*HL xin một góc nhỏ*
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 26 bài trong đề mục
HẠ LINH 02.08.2007 18:28:57 (permalink)
Vào trang mạng mới thật bỡ ngỡ ,viết rồi xóa ,xóa rồi viết.Cũng như anh về rồi đi và anh sẽ về.Nhớ nhung thành kỉ niệm...Người xa ơi ,anh khoẻ nhé.
#1
    HẠ LINH 03.08.2007 20:08:38 (permalink)
    Ngày xưa có một câu chuyện nói rằng nếu bạn nuôi nhiều loài thú trong một khu rừng ,lúc ra đi bạn dắt con nào?Có những người chọn con này con nọ ,nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình chẳng muốn dắt con nào cả.Mình muốn ra đi trong lòng thanh thản ,bỏ lại tất cả những quyết luyến ,đau buồn nơi xa xăm đó ,tận cuối trời mây.Mình muốn bắt đầu một cuộc sống mới ,một khung trời mới ,nơi đó thật hạnh phúc phải không?
    #2
      la boi 03.08.2007 22:08:09 (permalink)
      Chào Hạ Linh,
       
      Bỏ nơi cũ, đi lập cư nơi mới? Hay lắm, bắt đầu cuộc đời mới với một hòan cảnh mới. Nhưng bỏ nơi cũ để mong có một đời sống mới, mong không gặp lại những ưu phiền cũ, như vậy có phải là trốn tránh? Với đời sống mới, chắc gì không gặp lại những ưu phiền tương tự như ở nơi cũ? Sao không ở lại và trực diện và giải quyết vấn đề. Biết đâu chính phải đuơng đầu với nghịch cảnh mà mình sẽ trưởng thành và chính chắn hơn? Cũng chính trái đắng đời sống mới cho ta nhận ra hương vị cuộc đời, và đời thật đáng sống lắm Hạ Linh ạ.
       
      Chúc bạn một ngày mới vui vẻ.
       
      Lá bối.
      #3
        HẠ LINH 04.08.2007 13:02:53 (permalink)
        Chào lá bối!
        LB nói đúng và hay lắm.HL chỉ mong dứt bỏ được những ưu phiền cũ thôi ,nhưng mong chưa chắc đã được.Với đời sống mới tất nhiên là cũng có những điều kô như ý ,cuộc sống kô phải là màu hồng.Sao kô ở lại trực diện và giải quyết vấn đề?hl cũng rất muốn ,đó là điều mà mình muốn nhất ,muốn người quanh mình hiểu rằng mình kô bao giờ có ý muốn rời khỏi họ để đi tìm cuộc sống mới tốt đẹp hơn ,muốn nói rằng mình lúc nào cũng ở bên họ và mong giúp đỡ họ.Một ơn nghĩa mà suốt đời mình mang.Nhưng nghiệt nỗi hoàn cảnh mình kô cho phép.
        Cám ơn lb vào chia sẽ cùng hl ,bắt tay làm quen nhé .
        #4
          HẠ LINH 04.08.2007 18:43:02 (permalink)
          Mưa ,vài giọt đọng trên cành cây buổi chiều tà.Em ,núp mãi với chiều dài nỗi nhớ...Ngày mai ,trời hết mưa ,anh đưa em về phố vắng nhé.Nhớ nhé ,đừng quên.Nhất định rồi ,sao quên được nhỉ.
          #5
            HẠ LINH 11.08.2007 00:10:35 (permalink)
            Mấy ngày kô vào thăm thư viện nhớ nhớ ,như nhớ 1 góc nhỏ trong tận kí ức trái tim...tháng năm đi có bao giờ trở lại...lòng em như gió cuốn vạt bay...
            #6
              Asin 11.08.2007 11:06:48 (permalink)
              Hạnh Linh: Muốn dứt bỏ ưu phiền bức bối, có rất nhiều cách, cơ bản có một cách đó là trực diện đối đầu. Nói thì dễ, nhưng để thực hiện thì rất khó, ưu phiền nói chung, và những phiền não nói riêng không thể nào dứt bỏ nếu bạn không ngừng suy nghĩ, nói như vậy không có nghĩa là khuyên bạn ngừng suy nghĩ. Ở đây, trạng thái ngừng suy nghĩ có thể được hiểu là làm thế nào, bằng một cách nào đó cho hồn mình lắng lại, đạt đến trạng thái không suy nghĩ để suy nghĩ.
              #7
                HẠ LINH 12.08.2007 15:51:07 (permalink)
                Chào Asin !Cám ơn bạn có lời khuyên với những câu rất chí lý.Bởi vậy HL đã về SG nghĩ ngơi rồi.Cuộc sống mệt mỏi ,nghĩ ngơi rồi tiếp bước bạn nhỉ!Hà Nội vào thu rồi bạn há ,thật mát và dễ chịu.Chúc bạn thật vui và cám ơn nhiều nha.
                #8
                  HẠ LINH 15.08.2007 18:19:33 (permalink)
                  Về sài gòn ,nhức đầu quá vì những đêm mất ngũ.Vì những ngày chạy rong tìm kiếm nhiều việc.Với những nỗi đau lòng chồng chất.Xa một người ,đến với 1 người...một người ra đi ,một người mang sầu nhớ.Gói ghém một chút lòng gởi đến người xa phương.Một niềm đau nhói ,em xin gói nó lại cất tận góc trái tim.Xếp nó như những hành trang cuộc sống.
                  #9
                    HẠ LINH 26.08.2007 23:41:46 (permalink)
                    Ngày mai mình phải đi xa quá mấy ngày ,bỏ bé ở nhà1 mình với dì ,cả buổi chiều nó cứ nói nhớ thương ,tội nó quá.Bao năm rồi vẫn có bé bên cạnh ,dù lúc lệ rơi nhạt nhòa hay những nụ cười với những trò game cùng bé.Bé ngoan ở nhà với dì...7 ngày sau mom về lại nhé...bye
                    #10
                      HẠ LINH 13.09.2007 22:59:36 (permalink)
                      Mọi việc đã hoàn tất ,và a đã ra đi ,quanh đây chỉ còn lại nỗi buồn...
                      #11
                        Nghiem phu 13.09.2007 23:23:25 (permalink)
                        Đã nói ra được, bạn dần sẽ cảm nhận quan đây không chỉ có một người, đông đấy!
                        Bạn đã tiễn đưa một người, đưa tiễn nỗi buồn, trở về đời thường và thời gian sẽ như dòng nước cuốn đi mọi rong rêu, trơ lại bờ đá cùng năm tháng.
                        Tôi cũng đã từng trải qua và tôi đã chiến thắng nỗi buồn bằng tìm cho mình một việc làm tỷ mỷ, hơi khó, hơi mạo hiểm và xong rồi thì chợt nhận ra: Trời vẫn bồng bềnh mây trắng trôi trên nền trời xanh thăm thẳm của Hà Nội.
                        Sẽ gặp bạn, nhất định rồi, một nét vui trong những trang viết mới
                        #12
                          caochuong 14.09.2007 02:18:11 (permalink)
                          Đời sống thực thế này: Đi không được, ở khốn khổ, trốn không xong, đối đầu không đủ sức, túm lại là... tìm bất cứ cái gì để có thể cho mình nụ cười, rồi chiến đấu tiếp. Ví dụ như mình sẽ cười khi nhớ đến đứa cháu nhỏ rất xinh trai, vừa lên bốn, lúc về họp cuối tuần với gia đình, ôm nó ngủ trưa với mình, mình bảo: Ngủ đến bốn giờ mới dậy nha. Nó tỉnh queo bảo: Sao mắc dzậy? ba giờ thôi....  Tối đến, nó giành máy với mình không được, nó lăn ra giường bảo: Mình bây giờ, mình buồn lắm, có ai chở mình đi siêu thị chơi hông? Siêu thị CO.Op mart hay là Văn Hóa Văn Lang cũng được?????
                          Thực tế là: Nếu khóc cũng không giải quyết được, nghĩ ngợi cũng không giải quyết được, túm lại là... không giải quyết được, hihihi , cách tốt nhất là cố quên nó. Rất nhiều khi, nếu ta không tự giúp mình vui thì nỗi buồn sẽ giết chết ta. Phương châm mà mình thấy tốt nhất chính là: cười vẫn tốt hơn khóc, hát vẫn tốt hơn là làu bàu ...hihihi... Thời gian sẽ giúp bạn. Có nhiều thứ, tưởng là không bỏ xuống được, nhưng với thời gian, bạn sẽ ngạc nhiên thấy mình đã bỏ xuống khi nào không kịp biết. Đã muốn quên thì đừng cố nhớ và rồi bạn sẽ quên,
                          #13
                            HẠ LINH 18.09.2007 19:35:16 (permalink)

                            Trích đoạn: Nghiem phu

                            Đã nói ra được, bạn dần sẽ cảm nhận quan đây không chỉ có một người, đông đấy!
                            Bạn đã tiễn đưa một người, đưa tiễn nỗi buồn, trở về đời thường và thời gian sẽ như dòng nước cuốn đi mọi rong rêu, trơ lại bờ đá cùng năm tháng.
                            Tôi cũng đã từng trải qua và tôi đã chiến thắng nỗi buồn bằng tìm cho mình một việc làm tỷ mỷ, hơi khó, hơi mạo hiểm và xong rồi thì chợt nhận ra: Trời vẫn bồng bềnh mây trắng trôi trên nền trời xanh thăm thẳm của Hà Nội.
                            Sẽ gặp bạn, nhất định rồi, một nét vui trong những trang viết mới

                            Cám ơn bạn chia sẽ cùng HL ,ừm HL cũng cố gắng với những ngày buồn.Năm tháng vui buồn rồi cũng sẽ đi qua thôi.Hà Nội thật đẹp và buồn ,36 phố phường,SAPA ,vịnh hạ long...tất cả đọng lại lòng mình kỉ niệm khó phai.Chúc vui và mong gặp lại bạn.
                            #14
                              HẠ LINH 18.09.2007 19:40:55 (permalink)

                              Trích đoạn: caochuong

                              Đời sống thực thế này: Đi không được, ở khốn khổ, trốn không xong, đối đầu không đủ sức, túm lại là... tìm bất cứ cái gì để có thể cho mình nụ cười, rồi chiến đấu tiếp. Ví dụ như mình sẽ cười khi nhớ đến đứa cháu nhỏ rất xinh trai, vừa lên bốn, lúc về họp cuối tuần với gia đình, ôm nó ngủ trưa với mình, mình bảo: Ngủ đến bốn giờ mới dậy nha. Nó tỉnh queo bảo: Sao mắc dzậy? ba giờ thôi....  Tối đến, nó giành máy với mình không được, nó lăn ra giường bảo: Mình bây giờ, mình buồn lắm, có ai chở mình đi siêu thị chơi hông? Siêu thị CO.Op mart hay là Văn Hóa Văn Lang cũng được?????
                              Thực tế là: Nếu khóc cũng không giải quyết được, nghĩ ngợi cũng không giải quyết được, túm lại là... không giải quyết được, hihihi , cách tốt nhất là cố quên nó. Rất nhiều khi, nếu ta không tự giúp mình vui thì nỗi buồn sẽ giết chết ta. Phương châm mà mình thấy tốt nhất chính là: cười vẫn tốt hơn khóc, hát vẫn tốt hơn là làu bàu ...hihihi... Thời gian sẽ giúp bạn. Có nhiều thứ, tưởng là không bỏ xuống được, nhưng với thời gian, bạn sẽ ngạc nhiên thấy mình đã bỏ xuống khi nào không kịp biết. Đã muốn quên thì đừng cố nhớ và rồi bạn sẽ quên,

                              Đọc bài bạn rất vui với thằng cháu thích trả giá của bạn.Cám ơn bạn với những lời vui nhộn.Mình đã vui nhiều rồi ,ừ buồn mau già lắm nên vui ,bé HL bảo thế.Bạn cũng vui nha và rãnh ghé nhà chơi há
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 26 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9