MỘT THOÁNG -MÙA THU
TA MÃI TÌM NHAU. Tháng bảy sang cho lòng ta bối rối Lá đang xanh đã sợ lúc phai tàn. Mộng tìm nhau ở mắt thắm đêm hoang Niềm nhung nhớ sao bần hàn bóng dáng. Ta tìm nhau trong ngày hè nắng hạn Thèm cơn mưa khao khát uống giọt lành mơ bầu trời ,hạnh phúc với màu xanh Em không đến,thôi mơ đành sầu vắng. Ta tìm nhau trong mùa thu im lặng Lá ngủ trên cây ,sương ướt chỗ nằm Ánh trăng khuya trắng bạc rọi mơ xanh Thương bóng cũ chập chờn sương mỏng. Cảnh chia ly cho giấc mơ không thắm Mãi tìm nhau trách quá ngắn ngày vàng Kỷ niệm đầu vừa chớm đã vội tan. Bài thơ viết...Xếp hoang tàn dang dở. Ta tìm nhau vừa mơ trời đã sáng Trách mùa thu có mấy khoảng đong mùa Tình em trao như giọt nắng ban trưa Vừa đón nhận gió đã lùa mưa tới. Mãi tìm nhau bước thời gian thật vội Đôi ngả chia ly ,hình bóng phải mơ màng Níu tiếng lòng bằng màu sắc thời gian Đan tiếc nuối bằng mấy hàng thơ nhỏ. MINH TUẤN
Cho em ...
Cho em đi những vì sao đêm nay
Em sẽ dấu trong mắt em thật dịu hiền
Thu không biết trót một lần nói dối
Có thể nào chiếc lá lỗi hẹn không anh
Cho em khóc một lần thôi dù lần cuối
Nơi bờ vai nồng ấm của anh yêu
Bởi đêm nay thu bỗng cất thành lời
Gọi thương nhớ đong đầy đôi tay nhỏ
Hãy trao em trái tim còn khao khát
Để em thấy mình chẳng còn vô nghĩa
Cuộc sống sẽ là những trang sách nhỏ
Mở đi anh một ngày mới lại trở về
Ngọn nến kia thắp hết mình để cháy
Khúc nhạc tình như con sóng trào dâng
Những bông hồng nở trên tay em thật đẹp
Anh sẽ thấy cuối chân trời thu tuyệt biết bao
Những nỗi đau qua đi cháy thành hạnh phúc
Những yêu thương lại hàn gắn bằng nhớ mong
Những nẻo đường bước chân không còn xa lạ
Ta chẳng còn ngậm ngùi ,nối tiếc về nhau ...
Em sẽ lại soi mình trong ánh mắt anh
Nắm tay anh đi hết những đêm trăng sáng
Cùng anh hát bài ca thời hoa đỏ
Cho em đi ... những tháng ngày ta đã có nhau ...
KHÔNG THỂ CHO NHAU. Anh không thể cho em khung trời ước Để em vui với hạnh phúc tươi hồng Số kiếp anh phận mãi với long đong Giữ tình em mãi trong vòng chật chội. Con tim em có con đường nắng dọi Tâm tình anh như cây cội một mình Lá vô tình ,khi trông thấy nắng xinh Qua khe lá ,gửi giọt tình đậu má. Đường trần ai bao nhiêu rẽ ngả Sa lộ em đi ,nơi xứ lạ rộng dài Ngõ hẹp anh ,khi thiếu bước chân ai Góc nhỏ cũ đành phai màu cỏ úa. Đừng tìm nhau khi không còn gì nữa Muốn trả em ,những ước mộng ban đầu Muốn tình em chẳng vướng bận thương đau Cho mộng cũ vùi sầu trong quên lãng. Tự trách mình không đủ đầy can đảm Dìu em đi trong xán lạn mơ màng Hồn nhấn chìm trong biển sóng miên man Mắt nhắm lại ,thấy Tâm mình thanh thản. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2007 14:49:23 bởi Minh Tuấn >
Cho em ...
Cho em đi những vì sao đêm nay
Em sẽ dấu trong mắt em thật dịu hiền
Thu không biết trót một lần nói dối
Có thể nào chiếc lá lỗi hẹn không anh
Cho em khóc một lần thôi dù lần cuối
Nơi bờ vai nồng ấm của anh yêu
Bởi đêm nay thu bỗng cất thành lời
Gọi thương nhớ đong đầy đôi tay nhỏ
Hãy trao em trái tim còn khao khát
Để em thấy mình chẳng còn vô nghĩa
Cuộc sống sẽ là những trang sách nhỏ
Mở đi anh một ngày mới lại trở về
Ngọn nến kia thắp hết mình để cháy
Khúc nhạc tình như con sóng trào dâng
Những bông hồng nở trên tay em thật đẹp
Anh sẽ thấy cuối chân trời thu tuyệt biết bao
Những nỗi đau qua đi cháy thành hạnh phúc
Những yêu thương lại hàn gắn bằng nhớ mong
Những nẻo đường bước chân không còn xa lạ
Ta chẳng còn ngậm ngùi ,nối tiếc về nhau ...
Em sẽ lại soi mình trong ánh mắt anh
Nắm tay anh đi hết những đêm trăng sáng
Cùng anh hát bài ca thời hoa đỏ
Cho em đi ... những tháng ngày ta đã có nhau ...
_____________________________
Nếu có ngày không còn gặp được nhau
Ai lỡ chạm vào những mùa hoa sữa
Lỡ rồi em khóc bên vai người khác
Tựa vào thu anh có thấy xót xa...
SAO EM KHÔNG ĐẾN ? Cho em đó một mùa thu lãng mạn Mây trắng lang thang ,rừng cúc phơi vàng Đêm thu mơ để giọt lệ vương mang Gửi bờ lá với muôn ngàn trăn trở. Em không đến ,chông chênh nỗi nhớ Vườn bí xưa,hoa đã nở thắm vàng Làn gió thu đã rủ bướm bay sang Ngày quanh quẩn ,cho mơ màng chốn đợi. Tình đầu ơi, có điều gì giận dỗi Giọt mưa xưa đổ vội những vô tình Tiễn em về ướt cũng nhuộm vai anh Nhìn em ướt ,hai đứa đành chung phận. Chút thiên nhiên trao cho em sầu hận Giọt mưa trời cho túng bấn lòng anh Mưa vô tư thả những giọt ngọt lành Cho giàn bí mãi xanh cành hoa nở. Em không đến cho vườn xưa trăn trở Bông bí vàng tươi ,mắc nợ nụ cười Buồn duyên nghèo ,bông bí chẳng còn tươi gió vương vấn bóng người xưa không tới. MINH TUẤN Hà Nội Phố -cám ơn bạn nhé...bài thơ của bạn tâm trạng mùa thu quá đi thôi.chúc bạn vui
CON GÁI CỦA MẸ. Trong trần ai biết bao đời dâu bể Tình yêu thương mấy tê tái ngậm ngùi Con yêu anh sao mẹ không chắp thành đôi Mãi ngăn cản bởi xa xôi ngần ngại. Con lấy chồng ,được gần mẹ mới phải Mẹ lo cho con ,xin nghĩ lại cho con Người yêu con hiếu đạo cũng vuông tròn Mỗi lần hẹn ,đều thương mẹ ngóng đợi. Tình yêu con ,dẫu có là xốc nổi Niềm tin anh , mẹ chớ vội trách lầm Phận nhà mình người sống với cô đơn Anh ấy hiểu nỗi giận hờn của mẹ. Khi lấy nhau hứa chung vai chia xẻ Bổn phận làm con sẽ làm mẹ vui lòng Lấy chồng xa con cũng chẳng hề mong Phận đã đến...Tránh sao vòng hệ lụy. Mẹ thương con xin mẹ ừ ,đồng ý Đừng rẽ chia ,cho ý chí...Rẻ thừa Đời không anh ,con sẽ khổ sớm trưa Phận không đến ,kiếp con thừa...Đấy mẹ. MINH TUẤN
PHÚT CUỐI CHIA TAY Bình yên ơi ,hãy cho em lý trí Nụ hôn trao , cho tim mộng mơ hoài Mai anh đi đêm cuối gởi nồng say Hẹn chung thủy chỉ vài giây ngắn ngủi. Mai anh đi ,nhớ chân tình gần gụi Góc em chờ sẽ thui thủi bình minh Hẹn ngày về mộng lại tỏa lung linh Mỗi lần gặp ,sao cuộc tình mãi vội. Hương tình yêu ,nhớ dăng đầy sớm tối Bóng tình yêu , thương dệt lối trăng sao Lời tình yêu , gió dạo khúc rì rào Bấy hoan lạc...Mình trao ngày gặp lại. Người tình hỡi...Có buồn không kiếp đợi Thương bao đêm để gối lẻ trông chờ Nhớ góc buồn ,lúc trăng lẻ bơ vơ Nhà hạnh phúc mãi trông chờ người vẽ. Vần thơ đêm con tim như xé lẻ Đếm buồn vui gieo quạnh quẽ đời mình Viết niềm thương bên ánh điện lung linh Để thương mãi những ân tình phút cuối.
Trích đoạn: Minh Tuấn
ĐÀNH SAO...EM Vội vàng đôi ngả phân ly Chia tay một thoáng chưa gì đã quên Em buồn như ngọn gió mềm Tung bao hương thắm ,phủ lên cuộc tình. Biết là chẳng phải lung linh Như trăng sao với đêm xinh thuở nào Biết rằng tâm phải lao đao Khi yêu mới biết thế nào...ngả nghiêng. Trăng đêm rơi khắp mọi miền Tình ta như thể mạn thuyền chao nghiêng Trong khoang đã chở thề nguyền Sao em lại trả ,mơ tiên buổi đầu. Có thương thì nhớ mới sâu Có yêu mới hiểu giọt sầu đắng cay Có nhớ thân mới hao gầy Đành sao...Em nỡ chia tay, chớm mùa. MINH TUẤN huynh chúc muội vui nhé NMMT-BÀI THƠ CỦA MUỘI LÀM BUỒN QUÁ...đọc mà thấy như là...thiệt heng....
Anh Tuấn mến:
Dạ Thu xin mến chào anh, anh vẫn khỏe ạ
Và xin cho phép Thu được gõ cửa nhà anh, để xin dán lại bài thơ mà anh đã mến tặng cho em bên trang thơ của Thu vừa qua, và cũng xin sẵn dịp, cho Thu xin được phép lưu lại đôi dòng thơ mộc mạc và thô sơ của mình trong trang thơ anh để làm kỷ niệm, cũng như dùng để thay thế cho lòng cảm kích của Thu xin phúc đáp lại cùng anh và những lời dễ thương mà anh đã mến dành, Thu xin luôn gìn giữ mãi, và giờ em xin phép hạ bút, và em xin mến chúc Tuấn cùng gia đình anh những chuỗi ngày bình an và tốt đẹp nhất, vạn sự luôn được như ý trong cuộc sống hôm nay và mãi mãi về sau, mến chúc anh tìm được nhiều kỷ niệm đáng ghi nơi quê Mẹ, dạ xin anh bảo trọng, Thu xin mến chúc anh một ngày mới dễ thương :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
THÀNH PHỐ BUỒN ... Thành phố buồn như một giấc mơ hoang Sương lang thang rơi dịu dàng cành lá Lạnh buông mình ,trên dấu chân quen lạ Giấc mơ hoang...thương nhớ cả cuộc đời. Thành phố buồn...Khi tàn ánh trăng rơi Chia kỷ niệm ,ta xa rời chốn hẹn Bước về nhà mỗi lần thêm xao xuyến Ánh trăng tan ,bên ánh điện xa mờ. Thành phố buồn ,nên có lắm bài thơ Viết nỗi nhớ mãi thương mùa hò hẹn Khúc tình yêu ,vang chung dàn giao hưởng Kẻ nhớ người quên ,đều có lúc vui buồn. Tình yêu ơi ,không biết ai đặt tên Cho con tim mãi như thuyền với bến Cho xác thân hòa chung thề nguyện Cho buồn than...Khi bẻ lái lạc thuyền. Thành phố buồn ,vắng bóng buồn thêm Như kẻ lang thang ,tìm nơi trú ngụ Như kẻ vô tình ,khiến cho đời ủ rũ Cảnh còn đây ,mà người cũ đâu rồi ? Thành phố nào ,buổi sáng cũng tươi Đêm buông xuống, Rối bước đời hò hẹn Chia tay nhau, cho nỗi buồn lưu luyến Trăng bạc tan hoang ,với một phố buồn. MINH TUẤN
MỘT SÁNG MƠ MÀNG. Bình minh rơi rụng bên thềm Giọt sương phơi ánh mơ đêm đậu cành Biết là em vẫn nhớ anh Cho lên tiếng gió đẩy cành hoa lan Nhớ trong xa cách ngút ngàn Thương trong những ánh trăng vàng lẻ loi Vì duyên ,phải nhận thiệt thòi Xuân đi qua ngõ ,lòng trôi thẫn thờ. Mắt nhìn hoa thắm đang mơ Bàn tay nâng giọt hững hờ sương đêm Chân đi sỏi đá phải mềm Đường đi dài mãi...Chẳng lên chốn chờ. Tay cầm bút viết vần thơ Mong cho nỗi nhớ...Ru bờ yêu thương Gió rung lá thắm bên đường Biết là thơ của người thương gửi về. MINH TUẤN NMMT /CHÚC EM VUI và cố gắng học thiệt giỏi heng. làm thơ ai cũng như nhau em à -chỉ khác mỗi là chịu khó học những người đi trước nhé -em vào học luật làm thơ ở đầu trang đó -chị Việt Dương Nhân -đã ghi rất đầy đủ các cách làm thơ đó em à.chúc em say thơ...và làm thơ say nhé...MT
BÀI THƠ KHÔNG GỬI. Bài thơ không gửi em Mấy khúc sầu dang dở Một cuộc tình tan vỡ Nỗi buồn , trái tim đau. Bao câu thơ viết vội Mấy tâm tình mong manh Hận đời chia hai lối Ngược xuôi mộng không thành. Tình đâu chỉ có yêu Sống đâu chỉ có hưởng Buồn đau và sung sướng Cùng đan xen cuộc đời. Anh mãi trách mình thôi Không cho em hoa mộng Bởi anh yêu cuộc đời Luôn xẻ chia lẽ sống. Cuộc đời em mơ mộng Cuộc đời em xa hoa Em không cần lo lắng Mặc bước chân quá đà Bài thơ không gửi em Luôn viết lời chân thực Sợ em đọc lại tức Trách người cứ lo xa. Trách em anh không nỡ Chân lý cách xa vời Tính anh thật cổ hủ Tình em vui ham chơi. Một cơn mưa đang rơi Lá khô rồi phải rụng Mưa dăng làn nước sũng Tiếng gió buồn...tình rơi MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2007 20:18:18 bởi Minh Tuấn >
GIỌT LỆ ĐÊM... Người đàn bà đang khóc trong đêm Mắt đẫm lệ ,soi gương mặt tiều tụy Gió quê người gieo khúc ca rầu rĩ Bóng đơn côi...Nhớ cha mẹ cồn cào. Người đàn bà cười trong lúc chiêm bao Mơ trở lại hôm nào vui bè bạn Khuôn mặt hồng của mùa xuân tươi sáng Cười nói vô tư ,như mây trắng trên ngàn. Bao ánh mắt gửi bím tóc đuôi sam Năm học cuối ,gỉeo mơ màng góc nhỏ Bài thơ ai viết nét mờ nét tỏ Chắc quên ăn..Lúc viết khúc...Yêu đời. Ngày xưa về trong giấc ngủ chơi vơi Hồn viễn xứ trên vai người mệt mỏi Tiếng sấm rền vang ...Cơn mơ như khói Trả lại xanh xao ,giấc ngủ đứt rời. Chưa ba mươi mà mặt dạn cánh rơi Tóc đã dấu những nỗi đời bạc trắng Viễn xứ ơi...Vết thâm quầng trên mặt Ai đếm mưa rơi...Ai dải lệ lòng... MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2007 20:42:19 bởi Minh Tuấn >
THẾ GIỚI -BỤI CÁT. Dãy núi đá thương rêu phong ấp ủ Dãy đồi xa sỏi đá cũng chung lòng Cát trải dài ôm ấp những biển sông Đá dẫu mòn...vẫn nằm trong lòng suối Con đại bàng cánh bay cao rong ruổi kiến con con cũng đắm đuối kẽ mòn Đàn chim chiều réo rắt tiếng gọi con Thế giới nhộn ai bảo là bụi cát. Lá cây khô cuộn dáng hình nốt nhạc Thương gió mưa ,đã chôn xác giúp mình Có trách đâu...Sương thu vẫn lặng thinh Có đợi đâu...Xuân vẫn khoe mình nắng mới. Những yêu thương cho cuộc đời mong đợi Tìm tương lai trong cát bụi đi về Tìm chính mình trong rạn nứt đá khe Bao khổ hạnh được lấp bề mòn mỏi. Tâm của đời mãi như mây như khói Xác ta mang ai bảo mượn tạm thời Bụi và cát chốn ẩn nấp sinh sôi Thế giới mãi ...Cho cuộc đời bụi cát MINH TUẤN
CÔ BÁN KHOAI TÀI GIỎI Dạo thăm nơi miền ngược Ghé vào xem chợ chiều Thấy em người sơn cước Bán khoai thật đáng yêu. Anh hỏi giá bao nhiêu Mua rổ khoai ngon mắt khoai nghệ ngon như mật Anh mua để làm quà. Anh mua em bán rẻ Khoai nhất tỉnh anh à Bao nhiêu người qua lại Đều mang khoai đi xa Ừ anh mua cả rổ Còn e ngại một điều Khoai ngon chớ bán điêu Củ trên to ,dưới nhỏ. Xin anh đừng lo ngại Khoai em bán cho ai Trên như Trên ngon hoài Dưới như Dưới bổ mãi. Tôi trả tiền chẳng ngại Mang ra xe cất khoai Buồn sững chút thở dài Nửa dưới toàn khoai nhỏ. Trách cô gái bé nhỏ Sao bán buôn phũ phàng Em cười ,anh đừng than Em nói ngay lúc bán Trên như Trên bầu bạn Dưới như Dưới ngang hàng Tại cái chữ Việt Nam Đừng trách lầm người bán. Tôi mỉm cười ra vậy Người ta ví phong ba Chẳng bằng người dùng chữ Nói một câu hóa ba. MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2007 20:12:21 bởi Huyền Băng >
CHIỀU MƯA...NHỚ CHỒNG. Mưa dầm dề...Giọt tuôn dẫu nhỏ Cũng thành sông ,và ngập lụt lối về Ngày ra cửa ,tay cầm chiếc ô che Đêm mưa nhỏ , cho ê chề nỗi nhớ . Mỗi buổi chiều ,nghiêng chiếc ô tới chợ Mua thức ăn ,đếm nỗi nhớ hàng ngày Quả ớt tươi như màu đỏ tim say Bó hành củ ,như lệ đầy khóe mắt. Bao bữa ăn có bóng anh ngon thật Thức ăn cay và rượu đắng bên mâm cá vàng ươm , ăn chung với canh cần đậu phụ rán ,cùng canh cua ,bún luộc. Các món ăn ,thực đơn không báo trước Đến giờ ăn...Anh mới được biết dần Hai chén rượu anh uống những ngày Xuân Một chén Hạ-Mùa Đông thì ba chén... Mùa Thu ư....Thì em cho trọn vẹn Anh uống bao nhiêu ,cạn chén rồi đầy Bởi thu buồn mang nặng nỗi sầu cay Anh cứ uống...Chờ trăng đầy ,mưa cạn... Chiều nhớ anh trong mưa thu ảm đạm Chợ nghiêng ô...Em biết chọn mua gì Nhà không anh vắng cả tiếng đụng ly Rau mua vội...Em ăn gì chẳng được... MINH TUẤN
TIỄN NHAU MÙA THU. Tiễn nhau rồi em trở lại với mùa thu Đôi mắt ướt ,vương giọt sương buổi sớm Cặp môi khô ,như mùa đông nứt ruộng Gió heo may gom lạnh bước em về. Thương nồng nàn ,giọt nắng hạ say mê Nhớ kỷ niệm lúc cận kề chung bóng Câu dân ca ví tình sâu nghĩa nặng Muối mặn, gừng cay,cháy bỏng khoảng đời. Gom lưu lạc vào những bài thơ rơi Anh viết lại khoảng trời nhung nhớ Tim loạn nhịp đổi thay từng hơi thở Khi ánh trăng rơi ,mấy giọt mưa trời. Tiễn nhau rồi anh lại bước xa xôi Hành trang xếp một góc đời kỷ niệm Câu thơ viết có hình em đưa tiễn Như lá me bay ,vương mãi tuổi hồng. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2007 15:14:49 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: