Hai nỗi nhớ ở hai đầu xa thẳm
Một địa cầu chia hai nửa cô đơn
Nửa vầng trăng lạnh lùng nơi quê mẹ
Nửa bên này cũng lặng lẽ đơn côi
Thái Anh
CHỊ !
Phần thơ ấu
Cho đói rách chơ vơ
Phần tuổi thơ
Cho bếp núc giặt giũ hong hờ
Phần son sắc
Cho chia ly mong đợi
Còn phần nào cho chị ?
Phải kiếp người vời vợi
Với đa đoan ?
Đinh Phương
Đóa hoa nào rồi cũng sẽ tàn Phận đời con gái kiếp đa đoan Mưu sinh lặn lội thân cò nhỏ Thành đạt rồi hương phấn cũng phôi pha... Chị cảm ơn sự chia sẻ của em Đinh Phương nhé Chúc em cuối tuần vui Thái Anh
***
quên lãng
thảo mộc âm thầm trút lá thu mình vào trong thân
chim muông lần lượt rủ nhau về tổ tìm hơi ấm
còn lại mình ta leo từng con dốc ngã xa gần
theo từng cánh tuyết lang thang giữa mùa đông gió bấc
sục sạo bới tìm nhân ngãi nổi chìm ở thế trần
mê mải quên lãng đời người nhất nhật độ trăm năm
Đinh Phương
Ta đã tàn hơi sau chặng dài tìm kiếm
Cuộc mưu sinh khốn khó một đời người
Nhìn lên cao bầu trời sao lồng lộng
Ngó xuống chân,đất vẫn rộng vô cùng
Ta vẫn biết rằng ta còn sống
Đang vật vờ tồn tại giữa thế nhân
Một đóa hoa cánh tàn đang rụng vỡ
Sẽ nẩy mầm ươm lại những mùa sau...
chị lâu quá hôm nay mới họa cùng Đinh phương được,chúc em ngày cuối tuần vui vẻ
Chị Thái Anh