( MỒ CÔI CHIỀU GIÔNG BÃO :TRANH XÉ DÁN CỦA THANH THÁI ) CƠN BÃO ( cảm tác theo tranh) Hỡi trời hỡi đất Giận hờn chi nhau Để giông tố ngập đầu Gió giật thành cơn Lũ cuồn cuộn chảy... Như con thuồng luồng đen Đang nuốt sự bình yên Đang cố dìm sự sống Sự tàn khốc Đấy văn minh về tận phía sau Hãy nhìn những dãy nhà ngả nghiêng Hãy nhìn dòng sông cuộn chảy Những hàng cây nghiêng đổ Thì biết rằng cuộc sống sẽ mồ côi chị Thái Anh họa tăng em bài thơ Thanh Thái nhé chúc em vui TA
Thái Anh 07/6/2010
( Ảnh chụp qua webcam)
THái Anh và cậu cháu đến mừng sinh nhật
( ảnh chụp qua webcam)
VIẾT TRONG NGÀY SINH NHẬT
Mẹ vẫn kể rằng:
Con ra đời một chiều nắng hạ
Gió nồm nam xào xạc ngọn tre làng
Cái nắng nồng nàn với gió lào sang
Con của mẹ dỗi hờn khóc nhiều lắm
Hơn sáu mươi lần phượng về đỏ thắm
Con mẹ giờ già lắm mẹ ơi
Cũng chẳng còn mẹ sống trên đời
Để được nghe những lời xưa mẹ kể...
Ngày sinh nhật con đã nhiều lần như thế
Vắng người thân,xa cả gia đình
Nơi quê người con cầm bó hoa xinh
Là tất cả nghĩa tình cộng đồng người xa xứ
Mười tám năm con thân có viễn xứ
Thân gái dặm trường vất vả giống mẹ xưa
Cũng như mẹ dù giải nắng dầm mưa
Vẫn nhẫn nhục không một lời than vãn
Sáu mốt hạ qua là sáu mốt lần nắng hạn
Con của mẹ vẫn tươi mát theo đời
Giờ vững vàng có cuộc sống đẹp tươi
Xin hãy yên lòng vì con mẹ nhé !
Ngày sinh nhật con mặc dù không còn bé
Chẳng còn được nghe mẹ kể ngày xưa
Sao cảm thấy rằng mình bé nhỏ
Bởi bên con như còn mẹ cận kề
Luanda 07/6/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2010 12:30:19 bởi thaianh49 >
VIẾT Ở BIỂN em là bờ
anh là sóng
bờ đẹp bởi sóng biết êm đềm
anh là nước
em là gió
nước biết dạt dào bởi có gió chăm,
em từ nguyên sơ
anh từ nguyên sơ
nên mỹ khúc
bởi biết cho và biết nhận.
04/6/2010
NguyenThanh Thai
........................ EM LÀ BỜ Em xin mãi là bờ để ngàn năm bên sóng
Bởi biết rằng anh là sóng trào dâng
Em đón anh dạt dào những bâng khuâng
Nằm thiêm thiếp dưới vầng trăng bàng bạc Em là bờ chẳng bao giờ đổi khác
Nằm êm đềm đón mặn ngọt sóng anh
Có lúc nào cơn bão đến vây quanh
Em vẫn vậy ,vẫn vì anh trải mình ra gìn giữ Em là cát,cát vàng trên biển mặn
Hãy vì bờ anh nhé,cứ trào dâng ! 06/6/2010 Thai Anh
ĐÓN EM BÊN HỒ
Em còn có nhớ cũng nơi này ?
Một sớm mai nào mưa bóng mây
Dưới tháp Hòa Phong cùng đứng nấp
Mặt hồ chim nhạn cắt đường bay
Ngọc Sơn mờ ảo sương bao phủ
Thê Húc rỡ ràng khách đứng say
Xa cách bao năm giờ trở lại
Lối xưa trải đỏ phượng rơi đầy *
15-12-2009
Hồ Văn Thiện
HỎI ANH
(Thơ cảm đề)
Hạ về Hà Nôi đẹp không anh
Hồ Gươm vẫn thế tựa bức tranh ?
Gió đưa cành liễu rung rinh lá Mây trắng soi mình nước hồ xanh Cây phượng bên hồ đỏ chưa anh?
Bằng Lăng thắm nở tím trên cành?
Con đường xưa ấy ta chung bước
Mơ mộng một thời em bên anh Hãy giữ cho nhau màu kỷ niệm Những mùa phượng đỏ bên Hồ xanh Dẫu mái tóc mình nay điểm bạc Tình vẫn thắm như phượng đỏ trên cành 19/6/2010
Thái Anh
Gửi Thái Anh !
Hoàn Kiếm bao người nhớ Thái Anh
Hàng Đào trông rõ khoảng trời xanh
Hàng cây phượng đã bừng hoa đỏ
Thê Húc bằng lăng nở tím cành
Tàu điện không còn đi Quán Thánh
Nhớ hoài mỗi sáng tiếng lanh canh
Đồng Xuân muốn đến đành đi bộ
Phố cổ hàng Tây nhạc xập xình
Hồ Thiện
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2017 03:15:07 bởi thaianh49 >
Trích đoạn: thaianh49
THái Anh và cậu cháu đến mừng sinh nhật
( ảnh chụp qua webcam)
VIẾT TRONG NGÀY SINH NHẬT
Mẹ vẫn kể rằng:
Con ra đời một chiều nắng hạ
Gió nồm nam xào xạc ngọn tre làng
Cái nắng nồng nàn với gió lào sang
Con của mẹ dỗi hờn khóc nhiều lắm
Hơn sáu mươi lần phượng về đỏ thắm
Con mẹ giờ già lắm mẹ ơi
Cũng chẳng còn mẹ sống trên đời
Để được nghe những lời xưa mẹ kể...
Ngày sinh nhật con đã nhiều lần như thế
Vắng người thân,xa cả gia đình
Nơi quê người con cầm bó hoa xinh
Là tất cả nghĩa tình cộng đồng người xa xứ
Mười tám năm con thân có viễn xứ
Thân gái dặm trường vất vả giống mẹ xưa
Cũng như mẹ dù giải nắng dầm mưa
Vẫn nhẫn nhục không một lời than vãn
Sáu mốt hạ qua là sáu mốt lần nắng hạn
Con của mẹ vẫn tươi mát theo đời
Giờ vững vàng có cuộc sống đẹp tươi
Xin hãy yên lòng vì con mẹ nhé !
Ngày sinh nhật con mặc dù không còn bé
Chẳng còn được nghe mẹ kể ngày xưa
Sao cảm thấy rằng mình bé nhỏ
Bởi bên con như còn mẹ cận kề
Luanda 07/6/2010
Thân thương tặng chị nhé [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/784A888C5E0646D4B82B066569A1E197.gif[/image]
Liên Thơ ơi,chị cảm ơn em đã gửi quà tặng cho chị ngày sinh nhật nhé,dạo này chị mải xem bóng đá nên không vào VNTQ,cảm ơn em có chậm,đừng trách chị nhé,em nghỉ hè chắc vui lắm-chúc em một mùa tràn đầy hạnh phúc Chị Thái Anh DÙ ANH LÀ GIẤC MỘNG
(Một bài họa đem về)
Dù anh chỉ là giấc mộng
Trong tình yêu anh đến đêm đêm
Em vẫn nâng niu tình ấy êm đềm
Sưởi ấm em quãng đường đời tồn tại...
Và giờ đây mộng sẽ về mãi mãi
Bởi ngoài đời em đâu vẫn còn anh
Tình xưa kia ta oan trái chẳng thành
Thì xin được sống cùng anh với mộng
Anh yêu ơi nỗi lòng em như sóng
Vẫn dạt dào vẫn rung động như xưa
Vẫn nồng nàn như giọt nắng ban trưa
Phượng vẫn đỏ lòng em mùa thương nhớ
Xa anh rồi, ôm tình yêu một thưở
Bến bờ yêu em nấc nở con tim
Trọn làm sao cho nguyên vẹn chữ tình
Biển rất rộng mà trời thì cao quá
Em cũng hiểu anh buồn nơi xứ lạ
Anh một mình cũng vắng cả lời yêu
Thì anh nhé xin hãy về với mộng
Ta say tình như thể vẫn còn đôi
Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 04:30:06 bởi thaianh49 >
WORL CUP-2010 Quả bóng vẫn lăn Quay tròn trên sân Người đưa chân sút Kẻ đánh qua đầu Bóng chạy thật mau Qua hàng tiền đạo Chui tọt khung thành Mọi người...Vỗ tay ! Rồi đây ai thắng Cầm cúp trong tay Nở nang mặt mày Vô địch thế giới ! Mùa bóng 2010 tại NamPhi Thái Anh
Trích đoạn: thaianh49
WORL CUP-2010
Quả bóng vẫn lăn
Quay tròn trên sân
Người đưa chân sút
Kẻ đánh qua đầu
Bóng chạy thật mau
Qua hàng tiền đạo
Chui tọt khung thành
Mọi người...Vỗ tay !
Rồi đây ai thắng
Cầm cúp trong tay
Nở nang mặt mày
Vô địch thế giới !
Mùa bóng 2010 tại NamPhi
TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN
(Kính tặng chị Thái Anh)
Từ chấm phạt đền
Nơi in dấu vinh quang và đau khổ
Nơi cầu trường tiếng cười bùng nổ
Nơi những người đàn ông biết khóc vỡ oà
Đây là lúc những tuyển thủ quốc gia
Đứng trước sự thử thách của đôi chân và trái tim dũng cảm
Bóng đá là trò chơi của những người can đảm
Không hề run chân trước cơ hội ghi bàn
ngng
TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN
(Kính tặng chị Thái Anh)
Từ chấm phạt đền
Nơi in dấu vinh quang và đau khổ
Nơi cầu trường tiếng cười bùng nổ
Nơi những người đàn ông biết khóc vỡ oà
Đây là lúc những tuyển thủ quốc gia
Đứng trước sự thử thách của đôi chân và trái tim dũng cảm
Bóng đá là trò chơi của những người can đảm
Không hề run chân trước cơ hội ghi bàn
ngng ............................... Bóng đá là môn thể thao vua Muốn quân mình thắng không chịu thua Ngoài sự thông minh và lanh lợi Cần có lòng dũng cảm của con người ! Thái Anh
Chị cảm ơn NguyenNgoat nhé,chúc em vui với trận chung kết ,chị đang háo hức đón xem em à
TÌNH VÀ ĐỜI
Ta mang cả cục tình
Dâng hiến một sinh linh
Ngờ đâu người cười khỉnh
Quý báu chi chuyện tình ?
Ta vừa nhận lời yêu
Một sinh linh vừa biếu
Nhưng lòng ta chợt hiểu
Tình ấy tan sớm chiều
Thế là lại cô liêu
Thế là lại đơn độc
Hỏi tình là ảo mộng
Đắm đuối để làm gì
Trái tim luôn cuồng si [sm=hug%20n%20kiss.gif]
Yêu thương và mộng mị
Con tim luôn cuồng say
Khát khao và khờ dại...
Tình có nhiều ngang trái
Cho nhận lẽ thường tình
Trái tim là của mình [sm=heartbeat.gif]
Cũng nên cần kiêu hãnh !
09/7/2010
Thái Anh
HÀ NỘI HÔM NAY Hôm nay người Hà Nội Buồn lội phố tả tơi Mưa vẫn giăng kín trời Phố thành sông cuộn chảy Ô tô thì tắt máy Bởi nước ngập ống bô Xe máy hết đường rồ Nước ngập tràn hết bánh Có thùng rác lủng lẳng Có thùng trôi bềnh bồng Nhìn cám cảnh đau lòng Hà Nội ơi! Mới cơn mưa đầu vụ Hôm qua còn kêu nực Nóng khó ngủ điện không Hôm nay trời mưa giông Đã bềnh bồng ngập lũ Dân khi nào cho sướng? Không còn nóng đêm hè Dân khi nào lặng lẽ Hết gào khi lũ về ? Mưa ! Hà Nội sẽ còn mưa ! cảm tác nhanh khi ngồi đọc tin trên mạng,buồn thương cho Hà Nội 13/7/2010 Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2010 20:46:49 bởi thaianh49 >