MẢNH VƯỜN LỤC BÁT của HUY DUNG
MẢNH VƯỜN LỤC BÁT của HUY DUNG
LỬA NHỚ LUÔN HỒNG
Vắng nhau ngơ ngác hình hài
Ai ơi có thấu dạ ai tơi bời ?
Chiếc đơn mờ cả đất trời
Trời cao có thấu bời bời dương gian?
Xa nhau đứt tuột dây đàn
Lơ ngơ như vắng tri âm mặn nồng.
Trong tim lửa nhớ luôn hồng
NGỎ LỜI
Dịp may thỏ thẻ tai nàng:
“Phận anh - hoạ sĩ chỉ màng vẽ em
“Vẽ hồn thơm, chẳng lem nhem
“chỉ mê cốt cách, thân mềm tựa nhung.
“Gian nan chín núi, mười sông
“chỉ mong vẽ trọn chân dung tuyệt trần
“dám đâu những thói lần khân”
DUYÊN TRỜI
Trăng khuya man mác hương thiền
Chứng cho suốt kiếp lời nguyền từ nay
Ơn duyên tri ngộ sum vầy
Mừng mừng tủi tủi, phút giây mê hồn
Xuất thần, vực mắt - càn khôn
Tim rơi chất ngất khê sơn vực trời
Hẫng chân, tay bám chơi vơi
Thoảng như vòm vực dội lời âm vang
Tương lai, quá khứ nhẹ lâng
Nỗi niềm tâm sự nhiều tầng dung thông
Tủi mừng gặp suối vắt trong
Duyên trời tình ái ước mong một đời...
r
TÁI BIỆT LY
Giấc đêm thổn thức bồi hồi
Giờ ly biệt đến thầm rơi lệ sầu
Kim giây tí tách nỗi đau
Trùng phùng hội ngộ kiếp sau hoạ là?
Ôi thôi! xa cách, cách xa
Trốn đau, ai mách giùm ta chốn nào?
“Làm sao nên nỗi”, “làm sao…”
Đặt bày tái ngộ thêm sầu cô miên
Người trong kính, kẻ ngoài hiên:
Thấy nhau mà đã ‘cách biên’ xa vời
Thôi thôi người đã đi rồi
Sinh ly - dao cắt ruột tôi còn gì!
Trốn riêng một xó ích chi
Đeo phiền, dầu đứng dầu đi thẫn thờ
Bỏ quên lạc mất hồn ngơ
Chỉ còn tiềm thức dõi hờ theo nhau
r
XANH, NGÀN DẶM VẪN XANH
Rừng xanh ‘xa lộ' dải son
đem mây quàng nhẹ cổ non ngoằn ngoèo
Xe bay trong khói mây đèo
Xanh, xanh, ngàn dặm vằn vèo: vẫn xanh...
“CHÂN DUNG”
Mắt gian, mồm dẻo, trán trơ
Hồn teo một dúm chỉ mơ tưởng tiền
Mang danh lớn, sống đê hèn
Lấm la lấm lét trước đèn nghĩa nhân
Ác tâm độc địa vô ngần
Giấu tay ném đá hại nhân ngấm ngầm
Không tim, máu lạnh, hiểm thâm
Mặc ai sống chết, táng tâm vơ bừa.
“Chân dung” ngần ấy vết nhơ
HY VỌNG
Để tàn hy vọng, bạn ơi
Sống như thoi thóp nửa vời mà thôi
Nếu hy vọng tắt phụt rồi
Coi như mất hết, cuộc đời trắng tay.
Chớm vơi hy vọng, tỉnh ngay
Giành dần hy vọng - thắng rày, chưa thua
Còn hy vọng, dẫu nhỏ, vừa
Hừng lên vận hội như chưa bao giờ
Sống chăm gieo những ước mơ
Sẽ thu thành quả, cậy nhờ ai đâu
Sống là: hy vọng hàng đầu!
r
MÀU GÌ
Màu gì tươi thắm lạ thường
Dù qua bom đạn, bốn phương tan tành?
Lọt lòng màu mắt như tranh.
Trẻ quê chạy khắp màu lành vạn năm.
Chân trời cỏ rợn xa xăm
Tình đầu, bên biển sủi tăm màu gì?
Màu trăng cám cảnh biệt ly!.
Cũng màu trung hiếu Giáo-Y vẹn tròn
Chết không thẹn với nước non
Tận cùng râm mát màu vòm thảnh thơi
Cái màu vẫn thắm muôn nơi
Cái màu đẹp ấy trên đời là chi?
(Xin thưa: )
Cái màu đẹp nhất ấy thì…
… màu xanh!)
ĐẰM THẮM
Cớ sao mải “việc trời ơi”!
Mắt nay mới thực trông vời cảnh tiên
Duyên đâu một thoáng thuyền quyên
Mà thương mà nhớ liền liền khôn nguôi.
Rồi xa, bụi quẩn mù trời
Vẫn hồn trong vắt, vẫn ngời niềm tin
Mơ mòng khắc khoải thâu đêm
Lửa tình ngùn ngụt, lời tim thì thầm
Mắt ơi thao thức đăm đăm
Nhớ người, nhớ nết, nhớ đằm thắm tâm.
huy dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 19:02:35 bởi Huyền Băng >
TỪ KIẾP NÀO?
Gặp nhau thảng thốt cuống cuồng
Lạc nhau từ thuở kiếp hồn xốn xang?
Kỳ duyên hai trái tim vàng
Lời đêm thánh thót ngỡ ngàng thinh không
Lệ sương trong vắt đôi lòng
Mắt nhìn trong mắt song song lời nguyền
huy dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2007 19:21:34 bởi huydungpro >
THƯ GỬI VỀ QUÊ XA
Bên song giấy bút chờ ta
Đầu thư chúc Tết quê nhà “bình yên
Chúc nhau giàu có, làm nên
Rồi đây tỏ mặt, sáng tên xứ mình !”
Thư sau sẽ kể sự tình
Vì đâu nên nỗi vỡ bình nát hoa …
huy dung
DẶN CON CHỌN MẶT
Con ơi khắp cõi đời này
phải rèn phân biệt mặt dày “giả nhân”
Nhìn xuyên mặt nạ nhơn nhơn –
kẻ thù tâm đạo táng tâm tột cùng
Đặt điều nham hiểm khôn lường
con đừng nhẹ dạ khinh thường nghe con
huy dung
LỤC BÁT THU
Chiều nay rờn rợn chớm thu
heo may lại đón bụi mù dặm xa.
Tối - thơ làm đến quên giờ
đặt lưng ngủ rũ lại mơ thu nào:
Chơi vơi hồn phách nơi nao?
chơ vơ biển rộng trời sao rì rầm.
Bờ sương lau lách hương thầm
suối thu róc rách nảy mầm câu thơ.
Khuya không thao thức lơ ngơ
chăm nuôi dạ khí chẳng mờ hạo nhiên.
huy dung
VỢ CHỒNG THU ĐÔNG ĐỜI Chiều hạ tắt, ngày thu sanh
rụng rơi đã hết lá xanh xen vàng
Trớ trêu trái gió đông tàn
đắng cay tặc lưỡi cầm bằng rượu cay
Cảm lòng rót tiếp cho say .
đỡ nhau dễ sống, đong đầy tình chung.
huy dung
TRẦM TƯ
Ngẫm ra ảo ảnh “được-thua”
giấc kê - danh vọng, cợt đùa chơi vơi
cõi mê đố kỵ - nực cười
thì đà quá muộn, kiếp người pha phôi!
Lên thăm Đ’rây Sáp giữa trời
Nghìn năm ‘khói’ ‘thác’ trông vời sương sa
Chẳng hờn chẳng tủi dương tà
Trầm tư ngâm ngợi xưa xa chuyện tình …
huy dung
XÓT HOA
Ôi thôi, hoa đã rụng rồi!
tan hoang, đau nhói tim tôi còn gì.
Trốn nơi thanh tịnh ích chi
Bên tai đâu cũng thầm thì lời hoa
huy dung
DU HỌC
Giã nhà quyết học thành tài
chẳng màng du hí dài dài như tiên
thèm ăn, thiếu ngủ, ít tiền
ngày đêm tâm niệm đáp đền công ơn.
XA, XA MÃI ? Nghẹn lời chẳng nói từ ly
Làm tin không gủi chút gì tặng trao?
Tan dần dư vị ngọt ngào!
bên nhau một thoáng mất nhau một đời!
LO XA Bởi nghe hạnh phúc dâng tràn Lòng e ly biệt, mộng tàn mất thôi? Duyên đà thỏ thẻ vành môi Cận kề thoắt sẽ xa vời mông lung? Dang tay ôm lấy duyên hồng - dáng tiên trời tặng riêng hồn vía ta…
GIÓ HỎI
Gió về cuốn lá ngoài sân
Nhẹ nhàng gió hỏi em cần gì không
Điều cần em giữ trong lòng
Còn câu cửa miệng “cần vòng tay anh”
KHĂN QUÀNG NÚI
Rừng xanh ‘xa lộ ’dải son
Đem mây quàng cổ núi non ngoằn ngoèo
Xe bay trong khói mây đèo
Xanh, xanh, ngàn dặm vằn vèo: vẫn xanh...
NGĂN CÁCH
Buồm anh - ráng đỏ chiều vàng
Thuyền em – trăng khuyết ngỡ bình minh
Ráng chiều, trăng sớm, duyên tình
cách nhau cả một mông mênh đêm dài
ÔM CHẶT
Mải mê rèn luyện quên đời
viễn du nay mới trông vời giang san
Ngất ngây chợt hiểu cung đàn
lòng e ly biệt, mộng tàn mất thôi?
Duyên đà hò hẹn vành môi
cận kề thỏ thẻ thoắt rồi hư không?
Dang tay ôm chặt duyên nồng -
dáng tiên trời tặng riêng hồn vía ta…
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: