HƠI THỞ.
Trích từ sách : “TỪ THUỐC ĐẾN THIỀN “
Tác giả : OHSO
.
Hô hấp là một trong những điều cần được quan tâm bởi đó là một trong những điều quan trọng nhất . Nếu bạn không hít thở đầy đủ thì bạn sẽ không thể sống đầy đủ. Do đó hầu như ở khắp nơi bạn sẽ phải kìm nén một cái gì đó , ngay cả trong tình yêu. Thậm chí trong nói chuyện bạn cũng sẽ phải kìm nén . Bãn không thể giao tiếp một cách hoàn toàn, vẫn luôn còn cái gì đó chưa hoàn hảo.
Một khi hô hấp hoàn hảo thì mọi thứ khác tự đi vào trật tự .Hô hấp là sư sống. Nhưng con người lại lơ là vào việc đó , họ chẳng lo nghĩ về nó chút nào , họ không hề chú ý đến hơi thở . Và mọi sự đổi thay nếu có thể xảy ra thì sẽ xảy ra qua sự thay đổi trong công việc hô hấp của bạn . Nếu bạn đã từng hô hấp sai , thở hời hợt trong nhiều năm thì hệ cơ bắp của bạn sẽ trở nên xơ cứng , thế là việc này không còn chỉ là vấn đề của ý muốn nữa . Nó giống như tình trạng của một người đã không đi lại trong nhiều năm : đôi chân bị bại , các cơ bắp bị teo, máu không còn lưu thông tốt nữa. Bỗng nhiên một hôm người đó quyết định đi dạo xa - trời thì đẹp lại có nắng nữa , nhưng y không thể đi được , chỉ có nghĩ ngơi không thôi thì không thể thực hiện được điều đó bấy giờ sẽ phải cần nhiều nổ lực để đưa đôi chân này trở lại cuộc sống .
Ống phế quản cũng có một số cơ bắp bao xung quanh nó và nếu bạn từng thở sai , mà hầu hết mọi người đều bị như vậy – thì cơ bắp trở nên xơ cứng . Giờ đây sẽ phải mất nhiều năm để thay đổi tình trạng đó bằng nổ lực riêng của bạn và sẽ là sự lãng phí thời gian một cách không cần thiết. Thông qua việc xoa bóp mạnh , nhất là bằng phương pháp Rolfing , những cơ bắp này được thả lỏng và bạn có thể bắt đầu thở đúng lại . Nhưng sau khi áp dụng phương pháp Rolfing một khi đã bắt đầu hô hấp tốt thì đừng nên trở lại thói quen cũ nữa.
Mọi người thở sai bởi toàn bộ xã hội bị dựa trên những điều kiện , ý niệm , thái độ rất sai trái . Chẳng hạn một trẻ nhỏ mếu máo khóc thì bà mẹ nạt nó : “ Không được khóc “ Đứa bé sẽ làm gì đây ? Bởi vì cơn khóc đang ào tới mà bà mẹ thì không cho đứa bé được khóc . Đứa bé phải bắt đầu nín thở vì đó là cách đúng nhứt để dừng việc đừng khóc lại . Sự khóc , những giọt nước mắt , mọi thứ … thế là ngay khi ấy điều đó trở thành một việc cố định - đừng có giận dữ , đừng có khóc , đừng làm chuyện này , đừng làm chuyện kia , từ đó đứa bé học được rằng nếu nó thở nông thôi thì nó còn trong kiểm soát , còn nếu nó được thở hoàn toàn , toàn bộ giống như mọi đứa trẻ khác khi mới sinh ra thì nó trở nên hoang dã. Cho nên nó tự phá hủy mình . Mọi đứa trẻ , cả trai hoặc gái đều bắt đầu nghịch “chim “ ( hoặc “bướm “ ) vì cảm giác thích thú. Trẻ em hoàn toàn không biết về những cấm kỵ xã hội vô nghĩa đối với chúng , nhưng nếu cha hay mẹ nó hoặc ai đó thấy vậy thì họ sẽ bảo nó dừng việc đó lại ngay tức khắc . Và trước ánh mắt lên án của họ thì nó sẽ bị “sốc “ và trở nên sợ sự thở sâu bởi nếu thở sâu thì điều đó sẽ mơn trớn bộ phận dục từ bên trong . Chuyện đó trở nên rắc rối cho nên người ta không thở sâu , mà chỉ thở nông để xa rời khỏi “chỗ phạm “.
Hơi thở liên tục thay đổi tùy theo các cảm xúc của bạn . Khi bạn giận dữ , hơi thở bạn hỗn loạn , mất nhịp điệu . Khi bạn đang lên cơn ham muốn thì hầu như hơi thở bạn bị đứt quãng . Khi bạn trầm tĩnh và lặng yên , vui tươi thì hơi thở bạn có một phẩm chất nhạc điệu , hơi thở bạn giống như một bài ca. Khi bạn cảm thấy tự tại an lạc, khi bạn không còn ham muốn và đang cảm thấy mãn nguyện thì đột nhiên hơi thở hầu như ngưng bặt . Kh bạn đang ở trong trạng thái khiếp đảm hoặc bị bất ngờ thì hơi thở cũng ngưng lại đôi chút . Và đó là những khoảnh khắc thú vị nhất của cuộc đời , bởi chỉ trong những giờ phút đó , khi hơi thở hầu như ngưng lại , thì bạn hòa nhập hoàn toàn vào đạo : bạn ở trong Thượng đế , Thượng đế ở trong bạn.
Trải nghiệm về hơi thở của bạn cần được đào sâu , kiểm tra tỉ mỉ, quan sát kỹ lưỡng , phân tích rõ ràng hơn . Hãy xem hơi thở bạn thay đổi cùng với các cảm xúc của bạn như thế nào và ngược lại , các cảm xúc của bạn thay đối với hơi thở bạn như thế nào ?
Chẳng hạn khi bạn sợ hãi , hãy quán sát sự thay đổi trong hơi thở bạn . Và rồi , đến một hôm khác hãy thử thay đổi hơi thở theo cùng cái kiểu giống như lúc bạn đang sợ hải , bạn sẽ vô cùng ngạc nhiên rằng nếu bạn thay đổi hơi thở hoàn toàn giống như khi bạn đang sợ hãi thật sự thì nỗi sợ sẽ nảy sinh ra trong bạn ngay lập tức .
Hãy quán hơi thở khi bạn đang yêu thương ai đó, đang nắm tay họ …Và rồi , một hôm hãy ngồi tĩnh lặng dưới gốc cây hãy tự quán tưởng mình, lại hít thở giống như cách đó . Hãy đặt ra một kiểu mẫu và nhập vào nó lần nữa . Hãy hít thở giống như thể bạn đang ôm người mình yêu và bạn sẽ ngạc nhiên vì thấy toàn bộ pháp giới chúng sinh lúc đó đều trở thành người yêu của bạn. Một lần nữa lại có một tình thương yêu bao la nảy sinh trong lòng bạn , chúng đi cùng nhau….
Vì vậy trong Yoga , Mật tông , Đạo giáo – trong cả ba hệ thống huyền môn lớn nhất này của tâm thức nhân loại và sự nới rộng của tâm thức nhân loại - HÍT THỞ là một trong những yếu tố chìa khóa . Các hệ thống ấy đều làm việc với hơi thở.
Toàn bộ pháp Thiền của Đức Phật cũng dựa trên một chất lượng hơi thở nào đó . Ngài nói : “ Hãy đơn tuần quán hơi thở mà không thay đổi nó . Đừng thay đổi nó bằng bất kỳ cách nào , hãy quán sát nó một cách đơn thuần “ . Nhưng bạn sẽ ngạc nhiên , vì lúc bạn quán thì tự nó thay đổi bởi việc quán thì có nhịp điệu riêng của nó. Do đó Đức Phật bảo “ Không cần thay đổi nó, đơn giản cứ quán sát “ . Việc quán sát sẽ mang lại kiểu hít thở riêng của nó , nó tự đến. Và dần dần bạn sẽ ngạc nhiên : Bạn càng trở nên chuyên tâm thì bạn thở càng ít lại . Hơi thở bạn trở nên dài hơn , sâu hơn .
Chẳng hạn trong một phút bạn từng thở 16 nhịp , giờ đây bạn có thể thở 6 hay 4 hoặc 3 nhịp thôi . Khi bạn trở nên chú tâm thì hơi thở đi sâu hơn , trở nên dài hơn và bạn thở ít dần trong cùng 1 chu kỳ thời gian . Thế thì bạn cũng có thể làm việc đó theo cách ngược lại . Hãy hít thở chậm , yên tĩnh , sâu , dài hơi thì đột nhiên bạn sẽ thấy sự chú tâm nảy sinh trong bạn . Cứ như là mỗi cảm xúc có một sự phân cực trong hệ thống hô hấp của bạn : nó có thể được sự hít thở của bạn khơi ra.
Nhưng cách tốt nhứt là quán sát khi bạn đang thương yêu , khi bạn đang ngồi cạnh bạn bè. Hãy quán sát hơi thở bạn, bởi vì nhịp điệu hơi thở khi đang yêu là quan trọng nhất : nó sẽ chuyển hóa toàn bộ con người bạn. Thương yêu là chỗ bạn cảm thấy tính vô lý , tính hư dối một cách sắc bén nhất cái vị trí của bạn với tư cách là một chúng sanh tách biệt . Tuy vậy, cũng bởi chính sự tách biệt này , tính vô lý này của bạn có thể bộc lộ điều mà bạn không thể biểu lộ bằng bất kỳ cách nào khác. Bằng chính tính khác biệt của bạn mà bạn có thể tôn vinh tính đồng nhất thể. Vì vây nghịch lý của tình yêu là các bạn có hai người nhưng lại cảm thấy như là một . Bạn đang là một , thế nhưng bạn biết mình là hai . Cái một trong cái đôi : đó là nghịch lý của tình yêu. Và đó hẳn cũng là điều nghịch lý của sự cầu nguyện và thiền định nữa. Cuối cùng thì bạn cảm thấy như là một cùng với khắp sự sống , như khi bạn cảm thấy với người thân , với người mẹ , với bạn bè, với thơ văn trong vài khoảnh khắc giá trị hiếm hoi nào đó . Bằng chính sự khác biệt của bạn mà bạn mới có thể tôn vinh tính đồng nhất thể được……
Bạn nên học hít thở một cách thật êm đềm như thể chẳng có gì vội để phải thở , như thể bạn dửng dưng với nó , xa cách tách biệt nó. Làm như vậy bạn có thể đạt đến trung đạo . Trong lúc đó bạn sẽ chẳng phải nam , chẳng phải nữ. Bạn sẽ là cả hai mà không là riêng một bên nào cả . Bạn sẽ tương tính siêu phàm nhập thánh ( Chân không mà Diệu hữu , Hoàn hư mà Diệu Dụng - đầy đủ phẩm chất , bao dung khắp âm cùng dương , thiện cùng ác , Phật cùng ma …- ND) .
Khi bạn xao lãng thì hãy quán mà xem : hơi thở của bạn cũng bị xao lãng , khi bạn đang ngồi tĩnh lặng mà không phân tâm thì hơi thở bạn sẽ trầm lắng , êm đềm , có nhịp điệu , nó sẽ có phẩm chất âm nhạc vi tế . Và phẩm chất đó cũng nằm ngay chính ở chính giữa , bởi bạn đang không làm gì , tuy vậy không phải bạn đang ngủ say. Bạn đang chẳng hoạt động cũng chẳng phải bất hoạt đông mà bạn đang cân bằng. Trong giờ phút cân bằng đó , bạn gần với thực tại , với Thượng đế , với Thiên đàng nhứt.
Hãy nhớ : Mỗi hơi thở bạn không chỉ là một hơi thở , nó còn là một tư tưởng , một cảm xúc, một ý niệm nữa. Nhưng điều này chỉ có thể hiểu được nếu bạn quán được hơi thở ít ngày rồi. Khi bạn đang làm tình thì cũng thử quán hơi thở xem. Bạn sẽ ngạc nhiên : hơi thở bạn bị hỗn loạn bởi năng lượng dục là năng lượng rất thô , trọc. Những niệm tưởng dục đều thô . Chẳng có gì đặc biệt về tính dục - mọi con thú đều có cái đó . Khi bạn bị động dục , thì bạn đang cư xử hoàn toàn như bất kỳ con vật nào khác trên đời . Tất cả điều tôi đang nói chỉ là một thực tế , tôi đang tuyên bố về một sự kiện thôi . Cho nên khi nào bạn đang làm tình thì hãy quán thử hơi thở mà xem : nó mất tất cả sự thăng bằng.
Vì vậy trong Mật tông , việc làm tình chỉ được cho phép khi bạn đã học cách làm tình mà vẫn giữ hơi thở trầm tĩnh có nhịp điệu. Từ đó một phẩm chất hoàn toàn khác xảy đến cho việc làm tình của bạn : nó trở nên mang tính nguyện cầu , vì vậy nó là thiêng liêng . Bấy giờ đối với người ngoài sẽ chẳng có khác biệt gì , bởi y cũng sẽ thấy là bạn đang làm tình với một người đàn bà ( hay đàn ông ) cũng giống tương tự như với bất kỳ người ngoài khác . Nhưng với người trong cuộc , với những người đã biết thì sẽ có một sự khác biệt lớn lao vô cùng . Trong những trường lớp Mật tông cổ xưa , nơi mà mọi bí ẩn đó được phát triển , được thí nghiệm , được quán sát thì đây là một trong những trọng tâm của việc thí nghiệm : nếu một người có thể làm tình mà hơi thở không bị tác động chút nào thì việc đó không còn là dục nữa – do đó nó trở thành thiêng liêng va rồi nó sẽ mang bạn tới những chiều sâu tuyệt vời của con người bạn, nó sẽ trở thành những cánh cửa và những bí ẩn của đời sống.
Hơi thở của bạn không chỉ là hơi thở , bởi hơi thở là sự sống của bạn . nó chứa đựng mọi thứ mà sự sống chứa đựng đấy …