Thơ Thẫn Thờ Chờ Người Đọc (Trần Thiên An)
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 18 bài trong đề mục
tranthienan 10.08.2007 16:37:48 (permalink)
0
Mình Ta
                             Thiên An
 
Chẳng cần níu kéo đời nhau nữa
Một chút xót xa chẳng ai ưa
Sớm trưa còn ta ôm giấc mộng
Người đã đi rồi ngỡ rằng chưa.
 
 
 
Tình Vỡ
                             Thiên An
 
Một câu ngắn ngủn "ta không hợp"
Vỡ ra, tình như một tia chớp
Sáng nên rực rỡ cả đất trời
Phút chốc ùa vào trong chiếc hộp
 
 
 
Chia Tay
                             Thiên An
 
Một tiếng chia tay ta đau khổ
Bây giờ ta được tự do rồi
Cám ơn em nhé, người yêu hỡi
Đám cưới bây giờ chỉ là mơ.
 
 
 
Đợi Chờ Lần Nữa
                             Thiên An
 
Thế là em đã bỏ tôi rồi
Như một cơn gió thế thôi sao
Thôi thì đánh thế ta đúng đợi
Một chút xanh xao bỗng tiến vào.
 
Mưa rào mưa khóc hay ta khóc
Văng vẳng trong đầu trong trí óc
Ta khóc chính ta hay khóc người
Đợi chờ lần nữa ta đến chọc.
 
 
 
Còn Lại Mình T.A
                             Thiên An
 
Tình yêu lại hoá tình bạn
Một chút xót xa vướng bận trong lòng
Cuộc tình cứ ngỡ đã xong
Bỗng đâu tình bạn long nhong trêu mình
***
Tình yêu đòi chọc chính mình
Tình bạn đòi chọc chút hình bóng xưa
Còn đây câu nói không ưa
Thôi thì ta phải sớm trưa một mình
***
Một mình ta lại thật xinh
Cuộc tình đâu bỗng linh tinh quá nè
Chẳng lẽ nhìn người khóc nhè
Bên hè trái lựu lè nhè trêu trêu
***
Lêu lêu mắc cở đòi yêu
Nhấc chân đá bụp, làm tiêu một người
Người đó còn đứng tươi cười
Tình bạn mà ngỡ có người còn thương
***
Lá cây bám vúi giọt sương
Đọng lại trên mắt vấn vương ai rồi
Thời gian sao nỡ vội trôi
Để tôi đứng lại ôm tôi một mình.
 
 
 
Đau Một Mình
                             Thiên An
 
Thế là ta đã xa nhau
Chỉ như một chiếc lá mau về trời
Đâu rồi tôi hỡi tôi ơi!
Tìm mình tìm mãi rớt rơi nỗi sầu
***
Còn đâu mơ ước nguyện cầu
Sánh vai chung bước qua cầu gió bay
Mặt trời lơ lửng cũng hay
Để mây đứng lại gió bay một mình
***
Cuộc tình nhìn lại chính mình
Sao ta nhìn thấy chỉ hình bóng ta
Xót xa ôm lấy câu ca
Vang vọng trong óc bỗng xa lại gần.
 
 
 
Tình vỡ
                             Thiên An
 
Trên cành trái lựu đã rơi
Cuộc tình sao để chơi vơi một mình
Trái lựu kia hỏi có tình
Ma sao ta thấy có hình bóng ta
***
Trên cao ta thấy xa xa
Trái lựu rơi xuống hét la "vỡ rồi"
Cuộc tình bị gió cuốn trôi
Ôm tôi tôi lại thấy tôi buồn rầu
***
Sầu thương ta lai thương sầu
Thôi thì có bạn có bầu có ta
Hỏi người ta có vội xa
Hay là tình bạn xót xa trêu tình
***
Còn đây là bản thân mình
Nhìn lại đi nhé chính mình chính ta
Bầu trời đất rộng bao la
Đi đâu ta lại thấy xa mà gần
***
Thôi thì còn phút ân cần
Ta ôm ta ấp muôn phần thương yêu
Mai này dù có liêu xiêu
Ta cũng nhớ lại thấy yêu ta nhiều
Trái đất tròn, vẫn biết điều
Xoay tròn mang đến cô liêu đang cười.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2007 21:03:44 bởi Nguyên Đỗ >
#1
    tranthienan 10.08.2007 21:16:26 (permalink)
    0
    Thu Lạc
                           Thiên An
     
    Thu buồn rũ rượi cười trong gió
    Nỗi lòng còn đó có ai hay
    Thế mà ta tưởng Thu say gió
    Đứng ngó Thu mà, Thu có hay?
    #2
      tranthienan 10.08.2007 21:19:51 (permalink)
      0
      Sinh Linh
                              Thiên An
       
      Đêm ngồi đếm hạt mưa rơi
      tí ta tí tách chơi vơi thật đều
      Thì ra gió chẳng biết điều
      Chọc mây lỡ để rớt nhiều hạt mưa
      Có hạt lại chẳng ai ưa
      Có hạt vội vã lại đưa lên trời
      Có hạt bám víu cuộc đời
      Có hạt lại để rớt rơi mỏi mòn
      Có hạt bám lấy núi non
      Có hạt lại được ngủ ngon suốt đời
      Hạt nào cũng phải lên trời
      Thế gian lại lắm cuộc chơi đợi chờ.
      #3
        tranthienan 10.08.2007 21:22:06 (permalink)
        0
        Điều Giản Dị
        Thiên An
         
         
        Cuộc đời lắm lúc thật dài
        Lắm khi thật ngắn lắm khi thật thừa
        Nhiều lúc chẳng đựơc ai ưa
        Nhiều lúc ta phải tự đưa ta về
        Cuộc đời còn mãi mải mê
        Chán chê chảng chịu, hả hê hỏi hoài
        Vui buồn cũng phải mệt nhoài
        Miệt mài mong mỏi, người ngoài ngó ngang
        Cuộc đời lắm lúc thật sang
        Lắm khi héo hắt hai hàng lệ rơi
        Lắm khi mây gió lả lơi
        Lăm khi tôi lại ôm tôi mỏi mòn
        Lắm khi lại muốn hoá non
        Lắm khi lại muốn vất son về già
        Đôi khi ước muốn thật xa
        Nhiều khi nó đến bên ta thật gần
        Có lúc ta cũng chẳng cần
        Cuộc đời cứ lại lần lần tới ta.
        #4
          tranthienan 10.08.2007 21:24:31 (permalink)
          0
          Chọc Mây
                                         Thiên An
           
           
          Núi líu mây lại bên đời
          Ngập ngừng mây đứng giữa trời đứng chơi
          Nui mong mãi gọi mây ơi!
          Ai ngờ gió tới ôm mây bay về
          Núi buồn bi gió cười chê
          Đứng yên một chỗ ai mê mà mừng?
          Mây trời chê núi ôm rừng
          Cuối cùng cũng chỉ có từng ấy thôi
          Mây trời nhờ gió cuốn trôi
          Thế mà cứ tưởng mây trôi một mình
          Giật mình ghi nhớ bóng hình
          Mây qua núi đứng chình ình chọc mây
          Gió thổi mây vướng lá cây
          Rù rì rúc rích chị mây tan tành
          Mây sang vướng phải lá cành
          Tả tơi tễ tái tan tành tấm thân
          #5
            Nguyên Đỗ 11.08.2007 21:04:49 (permalink)
            0
            Chào mừng bạn Trần Thiên An

            Chúc bạn trang trải hồn mình và thư giãn trong Thi quán nha!
            #6
              tranthienan 12.08.2007 11:11:37 (permalink)
              0
              Đồng Cảm
                                                  Thiên An
               
               
              Gió buồn chẳng thổi bên mây
              Mây buồn hỏi gió, gió bay hướng nào
              Đến bên viên đá gió gào
              Thì ra gió, đá vốn vào một phe
              Đá nhờ ngọn gió chở che
              Đá kia tuy bé nhưng nhiều suy tư
              Tâm sự cùng gió vô tư
              Đá rằng đá phải giã từ ngàn hoa
              Hoa rơi, hoa vội lên trời
              Để đá đứng lại suốt đời cô đơn
              Đá buồn cũng chẳng buồn hơn
              Tuổi đời của đá nhiều hơn ngàn người
              Trơ trơ lặng lẽ mỉm cười
              Nhìn hoa nhìn lá qua đời thật mau
              Ngàn năm còn có nỗi đau
              Gió đùa với đá ôm nhau cùng buồn
              Nhớ gió mây khóc lệ tuôn
              Mây buồn nhìn gió, gió buồn nhìn xa
              Gió thì một thuở xa hoa
              Ôm mây nhàm chán chạy ra ôm đời
              Phiêu du chàng gió mải chơi
              Cuối cùng cũng phải ôm người nàng mây
              #7
                Mỹ Trinh 13.08.2007 02:44:34 (permalink)
                0

                Một lần đau


                Ngàn năm ta một nỗi đau
                Đá mòn nước chảy ba đào đục trong
                Uốn quanh mấy khúc vào sông
                Thấy người bơi lội giữa dòng thực hư
                Gió đồng cảm, mây gởi thư
                Mang qua bên ấy đau nhừ mây mưa
                Buồn ơi!... đi sớm về trưa
                Đá ngàn năm đá hoa xưa nghiệt tàn
                Mây buồn rảo bước chân hoang
                Vô gia cư định tình tan một lần
                Ôm tròn cái nhớ phân vân
                Một ngàn năm nữa muôn lần tìm nhau
                Mộ phần sương khói tiêu hao
                Hoa khô dăm bó người trao ta về
                Đau còn phủ giấc đam mê
                Đau miền da thịt tỉ tê ngón sầu
                Ôm sầu qua bể nương dâu
                Trái sầu rớt xuống mưa ngâu tháng ngày
                Một lần đau giết nắng mai
                Xuân xưa phù phiếm thu dài lá rơi
                Đá trơ đá, cuộc trần phơi
                Xa hoa giờ đã rã rời vá khâu
                Gió lay ướt giọt mắt nâu
                Mây ôm nhau khóc dãi dầu gió mưa!

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 18:34:21 bởi Mỹ Trinh >
                #8
                  tranthienan 13.08.2007 16:40:02 (permalink)
                  0
                  Đá Buồn
                  Thiên An

                  Dòng sông nước chảy đôi bờ
                  Bỗng đâu hòn đá đứng chờ đợi ai
                  Đá buồn đợi cánh hoa mai
                  Xuân đến mai nở, xuân đi mai tàn

                  Đá buồn đứng đợi thở than
                  Xuân tàn đá vẫn than van không về
                  Sông dài chảy vội cười chê
                  Lêu lêu chẳng được còn mê nỗi gì?

                  Đá buồn cũng muốn bước đi
                  Nhưng chân chẳng có, xuân thì đã qua
                  Kiếp người tựa một cánh hoa
                  Xinh tươi khoe sắc xa hoa rồi tàn.
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2007 16:45:15 bởi tranthienan >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    tranthienan 13.08.2007 16:48:47 (permalink)
                    0
                    Giọt Thời Gian
                    Thiên An
                     
                    Nhìn lại giọt thời gian trôi
                    Bao nhiêu phiền muộn làm tôi tội tình
                    Thế gian đầy những bóng hình
                    Quyền cao chức trọng mong mình có tên
                     
                    Người đẹp càng muốn cạnh bên
                    Tiền bạc lắm lúc lại trên tình người
                    Nhân gian vật đổi sao dời
                    Nhắm mắt lìa đời hoàn lại xác thân.
                    #10
                      tranthienan 13.08.2007 17:00:46 (permalink)
                      0
                      Gió Vô Tình
                                Thiên An
                       
                      Một cơn gió vô tình quá
                      Thổi chiếc lá úa chẳng chút xót thương
                      Thổi qua nhân thế vô thương
                      Chẳng có bức tương cản nổi gió qua
                       
                      Đến vờn bên lá bên hoa
                      Đã đời gió thổi lá hoa rụng tàn
                      Lửa tàn để lại chút than
                      Đến bên gió thổi lửa tan lại hồng
                       
                      Bay ngang số kiếp phiêu bồng
                      Liềc ngang gío bảo mày không ích gì
                      Nói rồi gió vội bỏ đi
                      Trời cao lông gió lo chi sự đời
                       
                      Một phút xem lại kiếp người
                      Vô tình như gió, tiếng cười vấn vương.
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2007 17:02:35 bởi tranthienan >
                      #11
                        tranthienan 13.08.2007 17:10:14 (permalink)
                        0
                        Trằn Trọc
                        Thiên An
                         
                        Đêm dài giấc ngủ chẳng dai
                        Thì ra ai đó trách ai thật nhiều
                        Đêm dài anh nói đôi điều
                        Trên trời trăng sáng đều đều mỗi đêm
                         
                        Thân anh đèn tỏ êm đềm
                        Làm sao sánh ánh trăng mềm xinh tươi
                        Bên em anh mãi tươi cười
                        Mơ em sẽ mãi soi đời anh đi.
                        #12
                          tranthienan 15.08.2007 18:20:55 (permalink)
                          0
                          Giọt Sương
                                                  Thiên An
                           
                          Hạt mưa lặng lẽ tuân rơi
                          Chẳng hiểu sự đời đã vội vỡ tan
                          Trăm ngàn hạt nhỏ kêu than
                          Hạt mưa vẫn cứ rớt tan thân mình
                          Nhân gian có những cuộc tình
                          Gặp nhau chỉ để cho mình lớn lên
                          Sinh linh chen giữa hai bên
                          Linh hồn nhỏ bé khóc rên một mình
                          Nó ước nó được thành hình
                          Nhưng bị cơn gió vô tình thổi qua
                          Có người cảm thấy xót xa
                          Nhưng nó đã vội đi ra cuộc đời
                          Nhân tình sao vội chuyển dời
                          Gặp nhau chỉ để vui cười thôi sao
                          #13
                            Mỹ Trinh 15.08.2007 19:10:17 (permalink)
                            0
                            Thiên an

                            Thiên an thế lạc lộc đời
                            Đá trơ lòng đá thảnh thơi giữa trời
                            Ngỏ buồn là vận mưa rơi
                            Lúa khao khát uống khi trời đổ mưa
                            Thôi thì an lạc đã vừa
                            Thôi thì chấp nhận có mưa, có tình

                            Khi buồn đá cũng nhục vinh
                            Nước trăm nãm chảy phận mình đành cam
                            Hư danh thế sự tham lam
                            Thơm danh bút vẫy trời lam nắng hồng
                            Giọt thời gian nhuộm đu.c trong
                            Tâm ta cứ mãi say dòng nghiệt oan

                            Mây trôi làm kiếp lang thang
                            Gió ru tình gió bàng hoàng đỉnh cao
                            Ta về xếp trọn hư hao
                            Xếp danh lợi xếp khát khao nghiệp đời
                            Hỏi lòng như đã thảnh thơi?
                            Hỏi đời là những cuộc chơi bẻ bàng?

                            Thiên an khấn nguyện giấc vàng
                            Ân tình nằm ngủ huy hoàng đêm mơ
                            Ghi trang tình sử bằng thơ
                            Khắc lên tâm huyết dại khờ cũng vui
                            Nước về nước chảy dòng xuôi
                            Trời thương... thơ mãi còn nuôi ân tình ...

                            Mỹ Trinh
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 19:19:06 bởi Mỹ Trinh >
                            #14
                              tranthienan 23.08.2007 17:12:21 (permalink)
                              0
                              Lo Lắng

                              Thiên An



                              Ngủ đi thôi hỡi ta ơi

                              Màn đêm đã đến đã thôi một ngày

                              Thân xác ta vẫn trắng tay

                              Suốt một ngày mỏi mệt say cuộc trần



                              Còn đây đêm tối đến gần

                              Cớ sao ta lại tần ngần chưa nguôi

                              Một ngày giờ đã buông xuôi

                              Ta còn muốn dậy đi nuôi thân mình



                              Thôi thì còn lại chút tình

                              Nhìn đi ta thấy trắng tinh chưa kìa

                              Cớ sao ta vội xa lìa

                              Lo cho thế sự để chia tình mình
                              .
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 18 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9