GHEN------------------THAI ANH
Trích đoạn: thaianh49
Nơi đất khách những chiều buồn anh hiểu
Em ở nhà nhớ anh lắm .Anh yêu..!
Mong cho anh ngày một khỏe thêm nhiều
Ngày trở lại...Trao tình yêu trọn vẹn !
Thái ANh
Hỏi....GHEN Không?!
Nghe bảo rằng ghen, ghen lắm cơ
Vào xem tường tận kẻo mù mờ
Ô hay...tìm mãi sao không thấy
Toàn yêu với nhớ lẫn mong chờ
Càng đọc càng ghen, ghen lắm cơ
Ghen người được đợi được chờ trông
Tình cuả người ta thơ mộng quá!
Nồng nàn say đắm...hỏi ghen không?!
Sương Anh
Chị Thái Anh ui...trời đang lạnh quá hà, vào đây phá cho chị...rượt chạy cho ấm bớt tí nè....
Chúc tỷ tuần mới vui vẻ nhe!
Dạo này đệ buồn như bị cún cắn, hổng thích viết nữa tỷ ạ, toàn rong chơi không à! Ngó lơ sao ý lại muốn vào quậy phá với tỷ...hì
Ghen Nữa
Ghen nữa là ghen luôn tới đêm
Ghen sao cái mắt ngủ chẳng thèm
Cái giường quay quắt đông không đệm
Mấy ánh trăng vào... nhớ buốt thêm
Hobac
MÙA ĐÔNG ƠI..! ĐỪNG DỪNG CHƠI LÂU NHÉ.! Ở quê mình đông đã sang rồi sao.? Ở bên em nắng nóng bắt đầu vào Đông ơi về đó từ từ nhé Để người yêu ta đỡ tái tê..! Anh ơi cứ mỗi độ đông về Mưa phùn gió lạnh kéo lê thê Ước gì bên này em có thể Gom được nắng vàng để gửi sang anh Đầu đông có lạnh lắm không anh Anh có ngủ ngon với mộng lành Đi làm anh chớ phong phanh nhé Chớ để lạnh buồn lên vai anh Em muốn rằng luôn ở bên anh Trao cả niềm tin trái tim mình Gửi về chốn ấy bao tia nắng Sưởi ấm lòng anh để làm tin Mùa đông ơi..! Đừng dừng chơi lâu nhé Người yêu ta lạnh lắm đông nghe Hãy qua nhanh cho xuân về lại Để chàng khờ không ngủ mãi vì đông THÁI ANH
ANH VỀ TRONG MƠ Đêm qua em nằm mơ Thấy chàng khờ trở về Mang tặng em nhiều thứ Toàn món quà ở quê Chàng cười nói vui vẻ Này đây quà của mẹ Này đây quà của bố Gửi tặng cô dâu hiền Em giả vờ giận hờn Quà anh đâu hổng thấy Xa em lâu như vậy Chả có lấy tý quà..? Anh trả lời qua loa Sẽ có quà...! Anh hứa... Gượm đợi thêm chút nữa Sẽ có quà đưa em Em nói em hổng thèm Chờ lâu hơn được nữa Anh vội ghì môi êm Bế em vào...! Khép cửa..! Quà của em...của em...! Thái Anh
Tỷ ơi! mấy bữa rồi Tỷ ốm sao? đệ thấy thơ toàn bác sĩ với y tá khồng à!
Chúc tỷ tuần mới vui vẻ, khoẻ mạnh nhé!
Mà tỷ mơ dzữ hem! mơ ngọt thế không biết
Quậy tỷ tiếp nè!
Giận
Giận nhau em kín ý lời
Cái tin anh nhắn em vời không nghe
Ngõ qua em gác cành me
Dào thưa em dậu mấy bè mùng tơi
Đầu làng chiếc nón khuất người
Cuối thôn gió đẩy tiếng cười về ai
Em ơi! em cứ giận dài
Buồn lên anh đã tím phai hồn này!
Đêm tà trăng rợn phay phay
Con đường nằm ốm anh gầy tương tư
Em ơi! tiếng dế tịch trừ
Não nùng hơn cả đêm thu quỷ đùa
Ôi giận! nước mắt thành chua
Em ơi! đừng nữa sương mùa tóc đan
Từ mai anh đợi bên đàng
Hết giận em hãy tìm sang chút hờn!
Hobac
Giận
Giận nhau em kín ý lời
Cái tin anh nhắn em vời không nghe
Ngõ qua em gác cành me
Dào thưa em dậu mấy bè mùng tơi
Đầu làng chiếc nón khuất người
Cuối thôn gió đẩy tiếng cười về ai
Em ơi! em cứ giận dài
Buồn lên anh đã tím phai hồn này!
Đêm tà trăng rợn phay phay
Con đường nằm ốm anh gầy tương tư
Em ơi! tiếng dế tịch trừ
Não nùng hơn cả đêm thu quỷ đùa
Ôi giận! nước mắt thành chua
Em ơi! đừng nữa sương mùa tóc đan
Từ mai anh đợi bên đàng
Hết giận em hãy tìm sang chút hờn!
Hobac
Ngày mai anh đợi bên đàng *
Em thì vẫn giận chả màng sang đâu
Giận anh giận suốt đêm thâu
Ví rằng đơn độc cũng chẳng cầu anh sang...!
Hồ Bắc ơi. mấy hôm nay chị ốm thật rồi <bị viêm thanh quản > mất hết cả giọng nói...mặt khác bên chị thành phố họ kiến thiết lại hạ tầng vì thế o có điện nên chị nhiều khi mới mở máy 1,2 phút đã phải bó tay rồi.
Cảm ơn em đã hỏi thăm nhé
Thái Anh
GIẬN HỜN Khi lòng người buồn giận đến mênh mang Con tim như nặng chìm ngạt thở Trong khoảnh khắc buồn dâng lên nỗi nhớ Sám hối mình sao nỡ để hờn anh Giận anh rồi hồn mình cũng buồn tênh Anh chẳng đến mà lòng mình vẫn ngóng Giận càng yêu để tim mình xao động Muốn nới lời thương nhưng anh đã xa vời Giận hờn anh chỉ càng khổ tim thôi Đêm thức trắng cho lệ đầm khăn gối Biết rằng anh chả có gì tội lỗi Mà cứ hờn cứ dỗi để buồn anh Anh giận rồi anh chả đến làm lành Để ngày tháng cô đơn càng giá lạnh Giá như mình không bao giờ đỏng đảnh Thì chẳng có ngày buồn vì phải xa anh Thái ANh
MÙA THU QUA RỒI Hà Nội mùa thu * Mùa thu qua rồi Đông về các lối Gió heo may thổi Lạnh buồn trong tôi Hà Nội mùa thu * Đã qua hết rồi Chỉ còn đông tới Anh cũng xa vời Giá lạnh riêng tôi Thái Anh
Nhờ Thuyền
Anh có nhờ thuyền qua được không
Rong chơi lỡ bước chốn sơn cùng
Gập đây em cười trong nắng biếc
Vấn lòng không biết lạc nữa không!!!
Hobac
CHO ANH RƠI SÔNG Thuyền em đang chuẩn bị sang sông Anh có sang không cho đi cùng Giữa dòng anh mà mơ với mộng Sẵn nước kia rồi... cho anh rơi sông..! hihiii Hồ Bắc ơi...Lên núi chơi hoài vậy..? cẩn thận đấy ,chị nghe nói mấy em Sơn cước là có bùa mê đó nghen...!khéo chừng kéo về xuôi lòng thòng một chuỗi...bồ..thì u rầy cho đó.! Chúc cuối tuần vui vẻ nhé ,chị hết ốm rồi , cảm ơn nhé Thái Anh
HÃY ĐỢI EM VỀ. Đừng trách em nghe anh Dù sương rơi giá lạnh Đông về kín phòng anh Cũng đừng trách em anh nỡ xa không trở lại Để phòng anh cứ mãi Lạnh về buốt cõi lòng Chỉ còn nửa mùa đông Em sẽ về anh nhé Giờ đây em chưa về Xin đừng buồn anh nhé Cũng đừng đi vui vẻ Với cô bạn láng giềng Rạp chiếu bóng phải kiêng Đi ngoạn cảnh chùa chiền Thì phải theo bà chị Muốn ăn ngon tùy ý Rủ anh bạn cố tri Đừng rủ thêm các dì Lòng thòng chi cho mệt Có chuyện gì kể hết Gửi email cho em Đừng đi dạo ban đêm Sương sẽ buồn lên áo Ban ngày anh đi dạo Áo mũ phải gọn gàng Đừng liếc dọc liếc ngang Rềnh ràng chi ngoài phố Đi làm anh phải cố Về nhà rất đúng giờ Đêm ngủ chỉ được mơ Bóng hình em thôi nhé Dù vắng em quạnh quẽ Phải đợi em trở về....! Thái Anh
CƠN MƯA Cơn mưa đầu nắng hạ Man mát cả khung trời Cây choàng tỉnh xanh tươi Hoa cười trong mát rượi Em tôi trong tươi xinh Chân nhẹ bước một mình Giữa cảnh trời hồi sinh Tâm hồn em phơi phới Em như bông hoa tươi Duyên dáng nở cho đời Đường tình chưa nghĩ tới Vô tư trong tiếng cười CÒN TÔI Nhìn mưa về bất chợt Chạnh thương nhớ một thời Chờ anh dưới mưa rơi Chờ hoài anh chẳng tới Mưa hôm nay mát rượi Mưa ngày xưa buồn lơi Con tim tôi một thời Trải buồn nhớ mưa rơi..! Cơn mưa đầu hạ tới Mang tươi mát cho đời Khoảng trời riêng hai người Vui, buồn theo kỷ niệm Cho riêng em và tôi...! (Kỷ niệm trận mưa đầu tiên...mùa hè Angola ) Thái Anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: