Mùa hoa dại - Thái Anh
Đã hơn một tuần hai cháu nội của Thái Anh đi nhà trẻ,ông nội cháu nhắn tin cho biết hàng ngày,ngày đầu một cháu khóc,giữa trưa cô giáo phải gọi bố mẹ đến đón nếu không làm ảnh hưởng giấc ngủ trưa của các bạn,bố của hai cháu xót xa con gái,các cô phải động viên Ông nội cháu đành đón đưa hai cháu đi học vì biết cácc cháu tuy bé nhưng cũng biết " bắt nạt" ai yếu bóng vía hay mủi lòng Thế là ông cháu cùng đi học được tuần,ông báo tin cháu tiến bộ hàng ngày,các cháu đỡ khóc,các cô giáo đã khen các cháu ngoan,tiếp thu nhanh ...bà nội ở xa không đỡ đần được gì,chỉ làm thơ gửi về động viên ông nội cháu và cả nhà TUẦN ĐẦU CHÁU ĐI TRẺ Cháu bà đi trẻ ngoan rồi Bà nghĩ tới cháu bà ngồi bà vui Mai sau cháu lớn nên người Thấy bà móm mém...đừng cười cháu nghe ! Mỗi ngày cháu đi học về Cháu làm trò để cả nhà cùng vui Chụm môi,thè lưỡi trêu người Ai nhìn cũng phải bật cười cháu tôi Bi bô nói được vài lời Nhưng mà lại nghịch quá trời con trai Luôn tay hoạt động cả hai Không cô nào kém chịu ngồi cho yên Cái hôm đi học đầu tiên Chưa quen hay khóc làm phiền các cô Đón về nước mắt chưa khô Thấy bố mẹ đến chạy vồ đến ôm Thấm thoắt đã năm buổi liền Cháu bà tiến bộ cô khen rất nhiều Ông nội đưa đón sớm chiều Cháu ngoan tiến bộ là điều ông mong Một tuần đi học đã xong Cô khen tiến bộ ông bà đều vui Xa xôi nhớ cháu bao nhiêu Hàng ngày ông gửi tin vui bà mừng Tặng hai cháu cưng Viết ngày 08/7/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2014 23:37:53 bởi thaianh49 >
MÙA XOÀI THỨ HAI MƯƠI BA
Ta vẫn còn đi trên đất Phi Châu Mặc cho mái tóc đã phai màu Niềm vui và trái tim nhân hậu Ta tặng cho Người_ Người tặng lại cho ta... Hai mươi ba năm những mùa hoa Xoài nở ngoài hiên chẳng phải quê nhà Tình thương và nỗi niềm bịn rịn Giữ ta hoài chưa thể rời xa Năm tháng vui buồn ở Ăng gô la ( Angola) Gặp bao người dân chất phác hiền hoà Gặp bao nụ cười niềm vui rạng rỡ Khỏi bệnh rồi chào Bác sỹ đi ra Mùa xoài lại về đã đơm hoa Dấu ấn thời gian bươn trải xa nhà Còn đây những mùa xoài kỷ niệm Lắng nỗi niềm sâu nặng lòng ta Muốn làm chim trời chỉ hót ca Cũng muốn là hoa dịu dàng sương sớm Đời đâu dễ chiều theo ý muốn Đành phải biến mình thành cây thông reo Vượt trùng dương để xoá lấp cái nghèo Vì tương lai đâu cho mình chùn bước Bao nhọc nhằn đã lùi về phía trước Còn lại bên mình những thành quả bình yên Năm tháng nhọc nhằn dẫu thật khó quên Ta tự hào có gia đình êm ấm Đã đi tới nơi chân trời mở rộng Và một mái nhà hạnh phúc hôm nay Kỷ niệm 23 năm ngày đặt chân lên đất Angola-
ANH ĐÃ TRỞ VỀ Anh đã đi và anh đã trở về Ngôi nhà nhỏ nhắn nghĩa địa quê Bao năm giữa rừng thiêng gió hú Anh đã trở về ngủ trên quê... Tổ Quốc ghi công anh Liệt sỹ Ngày này nghĩa địa ngát mùi hương Anh hãy bình yên cùng bạn hữu Dãy mồ bia đá vạn ngàn thu Em thắp cho anh nén hương lòng Khi mẹ còn sống vẫn hằng mong Đón anh trở về trong hy vọng Cưới vợ cho anh có cháu bồng... Thôi chuyện qua rồi chuyện đã qua Bố mẹ chờ anh đã chết già Chỉ còn lại anh là trẻ mãi Dưới suối vàng anh nhé hãy bình yên Viết cho anh trai nhân ngày 27/7 ( ngày thương binh liệt sỹ ) (Cũng là ngày 01/7 âm lịch) NHỚ ANH Ngày anh đi tuổi quá trăng tròn Chiến đấu quên mình vì nước non Chiến hào ngã xuống anh nằm đó Để mẹ quê nhà mong ngóng con... Mẹ già đến lúc về tiên tổ Mang nặng nhớ con xuống suối vàng Anh mãi ngủ yên nơi rừng thẳm Lá rừng rơi xuống lấp để tang... Trong dãy mồ xây nơi nghĩa trang Có bao chiến sỹ được cất tang Còn bao chiến sỹ nơi rừng suối Chưa được một lần thắp nén nhang ? Cho tôi được một lần thương nhớ Thắp cho các anh nén hương lòng Nơi biển sâu hay rừng xanh thẳm Mong anh yên bình có Tổ quốc ghi công
Thái Anh (Bài thơ comment bên nhà Ngọc Huấn mang về lưu bút )
CÙNG MẸ MÙA VU LAN Mùa Vu lan năm nay Con vẫn ở xa nhà _ Thưa mẹ Nhưng con vẫn thắp hương quà như thế Những món quà dâng tới mẹ kính yêu... Con biết rằng công ơn mẹ quá nhiều Cả đời con không bao giờ trả hết Nhưng chúng con sống hiền theo nếp Và ân tình như bố mẹ ngày xưa... Nhớ thưở nào mẹ dầm nắng giãi mưa Nuôi chúng con lớn theo từng lon gạo Cho chúng con đủ đầy cơm áo Thân mẹ lưng còng ...mồ hôi đổi áo cơm Chúng con lớn dần ,mẹ còm cõi hơn Mái tóc mẹ pha sương nhiều thêm nữa Đời bao cấp kiếm ăn lo từng bữa Khó khăn nào mẹ cũng chẳng kêu than ! Chúng con vào đời _ Qua nỗi cơ hàn Muốn bên mẹ nhưng mẹ còn đâu nữa Chẳng còn cảnh lo ăn từng bữa Nhưng mẹ xa rồi ! Nhân ảnh khói hương bay... Vu lan năm này _ Mẹ cho con một ngày Trước ban thờ con chắp tay kính lạy Tâm nguyện trong lòng những điều mẹ dạy Cầu dưới suối vàng Bố Mẹ mãi bình yên. Kính tặng bố mẹ nhân mùa Vulan_ 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2014 01:28:42 bởi thaianh49 >
HẠNH PHÚC CÓ CHI SÁNH ĐƯỢC BẰNG Hạ hết rồi...Thu vội kéo sang Ngoài hiên hoa cúc đã nở vàng Để hồn kẻ ở bâng khuâng nhớ Cho dạ người đi quá xốn xang Quê mẹ những chiều phai nhạt nắng Xứ người sớm sớm có mưa giăng Bên hồ giả sử cùng anh bước Hạnh phúc có chi sánh được bằng !
CÙNG CON NGÀY SINH NHẬT Mùa thu của con đã đến rồi Trời xanh lơ lửng đám mây trôi Nắng vàng rải nhẹ lên vòm lá Kỷ niệm ngày vui ...Con ra đời Con lớn khôn rồi ....Đi khắp nơi Đã thấu gian nan với cuộc đời Nhưng tận đáy lòng tình mẫu tử Con luôn là đứa trẻ mà thôi Ba chín mùa thu lá vàng rơi Sự nghiệp công danh con có rồi Duyên phận ẩn mình còn cứ đợi Mong một ngày tình ấy lên ngôi Sinh nhật lần này mẹ chúc con Sức khỏe công danh được vuông tròn Con rồng của mẹ luôn vươn tới Nghĩa vụ gia đình chớ buông lơi... 25-8-2014--Tăng con trai yêu quí ( Do bận nên hôm nay mới đăng bài )
KHAI GIẢNG ĐẦU ĐỜI Hai cách cách của bà Ngày khai giảng múa ca Hai cánh tay vung vẩy Đẹp tựa hai bông hoa… Như chim non vào đời Mặc váy hồng thắm tươi Khai giảng năm học mới Rạng rỡ một góc trời Nào cả lớp cùng nhảy Nào các bạn cùng ca Tay dơ lên hạ xuống Cùng hát là…lá …la !!! Hai cục cưng của bà Dẫu bà còn ở xa Ông nội quay clip Gửi hình sang tặng bà Bà ngắm các cháu nhảy Bà ngắm các cháu ca Bà vui như trẻ lại Làm thơ tặng cháu bà Angola 05/9/2014 Bà nội
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 20:44:05 bởi thaianh49 >
MỪNG BẠN XÂY NHÀ MỚI Mừng bạn quyết tâm xây được nhà Dù chỉ hai phòng để vào ra Cũng đủ tiện nghi che mưa nắng Không còn tủi phận khi tuổi già Cuộc đời của bạn bao can qua Bố quy địa chủ mất cả nhà Tuổi thơ đói nghèo và lận đận Đi tìm công lí mãi không ra Thôi hãy bình yên sống tuổi già Vui vầy cùng con cháu tại gia Không thể giải oan cho đời bố Dưới suối vàng mong bố thứ tha Tặng một người bạn thời phổ thông luanda-19/10/2014 Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2014 19:24:16 bởi thaianh49 >
Các thi hữu quý mến,Việt Nam giờ này đã sang đông,và như vậy nửa bán cầu bên này đất Angola đang vào mùa hạ, phượng đã lác đác nở hoa,nắng nồng nàn hơn,gió biển thổi vào đất liền mạnh hơn...Mùa nắng và hoa phượng sẽ kéo dài triền miên cho đến tháng 6,7 năm sau Thái Anh xin gửi đến các bạn bài thơ đầu hạ của mình để các thi hữu cùng chia sẻ PHƯỢNG ĐÃ NỞ HOA Phượng đã đỏ tươi dưới nắng vàng Biết rằng mùa hạ đã theo sang Hoa khoe sắc thắm rung theo gió Để kẻ đa tình dạ xốn xang Hoa cứ reo vui,cứ mơ màng Nghiêng cùng gió biển phút đi hoang Để hồn thi sỹ treo trên lá Gieo những vần thơ cho hạ sang... Những áng thơ hay gửi về chàng Gửi cả mùa hè nắng chói chang Cho người sưởi ấm đêm đông giá
Sợ anh lạnh rồi...em gửi nắng cưu mang !
Hai cháu đi trẻ ngoan
Được thưởng đến tham quan
Viện bảo tàng Quân đội
Cho cháu xem nguồn cội
Trang sử Quân đội mình
Lần đầu tiên trong đời
Dưới cột cờ Hà Nội
Chụp ảnh cùng ông nội
Hân hoan với mọi người
Ông bế cháu vui cười
Bảo tàng có máy bay
Cháu với cả cánh tay
Bố nâng cao thêm nữa
Với tới cánh quạt này
Cháu muốn được cùng bay...
Lần đầu tiên đến đây
Cháu lạ và mê say
Nhìn xe tăng nòng pháo
Chĩa thẳng lên trời cao
Chụp pô ảnh tự hào...
Lá cờ cắm đỉnh cao
Cột cờ sừng sững đứng
Cháu vui vì cuộc chơi
Cùng gia đình chụp ảnh
Kỷ niệm đẹp cho đời !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: