Sao Không Thấy Hồi Âm
NuocMatMuaThu 11.08.2007 01:45:48 (permalink)
 

Buồn một mình

Không biết, mình phải bắt nguồn từ nơi đâu, để rồi cứ suy tư, một mình cứ thơ thẩn với chính mình, phải chăng ta cứ mãi đợi chờ ai, nhớ ai, dầu biết người ta sẽ không trở lại nữa, để rồi đã bao đêm, mòn mỏỉ thức trắng, trước một chiếc máy vô hình, vô cảm giác này, đã bao lần, nước mắt ta đã lặng lẽ rơi, làm thắm ướt chiếc keyboard vô tội tình này, ta đã khóc chăng???...hay bởi vì bụi đã vô tình bay qua, làm cho đôi mắt ta chợt cay???.. Và cũng đã  bao nhiêu đêm dài rồi không thể đếm hết trên từng đầu ngón tay, đã bao nhiêu lần em khóc hoặc đã nhớ anh,  và đã bao nhiêu lần, em đã mòn mỏi thức suốt đêm, để viết lưu bao nhiêu lời thương yêu trìu mến để gởi đến thăm anh,và đã biết bao nhiêu lần thơ em đã gởi, là bấy nhiêu sầu, vì hông bao giờ, anh chịu hồi âm cả:((, em đã làm gì nên tội chăng???......có lẽ em đã mang tội...vì lỡ nhớ anh hay là đã yêu anh chăng??...để bao nhiêu đêm dài...mắt không yên giấc....vì vẫn còn thao thức....mong chờ hồi âm, quên cả ăn, bỏ cả ngủ, và đã bao đêm dài, thơ em viết gởi tới thăm anh...đều bị ướt đẵm bằng những giọt lệ cay đắng này, nhưng có bao giờ, anh chịu hiểu cho lòng em, thơ em đã bao lần gởi đi.....nhưng chẳng bao giờ nhận được một hồi âm nào (.^_^.), rồi những bài thơ kế sau này....giờ em viết...biết gởi đến cho ai đây??..hay đành thôi..xin lưu lại vào trong góc nhỏ của lòng mình...để cất giữ lại...những khi chạnh lòng...em nhớ anh..em sẽ mang ra đọc lại.....nhưng thật lòng....lúc nào...mà em không nhớ tới anh....quan tâm về anh...hoặc suy nghĩ về anh chứ:((...thôi giờ em phải đi rồi  đành phải xin tạm dừng bút lại nơi đây...mai em sẽ viết tiếp thăm gởi anh...dù biết thơ gởi đi.......không có người nhận...nhưng em vẫn viết...viết để cho vơi đi nỗi nhớ đang trĩu nặng lòng mình...dù biết anh không đọc tới.....nhưng em vẫn sẽ viết...và sẽ viết mãi...cũng bởi vì em luôn nhớ anh...luôn mãi cầu mong anh..được bình an và hạnh phúc cùng ai, dù biết rằng, anh đã quên em....:((

Có bao giờ anh cảm
Nhận thấy trong hồn mình
Là những dòng lệ đắng
Em khóc đời ba sinh

Có bao giờ anh hiểu
Dù chỉ là một lần
Cơn đau còn nặng trĩu
Lòng em mang hay chăng
 
Em nhớ anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2007 11:56:33 bởi NuocMatMuaThu >
#1
    vấn vương 12.08.2007 01:36:38 (permalink)
    Hi NMMT

    Có những lá thư vẫn được viết dù rằng người ta chẳng có bao giờ đọc, ta viết cho chính mình hay nỗi lòng không dằn được nhớ thương, nên phải trải tuôn ra đây, dẩu sao viết ra rồi củng thấy thoải mái hơn phải không NMMT? hỏi tình là gì ở trong thế gian? mà sao lắm kẽ ưu buồn, có bao người được hạnh phúc vì yêu, có bao người được cái diễm phúc cùng nắm tay người mình yêu đi hết quẳng đường trần, vẫn biết cái nhớ cái thương rồi cũng sẽ trôi qua, nhưng sao lòng mãi vấn vương, đường tình rộng mở sao chẳng chiệu đi mà chui vào ngõ hẹp của tình yêu, ta trách người , ta trách ta hay trách ông trời sao quá trớ trêu

    Anh vẫn biết yêu em là tuyệt vọng
    Nhưng sao lòng ôm ấp mãi vấn vương
    Tình đơn phương, tình ơi không ngõ lối
    Ta yêu người hay chỉ mối tình si

    Xin lổi nhe NMMT, đến nhà của NMMT mà viết những lời  gì đâu, chẳng qua là lời của Thu gợi lại nỗi lòng,

    Chúc NMMT được vui, và sẽ không còn là NMMT mà sẽ là Thu Vàng hay Thu và Mơ
    #2
      NuocMatMuaThu 14.08.2007 11:55:27 (permalink)
       
      Anh yêu:
       
      Và thế là thêm một đêm nữa, nặng nề trôi qua, cũng tại nơi này, ta đang ngồi đợi chờ ai???...hông biết giờ này..anh đã ngủ chưa nhỉ, và anh đang ngủ có ngon hôn....gió có thổi...làm cho anh lạnh hôn anh yêu nhỉ???.....xin gió ơi..hãy thổi thật nhẹ gió nhé..kẻo không..gió sẽ làm đánh thức giấc ngủ của người ta yêu...và không biết...trong giấc ngủ say sưa này.....anh có bao giờ nghĩ đến em....hay có phút nào chạnh lòng...anh có nhớ tới em hôn???..dù là có hay không...em vẫn nghĩ về anh và rất nhớ anh

      Anh yêu có biết hôn..đã bao đêm rồi...em cứ vẫn chập chờn....ru từng giấc ngủ cô đơn...và đôi khi....em cảm thấy lòng mình....thật chới với và lạnh lắm...có lẽ cái lạnh ngòai trời...hông thể nào sánh được....bằng cái lạnh của tâm hồn mình.....lạnh vì em nhớ anh :((

      Không biết mình đã xa nhau đã tự bao lâu...mà sao em cảm thấy.....thời gian trôi qua...thật quá dài....nếu như nhớ không sai...thì mình đã xa nhau...gần 8 năm nay, anh yêu nhỉ....nhưng trong em....vẫn còn e ấp bóng hình anh....em biết giờ đây...anh đã cùng người ta....se duyên kết sợi chỉ hồng...và sống rất vui và thật hạnh phúc, nhưng em vẫn còn một mình.....từng đêm e ấp nghĩ và nhớ về anh...trước một chiếc máy vô cảm giác này...em đã viết thật nhiều thơ mến gởi thăm anh.....và lo lắng cho anh.....hông biết bây giờ anh ra sao??...và rất nhiều lần..Thu đã nghĩ và rất nhớ anh....nhưng đã biết bao nhiêu lá thơ đã gởi đi...nào có bao giờ......nhận được một hồi âm nào trở lại...buồn thật phải hôn..anh yêu?? :((....nhưng em vẫn viết....viết dù biết thơ em viết...sẽ hông còn người nhận....em viết.....cho vơi đi nỗi nhớ lòng mình...và đã hông biết bao đêm rồi....em làm bạn cùng chiếc máy vô hình và bóng đêm mịt mùng này...cũng vì em nhớ anh....và chắc giờ này... anh yêu cũng đã ngủ....say sưa trong giấc mơ của riêng mình.....em xin luôn cầu chúc cho anh...và người ta....luôn mãi mãi hạnh phúc........vì hạnh phúc...của anh yêu..sẽ là hạnh phúc của em...đây là sự hy sinh....của lòng mình....luôn dành cho một người mình thật mến yêu......dù biết....anh hông còn là của em nữa.....anh đã là của người ta..nhưng Thu luôn vẫn nhớ và nghĩ về anh....xin tạm biệt anh yêu.....em xin gởi lời cầu chúc anh.....một giấc mơ thật đẹp và những gì bình an nhất..hôm nay và mãi mãi về sau....

      Mãi mãi nhớ anh
      Lâm Diệu Thu
       
      NMMT xin mến chào anh vấn vương:
       
      Dạ, NMMT xin mến chào vấn vương anh, anh vẫn khỏe và bình an ạ....và rất cám ơn anh, đã dừng chân...chia xẻ cùng Thu...chút gì nhớ thương.......trong tâm hồn mình còn đọng lại...dù biết thơ đi...hông bao giờ nhận được thơ trở lại...nhưng anh và Thu..vẫn viết....viết mãi nga anh...sẽ một ngày nào đó.....gió mây sẽ thấu hiểu niềm riêng của mình... và xin Thu cầu chúc cho anh....sớm tìm được bình lặng cho tâm hồn mình trong một ngày rất gần đây....mong anh cố gắng gìn giữ sức khỏe của mình... và Thu xin mến chúc anh ngủ thật ngon..và mơ thật nhiều mộng lành.., xin đừng buồn nữa anh vấn vương nhé, mong anh bảo trọng sức khỏe, và Thu xin mến chào anh

      Thân ái

      NuocMatMuaThu
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2007 11:58:12 bởi NuocMatMuaThu >
      #3
        NuocMatMuaThu 13.11.2007 00:18:47 (permalink)
        Anh yêu

        Lại thêm một ngày nữa, em nhớ anh, và đã có rất nhiều lúc, em chợt nghe lòng mình như gục ngã và liệm chết trong sự nhớ nhung vô bờ bến này và em cảm tưởng như thế kỷ này dài vô hạn, tưởng chừng như không gian đang chậm lại và gục chết đi dưới chân mình, chẳng lẽ suốt đời này, em phải ôm mãi nỗi nhớ nhung dày dò này chăng, nhưng mà thôi, anh chẳng bao giờ thèm hiểu, hoặc có muốn hiểu....nên đành để một mình em ôm mãi, chỉ mình mình mà thôi :(

        Yêu mãi ngàn năm

        NuocMatMuaThu
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2007 00:21:16 bởi NuocMatMuaThu >
        #4
          NuocMatMuaThu 01.11.2008 11:05:25 (permalink)
           
          Anh yêu
           
          Dạ, thật sự em hông thể ngờ thời gian đã trôi qua quá nhanh, mới đây nhìn lại, nay cũng đã gần một năm sau bài viết cuối này mùh em đã đôi lần viết gởi...cho không gian, hông biết có bao giờ, một lần nào đó, anh còn nhớ tới em hôn nhỉ??....Chắc thật sự là không :(, Thu biết anh quả thật là kẻ quá vô tình, nhưng dù sao đi nữa, em vẫn mãi mãi xin gởi tới anh yêu ngàn lời chúc lành cùng với những gì thân ái và tốt đẹp nhất
           
          Buồn ngẩn ngơ ta
           
          NuocMatMuaThu
           
          _______________________________________________


          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9