CHỚ VUỐT TÓC Em ơi! chớ vuốt tóc thề
Bởi vì gió nghịch lùa về cướp hương
Hình hài của gió khó thương
Mặt mày ngổ nghịch,lướt đường nghêu ngao
Lăm le gió thổi ào ào
Cuộn tròn từng đợt lao nhao xóm làng
Xin đừng! vuốt tóc hỡi nàng!
Coi chừng! gió cướp hương nàng đi xa
Thế là!ghen quá! ấy mà!
Gió hôn làn tóc làm ta buồn lòng
Phiêu Dao
Người đánh ghen?xin chờ tôi đôi chút!
Để tôi về tích tụ máu sân si
Để chuẩn bị âm thanh mà thét lớn
Nung tinh thần và ý chí lợm lì
Phiêu Dao
_____________________________
Nghe người nổi máu ghen ,em sợ quá Vậy thôi đành từ bỏ máu hoạn thư Chàng có đi bồ bịch việc cứ đi Em lặng lẽ chờ anh về anh nhé hehe,Thái Anh chaò Phiêu Dao ( bé hay lớn tuổi hơn hổng bít) cảm ơn đã chia vui cùng GHEN nhé hy vọng sẽ luôn giao lưu thơ cùng nhau T.A
ĐỂ DÀNH Hôm nay lại muốn ghen Mà chàng không có lỗi Nên đành đi ngủ vội Để sức dành hôm sau 06/7/010 T.A
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2010 16:45:32 bởi thaianh49 >
XIN HÃY BÌNH YÊN Thu về hoa cúc nở vàng Chú bướm mơ màng lượn lang thang Buồn riêng ta đó lòng cô quạnh Thử hỏi chiều nay nắng có sang ? Thu buồn lác đác lá vàng rơi Mây trắng nhởn nhơ phía cuối trời Có ánh trăng rơi ngoài song cửa Ngọn đèn hắt bóng một một mình thôi Xin đừng buồn nhé trái tim côi Dẫu tình xưa cũ phôi phai rồi Dẫu người nơi ấy vui nơi ấy Ghen cũng làm chi quá muộn rồi ! 03/9/2010 Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 16:20:55 bởi thaianh49 >
VIÊT CHO NGƯỜI LỠ HẸN Bao tháng năm dài em đợi mong Nhìn cánh nhạn bay khuất bóng hồng Mùa sang mang theo làn gió lạnh Thương mái tóc gầy đã mấy mùa hong Anh hẹn anh về mùa lá rụng Ấy mùa lá rụng đã dần qua Em ngồi gom hết từng ấy lá Nhẩm tính ngày anh trở lại nhà Anh đã đi và anh mãi xa Theo gót sen hồng thơm phấn hoa Hỏi rằng sao nhớ người xuân ấy Tóc đã phai sương chốn quê nhà ? Hãy nói đi anh ! đã mất nhau Nhớ gì thêm nữa kỷ niệm đau Thu đã phai rồi theo lá rụng Lặng buồn hờn giận để lòng đau ! 13/10/2010 Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2012 16:41:46 bởi thaianh49 >
Giận Cả Bóng Mình Hè chưa qua thu đã sang đâu Mà sao chiếc lá cứ phai màu Để rồi từng chiếc rơi từng chiếc Bên thềm người đứng suốt đêm thâu Gió đã quên và mây đã trôi Hững hờ xuôi mãi phía cuối trời Phòng ai lạnh vắng đèn hiu hắt Một mình dận chiếc bóng đơn côi ! 07/11/2010 Thái Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2012 16:45:28 bởi thaianh49 >
XUÂN TỚI
Xuân đã tới sao Đông còn e ngại
Đợi chờ ai mà Đông chẳng nói gì?
Đã muộn rồi sao Đông chẳng muốn đi
Hoa xuân nở ghen gì đây Đông hỡi !
Nắng đã ấm ,bướm ong bay tìm nhuỵ
Hoa đua chen bung nở tuổi xuân thì
Bao sắc thắm bùng lên trong nắng ấm
Để Đông sầu tủi phận phút chia li
20/1/2011
Thái Anh
*********************
XUÂN TỚI
Xuân đã tới sao còn e ngại
Sắp chia xa mà không biết nói gì?
Hoa xuân nở... ghen gì đây hỡi ?
Muộn rồi sao lại chẳng muốn đi
Nắng đã ấm ,bướm ong tìm nhuỵ
Đua chen hoa nở tuổi xuân thì
Sắc thắm bùng lên trong nắng ấm
Đông sầu tủi phận phút chia li
20/1/2011 ĐÔNG HOÀ - Thái Anh
Đây là bài thơ Xuân tới theo một ý tưởng khác mà Đông Hoà đã chỉnh sửa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2011 22:34:33 bởi thaianh49 >