THIÊN THU TÌNH SẦU
Làm sao nhặt hết lá bay
Để chôn vùi nhớ những ngày lòng mang
Tình mình giờ lắm trái ngang
Đành thôi xếp lại mộng vàng từ đây
Rượu Chàng vừa cạn thiếp say
Ngỡ nghe trời đất cuồng quay chốn này
Thế là tình cách chia hai
Sầu giăng ngập lối ai hay nỗi niềm
Mình em thức trọn trong đêm
Trở trăn với chiếc chăn mềm mà đau
Nhìn ra trăng đã nhạt màu
Rớt trên nhành liễu rơi vào hồn thơ
Cuối cùng còn lại bơ vơ
Chỉ ta với bóng khóc đời nghiệt oan
Trăng bao nhiêu tuổi trăng tàn
Sầu thu mấy độ trở vàng lá rơi???
NuocMatMuaThu
ĐỢI...MÙA.
Mùa này buồn lắm người ơi
Lá đua nhau rụng để trời khẳng khiu
Hoa thưa hết cảnh dập dìu
Vườn xơ xác cỏ ,úa chiều lạnh đông.
Vô tư đã lụi cõi lòng
Nụ cười heo hắt ruổi rong tháng ngày
Quanh em ngập gió heo may
Bên anh cũng chỉ thấy đầy gió sương.
Ước gì chung một bến thương
Để em rỏt rượu thả đường mơ trăng
Rượu thơm vọng bóng chị Hằng
Làm say ánh mắt ,làm đằm câu thơ...
Từng đêm buồn đến ngẩn ngơ
Phòng riêng lửa thắp, hững hờ đợi ai
Ước mau hết lá thu phai
Cây khô em đợi bóng ai...Lại mùa.
MINH TUẤN
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2008 19:09:49 bởi Huyền Băng >