Mạc Tử
== Hóa Đá ==
Yêu là sồng?
Phải chăng là thế
Con tim anh là hóa thạch thời gian
Cũng từng sống từng yêu thiết tha
Rồi hóa đá khi tình yêu...
Không còn là mãi mãi
Em ra đi chẳng quay lưng nhìn lại
Biết không em anh hóa đá rêu phong
Vẫn biết rằng em chẳng nhớ đâu
Em đã quên mất từ khi ta xa cách
Biết không em
Rêu phong đá lạnh
Vẫn tạc một bóng hình
Một dấu vết xa xưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 15:07:26 bởi Mạc Tử >
==
Cô Đơn == Có một kẻ một mình lầm lũi bước Không đi đâu và cũng chẳng biết về đâu Vô tình bước qua một góc phố loang mầu Hắn cúi xuống thấy chân mình lấm bụi Có một kẻ một mình lầm lũi bước Bước ngang qua lặng lẽ khoảng trời xưa Gốc bàng kia ai bỏ quên câu thơ Hắn dừng lại chợt..bóng ai quen quá Rồi một lần hắn một mình ngồi lặng lẽ Nắng trên vai và trong mắt đỏ hoe Bóng chiều rơi đổ tận cuối hè _Hắn đang khóc ? _không phải đâu có nước mắt Giờ hắn vẫn một mình nằm đó Gốc bàng quen Trong vắt khoảng trời xưa Có con vẽ cứ hát mãi một câu ca Có ai nhớ... Câu ca ngày cũ ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 15:09:35 bởi Mạc Tử >
== Bài Thơ Chưa Đặt tên== Cuộc đời bạc trắng như vôi Tình em bạc trắng Lòng tôi còn gì Ngày mai tôi đi Tôi sẽ đi Để em khỏi phải Thôi thì.... Xót thương Hôm qua trời đổ cơn giông Mình tôi qua ngõ Chợt không thấy buồn
== Thu Hoang== Ta ngồi xếp lá đếm thời gian Đếm trong mầu nắng sắc thu vàng Đã mấy mùa lá từ độ ấy Từ lúc em đi thu vội vàng Gió khắc nghiệt vô tình trút lá Xóa dấu em để se xắt đông sang Ta về gom lá từ độ ấy từ lúc em đi thu vội vàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 17:34:32 bởi Mạc Tử >
== Bài không Tên Số 2==
( đã có tên : Đêm Trăng Kỉ Niệm )
Khi xa em có thể là anh không nhớ
Gần em rồi anh chẳng muốn rời xa
Đừng nghĩ rằng anh yêu không thật thà
Cũng không phải anh không yêu say đắm
Khi xa em có nhiều niềm vui trong cuộc sống
Anh khẳng định chính mình trong thác lũ thời gian
Về bên em ánh trăng dịu dàng
Em xoa dịu những vết thương anh vấp ngã
Anh ngốc nghếch đã hiểu một điều đơn giản
Em ! đó là bến đỗ của đời anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 17:35:39 bởi Mạc Tử >
==Bài không tên số 3 ==
Ngồi lại đây với nỗi buồn riêng ta
Cố ngước mắt cho nỗi đau chảy ngược
Ta xót xa tìm về miền quá khứ
Thoảng giật mình chỉ mỗi riêng ta
Bạn bè giờ đây mỗi đứa mỗi phuơng xa
Có ai nhớ xa xăm mùa cũ
Kỉ niệm xây thành rồi vụt tan vỡ
Hoảng hốt quay về
Giữ một mảnh riêng ta
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 17:36:31 bởi Mạc Tử >
==Vầng Trăng Thủy Tinh== Những bạn bè thân yêu Tay trong tay bên nhau Nước mắt trên môi cười Hạnh phúc trong bàn tay Ánh trăng kia chứng minh Vầng trăng kia thủy tinh Vầng trăng khi tròn khuyết Tình bạn lúc vơi đầy Có khi thì hờn dỗi Một chút lại vui cười Tình bạn chỉ vậy thôi Một vầng trăng tinh khôi Nếu một người bật khóc Ánh trăng lại tràn về Dịu dàng trong ánh mắt Ấm áp trong vòng tay Tình bạn chỉ vậy thôi Là vầng trăng tinh khôi
==Chiêm bao==
Dẫu vẫn biết khát khao này khờ dại
Vẫn muốn một lần níu kéo lại thời gian
Về ngày xưa bên bạn bè ta
Kéo lại cả một vầng trăng
Đã vỡ...
Được lại một lần gục đầu bên trang vở
Cơn gió hát thì thầm
Ta ngọng nghịu bên em
Để một lần đêm trăng dịu êm
Kể nhau nghe một giấc mơ trong vắt
Nín thở nghe không gian tĩnh lặng
Xoảng một cung đàn!!!
Vụn vỡ như thủy tinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 17:38:20 bởi Mạc Tử >
==
Hoàng Hôn Đỏ== Ngày buốt giá bờ cây run run lá Ta cô liêu hát khúc xót xa yêu Hát cho xưa tê tái một buổi chiều Người quay bước không hẹn ngày trở lại Để cho ta cả một chiều hoang dại Gom những nồng nàn... đốt hết Cho chiều phai Nỗi buồn xưa tưởng đã theo gió bay Đã chìm xuống trong vực xâu dĩ vãng Sao hôm nay chiều đỏ như cuồng dại Cháy lại kiệt cùng tê tái chiều xưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2007 14:51:12 bởi Mạc Tử >
Chào mừng Mạc Tử đến với VN Thư Quán nha! Chúc bạn nguồn thơ lai láng! Vui tươi với tháng ngày bên Thư Quán!
Chào weocom Mạc Tử đến với vườn thơ VNTQ nha...chúc vui và ngày sinh nhật đầy quà và kỉ niệm khó quên nha...
Gió khắc nghiệt vô tình trút lá
Xóa dấu em để se sắt đông sang
Ta về xếp lá từ độ ấy
Gom lại cho ta những úa tàn
Thu hoang Lá nào xếp đủ nổi nhớ thương Hỡi người đà xa cách ngàn phương Thu về đáo hạnh thiên hương Mình ta nhặt lá hứng sương đêm buồn Cõi riêng nào ta gửi vấn vương Trong vỏ ốc bằng an không tưởng Biển vẫn đầy...sầu vô lượng Uá tàn ngày tháng đoạn trường đời ta.. Tháng sáu giờ đã rất là xa Cái nhìn quen giờ chừng nghe lạ Khi không còn là gì cả Người là người và ta lại là ta... Biển vẫn đầy sao hết thiết tha...
==Bức tranh không vẽ== Một cánh chim lạc bạn Đò trở ngày sang ngang Sông từ miền dĩ vãng Trôi về nơi miên man Trong một chiều cả gió Ai về từ nơi xa Bóng nghiêng vào chiều nhớ trên vai nắng chiều tà Từ ngọn nguồn thác lũ Trên đường đời mù xa Từ trong chiều bạc mệnh người mang nắng chiều tà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 17:41:25 bởi Mạc Tử >
== Vô Thức == Liêu xiêu bước Chân đi vô thực Hồn hẫng trôi Về cõi xa xăm Không gian yên Tiếng dế một điệu ngân Những ô cửa Nhạt nhòa hư thực
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2009 15:24:20 bởi Mạc Tử >
==
Còn Và Mất == Gió đã qua sao còn xơ xác lá Nắng đã tàn vẫn thiêu cháy hoàng hôn Thu đi qua để lại những lá buồn Ai quay bước ai còn ngồi đây mãi Những gì đã qua những gì còn lại Em đi rồi ta còn lại... Cô đơn !!!!!!!!!!!!!!!!
==
Định Mệnh Thu== Định mệnh đã sắp đặt Úa tàn nhuộm lên cây Ta sinh vào ngày ấy Một chiều hoa cỏ may Buồn giăng từng kẽ lá Tan tác cùng heo may Mùa buồn như vẫn thế Tàn tạ cây những ngày Người bảo rằng thu đẹp Trăng đong đầy trong tay Hóa cho thu thành bạc Đắng cay cũng đong đầy Ta hỏi từng cơn gió Gió bảo rằng heo may Ta vùi mình trong cỏ Lá thu rụng rơi đầy Ta đi tìm năm tháng Ai nhuộm úa cho cây Mùa buồn là định mệnh Thu qua trong thu này
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 17:43:07 bởi Mạc Tử >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: