Tìm tiểu thuyết Đỏ và Đen
Có Bác nào có cuốn tiểu thuyết Đỏ và Đen post lên cho em đọc nhờ cái
Chào anhke8074 Hiện giờ trong thư viện chưa có cuốn này, Vậy bạn kiên nhẫn, nếu có thành viên nào có cuốn sách này, sẻ post lên cho bạn xem, Hay bạn cứ chạy lại tiệm sách mua xem thì nhanh hơn đấy Chúc vui TỦ SÁCH CỔ ĐIỂN: Đỏ và đen Tiểu thuyết của nhà văn Pháp Stendhal. Tác giả dựa trên một sự việc có thật đăng trên Nhật báo tòa án từ 28–31.12.1827. Tiểu thuyết có phụ đề: Ký sự của năm 1830 và lời đề từ: “Sự thật, sự thật cay nghiệt”. Chuyện xảy ra tại thành phố nhỏ Verrières, ở đó có hai vợ chồng Thị trưởng De Rênal, lão Sorel làm nghề thợ xẻ, vị tu sỹ tốt bụng Sêlăng, gã tư sản Valenod, giám đốc Viện tế bần... Julien là con thứ ba của lão Sorel. Anh không có được thân thể lực lưỡng, cường tráng như hai anh trai, nhưng là một thanh niên thông minh, có mơ ước thoát ly địa vị thấp kém của giai cấp mình và chiếm một chỗ đứng trong xã hội quý tộc, tư sản thời kỳ Trung hưng lúc bấy giờ. Julien ham đọc sách, nhất là cuốn hồi ký của Hoàng đế Napoleon, một thần tượng ám ảnh anh từ ngày còn bé khi anh có dịp ngây ngất chứng kiến đoàn quân của Hoàng đế hùng dũng đi ngang qua. Nhưng rồi Đế chế sụp đổ, Julien liền vào trường dòng mong tìm một con đường tiến thân hợp thời hơn. Đang lúc đó, Thị trưởng De Rênal đề nghị anh đến nhà làm gia sư kèm cặp cho mấy mấy đứa nhỏ. Julien nhận lời, hy vọng đây là một dịp bước chân vào thế giới thượng lưu và len lỏi kiếm chác địa vị. Tính tình của Julien và lòng kiêu hãnh của anh đã làm xiêu lòng bà De Rênal, một phụ nữ còn trẻ và giàu tình cảm. Quan hệ giữa hai người khiến cho dư luận xôn xao dị nghị. Ông De Rênal nhận được một lá thư nặc danh. Tuy không tin vào những lời đồn đại nhưng ông cũng quyết định cho Julien thôi việc để tránh tai tiếng. Đó cũng là ý muốn của bà De Rênal vì bà bắt đầu cảm thấy lo sợ.
Julien được tu sỹ Sêlăng giới thiệu đi học ở trường dòng Besanon do Linh mục Abbé Pirard cai quản và chẳng bao lâu lại được Linh mục tiến cử lên Paris làm thư ký riêng và thủ thư cho Hầu tước De La Mole. Ở Paris, Julien được Hầu tước De La Mole hết sức tin yêu và cho nhiều ơn huệ. Con gái Hầu tước, cô Mathilde kiêu hãnh, cũng yêu Julien và không ngần ngại hiến thân cho anh. Dưới mắt cô, Julien không phải loại người tầm thường như bọn thanh niên quý tộc, hơn nữa lấy Julien cũng là một hành động khiến cho cô có thể trở nên khác người. Còn đối với Julien, đây là một cơ hội tốt để leo lên bậc thang danh vọng. Mathilde có mang, liền thú thật với cha. Hầu tước De La Mole đành quyết định thay tên đổi họ cho Julien và chuẩn bị xây dựng cho anh với con gái mình. Đang lúc đó thì bà De Rênal bị một linh mục địa phương cưỡng ép viết thư tố cáo Julien với Hầu tước De La Mole. Câu chuyện hôn nhân bị cản trở. Julien tức giận liền quay về Verrières, vào nhà thờ, dùng súng bắn bà De Rênal bị thương. Ở trong tù, Julien mới tỉnh giấc mộng danh lợi. Anh bị kết án tử hình. Cả bà De Rênal và cô Mathilde đều vào thăm anh và vận động xin tòa ân xá cho anh nhưng không được. Cô Mathilde đề nghị Julien chống án, anh không chịu nghe theo. Ba ngày sau khi anh bị xử tử, bà De Rênal đau buồn mà chết.
Đỏ và đen vạch rõ những thối nát của giai cấp tư sản vừa chiến thắng và của giai cấp quý tộc suy tàn đi vào con đường tư sản hóa, những thối nát của Nhà thờ và Giáo hội thời kỳ Trung hưng, mà lòng tham danh lợi được che đậy dưới mặt nạ giả nhân giả nghĩa. Tiểu thuyết nêu lên mâu thuẫn giữa cá nhân và xã hội hết sức gay gắt. Trong hoàn cảnh xã hội lúc đó, một người xuất thân từ tầng lớp bình dân thì dù có tài năng, nghị lực mấy cũng không thể có được cuộc sống xứng đáng mà có cơ chết thảm hại như Julien Sorel. Xã hội đó buộc Julien hoặc phải lựa gió theo chiều đeo cái mặt nạ giả dối để leo lên được các nấc thang xã hội, hoặc nếu muốn giữ được tấm lòng ngay thẳng, chân thành, trong sạch thì phải rơi đầu dưới máy chém. Như chính Julien đã nói thẳng ra trước tòa, bằng việc kết án xử tử Julien, giai cấp tư sản muốn làm thất vọng những ai thuộc tầng lớp bình dân mà lại dám len chân vào xã hội thượng lưu. Julien là một người có hai mặt tốt và xấu. Anh thông minh, yêu mến cách mạng, nhưng lại muốn có danh vọng địa vị trong xã hội tư sản, quý tộc lúc bấy giờ và sử dụng biện pháp đạo đức giả.
Đỏ và Đen được viết bằng lối văn trong sáng, giải dị, súc tích, tâm lý các nhân vật được khai thác sâu sắc, mối quan hệ giữa tính cách nhân vật với hoàn cảnh xã hội được bộc lộ rõ rệt. Về tên tác phẩm, có nhiều cách giải thích khác nhau, chẳng hạn, đó là màu áo lính và màu áo thày tu, tượng trưng cho hai nét trong tính cách Julien... Nhưng nhìn một cách khái quát, có thể nói Đỏ tượng trưng cho những phẩm chất tốt đẹp chưa mất hẳn trong con người Julien; Đen tượng trưng cho khía cạnh xấu xa, cá nhân chủ nghĩa cũng đã bắt đầu xuất hiện trong con người anh. Phùng Văn Tửu