HUYỀN THOẠI
MỘT KIẾP THU
Nhạt nắng chiều về em nhớ anh
Vi vu gió thổi lá xa cành
Hòa chung tiếng nấc lòng đang chạm
Chợt bỗng tình nghe quá mỏng manh
Cũng ánh trăng vàng của thuở nao
Vì ai nửa mảnh chợt phai màu
Đêm nay rớt nhẹ ngòai song cửa
Đánh thức sầu em chất ngất cao
Chẳng biết bây giờ áo trắng anh
Còn đang nhặt lá kết mơ thành
Huyền thoại kỷ niệm tình hai đứa
Đẹp tựa bài thơ trong bức tranh
Cầu xin nhật ký chữ đừng phai
Nhặt cánh hoa mai bẽn lẽn cài
Cúi nhẹ hôn lên làn tóc rối
Cùng anh thả lỏng linh hồn bay
NuocMatMuaThu
****
Anh Tuấn mến:
Dạ, đôi dòng Thu xin gởi lời mến thăm anh vẫn khỏe và bình an, và em xin cảm ơn Tuấn đã ghé sang thăm nhà em cùng với một bài thơ thật hay mến tặng, em xin cảm kích nhiều, nhưng mùh Tuấn ơi, vì mấy ngày qua, trời cứ bão giông mãi, sắm đánh lớn tiếng, nên đã phá đi giấc ngủ của em và cô chó con, Thu và chó con sợ sắm sét và sợ ma, nên mất ngủ, nên mấy ngày nay em lại bị cảm lại nữa rồi Tuấn ơi :(, da, nhưng xin rất ơn anh đã quan tâm dùm cho sức khỏe của Thu em, và em cũng hy vọng nay mai em sẽ khỏi, và cũng mong anh bảo trọng cho sức khỏe mình ạ, vài dòng em gởi lời mến chúc Tuấn cùng gia đình một cuộc sống bình an, cùng với những gì tốt đẹp, dễ thương và thân ái nhất :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
_____________________________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 14:27:01 bởi NuocMatMuaThu >