Thơ HOÀNG NGUYÊN
Ướt vạn dặm xa !
Ngày nóng trần ai
từng giọt nắng
cứa vào da thịt em
mà thấy xót anh
xa tít một khoảng trời…
Đêm nhuộm đen
bờ môi em lạnh
từng giọt sầu rơi
lã chã vắt tim khô…
Nỗi nhớ anh cồn cào
em quảng vào lửa đỏ
để mất đi
một kỷ niệm dại khờ...
Nhưng không mất !
chúng vẫn quay về hiện hữu
lòng tôi ơi
vẫn lanh lảnh từng giọt sầu kêu…
Đêm tịch liêu
muốn thả cánh buồm lòng
cho đi hoang trên biển vắng
lại sợ anh cô độc
đen thẫm một chân trời...
Thôi
đành giấu nỗi nhớ thương dưới gối
mưa đêm ơi, sao ướt:
vạn dặm xa !
hoàng nguyên
Bài đã được đưa vào Thư Viện
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2009 05:22:14 bởi hoangnguyen6889 >
Lũ chảy ngược dòng, nhớ tình tôi ! Người đi trên đê buồn vắng
Lũ chảy ngược dòng,
nhớ tình tôi ?
Người đi nơi đó mưa rơi ?
Có hạt lạnh, xót người đang thương nhớ ?
Nước sông dâng,
lòng thương em: Đang sắp lở
Người yêu ơi
Tôi sẽ vỡ đê lòng !
Tưởng không thể, mà lòng cứ mong
'Không Thể ' yêu ơi ! sao em mãi từ chối
Đường đời còn bao lâu, mà sao em chẳng vội
Để tình tôi,
mãi lỡ nhận câu yêu
Để mặc vùng thương, trong cơn bão tiêu điều
Tan tác lắm, cả một trời: Yêu Em ấy !
Về đi em
Đừng để lòng nhau như vậy
Thổn thức vì yêu
Sao vẫn ém trong lòng…
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 10:01:26 bởi hoangnguyen6889 >
Nhớ thương ơi, ta đã yêu em rồi
Ôi ! những chiều hoàng hôn mượt mà ấy
dịu dàng ơi,
sao mềm mãi một nụ hôn
chợt xa nhau, tim cứ hỏi dập dồn
Em đâu nhỉ ?
trong những chiều hoàng hôn tím...
Chia tay nhau
đâu phải mùa chinh chiến ?
mà vội xa
để lòng nghẹn câu chờ trông
nước mắt rơi
dòng lệ chảy vào trong
Mằn mặn lắm
của cái vị thương nhau ấy...
Người vội đi
bức thư để lại đấy
bóc từng câu
tôi dán vào tim tôi
nhớ thương ơi ?
hình như ta đã... yêu em rồi
sao chợt đến, rồi chợt đi người hỡi...
Người vội đi
cả một đời tôi vẫn đợi
con đê lòng nào
chắn nổi lòng yêu em
Về đi em !
trong những tiếng gọi dịu êm
hoàng hôn xuống
vòng tay anh lạnh lắm...
hoàng nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 18:39:37 bởi BĂNG NGUYỆT >
Sao người đi, chẳng xem bài thơ tôi viết ! Sao người đi
chẳng xem bài thơ tôi viết
trên giá buồn
một vệt tím tình tôi...
Người lại đi
để cơn gió đơn côi
cứ quẩn quanh
trong bầu trời thương nhớ ấy...
Đơn côi ơi
sao cứ làm bạn ta... mãi vậy
ta chắng cần ngươi đâu
trong khúc rẽ cuộc đời...
cuộc tình nào
rồi cũng đẵm mầu chơi vơi
để nhung nhớ
Khêu lên những thổn thức...
Trong đêm nay
tiếng lòng lại rạo rực
một chờ mong
mơ ước đón em về...
hoàng nguyên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 10:03:15 bởi hoangnguyen6889 >
Mây Lang Thang !
Mây lang thang
trên bến sông năm cũ
Gió cùng ai
thả mãi lên trời
Hoa mơ bay
trong chiều chơi vơi
Tim tím cả
một trời thương bèo dạt…
Mây trôi mãi
cuối trời nghe câu hát
Giong em hò
trên bến nước ngát sông quê…
Chở anh đi !
cho anh thăm khắp miền quê
Bông điên điển
rộng xa... mầu thương nhớ
Hãy cho anh ôm
trong lòng những cơn gió
Cuộn yêu thương
trong nhung nhớ một miền quê
Chở anh đi !
tới khắp nẻo sông quê
Như một thời
anh đã yêu em nồng nàn như thế !
hoangnguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 14:19:03 bởi hoangnguyen6889 >
Dẫu muộn màng...
Ghé thăm weocom anh HoangNguyen nha , chúc vui với chòi thơ VNTQ nè... reply vậy là tốt rồi hihihi rãnh rỗi sẽ chọn thơ dùm anh nha...
Trong đêm nay
tiếng lòng lại rạo rực
một chờ mong
mơ ước đón em về...
hoàng nguyên
Chuyện giờ chuyện đã xa xưa Đừng gợi làm gì..chuyện đã xưa Trăm năm như nước đổ..sóng lùa Hoa tàn hãy để hoa an vị Trên đồi cỏ úa đón trăng thưa Em về rồi anh đã đến hay chưa Phố mùa thu lá vừa rơi chạm đất Những cơn mưa phùn cứ bay lất phất Đầy hồn đau..nổi nhớ cũng quá xưa... Dấu thơ tình trong những giọt mưa Trang giấy rã đã nhòe lem nét mực Để nguyên y những gì trong tiềm thức Đừng gợi làm gì...nữa... chuyện....đã xưa..! ***
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 18:59:20 bởi BĂNG NGUYỆT >
Xin chào chị Băng Nguyệt nhé,
Cảm ơn chị đã thu xếp nhà cửa giùm. Khổ thế đấy chị ạ. Vừa rồi HN lại đăng thử bài thơ Ngâm mới chắc lại không đúng vì nhìn ở mục " Những bài mới" vẫn có chữ 'Re' ở đầu. và lại thấy chị mang hộ bài thơ cũ ( dẫu muộn màng ) vào "Trang thơ HOÀNG NGUYÊN" nên biết là lại lỗi... nữa !
Nhưng có ai đã làm chị nhớ đời về chuyện cứ Post mà lỗi hoài chưa? Chắc sắp có rồi đó, trong 365 ngày lỗi cả 365 lần chắc 'tu rua' dữ lắm.
Chắc kỳ tới bất kỳ post nhạc thơ, thơ ngâm HN đều click vào : ' Thơ Nhạc HOÀNG NGUYÊN ' trước rồi muốn post gì thì post phải không chị: Cuội Phu Nhân?
(HN biệt danh là Cuội đấy chị nhé ! vì toàn đi thả thơ tùm lum và than hộ nữa, Xạo qúa nên tự nhận là Cuội... mà bên đây lại có Cuội phu nhân thì... dễ nhầm lắm. Thôi lấy tên là Cuội Second vậy nhé).
Xin xạo vui với chị vài câu nhé:
Cứ nhớ chuyện xưa mới khổ đời
Cứ mơ mãi một bóng hình thôi
Cứ nhặt mưa rơi mà mong gặp
Cứ tiếc cho duyên đã lỡ rồi
Không nhớ chuyện xưa, ai mới đây
Không nhớ chuyện cũ, ai chốn này
Không mơ về thời son trẻ ấy
Không tiếc một thời, ai cho đây
Hay Cuội bay lên hỏi chị Hằng
Có người còn đó đợi tôi chăng?
Để câu chuyện cũ được viết lại
Để tôi lại được đứng xếp... bằng...
Cuội (đứng Thứ Hai)
Xạo một chút cho vui thôi, chúc anh chị vui vẻ nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 10:31:43 bởi hoangnguyen6889 >
(HN biệt danh là Cuội đấy chị nhé ! vì toàn đi thả thơ tùm lum và than hộ nữa, Xạo qúa nên tự nhận là Cuội... mà bên đây lại có Cuội phu nhân thì... dễ nhầm lắm. Thôi lấy tên là Cuội Second vậy nhé).
Hhihi mèn...anh vui mà post thêm thơ đọc là mừng rồi anh à....đừng khách sáo với bn và vntq thế há hihi
Cuội thứ 2 hử....cái ni hong biết hihi.....Nhưng Cuội của bn ko fải là nói dối nhiều...mà bn cũng ko biết là Cuội gì nữa hihi
Ánh trăng buồn, len mình qua niềm nhớ
căn gác buồn, vội lọt giữa ngàn sao
tiếng đàn ai, đang nhè nhẹ vút cao
đẩy đêm buồn, lún sâu vào xa thẳm…
Đêm
Rún lòng nhen nhúm cái khoảng không Tiếng đàn buồn dẫu phiêu bồng khúc say Đêm nay ta với tình phai Gác buồn lạnh vắng sầu cay phơi bày... Níu thơ thơ cũng rứt ray Người ơi có biết đêm dài thế nao..?! Mở kí ức ra lục lạo Hình như chẳng thấy bóng nhau nữa rồi.... Rún lòng đêm lặng...đêm trôi,,,
"Chưa một lần hai đứa chúng mình
Nắm bàn tay trong cái nhìn bỡ ngỡ
Sợ một chiều lá phong kia dang dở
Gói nỗi niềm trong sắc đỏ hư hao"
(Nguyễn Hạnh Nguyên/hoa nắng) Thơ thả theo thơ: Hạnh Nguyên
Thổi thật nhẹ, để rơi vào thương nhớ ! Ừ nhỉ,
hình như là như thế
mình đã trao nhau đâu
dù chỉ là:
chiếc lá thu vàng...
Ngày gặp em
em vội đi ngang
bỏ anh ngẩn
giữa trăm ngàn lá rụng
Định nắm tay em
thật chặt
Nhưng lại sợ quá sớm
để tình nhau, lỡ rụng đành sao
Thôi đành gởi lá vào chiêm bao
thổi thật nhẹ
để lá rơi... vào thương nhớ
Thu đã về
lá lại rơi đầy ngõ
lá thu ơi, sao cũng rụng tình tôi
để hồn tôi, lại phảng phất bay cuối trời
rơi rơi mãi
trong khoảng không:
đầy chờ đợi !
hoàng nguyên
(Xin cảm ơn bạn Hạnh Ngân rất nhiều)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2007 07:02:07 bởi hoangnguyen6889 >
Hà nội ơi !
Ừ
hình như tôi quá đam mê
Quên cả tới, những gì mình đã nói
Hà nội ơi !
tôi vẫn vội vã gọi
chỉ khoảng không
chẳng thấy tiếng trả lời
Hà nội ơi !
người là hình ảnh trong tim tôi
tôi nhớ lắm
những đường cong Hà Thành ấy
Son đỏ tô lên... mầu cong Thê Húc gọi
Xanh xanh ơi, cho tôi nhớ một khoảng trời
Hà nội ơi !
đâu Văn đâu Miếu trong trái tim tôi
ai đã khắc lên, những Trạng Nguyên thời xưa đó
bia đá nào cắm vào tim tôi, những mong đợi
Cho hồn tôi, lại khấp khểnh
một mong chờ...
Hà nội ơi...
tôi vãn đang mơ
về nơi ấy
có người tôi... yêu dấu... hoàng nguyên
Em để câu thơ ngang lối cũ...
Tôi chẳng còn ai, để nhớ thương
vì rằng người ấy, đã lên đường
con đê dài lắm, một dải nhớ
nước chảy về đâu
hỡi sông Thương ?
Lơ thơ hạt đọng
trên miền nhớ
tôi chờ tình em, đến phủ dày
Đêm nay, lại mơ về người ấy
mắt buồn em có, lướt qua đây
mái tóc nào mơ, bồng bềnh nhớ
nét cười dang dở, một mùa mơ
Em để câu thơ ngang lối cũ
cho anh bị vấp, đã mấy mùa...
đêm nay, Thu lại rơi thêm lá
lòng lại chợt dâng
nhớ người xưa....
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2007 01:26:09 bởi hoangnguyen6889 >
Tình si !
Cũng nên có người yêu
để biết nhớ là gì !
Cũng nên có một lần tình si
để biết trái tim mình
còn thổn thức
Biết tự yêu, là không thể
Nhưng cứ yêu
Vì trái tim nói thế
Nó đã học trường đời đâu
mà biết
đắng cay ! hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 04:16:42 bởi hoangnguyen6889 >
Níu thơ thơ cũng rứt ray Người ơi có biết đêm dài thế nao..?! Mở kí ức ra lục lạo Hình như chẳng thấy bóng nhau nữa rồi....(Thơ Băng Nguyệt) ***
Sao lại vội bỏ người ơi
Đã là ký ức muôn đời chẳng phai
Chỉ sợ người bỏ một mai
cho quên năm tháng miệt mài bên nhau
Người đi đâu, trong biển sầu thương nhớ
vẫn tìm nhau, để duyên nợ lại bắt đầu... (rồi có ngày... trên đầu có mầu đỏ, mặt lại nhăn cho hết kiểu ba hoa)
Xin cảm ơn chị Băng Nguyệt đã đề thơ tặng nhé, không biết post thế này (cứ trả lời tiếp bài lần trước phải không chị?)
Vui cùng chị vài câu. Chúc anh chị và gia đình vui vẻ nhé.
Thơ trả lời hộ:
Ừ thì anh chẳng hỏi em !
"Anh đừng hỏi em
về mối tình xưa cũ " (Hoàng Thanh Trang) ***
Ừ
anh chẳng hỏi em, về những chuyện xưa cũ cả những chuyện, mới vỡ hôm qua… Anh sẽ chẳng hỏi em đâu, trong những mối tình đã qua Vì mắt em đẹp, như dao cau của Thần Nữ Nhưng sau anh, còn rất nhiều người… đang xếp thứ thứ nào đây ? sẽ lại đến lượt anh ?
biết tình anh mỏng như những bức tranh được thêu lên và trưng bầy ở Ma Cao đảo quốc *
Nhưng em ơi anh đành phải tiếp bước và sẽ qụy luôn, nếu em lại nói: Về !
Lại về đâu, trong những ngày si mê cứ theo đuổi một tình yêu vô vọng ấy ! sóng biển lại gầm lên những lời vang dậy đòi giùm anh, một Thần Nữ đa mang đòi giùm anh một Thần Nữ đa đoan muốn vơ cả toàn trái tim thiên hạ !
hoàng nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: