Trích đoạn: Minh Tuấn
MƯA ĐÊM
Mưa rơi như đếm nỗi đời
Đêm đen nhuộm tối khoảng trời của trăng
Buồn vương tiếng gió não lòng
Câu thơ khắc khoải nằm trong nỗi niềm.
Mưa rơi giọt nhỏ triền miên
Ngày Ngâu chưa tới vội phiền làm chi
Giọt thu nhỏ bé tí ti
Mà rơi nước ngập bước đi đọa đày.
Đang mơ giấc ngủ nồng say
Gió lùa khe cửa mưa bay lạnh phòng
Buồn thêm nỗi nhớ đầy đong
Góp mưa ,lệ nhỏ chung dòng tâm tư.
MINH TUẤN
Chơi vơi
Thế là thêm một lần thu
Hỏi anh có biết mưa từ đâu rơi
Sao còn chạm nhớ lòng khơi
Trong em từng phút ru đời buồn tênh
Giận anh, biết bắt ai đền
Hẹn làm chi để rồi quên hững hờ
Tím buồn nhuộm kín hồn thơ
Ngắm sầu trăng vỡ bơ vơ một mình
Khóc thương đời kiếp ba sinh
Xót cho mình phận lục bình trôi sông
Chiều theo nước cuộn giữa dòng
Về đâu anh nhỉ chôn lòng này đây
Đành thôi trả lại cho mây
Chút thương chút nhớ bao ngày tháng mang
Em về chôn chuyện tình tan
Từ nay vĩnh biệt tình chàng tình ta
NuocMatMuaThu
Anh Tuấn mến:
Dạ em xin ghé vào trang thơ anh, xin phép lưu lại bài thơ mộc mạc này, xin phép đáp lễ lại cùng anh, và Thu xin mến chúc anh cùng gia đình những chuỗi ngày mới thật bình an và gặp nhiều may mắn và tốt đẹp trong cuộc sống, Thu xin cám ơn anh đã ghé thăm trang thơ em và mến tặng một bài thơ thật dễ thương, Thu xin mến chúc anh vui và xin anh gìn giữ sức khỏe hở Tuấn, dạ xin mến hẹn gặp lại anh sau :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2007 12:51:48 bởi NuocMatMuaThu >