MỘT THOÁNG -MÙA THU
BÀI POST LẠI
VẾT CỎ
Sương rơi đầu ngọn cỏ Nắng nghiêng bóng long lanh Gió chao cành sương rụng Thảm cỏ phơi yên lành Cỏ tàn rồi lại mọc Như thời gian quay vòng Như duyên phơi mặt đất Chẳng khô cằn ,mãi xanh. Cỏ êm nơi góc nhớ Đếm chờ ai đêm thanh Cỏ xếp tay trăn trở Khi câu yêu chưa thành. Giữ chốn tình hò hẹn Nâng bước chân chia xa. Cỏ êm như lụa gấm Phủ MỘ... linh hồn xa. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 16:08:27 bởi Minh Tuấn >
VẾT CỎ
Sương rơi đầu ngọn cỏ Nắng nghiêng bóng long lanh Gió chao cành sương rụng Thảm cỏ phơi yên lành Cỏ tàn rồi lại mọc Như thời gian quay vòng Như duyên phơi mặt đất Chẳng khô cằn ,mãi xanh. Cỏ êm nơi góc nhớ Đếm chờ ai đêm thanh Cỏ xếp tay trăn trở Khi câu yêu chưa thành. Giữ chốn tình hò hẹn Nâng bước chân chia xa. Cỏ êm như lụa gấm Phủ MỘ... linh hồn xa. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 15:46:50 bởi Minh Tuấn >
text
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5F06350789E5441AA7C3826A523A4E18.jpg[/image]
Em chân thành cám ơn chị Huyền Băng -Diên Vỹ -CT.lY VÀ MARS - CÙNG CÁC BAN TRONG DIỄN ĐÀN NHÉ. phải tới bài thuốc của Diên Vỹ mình mới gửi được hình vào Diễn Đàn. mùa thu Đang đẹp quá -mình chúc các bạn cùng các anh chị luôn vui và sáng tác hay.
GIÁ TRỊ TÔ PHỞ . Vượt mấy chục cây số Cưỡi ngựa nửa ngày trời Buổi trưa mới tới nơi Tao cười..Vào ăn phở. Nhà của Tao đầy gió Vườn Tao là trăng sao Mây xếp dăng hàng rào Núi cao ,thưa sợi nắng Bản cao sống thầm lặng Làng thưa vốn thật thà Những ngày xuống chợ xa Tao thích ăn món phở. Bạn tôi kể thật ngộ Nó người dân tộc HMông Bát cháo ba quãng đồng. Người Kinh mày nói vậy. Giọng nó hơi ngọng nghịụ Nói tiếng Kinh chưa rành Ẩm thực đã vào hồn Bằng món ăn gần gũi... Mày sống trên ngọn núi Thích ăn phở miền xuôi Nửa ngày chân bám bụi Dạ mới được chút vui. Biết quê hương bao vị Gọi khách đến từ xa Biết quê hương giá trị Trong tâm hồn ,con xa. MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 21:46:38 bởi Huyền Băng >
MƠ MÀNG. Xa nửa vòng trái đất Đêm ngày chẳng giống nhau Những vần thơ khốn khổ Buồn dâng ngập bến sầu. Chung tâm tư thả mộng Bàn phím khua ngóng chờ Gọi con thuyền Trăng đến Chở hồn ta đi... Mơ. Mười ngón tay chăm chỉ Khi người tới chở thơ Mười ngón tay lười biếng Vắng người ta trông chờ. Đọc thơ nhau...Đọc mãi Tìm tình trong từng câu Xem đi rồi... Xem lại Chẳng thấy Trăng ở đâu. Ôi lời thơ dịu ngọt Trong mơ...Ảo đau đầu Ôi nửa vòng trái đất Để ta mãi tìm nhau. Như hoa nơi chân núi Bước chân người quên mau Bàn phím trong ảo vọng. Một thoáng còn đớn đau...? MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 20:56:59 bởi Huyền Băng >
<nhân khai trường 2007-2008 > CÔ GIÁO VỚI MÙA THU Cô giáo trẻ dạy đàn em thơ dại Học hành chăm ,theo tâm lý từng người Có em buồn cô muốn hỏi...Đành thôi Trong ánh mắt..Câu trả lời rõ rệt. Những dối gian trong cái nhìn hời hợt Những chua cay trong héo hắt nụ cười Những tàn tro đen quầng mắt bờ môi Cô giáo trẻ...Tâm lý đời đã thuộc. Học trò ngoan cô là người vui trước Mong chúng bay xa trong mơ ước của mình Học trò hư cô nén kìm buồn bực Tìm nguyên nhân chữa trị tính nổ tung. Cô giáo trẻ nụ cười thật bao dung Như bông hoa nở thắm cùng xã hội Mùa thu vàng đã đi qua mấy độ Bóng dáng cô ,bọn trẻ nhớ vô cùng. Mùa thu xanh khi tiếng trống trường rung Cô muốn giữ thu xanh từng chiếc lá Cô muốn vườn cây nở thật nhiều hoa lạ Như mẹ mong con bằng tất cả tâm hồn. MINH TUẤN
ƯỚC THĂM QUÁ KHỨ Thích mặt trời ,vàng ươm đầy sắc nắng Bảo mang theo ,sợ nóng chảy xác hồn Thích vầng trăng bạc lung linh đêm trắng Bảo mang về ,sợ lạnh cứng hoàng hôn. Thích được chết trong không gian một lúc Nhìn Ai thương ta ,nhỏ lệ ,bồn chồn Thích được thăm một lần địa ngục Biết được ai đã mắc tội... Dại khôn. Lên thiên đường ta ước với hoàng hôn Mong gặp mặt những anh hùng quân tử Thời oanh liệt rạng danh dầu quá khứ Như hôm nay ,lịch sử để sau này. Giá cái ước ta cầm được trên tay Ta chỉ ước trong một ngày là đủ Ngày hôm qua ,khi đã là quá khứ Muốn về thăm...sao chẳng giữ hôm nay ? MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2007 15:01:35 bởi Minh Tuấn >
Trích đoạn: Minh Tuấn
MƠ MÀNG.
Xa nửa vòng trái đất
Đêm ngày chẳng giống nhau
Những vần thơ khốn khổ
Buồn dâng ngập bến sầu.
Chung tâm tư thả mộng
Bàn phím khua ngóng chờ
Gọi con thuyền Trăng đến
Chở hồn ta đi... Mơ.
Mười ngón tay chăm chỉ
Khi người tới chở thơ
Mười ngón tay lười biếng
Vắng người ta trông chờ.
Đọc thơ nhau...Đọc mãi
Tìm tình trong từng câu
Xem đi rồi... Xem lại
Chẳng thấy Trăng ở đâu.
Ôi lời thơ dịu ngọt
Trong mơ...Ảo đau đầu
Ôi nửa vòng trái đất
Để ta mãi tìm nhau.
Như hoa nơi chân núi
Bước chân người quên mau
Bàn phím trong ảo vọng.
Một thoáng còn đớn đau...?
MINH TUẤN
Nhớ về quê xa
Tha phương đời viễn xứ
Làm thân kẻ không nhà
Có những chiều tựa cửa
Trông về nơi chốn xa
Biết giờ Mẹ còn có
Bao năm tháng đợi chờ
Sống trong từng nỗi nhớ
Thương về đứa con thơ
Và chắc Cha hiền cũng
Mòn mỏi tấm thân gầy
Đếm sầu từng trái rụng
Trên từng ngón bàn tay
Biết em thời áo trắng
Nay còn bước sân trường
Hứng từng giọt hoa nắng
Mang về ghép thành thương
Ầu ơ ru nỗi nhớ
Chợt từ đâu tìm về
Khiến lòng thêm nức nở
Trong từng phút đam mê
Chiều thu sang đất khách
Ngắm từng giọt mưa buồn
Ngoài sân rơi tí tách
Chạnh lòng chạnh.....càng thương
NuocMatMuaThu
Anh Tuấn mến:
Dạ cho Thu xin phép họa lại bài thơ này của anh nga Tuấn, bài thơ này, thật dễ thương lắm anh, và Diệu Thu xin cám ơn Tuấn đã ghé thăm nhà em và mến tặng bài thơ hay, và cho phép em mang bài thơ này, về treo lại đầu ngõ nhà em nha Tuấn, em xin mến chúc Tuấn một đêm bình an và hồn thơ luôn đầy và đẹp mãi, Thu xin cám ơn anh lần nữa :)
Thân ái
Lâm Diệu Thu
PHẬN NGHÈO. Mưa rơi không biết khóc hay cười Gió cuốn buồn vui khúc nhạt tươi Hoa cỏ sắc đầy bên lối cũ Lá rơi tâm sự chốn không người Giọt sương khắc khoải trên ngàn lá Mưa lạnh bay qua cánh cửa lười Then chẳng buồn cài kệ gió tới Nghèo đêm kẻ trộm đến buồn rươi. MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
PHẬN NGHÈO.
Mưa rơi không biết khóc hay cười
Gió cuốn buồn vui khúc nhạt tươi
Hoa cỏ sắc đầy bên lối cũ
Lá rơi tâm sự chốn không người
Giọt sương khắc khoải trên ngàn lá
Mưa lạnh bay qua cánh cửa lười
Then chẳng buồn cài kệ gió tới
Nghèo đêm kẻ trộm đến buồn rươi.
MINH TUẤN
THANH BẦN Thanh bần cuộc sống thản nhiên cười
Cây cối xanh màu ruộng tốt tươi
Sáng sớm nặng mang ra ruộng rẩy
Tối mờ nhẹ gánh trống tay chân An nhàn tâm trí không lo nghĩ
Khổ cực tấm thân bởi chẳng lười
Giàu có nhà cài then sợ hãi
Cơ hàn cưả mở mát rười rươi Sương Anh Muội vào hoạ với huynh nè, cảnh sống như thế thì còn gì bằng huynh ha...""đêm năm canh ngủ ngáy....o...o...tiền vô nhà khó như gió vô nhà trống " ...đúng hôn?!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2007 17:07:52 bởi SuongAnh >
Muội vào hoạ với huynh nè, cảnh sống như thế thì còn gì bằng huynh ha...""đêm năm canh ngủ ngáy....o...o...tiền vô nhà khó như gió vô nhà trống " ...đúng hôn?!
_____________________________
CÁM ƠN sA -cuộc đời mà -nghéo cũng khổ lắm đóa SA à -cứ bình thường thì lại hóa ra <trung bình chủ nghĩa -hay là chậm tiến heng...>chúc Sa vui
PHÚC THỌ -RỤNG...RƠI . Trời giao giữ cho người ta thế kỷ Tại lơ là nên cuộc sống dở dang Tệ xã hội nhiều thói xấu đa mang Nạn cuộc sống với vô vàn khinh xuất. Sống cầm tay mà bão dông đã giật Ngõ thanh xuân ma túy cướp tâm hồn Nơi chợ trời gian trá phỉnh sớm hôm Căn nhà nhỏ cũng xếp hờn chất tủi. Chân sự nghiệp bước phải dừng trước núi Bút văn chương đành làm củi không vần , Sách đạo đức rao giảng với ngàn cân Gốc nhân nghĩa ai cất nhầm trong tủ. Ơi cuộc sống mãi nảy mầm gian khổ Thói trăng hoa giả tạo lại dăng đầy Thiên nhiên nghịch nên gió dật mưa bay Ai nói trước cuộc đời ...Đầy trăm tuổi . Ta cũng biết con người không yếu đuối Đôi bàn chân tự nâng nổi thân mình Trong cuộc đời lắm ngang trái linh tinh lẽ dĩ hòa , phải cuốn mình thời thế. Nét nguyên sơ ,đâu đã là dâu bể Màu thời gian nhuộm thân thế con người Tuổi cuộc đời ,trăm năm vậy thôi Ai Lãng phí...để thọ trời rơi ,giảm. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2007 21:17:43 bởi Minh Tuấn >
KIẾP LÁ... Thu cho mùa lưu luyến Bao kỷ niệm đong đầy Tim bao lần rung chuyển Trong một mùa nồng say . Mình xa cách ngàn mây Thu bay trong lắng đọng Tiếng gọi em có hay Nỗi buồn vàng trống vắng. Chiếc lá Phong buồn lặng Mùa thu trước tặng em Phủ buồn trên đá đen Nằm giữa dòng suối vắng... Trời thu đầy mây trắng Vàng thưa nhuộm góc trời Gío lang thang muôn nơi Như bước đời viễn xứ... Lá sầu mơ giấc ngủ Buồn héo hắt vàng phai Trách mùa thu rơi rụng Khi bay...Tiếc nhớ hoài. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2007 14:29:17 bởi Minh Tuấn >
BÌNH YÊN. Khi em thấy bình yên Là biển xanh lặng sóng Khi em trao niềm tin Là trái tim rung động. Em mơ trong cuộc sống Vững vàng như núi cao Không viển vông vô vọng Như dòng sông dạt dào Em mơ một lối vào Cánh cửa anh mở rộng Không cần tìm lửa nóng Biết thủy chung ra sao Mơ ước mãi nôn nao Tìm bình yên vĩ đại Lấp khoảng không trống trải Chôn nỗi buồn phôi phai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 18:26:05 bởi Minh Tuấn >
THANH BẦN. Thanh bần nghèo khó ai rằng hay Nhà gió đến chơi suốt cả ngày Giường chiếu mất đâu,trơ một chõng Nằm đau ê ẩm ,mỏi chân tay... Thanh bần ai thích thử làm ngay Bụng đói suối reo suốt cả ngày Chân bước không xa vì đói lả Bằng nghèo...Ai cấp...Chắc cầm tay. Người chê lười biếng...Ừ đành vậy Kẻ nói cuồng ngôn...Đúng lắm thay Sử ký bao lần ta đọc kỹ Người xưa tài giỏi vẫn sầu cay. Thanh bần do số ai người hay Chịu khó chung lưng cấy với cày Nước nổi lúa chìm ai nói giỏi Nhà hoang trơ chõng ,chốn Tâm bày. Cũng may khí thở trời không bán Giọt nước dòng sông khỏi phải mua Ngọn lửa cả đời xin lối xóm Thanh bần có phải khổ hơn hay... MINH TUẤN r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 21:04:49 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: