Thơ HOÀNG NGUYÊN
Mộng Mơ Hai cô thiếu nữ má hây hây
Đến chốn vườn thi trãi ước đầy
Suối mộng chờ người về sánh bước
Thuyền mơ vượt sóng đến bên ai
Cành hoa ngậm nắng vươn đài nở
Cánh bướm si tình hút nhụy say
Hạnh phúc hoài mong ngày pháo nổ
Bên người sánh bước nhẫn đeo tay Sương Anh Nhưng chỉ là mong thế mà thôi... Chỉ muốn mong một... mà khó thay Mơ chi hai đóa, để bình đầy Nhưng mà nếu được, cả ba nhỉ ? Cũng đành phải gắng... cho thật hay... Những mong đêm lạnh, Sương đêm mỏng Anh khít một vòng, ấm chân mây Những mong ôm chặt, tình thơ ấy Cho trọn trăm năm, của kiếp này...
Nhưng chì là mong
thế mà thôi cánh chim xa lắm
tận chân trời sao mà đến lượt... mơ được nhì?
thôi thì Chỉ ước... vậy mà thôi... hòang nguyên Ước hộ, người yêu của SA . Xin góp vui mấy câu cùng SA. Xin Chúc SA vui vẻ khoẻ mạnh yêu đời nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 04:32:46 bởi hoangnguyen6889 >
Không thể với...
Ừ em áo đỏ tung trời
Tay nắm vuông lụa,
mặc tình rơi
Thẹn thùng mà chi,
về ngang lối
Chấm hết tình tôi,
ở bên đời...
Những mộng ,
giơ tay là chạm được
Bóng Trăng thơ thẩn,
giữa trời xuân
Nào ngờ,
trời cao sao xa thế
Không thể 'với': em
dù rất gần ! hoàng nguyên
Cơn lạnh lại rẽ ngang...
Hà nội
Những chiều đông
Cổ ngư
giăng sương phố vắng
bóng em qua,
run rủi lạnh một mong chờ
Hà nội ơi
sao tôi vẫn hằng mơ
áo em ngang... qua chiều Cổ ngư ngày ấy
Bay bay bay
giáng em gày
đã quàng ngang đời tôi như vậy
có vạt mỏng nào, trên lối rẽ em rơi...
Sao chẳng về
để lòng tôi
những chiếc lá vàng tả tơi
ngồi mong nhớ,
xót thương một mảnh đời chưa trọn vẹn...
Hà nội ơi
đông lại về
Cổ ngư phố cũ
bóng em đâu
chỉ thấy cơn lạnh
lại rẽ ngang.... hoàng nguyên Ảnh: hn
Vòng tay ấy....
Em có thấy
triệu nụ hôn nồng cháy
làm Paris
tuyết chảy... giữa mùa đông...
Thấy bóng em cười, bên kia sông
lòng hạnh phúc,
mừng người em bé nhỏ...
Sông Seine mùa này,
sẽ chẳng còn băng nữa
cho em mỉm cười,
vớt nước ngược sông Seine
để em trách thầm,
với nét thật duyên
trên Eifell
dang vòng tay rộng mở...
Người ở đâu ?
hỡi người muôn năm cũ
sao chẳng về đây
cho em gửi lời thương
Vẫn nhớ anh
trong đêm hội phố phường
mong mong lắm
vòng tay anh... thật ấm...
Nguyễn Hàng Than
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2007 07:10:36 bởi hoangnguyen6889 >
Ừ em ở phía cuối trời...
Ừ em
ở phía cuối trời
cho tôi ngang nhặt
mảnh đời hong khô
Ừ em là những giấc mơ
Bên hồ Vọng Nguyệt
tôi chờ mòn canh
Ừ em là áng mây lành
Cho tôi mòn nhớ
từng canh trống dồn
Đông về
sương phủ hoàng hôn
cho tôi lại nhớ
chân dồn người đi
thế rồi từ độ phân ly
tiếng chim ngõ vắng
một đi chẳng về
mình tôi vẫn vắt câu thề
với ngang đỉnh núi
những tê tái lòng… hoàng nguyên 112407 (ảnh: chinhdangvu)
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Ừ em ở phía cuối trời...
Ừ em
ở phía cuối trời
cho tôi ngang nhặt
mảnh đời hong khô
Ừ em là những giấc mơ
Bên hồ Vọng Nguyệt
tôi chờ mòn canh
Ừ em là áng mây lành
Cho tôi mòn nhớ
từng canh trống dồn
Đông về
sương phủ hoàng hôn
cho tôi lại nhớ
chân dồn người đi
thế rồi từ độ phân ly
tiếng chim ngõ vắng
một đi chẳng về
mình tôi vẫn vắt câu thề
với ngang đỉnh núi
những tê tái lòng…
hoàng nguyên
112407
(ảnh: chinhdangvu)
Còn Anh Mãi Tận Chân Mây Em đây
ở phiá cuối trời
Còn anh cứ mãi
một đời chân mây
Sương mù
che kín phủ đầy
Làm sao thấy được
vòng tay đang cần
Ước gì
đôi ta hoá thân
Thành mây và gió
để gần bên nhau
Như tằm gặm nhắm lá dâu
Theo từng ngày tháng
khắc sâu ân tình
Vì câu
duyên nợ ba sinh
Không thành nên phải
tình mình cách đôi
Kẻ chân mây,
người cuối trời
Tình yêu xa ngái
một đời buồn tênh...
Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Ừ em ở phía cuối trời...
Ừ em
ở phía cuối trời
cho tôi ngang nhặt
mảnh đời hong khô
Ừ em là những giấc mơ
Bên hồ Vọng Nguyệt
tôi chờ mòn canh
Ừ em là áng mây lành
Cho tôi mòn nhớ
từng canh trống dồn
Đông về
sương phủ hoàng hôn
cho tôi lại nhớ
chân dồn người đi
thế rồi từ độ phân ly
tiếng chim ngõ vắng
một đi chẳng về
mình tôi vẫn vắt câu thề
với ngang đỉnh núi
những tê tái lòng…
hoàng nguyên
112407
(ảnh: chinhdangvu)
Còn Anh Mãi Tận Chân Mây
Em đây
ở phiá cuối trời
Còn anh cứ mãi
một đời chân mây
Sương mù
che kín phủ đầy
Làm sao thấy được
vòng tay đang cần
Ước gì
đôi ta hoá thân
Thành mây và gió
để gần bên nhau
Như tằm gặm nhắm lá dâu
Theo từng ngày tháng
khắc sâu ân tình
Vì câu
duyên nợ ba sinh
Không thành nên phải
tình mình cách đôi
Kẻ chân mây,
người cuối trời
Tình yêu xa ngái
một đời buồn tênh...
Sương Anh
Ơ kìa ! Ừ em ở phía cuối trời Còn tôi rong ruổi cả đời yêu em Sương giăng
cho trắng trinh |nguyên
con thuyền độc mộc trên miền hư vô Câu thơ dang dở lời thơ người thơ dang dở
câu chờ đợi em
lặng nhìn
dòng nước triều lên câu thơ ngụp lặn
tới miền viễn thương Người đi để lại tình vương cho ai trách nhẹ đoạn trường ba sinh Ơ kìa có nụ nhài xinh hương đêm phảng phất mối tình thương trao… hoàng nguyên Cảm ơn SA đã ghé thăm và để lại thơ nữa, nhớ để quên con tim ở đây nhé. Sao SA thấy đại xạo sụt sùi được không? Nhớ từ từ nhé em gái ơi. Chúc em có nhiều thơ hay và nhiều niềm vui mới nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2007 07:26:14 bởi hoangnguyen6889 >
Chỉ Là Giấc Mơ Thôi... Là giấc mơ thôi...người có hay?
Đừng quá mê say thả mộng đầy
Để rồi hụt hẫng khi chia cách
Khiến tình nghiêng ngã...ôi buồn thay!
Sương lạnh đêm đông phủ kín mây
Nhờ anh cho mượn đôi vòng tay
Tình không rét giá như băng tuyết
Hạnh phúc yêu thương...trong kiếp này
Nhưng chỉ là mơ...trong đắm say
Thấy ấm áp lòng quên đắng cay
Chân trời, góc biển sao tay nắm?!
Chiêm bao cứ ngỡ...mộng xum vầy!
Sương Anh
Con tim em ngỡ đã quên
Nhờ anh khơi dậy thổi lên lưả hồng
Cho dù trời đã vào đông
Ngoài kia rét lạnh...trong lòng ấm êm!
Anh trai ơi...cháy lớn quá...coi chừng trái tim cũng bị...đen thùi đó...có còn dám châm thêm lưả tình nưã hông?...hihihihì...
Trích đoạn: SuongAnh
Chỉ Là Giấc Mơ Thôi...
Là giấc mơ thôi...người có hay?
Đừng quá mê say thả mộng đầy
Để rồi hụt hẫng khi chia cách
Khiến tình nghiêng ngã...ôi buồn thay!
Sương lạnh đêm đông phủ kín mây
Nhờ anh cho mượn đôi vòng tay
Tình không rét giá như băng tuyết
Hạnh phúc yêu thương...trong kiếp này
Nhưng chỉ là mơ...trong đắm say
Thấy ấm áp lòng quên đắng cay
Chân trời, góc biển sao tay nắm?!
Chiêm bao cứ ngỡ...mộng xum vầy!
Sương Anh
Con tim em ngỡ đã quên
Nhờ anh khơi dậy thổi lên lưả hồng
Cho dù trời đã vào đông
Ngoài kia rét lạnh...trong lòng ấm êm!
Anh trai ơi...cháy lớn quá...coi chừng trái tim cũng bị...đen thùi đó...có còn dám châm thêm lưả tình nưã hông?...hihihihì...
Biết đâu lại nhớ thì sao ? Ừ em ở phía cuối trời Con tim nhen lửa
tuyết lòng rơi 37 nhân hai
là tuyệt đẹp nhiệt độ xuân sang
phơi phới đời… Những là viết để
cho em vui Nên thêm thương nhớ
để ngậm ngùi sốt ruột vào ra
để tăng nhiệt cho em vui vẻ… thế mà thôi !!! ** Biết đâu lại nhớ, lại thương đây để thế cho em
lúc chân mây Biết đâu chỉ vui, nên viết vậy Mà rồi thành thật: “Khổ thế này !” Thôi kệ, cứ vui khi xuân đến giữa một Paris vắng em về thôi kệ cứ buồn để biết thế trong đời,
có người “Sương Anh... Sế Sì Sôi !”… hoàng nguyên Đại Xạo Ừ ‘anh’ đã tưởng ‘Anh’ quên tưởng ‘mình’ quên nhớ, sao quên được ‘Mình’ ngoài trời có tuyết : Mặc, Khinh Mình lại với mình, nhóm lửa lòng nhau ! Sao em gái ơi ? Đại Xạo như thế có làm nụ cười của em gái thức dậy không đây ??? Xạo cho vui thôi em gái ạ. Chúc em có nhiều vui vẻ nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2007 01:47:25 bởi hoangnguyen6889 >
Giấc mơ mùa đông...
Paris lạnh lắm không em Đông về còn nhớ hay quên một người Sông Seine nước chảy cuối trời giấc mơ thiếu nữ một đời hoài mong... Nắng về đủ ấm mùa đông ? mới hay, cần lắm
một vòng tay anh Paris cơn lạnh vòng quanh biết bao đông nữa mới thành duyên mơ...
hoàng nguyên (thơ vui)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2007 12:59:10 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Giấc mơ mùa đông...
Paris
lạnh lắm không em
Đông về còn nhớ
hay quên một người
Sông Seine
nước chảy cuối trời
giấc mơ thiếu nữ
một đời
hoài mong...
Nắng về
đủ ấm mùa đông ?
mới hay,
cần lắm
một vòng tay anh
Paris cơn lạnh vòng quanh
biết bao đông nữa
mới thành duyên mơ...
hoàng nguyên
(thơ vui)
MƠ ĐÔNG PARI!
Pari giờ đã nhạt mờ
Sông Seine nước
chẳng lững lờ
quạnh hiu
Duyên xưa đã cạn tiêu điều
Câu thơ nửa nhạt
nửa xiêu não lòng
Belema phố vắng hoài mong
Tương tư chi nữa những dòng nước băng
Đông nay cái lạnh vùng vằng
Sao chưa nhạt bớt giá băng ảo mờ
Duyên trời thôi nhé...thành thơ
Giấc mơ thôi nhé...
Ơ hờ đợi mong
Cho mùa đông rét xoay vòng
Pari chớm lạnh não lòng....giấc mơ!
Chào HN!Lâu nay ko dám vào, giờ mới mạn phép!Chúc vui!
Trích đoạn: huongtuyet274
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Giấc mơ mùa đông...
Paris
lạnh lắm không em
Đông về còn nhớ
hay quên một người
Sông Seine
nước chảy cuối trời
giấc mơ thiếu nữ
một đời
hoài mong...
Nắng về
đủ ấm mùa đông ?
mới hay,
cần lắm
một vòng tay anh
Paris cơn lạnh vòng quanh
biết bao đông nữa
mới thành duyên mơ...
hoàng nguyên
(thơ vui)
MƠ ĐÔNG PARI!
Pari giờ đã nhạt mờ
Sông Seine nước
chẳng lững lờ
quạnh hiu
Duyên xưa đã cạn tiêu điều
Câu thơ nửa nhạt
nửa xiêu não lòng
Belema phố vắng hoài mong
Tương tư chi nữa những dòng nước băng
Đông nay cái lạnh vùng vằng
Sao chưa nhạt bớt giá băng ảo mờ
Duyên trời thôi nhé...thành thơ
Giấc mơ thôi nhé...
Ơ hờ đợi mong
Cho mùa đông rét xoay vòng
Pari chớm lạnh não lòng....giấc mơ!
Chào HN!Lâu nay ko dám vào, giờ mới mạn phép!Chúc vui!
Paris đã nhạt lại mờ Còn mong chi nữa mà chờ người xưa từ ngày em bỏ người mơ em đi tìm mộng biết giờ về chưa nắng mưa mưa nắng thay mùa để đông xen giữa người chưa mặn nồng… Xin chào bạn Hương Tuyết nhé, rất cảm ơn bạn đã ghé thăm và tặng thơ nữa. Thú thật vì HN qúa bận nên chưa thăm các anh chị và các bạn được, đang nợ cả Onlyyou nữa đây. Nhiều khi mình chỉ đảo qua một chút … viết mấy câu rồi thôi. Riêng Sương phủ, em gái thi là ân nhân rồi. Hy vọng mình sẽ ghé thăm nhà bạn luôn luôn. Một người thì Sương một người là Tuyết thế hai người chắc cùng họ phải không bạn Hương Tuyết. Mình chưa qua nhà bạn, nhưng thấy câu thơ bạn thích: “Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng! “ Chắc bạn là nam giới phải không ? một lần nữa xin cảm ơn bạn nhé. Chúc bạn có nhiều niềm vui.
Kiếp Dã Tràng...
Giữa tháng ba
dã tràng xe cát
cơn đói tình khao khát
mảnh trăng lên
Tại em dịu
tại em hiền
nên tôi cứ mơ
em là Thị Tấm…
Bỏ cả ngai vàng
quên cả nhung gấm
lặn lội tìm em
trên khắp nẻo đường tình…
Nhưng
biển chẳng em
sóng vùi sâu tôi vào cát
đêm bập bềng trôi
câu hát vẫn nửa vời
những nhớ thương, lại lặn sâu vào tim tôi
cố vớt lấy
những hạt ngọc trai tình ái
sóng lại xô,
thuyền tinh lại trống trải
phủ lên đêm, một mầu xẫm cuộc đời
Dã tràng ơi
Bao giờ mi mới chuyển kiếp luân hồi
để câu thơ em
se vào duyên nợ
cho tôi hồi sinh
hoá thành Hoàng tử
đón Thị Tấm về
trong mầu áo cô dâu ! hoàng nguyên Thơ thả theo: Dã tràng: thanh ngoc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2007 07:13:38 bởi hoangnguyen6889 >
Dã Tràng ơi !
Biển lại buồn
một mình tôi rẽ sóng
Dã Tràng ơi
Cát đã vụn...
Lâu
dưới chân Đài
Đêm đốt đèn
đi về phía ban mai
lòng chật chội
con đò lênh đênh
thời thơ dại...
Có những niềm tin
vo tròn trên bãi
gởi một lời thương
cũng chợt xóa trước hoàng hôn
Để lại tôi
cũng kiếp Dã Tràng héo mòn
lăn tăn mãi
một lâu đài
vỡ tan :
Em
Biển
sóng...
hoàng nguyên
(Thả theo: Dã Tràng: Thanh Ngọc): "Biển chẳng em
Lênh đênh tôi cùng sóng
Độc mộc lặn vào biển
Sóng cuốn tôi vào đêm
Tìm đâu ngôi sao buồn..." (TN)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2007 13:53:46 bởi hoangnguyen6889 >
Ừ em ở phía cuối trời...
Ừ em
ở phía cuối trời
để anh cứ mãi
một đời hoài mong
sương đêm mong mỏng
rơi trong
hương đêm mong mỏng,
tiếng lòng gọi yêu
bóng chiều đã tắt liêu xiêu
tiếng thương vẫn vọng
những chiều hoài mong
sương rơi đầu lá giọt trong
mắt em ánh lệ
giữa lòng
sương đêm...
hoàng nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: