Thơ HOÀNG NGUYÊN
Mùa cải lại đơm bông...
Cải vàng trải mênh mông
vẫn biết em chưa chồng
nên anh vẫn hoài đợi
xin về đây người hỡi
mùa cải lại đâm bông
Em chẳng về
anh nhớ
cải lại thương lên ngồng
cho anh mãi hoài trông
nhớ thương
mùa hoa cải...
Dù xa nhau mai mãi
anh vẫn nhớ khôn cùng
mầu vàng của thủy chung
Anh vẫn chờ em mãi...
những chiều vàng trên bãi
mình hẹn nhau ven sông
nhìn hoa cải đơm bông
em bảo : "mùa xum họp"
Cải vẫn vàng vàng mãi
mà bóng em chẳng về
nhìn theo dọc dải đê
một mầu vàng
vàng mãi....
hoàng nguyên (Ảnh của: Van Tu SG)
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Chiều thẳng đứng...
Có chiếc lá thu rơi
theo chiều thẳng đứng
giữa mầu xanh
của vạn thông reo
Có nhửng niềm tin
tưởng kết trong cảnh cheo leo
Mà vẫn vững
tin ngày gặp lại…
Chẳng có cái gì
mà có thể giữ được mầu xanh mãi mãi
Nên anh đành chấp nhận, rớt trong em
Thà như thế, để hưởng chút ấm êm
rớt lần chót
trong vòng tay em dù: gạt bỏ…
hoàng nguyên
(Ảnh sưu tầm)
Vạt Nắng Nghiêng... Vạt nắng chiều nghiêng ngã
Theo sợi tóc đong đưa
Khác ánh nắng buổi trưa
Ôi sao mà gay gắt... Từ độ người đi mất
Hàng cây cũng ngã nghiêng
Như suối tóc dịu hiền
Theo bờ vai nghiêng đổ Nắng không còn rực rỡ
Giuã buổi trưa muà đông
Màu nắng nay nhạt hồng
Nghiêng bóng em hất ngã... Anh bây giờ xa lạ
Như vạt nắng hôm nay
Xô em khỏi vòng tay
Chiều nghiêng...lòng buồn bã Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Chiều thẳng đứng...
Có chiếc lá thu rơi
theo chiều thẳng đứng
giữa mầu xanh
của vạn thông reo
Có nhửng niềm tin
tưởng kết trong cảnh cheo leo
Mà vẫn vững
tin ngày gặp lại…
Chẳng có cái gì
mà có thể giữ được mầu xanh mãi mãi
Nên anh đành chấp nhận, rớt trong em
Thà như thế, để hưởng chút ấm êm
rớt lần chót
trong vòng tay em dù: gạt bỏ…
hoàng nguyên
(Ảnh sưu tầm)
Vạt Nắng Nghiêng...
Vạt nắng chiều nghiêng ngã
Theo sợi tóc đong đưa
Khác ánh nắng buổi trưa
Ôi sao mà gay gắt...
Từ độ người đi mất
Hàng cây cũng ngã nghiêng
Như suối tóc dịu hiền
Theo bờ vai nghiêng đổ
Nắng không còn rực rỡ
Giuã buổi trưa muà đông
Màu nắng nay nhạt hồng
Nghiêng bóng em hất ngã...
Anh bây giờ xa lạ
Như vạt nắng hôm nay
Xô em khỏi vòng tay
Chiều nghiêng...lòng buồn bã
Sương Anh
Thương Ơi !
Trời ơi Anh vẫn thế Anh vẫn là ngày xưa như những ngày đón đưa cùng sẻ chia hạnh phúc…
Anh đâu có đi mất chỉ quanh quẩn nơi đây ngắm em cùng trời mây
giữ cho Sương đẹp mãi…
Đừng sợ nhiêng bóng ngả đã có anh bên đời hỡi Sương Anh yêu ơi Anh Sương em mai mãi… Biết vắng anh trống trãi mình em trên đường đời ừ anh đã biết rồi chẳng xa em nữa nhé… hoàng nguyên (Anh Đào : HN)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2008 14:04:36 bởi hoangnguyen6889 >
Tình của Thơ Có những “Em Thơ” viết vội vã trong đêm
nắn nót lắm
từng câu từng chữ
gởi cả hồn mình
lẫn từng hơi thở
cho câu thơ… vực dậy làm người…
Có những em thơ
vội vã lắm ở cuối trời
mong từng phút, những câu thơ mình gởi kịp
trong giấc mơ đêm, vẫn còn vang tha thiết:
”Anh đọc chưa, và đó chỉ là: Tình Thơ !
còn hiện tại, em vẫn thế vẫn như xưa
vẫn mơ mộng, như ngày nhỏ còn đi học…”
Trong tiếng thơ đêm, có bao giờ em bật khóc
thương “Anh Thơ”, đã dang dở một cuộc tình
có những đêm cố thức tới bình minh
trao gởi hết của mối tình vào từng chữ…
Ừ
kể cũng lạ
Thơ yêu Thơ
rồi thơ cũng dang dở…
vì giận hờn
vì yêu qúa Người Thơ ơi…
Năm tháng trôi
câu thơ vẫn, đọng lại với người
trong hành trang, cho tới khi không còn nữa…
Thôi
hay là ta
đừng làm thơ thêm nữa
để Thơ quên Thơ
như chợt gặp bến cuộc tình
rồi hai người, sẽ vội chia tay nhanh
chỉ trang thơ
là để quên mà
không lấy…
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2008 12:54:34 bởi hoangnguyen6889 >
(Ảnh của: Diễm Thuyên, US)
Mầu gặp Thơ hay
tranh đẹp
chẳng về...
Lối xưa hoa rụng
đường quê
tím chiều...
Hoa xưa vẫn rắc mầu yêu
có câu thơ cũ
từng chiều bơi sang...
Bao giờ
qua bến đò ngang
nhớ tô thêm tím
hai hàng chờ thương
Rắc chi mầu nhớ lên tường
Để cơn lạnh gió xoay đường hoa rơi...
Khoanh tay tựa cửa nhìn đời
thoáng lên nét họa
tả tơi hoa lòng...
Người về chốn đó muôn trùng
trong đêm trở gió
nghe lòng
tôi rơi...
Tôi thì vẫn thế
thế thôi
Vẫn mong mầu gặp
để tôi
sắc mầu...
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 06:42:18 bởi hoangnguyen6889 >
Triệu năm... Dù có phải
thân vùi trong cát bụi
vẫn nhớ em
nét thơ mộng một thời
Hoa trắng bay
trên môi nở nét cười
và yêu lắm cái thời
còn thơ ấy...
Đêm vẫn mơ
cầm tay em ngúng nguẩy
vội bỏ đi
anh lại nghẹn trong lòng
Người yêu ơi
trong cuộc sống
mông lung
giữa bộn bề
anh vẫn nhớ
muôn đời
phút bên em
thuở ấy...
Sao lại nghiêng
Sao lại hơi mỉm cười như vậy
nét nào cong
tạc mãi trong lòng tôi
mái tóc đen
phảng phất tiếng ru hời
và nhẹ lắm
những lời em như môi mỉm
Nét thanh xuân
trải dài trăm ngàn mến
để tôi mơ
dù chỉ một
trong
triệu
năm...
hoàng nguyên (Ảnh của: Diễm Thuyên, US.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2008 12:52:46 bởi hoangnguyen6889 >
Tết Xa... Qua giọng ngâm: Văn Chương Ngồi ở nơi này, nhớ tết xa
tết đến muôn nơi, khắp mọi nhà
mà sao nơi đây, nhuốm sầu muộn
đâu thấy tết về, ở cùng ta..
Có phải xa quê, nên tết lạ
đến độ xuân về, đào chẳng ra
hoa cỏ muôn nơi, nhuộm màu nhớ
buồn vương thương nhớ, khắp mọi nhà…
Tết ở bên đây sao hững hờ
buồn như trời hạn, vắng bóng mưa
lòng ta nứt nẻ, vì thương nhớ
nhớ tết quê xưa, lúc giao thừa…
Tết ở bên đây, như mất mùa
Hoa đào vẫn nở một mầu chua
Chat lòng vì cảnh nở nhầm chỗ
vắng cả hương đêm lẫn chuông chùa Ôi tết quê xa thật đậm đà
người chen kẻ nói giữa chợ hoa
mùi thơm hoa cỏ lồng mùi pháo
hớn hở mừng xuân khắp mọi nhà…
Có người em gái đi chợ hoa
Xem xuân, ngắm cả tình xuân nữa
chẳng biết rằng ai, được lại nhà
ngơ ngẫn ngắm xuân, chẳng muốn về
bẽn lẽn thẹn thùng áo vân vê
hương xuân làn tóc lơ thơ liễu
lãng đãng nhìn xa, dưới ánh chiều…
Hoa bay cỏ lạ dáng phiêu diêu
tha tha thướt thướt, ôi giáng kiều
hồn xuân hoa nở, thanh thanh bạch
để lại lòng ai, bến cô liêu…
Xuân đến xuân đi, xuân lại về
để người viễn xứ, tiếc tình quê
chẳng có nơi đâu, mà có được
làm ta mãi mãi… muốn quay về… hoàng nguyên R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2008 04:54:00 bởi Viet duong nhan >
Mùa xuân ơi !
Mùa thu
đâu phải chia tay
Dù lá thu xưa
có rụng đầy Vắng em
Trời làm mưa nhiều quá
Có phải mùa này
thơ vẫn say... Thu đi đã được
vài trăng tuổi
Đông cũng đã qua
lạnh ngưng rồi
Xuân lại ngấp nghé
nơi bến đợi
mong em trở về
Mùa Xuân ơi...
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2008 09:06:29 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Xuân Yêu Thương Xuân trời đất... xuân cuả quê hương
Đem đến hồn ta những dịệu thường
Xum xuê cây trái, chồi đâm lộc
Hoa nở đầy cành, người yêu thương Xuân đến vui tươi nét rạng ngời
Có người em gái tuổi đôi mươi
Ngồi bên song cưả hồn mơ mộng
Chẳng biết khi nào...vẹn lưá đôi...?! Đất khách xa xôi xuân xứ người
Cho em hoài vọng mãi anh ơi
Xa nhau chi... để rồi nhung nhớ
Một khối tình si khổ cả đời Sóng lòng cuồn cuộn chảy về đâu...?
Bởi thế tim đau tâm nát nhầu
Nhưng... chẳng trách đâu...người nhớ nhé!
Chút buồn thương tủi... mắt rơi sầu... Bởi thấy xuân về chợt nhớ nhung
Yêu thương mà chẳng được đi cùng
Nhìn người sánh bước... trông xinh quá!
Một thoáng nghĩ về... thấy nhớ mong... Sương Anh Anh trai ơi... em ghé thăm anh nè, cám ơn anh hai bài thơ ngâm nha...
Hay lắm anh ạ! Em mà đưa cho các Cô Chú lớn tuổi nghe, chắc họ....xụt xùi...và quặn lòng vì nỗi nhớ...Tết xa quê!
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Xuân Yêu Thương
Xuân trời đất...
xuân cuả quê hương
Đem đến hồn ta
những dịệu thường
Xum xuê cây trái,
chồi đâm lộc
Hoa nở đầy cành,
người yêu thương
Xuân đến
vui tươi
nét rạng ngời
Có người em gái
tuổi đôi mươi
Ngồi bên song cưả
hồn mơ mộng
Chẳng biết
khi nào...vẹn lưá đôi...?!
Đất khách xa xôi
xuân xứ người
Cho em hoài vọng
mãi anh ơi
Xa nhau chi...
để rồi nhung nhớ
Một khối tình si
khổ cả đời
Sóng lòng cuồn cuộn chảy về đâu...?
Bởi thế
tim đau
tâm nát nhầu
Nhưng...
chẳng trách đâu...người nhớ nhé!
Chút buồn thương tủi...
mắt rơi sầu...
Bởi thấy xuân về
chợt nhớ nhung
Yêu thương
mà chẳng được đi cùng
Nhìn người sánh bước... trông xinh quá!
Một thoáng
nghĩ về...
thấy nhớ mong...
Sương Anh
Anh trai ơi... em ghé thăm anh nè, cám ơn anh hai bài thơ ngâm nha...
Hay lắm anh ạ! Em mà đưa cho các Cô Chú lớn tuổi nghe, chắc họ....xụt xùi...và quặn lòng vì nỗi nhớ...Tết xa quê!
Cảm ơn...
Cảm ơn em đã ghé sang Cho anh lại được thênh thang cõi lòng Nhớ câu, Thơ có bạn chung
Thương nhau chi để
Nghìn trùng cách xa…
Sương rơi trên đất người ta Hai tay đỡ lấy ngỡ mà gặp nhau Người thì ở mãi trời Âu Còn tôi ở mãi tận đâu… xứ Mờ Thương thơ nên thả vần thơ Cho chúng kết bạn hàng giờ bên nhau
Xuân sang xin chúc thắm mầu An khang Hạnh Phúc bền lâu thơ tình Bao giờ lại chỉ có mình Cho ta lại thả thơ tình cho vui… Xin chào em gái nhé, Thả thơ vui với em đây… khiếp ai cũng nhận em là “người yêu thơ” được đó… không biết anh có ngoại trừ không nhỉ ? (Chắc là tự loại rồi, Vui một chút thôi…) Chúc em Có nhiều Niềm vui mới nhân dịp Xuân Về nhé. Thơ lại thương thơ như muôn thuở mộng vẫn gởi mơ tới muôn đời …
(Ảnh của Model Diễm Thuyên, USA) Trời Xuân...
(Ảnh của HaiTrieu) Anh sẽ theo em đi, những ngày xuân hoa mộng…
(Ảnh của Chi Cute) Xuân nữa... chính là em !
Xuân lại về
những mùa xuân mong đợi
Tiếng lòng đêm, như khẽ gọi người dấu yêu
Trong tiếng rơi
của cơn mưa chiều
từng giọt nhỏ, trong đêm rơi nhớ bạn...
Gío lại thổi
lật từng trang về nhớ
ừ lạ ghê, sao chỉ thấy... tên em
có phải bói Kiều đâu
mà linh ứng
cứ hiện lên
cho lòng lại, dâng thương về bên ấy…
Chẳng hiểu sao
mấy hôm nay, trời lại mưa nhiều như vậy
hay là thương em, nên trái đất cũng sụt xùi ?
Trong cái lạnh tê tái
Tôi mới hiểu... sao là thương nhớ của người đôi nơi
rất cần lắm, dù chỉ một lời… trong trái tim của người yêu dấu
Sao lại là yêu ?
sao lại không
được yêu như vậy
để tôi mơ, trên lối nhỏ đưa em về
Tết lại sang
ai lại cùng em
đi chợ Tết quê
lại được say, trong cái nhìn… những hạt sương vội vương làn tóc rối
Long lanh ơi !
ánh mắt tròn to, tuổi mong đợi
cho tôi lại ngẩn ngơ
khi biết: Xuân nữa
chính là em…
hoàng nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: