KHÔNG THỂ
Anh muốn mài một lưỡi dao hận lệ
Vằm nát trái tim kẻ bạc tình
Anh muốn xin một bầu trời sóng bể
Chôn vùi thuyền mộng chốn điêu linh
Nhưng em ơi! anh không thể...
Dù em phản bội anh
Đem trái tim mình dâng cho kẻ khác
Đạp lòng anh để bước lên nấc thang vàng bạc
Yên vui trong gác tía lầu son
Để cho anh phải sống mỏi mòn
Với đau khổ buồn lo tuyệt vọng...
Em ơi!Dù máu tim anh sôi nóng
Cũng không thể nào giết em
Giết em là anh tự giết anh
Giết kỉ niệm yên lành bên bờ sông dĩ vãng
Giết nụ hôn nồng nàn trên trán
Giết nụ cười xán lạn buổi vừa yêu
Giết tương tư những hò hẹn sớm chiều
Giết niềm tin với sầu đau tuyệt vọng
Em ơi! Dù máu tim anh sôi nóng
Anh không thể nào giết em
Vì biển sẽ dịu êm qua cơn bão tố
Nhưng con sóng kia vẫn vỗ
Như tình yêu đau khổ của đời anh
Như kỉ niệm vẫn tươi xanh
Trong lòng anh vô tận
Em ơi!
Dù lưỡi dao trong tay sáng ngời sắc hận
Anh không thể nào giết em.