chùm thơ"SẦU GIĂNG"
Đô
ng qua trút bỏ u hoài Mà như vẫn đọng một vài niềm riêng Long lanh mấy giọt sương huyền Phải chăng nước mắt của đêm còn nhoà? ............................... Trăng buông màn xuống xa xa Màn sương?màn khói?không!là màn đêm Gió ru đồng nước ngủ yên Cá đâu đớp động cho phiền bóng trăng. .................................. Bao la mặt biển bao la Chiều về hỏi gió đâu là bến quê Một đời trôi dạt bốn bề Giờ hôn bờ cát tóc thề trắng phau. ................................ KIÊN DŨNG
Chào weocom KTT đến với vườn thơ VNTQ nha, chúc vui và thơ đều tay nè...
Long lanh mấy giọt sương huyền
Phải chăng nước mắt của đêm còn nhoà?
Sương là giọt lệ của đêm Mặt trời lên lau mất giọt lệ đêm Xóa tinh anh của những gì tiềm ẩn Sầu giăng sầu khoảng hư cẩn nhẫn Tâm định yên hay vẫn cứ xoay đều, Cung tơ nào đang trải khúc tương tiêu Bóng chạm bóng sao còn nhiều cách trở Khóc chi đêm, mùa trăng non đã lỡ Ánh chân ngày đang càn rỡ..đi qua.... Lau đi thôi lau hết giọt lệ nhòa...
Xin chào "chị"(vì TÂM mới 19 tuổi nên gọi thế,ko biết có đúng ko?)là thành viên mới nên TÂM rất mong nhận được sự chỉ dẫn của các anh chị,thân!!!!
Cảm ơn Tâm, vậy gọi chị được rồi á hihi...Chúc em cuối tuần thật vui và có nhiều sáng tác mới...
Sài Gòn hun hút trời xa Người đi....người đã đi rồi Sài Gòn hun hút một trời đêm trôi Sót lại gì..chỉ nhớ thôi Dòng thi trở dạ tìm lời gọi nhau Người đi...phố cũng biết đau Mưa ngân ngấn giọt....ướt nhàu bài thơ Phương trời viễn khách bơ vơ Mây đen che khuất trăng mờ đêm ơi Người đi....người đã....đi rồi.....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: