tìmngười làm vơi bớt đi thùng mì gõ...Xin được viết lên đây, trong trang thơ của TA để đôi lúc chúng ta lắng đọng một chút tâm hồn và nhớ rằng trên đời này còn rất nhiều trẻ thơ đang bước vào đời quá sớm...) 
 
   
   
   
  
 
   
   
   
   
   
             
 LÀM GÌ CHO QUÊ HƯƠNG
LÀM GÌ CHO QUÊ HƯƠNG 
    
            Quê hương  vẫn còn bao nghèo khó 
            Ta làm được gì giúp trẻ nhỏ vui hơn 
            Để tuổi trẻ chỉ việc lo học giỏi 
      Không sớm bỏ học hành để kiếm kế sinh nhai 
    
                     Thái Anh 
    
      Anh Thuyền ơi.! Thái Anh chả được ăn mì gõ. Tuổi trẻ TA chỉ được nghe tiếng rao < ai bánh mì nóng đây,. hoặc ai bánh khúc nóng đây ..>Từ ngoài phố những đêm đông...chả biết bây giờ tiếng rao đêm như vậy còn không ?Nhớ lại cảnh nghèo cũng buồn anh Thuyền nhỉ 
   
                         
   
       
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2008 15:07:33 bởi thaianh49 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                            
 PHÒNG CẤP CỨU ĐÊM         (tặng nữ y tá bệnh viện G1 )             Bệnh viện về đêm trong lặng yên        Nhưng phòng cấp cứu vẫn còn đèn        Dáng cô y tá đi qua lại        Săn sóc những người đau đớn rên..            Lòng cô y tá như mẹ hiền        Dỗ từng người bệnh uống thuốc , tiêm        Cô thức qua đêm thâm quầng mắt         Vẫn dịu dàng như một nàng tiên            Bệnh viện về đêm lặng lẽ hơn        Nhưng phòng cấp cứu chẳng hề yên        Các bệnh hiểm nghèo luôn kéo đến        Nên phòng cấp cứu chẳng có đêm.!            Bóng người con gái áo trắng hiền        Vỗ về từng người bệnh kêu rên        Bệnh nhân đau đớn mê man chửi        Cô dịu dàng xoa... miệng vẫn cười            Ai đã bị ốm qua một lần        Gặp người y tá có đức nhân        Cơn đau - Có lời ân cần hỏi        Cũng sẽ giảm đi được mươi phần            Phòng cấp cưú đêm chẳng có đêm        Bác sỹ cùng bao y tá hiền        Vật lộn giằng co cùng thần chết         Cứu lại mạng người được bình yên            Phòng cấp cứu đêm - Chẳng có đêm..!                         Thái Anh
 PHÒNG CẤP CỨU ĐÊM         (tặng nữ y tá bệnh viện G1 )             Bệnh viện về đêm trong lặng yên        Nhưng phòng cấp cứu vẫn còn đèn        Dáng cô y tá đi qua lại        Săn sóc những người đau đớn rên..            Lòng cô y tá như mẹ hiền        Dỗ từng người bệnh uống thuốc , tiêm        Cô thức qua đêm thâm quầng mắt         Vẫn dịu dàng như một nàng tiên            Bệnh viện về đêm lặng lẽ hơn        Nhưng phòng cấp cứu chẳng hề yên        Các bệnh hiểm nghèo luôn kéo đến        Nên phòng cấp cứu chẳng có đêm.!            Bóng người con gái áo trắng hiền        Vỗ về từng người bệnh kêu rên        Bệnh nhân đau đớn mê man chửi        Cô dịu dàng xoa... miệng vẫn cười            Ai đã bị ốm qua một lần        Gặp người y tá có đức nhân        Cơn đau - Có lời ân cần hỏi        Cũng sẽ giảm đi được mươi phần            Phòng cấp cưú đêm chẳng có đêm        Bác sỹ cùng bao y tá hiền        Vật lộn giằng co cùng thần chết         Cứu lại mạng người được bình yên            Phòng cấp cứu đêm - Chẳng có đêm..!                         Thái Anh                                                      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Em Như Mẹ Hiền
  Em Như Mẹ Hiền 
 
 
Em, dịu dàng như bà mẹ hiền 
  Không màng mệt mỏi luôn cười duyên 
  Hỏi han chăm sóc từng con bệnh  
  Dẫu ngày hay đêm vẫn không phiền
 
Em, đem đến biết bao niềm tin 
  Con bệnh đang hành...không cảm thấy 
  Em giúp họ lòng can đảm ấy 
  Vì sống còn, được mất...cố vươn.
 
Em, như Mẹ Hiền luôn yêu thương 
  Kiên nhẫn, dịu dàng và bác ái 
  Cố giúp người qua cơn sợ hãi 
  Dẫu rất nhọc nhằn...nét vẫn tươi!
 
Em, xin cám ơn...cám ơn những người 
  Đã quên thân mình vì nhân loại 
  Đã hy sinh giúp người yên toại 
  Có mặt khắp nơi để giúp đời!
 
Sương Anh
 
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
                              
 MÙA HOA PHƯỢNG    (Thái Anh biết ở Việt Nam bây giờ mới vào đông...còn chỗ của các bạn thì thời tiết ra sao..?  Còn chỗ TA...thành phố Luanda  đã vào hè.Trên các đại lộ hoa phượng đã nở , dù chưa giữa mùa hè để hoa nở hết mình ,nhưng cũng đủ gợi cho tôi những kỷ niệm của tuổi học trò...một thời cắp sách và những chùm phượng vĩ...Các bạn hãy chia sẻ cùng TA bài thơ <Mùa hoa phượng  > nhé.  TA cảm ơn ..! )                                Hoa phượng nở rồi               Anh ơi hoa phượng nở               Nó nhắc em một thời nhung nhớ                Một thời hai ta ở sân trường               Anh hái chùm hoa để tặng em thương               Em dưới đất ngước nhìn anh cao tít               Suốt mùa hoa hai đứa mình xoắn xuýt               Chơi chọi hoa như con nítt nô đùa               Khoảnh khắc giờ đã chín mùa hoa                Chín mùa hoa gợi lòng em thương nhớ               Bao kỷ niệm tuổi thơ cùng anh đó               Giờ anh còn giữ nó không anh..?              Giờ anh còn nhớ nó không anh..?              Mái trường xưa với kỷ niệm êm đềm.....                  Anh còn nhớ không anh..? Anh còn nhớ              Buổi chia tay hai đứa mình nức nở              Để rồi tình ta giang dở  từ đây              Anh đi cùng cha sang học bên tây              Để lại em chuỗi ngày thương nhớ               Bao năm rồi khi mùa hoa phượng nở              Em lại nhớ hoài cái thưở đó bên anh..!                         THÁI ANH
MÙA HOA PHƯỢNG    (Thái Anh biết ở Việt Nam bây giờ mới vào đông...còn chỗ của các bạn thì thời tiết ra sao..?  Còn chỗ TA...thành phố Luanda  đã vào hè.Trên các đại lộ hoa phượng đã nở , dù chưa giữa mùa hè để hoa nở hết mình ,nhưng cũng đủ gợi cho tôi những kỷ niệm của tuổi học trò...một thời cắp sách và những chùm phượng vĩ...Các bạn hãy chia sẻ cùng TA bài thơ <Mùa hoa phượng  > nhé.  TA cảm ơn ..! )                                Hoa phượng nở rồi               Anh ơi hoa phượng nở               Nó nhắc em một thời nhung nhớ                Một thời hai ta ở sân trường               Anh hái chùm hoa để tặng em thương               Em dưới đất ngước nhìn anh cao tít               Suốt mùa hoa hai đứa mình xoắn xuýt               Chơi chọi hoa như con nítt nô đùa               Khoảnh khắc giờ đã chín mùa hoa                Chín mùa hoa gợi lòng em thương nhớ               Bao kỷ niệm tuổi thơ cùng anh đó               Giờ anh còn giữ nó không anh..?              Giờ anh còn nhớ nó không anh..?              Mái trường xưa với kỷ niệm êm đềm.....                  Anh còn nhớ không anh..? Anh còn nhớ              Buổi chia tay hai đứa mình nức nở              Để rồi tình ta giang dở  từ đây              Anh đi cùng cha sang học bên tây              Để lại em chuỗi ngày thương nhớ               Bao năm rồi khi mùa hoa phượng nở              Em lại nhớ hoài cái thưở đó bên anh..!                         THÁI ANH                                                                       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                             
 BA MƯƠI NĂM VỚI BÀI THƠ VIẾT Dở..!          (Thành phố Angola đã vào hè.hoa phượng đã đỏ rực trên các đại lộ...Tôi lại chạnh lòng nhớ về một kỷ niệm thật khó quyên..!)                         Hoa phượng đỏ một màu rợp phố                     Trưa nắng hè đổ xuống mênh mang                     Nhớ tuổi thơ mùa phượng vĩ mơ màng                     Ép nhung nhớ cánh hoa vào trang vở                         Có bài thơ ngày xưa em viết dở                     Bởi chữ yêu...Chưa dám mở trang lòng                     Đành gửi cùng cánh phượng bên trong                     Ba dấu chấm.! Với một dòng tâm sự                         Ba mươi năm rồi bài thơ em vẫn giữ                     Thời gian trôi nét chữ vẫn không mờ                     Vẫn thơm nồng tình thắm tuổi thơ                      Tuổi đi học thật dại khờ chân thực                         Những buổi tối làm xong bài cố thức                     Viết cho anh cả một bức thư dài                     Rồi mơ màng nghĩ đến ngày mai                     Anh nhận được sẽ đọc hoài đọc mãi                        Nhưng hôm sau gặp anh không dám lại                    Thấy dáng anh đã hãi mất linh hồn                    E thẹn rụt rè...Chết lặng tim luôn                    Tình vì thế trôi buồn theo một phía                        Đọc lại bài thơ em viết dở                    Trách thầm mình sao không nỡ gửi anh                    Để ba mươi năm tim vẫn chưa lành                    Vẫn khắc khoải giữa bao mùa phượng vĩ                        Hoa phượng hỡi.! Rực đỏ cùng ta nhỉ                    Giữa muôn cùng gió nắng hạn Châu Phi                    Bài thơ kia vẫn nhớ để em ghi                    Em chẳng muốn nó buồn theo dĩ vãng                       Phượng vẫn đỏ , vẫn mơ màng trước gió                   Bài thơ em vẫn đó chưa mờ                   Em viết cho anh một bài nữa trong mơ                   Tình thưở ấy và bây giờ vẫn thế                                    THÁI ANH
BA MƯƠI NĂM VỚI BÀI THƠ VIẾT Dở..!          (Thành phố Angola đã vào hè.hoa phượng đã đỏ rực trên các đại lộ...Tôi lại chạnh lòng nhớ về một kỷ niệm thật khó quyên..!)                         Hoa phượng đỏ một màu rợp phố                     Trưa nắng hè đổ xuống mênh mang                     Nhớ tuổi thơ mùa phượng vĩ mơ màng                     Ép nhung nhớ cánh hoa vào trang vở                         Có bài thơ ngày xưa em viết dở                     Bởi chữ yêu...Chưa dám mở trang lòng                     Đành gửi cùng cánh phượng bên trong                     Ba dấu chấm.! Với một dòng tâm sự                         Ba mươi năm rồi bài thơ em vẫn giữ                     Thời gian trôi nét chữ vẫn không mờ                     Vẫn thơm nồng tình thắm tuổi thơ                      Tuổi đi học thật dại khờ chân thực                         Những buổi tối làm xong bài cố thức                     Viết cho anh cả một bức thư dài                     Rồi mơ màng nghĩ đến ngày mai                     Anh nhận được sẽ đọc hoài đọc mãi                        Nhưng hôm sau gặp anh không dám lại                    Thấy dáng anh đã hãi mất linh hồn                    E thẹn rụt rè...Chết lặng tim luôn                    Tình vì thế trôi buồn theo một phía                        Đọc lại bài thơ em viết dở                    Trách thầm mình sao không nỡ gửi anh                    Để ba mươi năm tim vẫn chưa lành                    Vẫn khắc khoải giữa bao mùa phượng vĩ                        Hoa phượng hỡi.! Rực đỏ cùng ta nhỉ                    Giữa muôn cùng gió nắng hạn Châu Phi                    Bài thơ kia vẫn nhớ để em ghi                    Em chẳng muốn nó buồn theo dĩ vãng                       Phượng vẫn đỏ , vẫn mơ màng trước gió                   Bài thơ em vẫn đó chưa mờ                   Em viết cho anh một bài nữa trong mơ                   Tình thưở ấy và bây giờ vẫn thế                                    THÁI ANH                                                                                                              
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 22:49:13 bởi thaianh49 >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: