THƠ NGÂY NHỎ VẼ
Hạ bút cùng em vẽ đất trời
Xanh màu thắm mãi nhé anh ơi
Chim bay, cá lội trong dòng nước
Cảnh đẹp thiên nhiên rất tuyệt vời
Chớ để Ong vàng chấp cánh bay
Hờn anh, ngoảnh mặt nhỏ lưng quay
Hông màng nói một lời nào cả
Liệm giết hồn anh suốt cả ngày
Khúc khích cười xòa chỉ dọa thôi
Lòng nào nỡ giận sợ sầu khơi
Về nhà Mẹ hỏi làm sao đáp
Chẳng lẽ thưa là, tại nắng rơi???
Ước mãi mình là đứa trẻ con
Thơ ngây nhặt viết vẽ môi son
Cười đùa chẳng biết đời buồn chán
Nghịch phá cùng anh, những phút còn
NuocMatMuaThu
Anh Tuấn mến
Dạ, Thu xin phép được ghé vào mến gởi đôi lời thăm anh khỏe và bình an, và cho Thu mến lưu lại chút thơ ngây của bài thơ này trong trang thơ của Tuấn để làm lưu niệm, và em xin mến chúc anh, cùng gia đình một cuộc sống bình an, cùng với những gì thân ái và tốt đẹp nhất, dạ, và thêm lần nữa, cho em xin gởi lời chia vui cùng anh cho Tập Thơ Đầu Tay của anh đã được ấn hành vừa qua, và mong anh bảo trọng, Thu xin mến hẹn gặp lại, (dạ, Thu đã ráng lắm, mới làm được một bài thơ hông có nét buồn này đó anh Tuấn để mến tặng Tuấn, vì Thu hông muốn hồn thơ anh buồn theo thơ Thu)
Thân ái
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2007 12:36:20 bởi NuocMatMuaThu >