Thơ HOÀNG NGUYÊN
Lẽ dĩ nhiên!
Qua giọng ngâm: Văn Chương
Lẽ dĩ nhiên
khi... tiếng lòng anh... vẫn khẽ
nhớ người em
vẫn e ấp ... đứng chờ
Xuân trời đất
xuân của tuổi dại khờ
cho trang giấy
hồn thơ em khép kín...
Kể cũng lạ
khi em tròn mười chín
má chớm hồng
thẹn mới chớm đơm bông
Ngày xa em
khi xuân mới thắm nồng
mà mỗi ngày
tình ta thêm nhiều lớp...
Đời là vậy
như sóng xô muôn trùng lớp
có lớp nào
còn đọng... bến tình đâu ?
cho lòng ta
cứ muôn kiếp mãi âu sầu
Đuổi theo mãi
những mối tình: Tuyệt vọng...
Khi yêu nhau
lòng ta luôn sầu đọng
nhớ về em
người em gái chốn Thành Đô
xuân trong em
của những tuổi mộng mơ
như huơng thoảng
đêm giao thừa, trên đất khách...
Lẽ cố nhiên
chắc em đang thầm trách:
" Gớm! ... yêu anh,
sao ghét qúa đi thôi
người ở đâu, sao cách trở... xa xôi
để xuân về...
một mình em
lẻ bước ... "
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 09:39:23 bởi hoangnguyen6889 >
Hà nội ơi !
Trời Hà thành
nghiêng nghiêng hồ nước
sóng nhấp nhô, cho gợn một cuộc tình
nhớ em nhiều, một bóng nhỏ rất xinh
trong thẳm sâu, mỏng manh tà áo dài ấy
Sao mênh mang một mầu yêu xa đến vậy
tóc nào bay, cho ngang mắt tuổi xuân thì
đợi chờ nhau, chẳng lỡ để phân ly
nên vẫn đợi, sóng Hồ Gươm xanh lắm
nhớ em nhiều, mãi gọi tên em trong xa thẳm
Hà nội ơi !
sao vắng bóng em xưa
để thu về Lộc Vừng vàng mầu thơ
câu vẫn nghẹn, rơi ngang Khuê Văn Các
sóng Tây Hồ chiều nay sao rời rạc
gió chẳng chịu bay, cho Văn Miếu quạnh hiu
liễu quanh hồ, vẫn đứng đó đìu hiu
Rủ thương nhớ, quyện quanh cầu Thê Húc
Diên Hựu ơi !
sen đã hồng mầu giục
giữa xanh xanh bát ngát của đất trời... Người yêu ơi !
sao mình lại đôi nơi
cho xa quê,
thương em
lá lòng rụng...
hoàng nguyên
(Thành phố San Diego, California Mỹ, ảnh Sưu tầm)
Hai Hành Tinh ! Thơ thả theo:" "Nếu một ngày, em nói chẳng yêu anh"
trong:Bài thơ "Nếu một ngày" của Hạnh Ngân
“Nếu một ngày, em nói chẳng yêu anh”(hạnh ngân)
Là những giọt buồn
trong anh rơi nhiều nhất
hai người lại xa nhau,
xa vòng tay rất thật
hơi ấm còn đâu, cho anh nhặt lại gom nhau
”Nếu một ngày, em nói chẳng yêu anh”
lửa tam muội
trong anh sẽ ngừng lại
trái tim anh, sẽ hoá đá và mãi mãi
chẳng hồi sinh, dù có vạn phép mầu
Người ở đâu
hoàng hôn nào vội tím
cho lòng tôi, lạnh trước lúc chiều sang
lại xa nhau, thành mây trắng lang thang
trong thương nhớ, mà sao xa đến thế
Hạnh phúc Ngân vang, rơi trong chiều :không thể
lực hút của buồn, mạnh hơn sức hút những vì sao
nhưng chẳng có gì, có thể làm hư hao
giữa lực hút cuả hai hành tinh con tim ấy…
Dẫu xa trong hai muơi mấy tiếng bay như vậy
nếu chỉ cần,
ta sẽ gặp
trong một vạn phần giây
người ở xa ư ?
không ! người ở quanh đây
thật gần lắm
câu em gọi: Người yêu hỡi !
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 01:23:59 bởi hoangnguyen6889 >
Anh không đến !
"
Níu thơ thơ cũng rứt ray Người ơi có biết đêm dài thế nao..?! Mở kí ức ra lục lạo Hình như chẳng thấy bóng nhau nữa rồi.... Rún lòng đêm lặng...đêm trôi,,, " ***
Ôi quên, cứ tưởng rằng đã gởi lòng nhúm thương nhau lúc đông về
mở trang ký ức mãi chẳng thấy thôi đành ngồi đấy với chiêm bao… HN cứ nghĩ là đã trả lời rồi, xin lỗi BN rất nhiều , cảm ơn BN đã hoạ lại thơ của HN nhé.
Vì là mới nên BN tha lỗi nhé. Thế độ này HN còn bị lỗi nữa không?
HN có mấy bài thơ ngâm, mà hình như dung lượng hết rồi phải không Băng Nguyện ơi.
nhớ chỉ giùm nhé. Xin cảm ơn BN rất nhiều
Chưa chắc nhớ !
Khi em giận
cứ mang Thu anh mà trách móc
bởi vì thương
nên nhớ qúa
cũng đành cam…
Đâu có phải tại anh đâu
bởi mùa Thu... đem lá thu sang
trải dọc đường, cho anh nhớ những lunh linh Hồ Tây lộng gió
Ôi những kẻ xa quê trong trăn trở
hình ảnh nơi xưa
như một nét để nhớ về
bỏ tất cả… vì những nét rất chân quê
nuôi cơn mộng, về mùa Thu Lộc Vừng vàng lá
những sóng lăn tăn
những con đường gập ghềnh nỗi nhớ
vấp kỷ niệm xưa, trong lồi lõm của nhớ thương
Phố đan nhau, ngõ vá những con đường
dặm áo cũ, của những mùa thương nhớ ấy
tháng tám mùa thu,
gió trời hây hẩy,
bóng em đâu
khi lá tôi vẫn tả tơi…
Lăn lăn lăn… trôi dạt tận cuối trời
quặn lòng lá, về một thời thương đến thế…
Cứ giận anh đi và cả mùa Thu vàng nhé
vì được yêu
Chưa chắc nhớ … bằng: giận đâu !
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2007 01:29:27 bởi hoangnguyen6889 >
Đêm đêm lòng sương lạnh
Giận hoài rồi lại nhớ
Giang tay em thả gió
bồng bềnh một tiếng yêu…
vấn vương một câu trách
nhưng vẫn sợ lỡ nhau
đêm đêm, lòng sương lạnh
bạc trắng
hai mái đầu…
Thương nhau gọi hạt nắng
ươm mầm những hoa bay
nhớ nhau, từng ánh mắt
cho hồn đong… thêm đầy...
Ừ sao mà thấy nhớ
cho quên cả ngày quen
Ừ sao mà chẳng lạ
như đêm hẹn bên thềm…
Người chẳng tới thăm tôi
xa cách biệt lâu rồi
hoa xưa còn vương lại
kỷ niệm nào: tình tôi !
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 12:34:54 bởi hoangnguyen6889 >
Rớt trong mơ !
Thu sang vàng, lá tình vẫn đợi
nỗi nhớ nguyên mầu, khúc biệt ly !
Em ngang lối nọ, mầu sương Khói
cho anh vàng nhớ, mộng xuân thì...
Lâu lắm
chẳng về ngang lối cũ
người có còn thương, kẻ đứng chờ
ngỡ tưởng được yêu
nên đợi đó
nào ngờ
tình chỉ...
rớt:
Trong mơ !
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 12:33:58 bởi hoangnguyen6889 >
Đôi dòng nhớ !
Những ký ức chạy vội vã trong đêm
em trong tôi, trầm mình trong tắm gội
thảm cỏ xanh, chạy vòng ra hai lối
chập vào nhau, một nét vẽ kiêu kỳ
xoai xoải cánh đồng, hai triền sông nước
bờ dọc ngang, đánh dấu một câu hò
sông vẫn vắng, tiếng chài khua trời lặn
lòng mênh mông, ngụm lặn một bờ yêu
sóng vẫn động, vỗ thành nhớ em nhiều
đời mòn mỏi, bóng chiều xuyên lỗ chỉ
lại lần theo bờ tường trang nhật ký
vắng câu thương, chìm cả một khoảng trời
đôi dòng nhớ, sao vẫn mãi xa xôi
biền biệt cách, một vì sao chợt lóe...
hoàng nguyên
Mầu men của tình !
Ừ em xõa tóc ven hồ
Cho tôi thương nhớ
đợi chờ ngàn năm
Ánh nhìn gợi nét xa xăm
áo em buông mỏng
lứa tằm kết duyên
Mỉm chi em !
để nhân thế đảo điên
cho anh say mãi
mầu men
của tình…
hoàng nguyên
(ảnh hoàng nguyên)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2007 01:30:39 bởi hoangnguyen6889 >
Một năm Xuân độ mấy lần nhỉ?
Một năm, Xuân độ mấy lần nhỉ ?
sao để đời nhau
rạc nỗi chờ
lơ phơ mấy ngọn đùa trong gió
luống cuống tìm nhau
giữa bến mơ...
Hoa xưa cỏ dại trồng lên má
Xuân đến rồi đi bỏ lại tàn
tình xưa phai úa, lên mầu lá
sao để lòng nhau, mộng lại tan...
Đời người sao ngắn
mấy lần rẽ
đứng giữa ngã ba
chân mỏi chồn
trăm năm ân nghĩa, sao chẵn lẻ
phủ tím tình nhau, tím hoàng hôn...
Trăm năm
duyên nợ sao cho trọn
chớ để hỏng nhau, một lối mòn
ngàn năm một kiếp
đời đã dọn
chớ để tình buồn, ngán héo hon...
Xuân nay thắm ướt hoa đào nở
cây cỏ xinh tươi, tuổi dậy thì
người nơi xa đó
muôn dặm nhớ
để lại lòng tôi
mối
tình si...
hoàng nguyên
Dang Dở...
Anh dại gì gửi yêu lên bờ cát
Vì sóng xô, hay người khác lại tưởng nhầm
nếu có gửi
anh sẽ khắc tận trong tâm
cho muôn thuở
em chẳng thể xoá nổi…
Dang dở ơi
sao mình tôi cứ nhớ thương vời vợi
một bóng hình, vẫn dạo bước… lạc phố đêm
Dang dở ơi
còn đâu dấu môi mền
Cho tôi lịm
trong khoảng chờ mông lung ấy…
Trong đêm nay
người có còn đợi đấy
hay đã quên, một nguyện ước trọn trăm năm
Tháng tám mùa thu, tháng của Trăng Rằm
Trăng vẫn sáng
mà tình ta sao bạc thế
anh ước sao, tình mình lại có thể
sẽ rất tròn, để trọn một tình yêu…
hoàng nguyên
Thơ thả theo: "Lời yêu anh gửi biển" : Hoa Nắng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 01:28:20 bởi hoangnguyen6889 >
Tiếng chổi đêm...
Đêm xếp nhớ
có tiếng lá rớt rất êm
Nghe trong tim, từng tiếng chổi rất mềm
cứ quyét mãi, để tình anh khắc khoải
tiếng kinh đêm
”A di đà “… vang vọng lại
Ni cô ơi,
bao lá rụng, của những chàng trai
vẫn van lơn
trong những quằn quại xót thương hoài:
Xin đừng vội
Người ơi : “Đừng xuống tóc”
Vang trong đêm
tiếng côn trùng cũng nỉ non khóc:
Sao người đâu ,
cứ đầy ải
cả một trời nhớ thương
để bao anh, lại phải gói mộng trong đệm trường
đêm đêm gối, mà đâu yên tròn giấc ngủ…
Ôi…
Có những tiếng chuông chùa cứ vang mãi trong lòng người lữ thứ
Theo nhịp chân, sao mãi lạc lúc hồn mơ
để con tim đi mãi chẳng đến bờ
nên đời mãi, cứ chênh vênh một câu gọi:
Em ở đâu !
giữa những dãi dầu nắng gội
hãy về đây, cho tôi được triệu lần sám hối
chẳng thể yêu em… để em lạc… kiếp tu hành”
Lỗi tại anh, vì muốn yêu (vì kém) mà không thành
Nên trăn trối, lời kinh em nơi cửa Phật…
hoàng nguyên
Thơ thả theo: "Xuống tóc" : Hà Hằng
(ảnh chùa Diên hựu: hoangnguyen)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 01:31:47 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Tiếng chổi đêm...
Đêm xếp nhớ
có tiếng lá rớt rất êm
Nghe trong tim, từng tiếng chổi rất mềm
cứ quyét mãi, để tình anh khắc khoải
tiếng kinh đêm
”A di đà “… vang vọng lại
Ni cô ơi,
bao lá rụng, của những chàng trai
vẫn van lơn
trong những quằn quại xót thương hoài:
Xin đừng vội
Người ơi : “Đừng xuống tóc”
Vang trong đêm
tiếng côn trùng cũng nỉ non khóc:
Sao người đâu ,
cứ đầy ải
cả một trời nhớ thương
để bao anh, lại phải gói mộng trong đệm trường
đêm đêm gối, mà đâu yên tròn giấc ngủ…
Ôi…
Có những tiếng chuông chùa cứ vang mãi trong lòng người lữ thứ
Theo nhịp chân, sao mãi lạc lúc hồn mơ
để con tim đi mãi chẳng đến bờ
nên đời mãi, cứ chênh vênh một câu gọi:
Em ở đâu !
giữa những dãi dầu nắng gội
hãy về đây, cho tôi được triệu lần sám hối
chẳng thể yêu em… để em lạc… kiếp tu hành”
Lỗi tại anh, vì muốn yêu (vì kém) mà không thành
Nên trăn trối, lời kinh em nơi cửa Phật…
hoàng nguyên
Thơ thả theo: "Xuống tóc" : Hà Hằng
(ảnh chùa Diên hựu: hoangnguyen)
Xin Làm Kiếp Chổi Nỗi niềm em
theo lá vàng bay
Mỗi trận gió
ào ào rơi xuống
Ngưã đôi tay
đón
nhưng...luống cuống
Đành lòng
nhìn
lá rụng rớt đầy sân Từng muà lá rơi
ta
khoảng cách xa dần
Em,
không thể nào tự mình gian dối
Tìm
trước Phật dài
tự nguyện mình là cái chổi
quét lá...quét sạch...đoạn trường tâm đã vương Biết là khó...
bởi, cả một trời thương
Đang bao phủ
như lá thu trãi khắp phố phường
Miệng...A Di Đà...
mà tâm tạp niệm chẳng thông thương
Nên,
quỳ gối xin Phật tường, thứ lỗi! Kiếp này, lạc duyên nên xin làm cái chổi
Bao lời trăn trối gửi vào câu kinh
Sám hối... xin nguyện giữ lòng mãi an bình
Nương cưả Phật,
mọi trầm luân...theo hương khói... Sưong Anh Xin chào anh Hoàng Nguyên, thơ thẩn lạc vào trang thơ cuả Anh, đọc bài này...trong lòng SA dậy lên một nỗi niềm...đã từng gặp phải....Một chút chia xẻ, xin được gửi nơi đây. Chúc tình thơ cuả anh mãi ấm nồng và bay bỗng...theo mơ...
Xin Làm Kiếp Chổi
Nỗi niềm em
theo lá vàng bay
Mỗi trận gió
ào ào rơi xuống
Ngưã đôi tay
đón
nhưng...luống cuống
Đành lòng
nhìn
lá rụng rớt đầy sân
Từng muà lá rơi
ta
khoảng cách xa dần
Em,
không thể nào tự mình gian dối
Tìm
trước Phật dài
tự nguyện mình là cái chổi
quét lá...quét sạch...đoạn trường tâm đã vương
Biết là khó...
bởi, cả một trời thương
Đang bao phủ
như lá thu trãi khắp phố phường
Miệng...A Di Đà...
mà tâm tạp niệm chẳng thông thương
Nên,
quỳ gối xin Phật tường, thứ lỗi!
Kiếp này, lạc duyên nên xin làm cái chổi
Bao lời trăn trối gửi vào câu kinh
Sám hối... xin nguyện giữ lòng mãi an bình
Nương cưả Phật,
mọi trầm luân...theo hương khói...
Sưong Anh Xin chào chị Sương Anh nhé,
Rất cảm ơn chị đã ghé qua, và cũng rất xin lỗi khi chưa trả lồi ngay cho chị. Bài thơ của chị ý nghĩa và rất hay, đúng là đệ tử cửa Phật có khác
“Biết là khó...
bởi, cả một trời thương
Đang bao phủ
như lá thu trãi khắp phố phường
Miệng...A Di Đà...
mà tâm tạp niệm chẳng thông thương
Nên,
quỳ gối xin Phật tường, thứ lỗi!
Kiếp này, lạc duyên nên xin làm cái chổi
Bao lời trăn trối gửi vào câu kinh
Sám hối... xin nguyện giữ lòng mãi an bình
Nương cưả Phật,
mọi trầm luân...theo hương khói...
th ương Anh…” Vì bài viết là hôm 28 mà hôm nay là 29 rồi nên thứ tự của chữ cái như : S sẽ sang T (Sương Anh--- Thương Anh) Xạo vui với chị một chút thôi. Chắc chị ở Paris phải không ? Bên đó đẹp lắm, bao có dịp sang sẽ ghé thăm anh chị và gia đình. Chúc chị luôn luôn vui vẻ nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2007 03:26:54 bởi hoangnguyen6889 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 26 bạn đọc.
Kiểu: