Thơ HOÀNG NGUYÊN
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Tình như mây gió...
Lại thương nhớ, những chiều xa vời vợi
gom mây hồng, cài những hạt sương môi
đan sợi thương, buông xõa tóc ngang trời
đánh dấu môi, trên từng hạt long lanh nắng
Lại nhớ em, những mùa đầy mây trắng
Gió ngẩn ngơ lòng, như mãi nhớ một tương tư
Gió cứ lững thững bay, quanh những vần thơ
Gởi cho mây, những nét thơ đầy nồng cháy
Ôi tình yêu, giữa mây và gió còn như vậy
huống chi tôi, một thương nhớ tận cuối trời
Đêm vẫn mơ, trong tay... bóng hinh yêu dấu ơi
và nhẹ lắm,
Câu: " Em yêu anh mãi mãi"...
hoàng nguyên
030708
(Ảnh của Maui )
Tình Sương & Gió
Sương âm thầm tình trao cho gió
Nhưng gió vô tình cứ mãi bay
Để hạt sương buồn rũ tháng ngày
Hồn lang thang một mình đêm lạnh
Gió bay mãi để sương hiu quạnh
Đời tẻ buồn trắng xoá lối đi
Hồn ấm ức dòng lệ ướt mi
Muốn tìm gió báo tin...tình đã...
Nhưng gió vẫn rong chơi chẳng biết
Để sương hoài mãi miết chờ trông
Hởi này chàng gió...có hay không?
Một chút ấm nồng đâu chẳng thấy...
Tình cuả sương & gió là thế đấy
Còn tình anh lơ lửng trời cao
Khiến cho em không thể đi vào
Sao có thể...hiểu nhau được chứ?!
Sương Anh
Anh trai nè, bưả nay cuối tuần thức khuya tí để vào phá anh đó hihihihìh, anh khoẻ hôn? vẫn còn bận lắm hay sao mà hổng còn thấy anh về thăm nhà thưòng xuyên như trưóc nưã, coi chừng bỏ đi lâu quá, nhà vắng lạnh là em gái hổng dám vào đâu à nha...vì sợ...con...ma thơ lắm đó!
Dẫu thoáng mỏng… Tình như sương gió, thương hạt sương đọng mãi Gió cứ bay bay, tìm em tận cuối trời Tìm đâu thấy, bóng hình của em tôi Sương thanh mỏng, đã phương nào lời biệt… Lại về đây, đậu lại cành non biếc Long lanh lòng, những giọt đọng bờ môi Để lòng tôi, cứ mỏng mảnh bay giữa trời
Thương chưa nhỉ ?
Hỡi người tôi yêu dấu ? Lại xa nhau, lênh đênh chẳng bến đậu Thuyền tôi trôi, dạt thương tận xa vời Trong tiếng đêm, chim lạc bạn gọi mãi nơi xa xôi Về đây nhé, những mùa thương thổn thức Ừ hay nhỉ,
Gió chẳng nỡ, làm sương rơi rụng Bởi long lanh, sương mỏng lắm người tình ơi Vẫn nhớ thương em, dào dạt tận cuối trời Dẫu thoáng mỏng, nhưng… thật yêu em nhiều lắm… hoàng nguyên Xin cảm ơn em gái, sao có chuyện gì mà buồn thế, cho anh gởi lời chia buồn cùng mọi người nhé. Ừ độ này cứ mắc kẹt, nên hơi ít vào một chút. Gắng vui lên nhé... Chúc em gái có nhiều thơ hay cho cả xóm nhéi.
Lạc nhau… Trăng hoàng hôn Vẫn kiêu sa bóng ngả Thả sợi vàng Khắp chốn, bốn mùa yêu Lại nhớ nhau, vầng trăng óng ánh chiều Đan tóc em, bềnh bồng mùa thương gọi
Lai nhớ anh, ánh mắt chiều mầu tím Long lanh sương, từng giọt gò má lăn gởi muôn trùng, theo cơn sóng nỗi băn khoăn Ừ thương nhớ, bóng người thương yêu ấy
Đêm đã sang, trăng vẫn trải vàng như vậy Hoàng hôn đâu, sao ta lạc cuối trời Cánh chim buồn, xé rách màn đêm rơi Mong tìm được, bóng hình người yêu dấu
Anh ở đâu, em ở đâu ? Cả một đời cứ tìm nhau… sao mất dấu Ta đã lạc nhau Tự lúc… thật lòng yêu… hoàng nguyên 031008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2008 06:00:10 bởi hoangnguyen6889 >
Và thật lắm, anh rất dại vì nhớ... Em Phượng vỹ, tóc xoà trên gương nước
Cong cong thân, tay ngọc chợt chạm hồ Lung lính đưa, nỗi muôn thuở gọi mơ Cho hồn anh, thảng thốt kêu: Tuyệt Thật ! Lóng lánh soi, chẳng cần gương trên mặt nước Hồng má nào, sao đỏ thắm nét kiêu sa Chỉ có em, người tên Phượng chợt qua Cho đời anh, nét tạc ngàn năm mãi nhớ Thôi đừng bay, áo cánh em xanh lụa mỏng tơ trời, cánh bướm lại vờn bay Thôi đứng nguyên…. đừng động nữa anh say Và thật lắm, anh rất dại vì nhớ… hoàng nguyên 031508
(Ảnh của Tạ Chiến)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2008 12:15:00 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Lạc nhau…
Trăng hoàng hôn
Vẫn kiêu sa bóng ngả
Thả sợi vàng
Khắp chốn, bốn mùa yêu
Lại nhớ nhau, vầng trăng óng ánh chiều
Đan tóc em, bềnh bồng mùa thương gọi
Lai nhớ anh, ánh mắt chiều mầu tím
Long lanh sương, từng giọt gò má lăn
gởi muôn trùng, theo cơn sóng nỗi băn khoăn
Ừ thương nhớ, bóng người thương yêu ấy
Đêm đã sang, trăng vẫn trải vàng như vậy
Hoàng hôn đâu, sao ta lạc cuối trời
Cánh chim buồn, xé rách màn đêm rơi
Mong tìm được, bóng hình người yêu dấu
Anh ở đâu, em ở đâu ?
Cả một đời cứ tìm nhau… sao mất dấu
Ta đã lạc nhau
Tự lúc… thật lòng yêu…
hoàng nguyên
031008
Mãi Đi Tìm... Một lần lầm lỡ để lạc mất nhau
Đến bây giờ vẫn canh thâu ngóng đợi
Có những lúc phân vân lòng tự hỏi
Phải đi tìm...hay chờ đợi...bao lâu? Khắp trùng dương nơi hố thẳm rừng sâu
Em đã trải qua muôn ngàn dặm bước
Mãi đi tìm...nhưng không sao thấy được
Anh nơi đâu...? em ngày tháng hoang mê...
Trong cô đơn cảm thấy nỗi ê chề
Chẳng biết đến khi nao anh trở lại
Mãi đi tìm...dẫu dường xa không ngại
Nhưng...lạc mất nhau rồi...biết tìm mô??! Sương Anh
Hạ Hà nội … Hạ sang chưa Phượng lại đỏ trời như vậy Cho tôi mơ, bóng dáng Hà Thành ơi Tìm nơi đâu, để thấy bóng của em tôi Biền biệt mãi, để hoàng hôn Hà nội tắt Hạ sẽ sang, bóng trăng đêm lại vằng vặc Nghiêng Hồ Tây, cho ai vớt cánh hoa trôi Lại nỉ non, câu kiều vọng từ cuối trời Cho tôi phải, ngàn năm đứng trơ như tượng đá
Những nhớ mong, tưởng sẽ tự chìm trong hoang lạ Nhưng sao thương, bóng kiều lắm… Hà thành ơi Có ai không, trong tiếng gọi từ cuối trời Thiên lý ngộ, sẽ gặp em ngày Hạ ấy… Hoàng nguyên
(Ảnh của Tạ Chiến)
Hạ Nồng Hạ chưa sang sao phượng vươn cánh nở
Cho em mơ về thành phố thân yêu
Chợt thèm lang thang Hà nội buổi chiều
Để cảm nhận...tình yêu từ nơi ấy... Em ước mình như con chim bay nhảy
Lượn khắp trời cánh xoải rộng trên cao
Để nhìn thấy đôi tình nhân thì thào
Dưới rặng liễu Hồ Tây đầy thơ mộng Hoa phượng đỏ rực dưới vòm trời rộng
Như tình anh nóng bỏng đầy khát khao
Lôi cuốn em vào đam mê ngọt ngào
Chiều Hạ nồng bên anh...tình yên ả... Sương Anh
Phượng Hồng ơi ! Người chẳng về, để hoa lòng vội nhớ Cứ khoe mầu, để sớm đón một mùa thương Người hãy về, với những tơ vương Và người sẽ, chìm trong mơ… nồng nàn ấy Hãy về nhé, và anh vẫn ở nơi đấy Đợi em về, cho mùa ấm Phượng Hồng ơi ! hoàng nguyên Lại than hộ…
(ảnh của nguyên hương)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2008 08:23:43 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Lạc nhau…
Trăng hoàng hôn
Vẫn kiêu sa bóng ngả
Thả sợi vàng
Khắp chốn, bốn mùa yêu
Lại nhớ nhau, vầng trăng óng ánh chiều
Đan tóc em, bềnh bồng mùa thương gọi
Lai nhớ anh, ánh mắt chiều mầu tím
Long lanh sương, từng giọt gò má lăn
gởi muôn trùng, theo cơn sóng nỗi băn khoăn
Ừ thương nhớ, bóng người thương yêu ấy
Đêm đã sang, trăng vẫn trải vàng như vậy
Hoàng hôn đâu, sao ta lạc cuối trời
Cánh chim buồn, xé rách màn đêm rơi
Mong tìm được, bóng hình người yêu dấu
Anh ở đâu, em ở đâu ?
Cả một đời cứ tìm nhau… sao mất dấu
Ta đã lạc nhau
Tự lúc… thật lòng yêu…
hoàng nguyên
031008
Mãi Đi Tìm...
Một lần lầm lỡ để lạc mất nhau
Đến bây giờ vẫn canh thâu ngóng đợi
Có những lúc phân vân lòng tự hỏi
Phải đi tìm...hay chờ đợi...bao lâu?
Khắp trùng dương nơi hố thẳm rừng sâu
Em đã trải qua muôn ngàn dặm bước
Mãi đi tìm...nhưng không sao thấy được
Anh nơi đâu...? em ngày tháng hoang mê...
Trong cô đơn cảm thấy nỗi ê chề
Chẳng biết đến khi nao anh trở lại
Mãi đi tìm...dẫu dường xa không ngại
Nhưng...lạc mất nhau rồi...biết tìm mô??!
Sương Anh
Gọi mời… Lạc nhau tự độ người đi Hoa xuân mong mỏng, xuân thì nhớ thương Tìm em, khắp chốn mọi phương Mà đâu thấy bóng người thương trở về Long lanh sương đọng nẻo quê Mong bóng ngưòi về, mà vẫn trùng tim Đêm mưa, từng hạt chẳng im Gõ vào nỗi nhớ, giục tìm người xưa Thế người đã tìm anh chưa Trong tim em đó, sao chưa: gọi mời… hoàng nguyên Lại trêu nữa em gái ơi...
Đáy mắt… Nắng hạ vàng, chiều Hồ Tây sóng dậy Mải mê lòng, những chờ hẹn trăm năm Thương anh không , để tôi còn nhớ mong Ngày gặp lại, cơn nắng chiều nồng cháy Phượng lại nở, đỏ rực trời hạ ấy Hong tóc buồn, trên sóng nước Hồ Tây Lại thổn thức, nỗi nhớ trong vòng tay Và nhẹ lắm, những nụ hôn nồng cháy Lại mong nhau, trong những ngày hạ ấy Vuốt tóc em, tay nắm chặt hoàng hôn Nhìn thật sâu, trong đáy mắt tâm hồn Đọc nét hiện, của tình yêu em nhắn gởi: “Dù đường đời, có khó khăn muôn lối Chẳng cản ngăn nào, có thể tách nổi Tình của em, đã nguyện… trọn trao người Thương anh nhiều, hỡi người tình muôn năm ơi Em sẽ nguyện là của anh mãi mãi… “ hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 11:02:36 bởi hoangnguyen6889 >
Thạch Thảo Em tim tím, hoa lòng nghiêng Thạch thảo Phơn phớt xanh, anh Thạch thảo mùa thương Hồng hồng môi, nét cười mỉm bên đường Trắng thanh nhỏ, lối về em: Thạch thảo Mỏng manh đan, tình anh chẳng như bão
Thoảng mây thương, cài mái tóc em buồn Thạch thảo hồng, đẫm mãi một mầu thương Cho đỏ nhớ, quê em mùa Thạch thảo Phương nào xa, em có nhớ về Thạch thảo Cài mây bồng, cho hoa trắng nét chờ nhau Để hoa lòng, tươi đôi má em thắm mầu Cho anh nhớ, cả đời em : Thạch thảo... hoàng nguyên 031808
(Ảnh của Donnacv)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 07:40:08 bởi hoangnguyen6889 >
Mùa mới ! Hạ sắp về, nắng vờn lên mắt biếc Em hong trời, nghiêng dõi bóng anh xa Mới chớm sang, em nắng hạ hiền hòa Lung linh gởi, một chùm hoa Thạch Thảo
Phượng lại nghiêng, lách mình qua mùa bão Thương anh nhiều, đôi bờ nhớ nối cành sang Gởi nụ hôn, bên khung cửa đón chàng Hoa mơ bay, em gởi theo... thời con gái
Dâng sóng hồ, níu em cành phượng xa mãi Dập dìu ơi, ai sẽ sánh cùng em Trong tiếng ve, thương nhớ gọi hè lên Lòng chợt nhớ, bóng hình ai xa thẳm Mùa hạ về, nắng đầu mùa tươi thắm Nhớ nụ hôn, trên làn tóc em bay Nhớ vòng tay, ôm trọn vai em gầy Lòng lại ngã, trong tay anh mùa mới… Hoàng nguyên 031808
R (Ảnh Hoa Thạch thảo xanh của Kobus)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 03:10:25 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Lạc nhau…
Trăng hoàng hôn
Vẫn kiêu sa bóng ngả
Thả sợi vàng
Khắp chốn, bốn mùa yêu
Lại nhớ nhau, vầng trăng óng ánh chiều
Đan tóc em, bềnh bồng mùa thương gọi
Lai nhớ anh, ánh mắt chiều mầu tím
Long lanh sương, từng giọt gò má lăn
gởi muôn trùng, theo cơn sóng nỗi băn khoăn
Ừ thương nhớ, bóng người thương yêu ấy
Đêm đã sang, trăng vẫn trải vàng như vậy
Hoàng hôn đâu, sao ta lạc cuối trời
Cánh chim buồn, xé rách màn đêm rơi
Mong tìm được, bóng hình người yêu dấu
Anh ở đâu, em ở đâu ?
Cả một đời cứ tìm nhau… sao mất dấu
Ta đã lạc nhau
Tự lúc… thật lòng yêu…
hoàng nguyên
031008
Mãi Đi Tìm...
Một lần lầm lỡ để lạc mất nhau
Đến bây giờ vẫn canh thâu ngóng đợi
Có những lúc phân vân lòng tự hỏi
Phải đi tìm...hay chờ đợi...bao lâu?
Khắp trùng dương nơi hố thẳm rừng sâu
Em đã trải qua muôn ngàn dặm bước
Mãi đi tìm...nhưng không sao thấy được
Anh nơi đâu...? em ngày tháng hoang mê...
Trong cô đơn cảm thấy nỗi ê chề
Chẳng biết đến khi nao anh trở lại
Mãi đi tìm...dẫu dường xa không ngại
Nhưng...lạc mất nhau rồi...biết tìm mô??!
Sương Anh
Gọi mời…
Lạc nhau tự độ người đi
Hoa xuân mong mỏng, xuân thì nhớ thương
Tìm em, khắp chốn mọi phương
Mà đâu thấy bóng người thương trở về
Long lanh sương đọng nẻo quê
Mong bóng ngưòi về, mà vẫn trùng tim
Đêm mưa, từng hạt chẳng im
Gõ vào nỗi nhớ, giục tìm người xưa
Thế người đã tìm anh chưa
Trong tim em đó, sao chưa: gọi mời…
hoàng nguyên
Lại trêu nữa em gái ơi...
MỘT ĐỜI TÌM NHAU... Tình ơi...ta lạc mất nhau
Câu thơ đăng đắng nhuộm màu nhớ ai
Tìm nhau rã gót mòn hài
Tiếng mời văng vẳng...miệt mài bóng anh
Nếu còn thương ngày hạ xanh
Nhờ chim muông báo tin lành về đây
Muà đông khô héo cành cây
Xuân đang đem ánh nắng đầy cho hoa
Trái tim mở cưả...mong xa...
Ngươì đâu biền biệt, cưả nhà buồn tênh
Một đời phiêu bạt bồng bềnh
Đi tìm nhau mãi...lênh đênh thuyền tình Sương Anh Hihihhih, anh trai ơi... cứ tự nhiên ha...em trêu lại nè...
Trích đoạn: SuongAnh
MỘT ĐỜI TÌM NHAU...
Tình ơi...ta lạc mất nhau
Câu thơ đăng đắng nhuộm màu nhớ ai
Tìm nhau rã gót mòn hài
Tiếng mời văng vẳng...miệt mài bóng anh
Nếu còn thương ngày hạ xanh
Nhờ chim muông báo tin lành về đây
Muà đông khô héo cành cây
Xuân đang đem ánh nắng đầy cho hoa
Trái tim mở cưả...mong xa...
Ngươì đâu biền biệt, cưả nhà buồn tênh
Một đời phiêu bạt bồng bềnh
Đi tìm nhau mãi...lênh đênh thuyền tình
Sương Anh
Hihihhih, anh trai ơi... cứ tự nhiên ha...em trêu lại nè...
Tiếng gọi xa xôi Trái tim mở cửa từ lâu Mà sao chẳng thấy
Một câu gọi mời Chắc vì gọi qúa xa vời
Nên câu thương nhớ đã rơi nửa chừng Xuân sang nắng đã ửng hồng Người đi lấy chồng Để hoàng hôn tan… Thôi vì cách trở quan san Mình đành cam chịu
lên ngàn tìm tu Đêm nghe tiếng mõ thay ru Trăng đêm làm bạn.
Mù u cháy lòng… Ừ thôi, em cứ lấy chồng Anh vô cửa Phật
Chúc mong hai người… hoàng nguyên “Xao Nặng” em gái lấy chồng, để cho thiên hạ lên đồng cầu cơ….
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 03:13:43 bởi Viet duong nhan >
Mưa lên giọt nhớ… Những giọt mưa, mềm thêm lên giọt nhớ Chao nghiêng buồn, trong ánh mắt nỗi nhớ anh Những giọt mưa, chẳng đọng như những giọt sương long lanh Cho em nhớ, một người… mà em thương xa vời vợi
Xa xa lắm, nên nhớ từng câu anh nói Gọi cho em, trong đêm đến từ thật xa Những giọt mưa, rơi trong em… từng nỗi nhớ nhạt nhòa Nghiêng nghiêng bay, niềm thương anh vời vợi Lại chạm thương, lên tiếng lòng mưa vương mãi Bong bóng buồn, trong quay quắt về phương anh Đêm lại rơi, những tiếng rớt dù mong manh Em vẫn thấy, lòng em từng mảnh rớt Lại thương nhau, để cơn mưa lại bất chợt Trong đêm về, giữa tiếng gọi : “Người ơi !” Sao thương nhau, mà lại qúa xa xôi Để lòng em, bốn mùa mưa tầm tã… hoàng nguyên (Ảnh của Ecstaticist)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 04:39:09 bởi hoangnguyen6889 >
Dạ Lý Hương Em nơi nào, thoảng mùi hương Dạ Lý Đêm khắc buồn, từng nét nhớ thương nhau
Ánh mắt mơ đêm, lời kinh chiều nguyện cầu Mong em về, trên lối xưa ngàn năm đợi
Hình như là… nhớ nhau người hỡi Nên trong lòng, lại khóc những giọt thương Nghe con tim lại nấc, suốt đêm trường Mong vỗ về, người ơi… trăng tròn qúa Phơn phớt sang, mầu trăng bàng bạc lạ Trăng cũng yêu ?
Sao mà cũng… dại mầu Nhuộm trần gian, trong hiu hắt nỗi thương nhau Cho lối xưa, vắng đêm trăng anh khuyết Hãy về đây, người tình ơi… nỗi nhớ em bất diệt Hong hanh đêm, tiếng chim lạc bạn vẫn đáu lòng… hoàng nguyên 031908
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 03:38:43 bởi hoangnguyen6889 >
Phương anh… Em hương gió, bốn mùa bay tóc tuyết Mây bồng bềnh, tháp cổ thoáng chuông buồn Vẫn vẩn vơ, câu kinh kệ hoàng hôn Văng vẳng xa, lời cầu tình gặp lại…
Tiếng lòng reo, gởi tình yêu xa mãi Rung lòng ai, khi bắt được thương reo
Lại xốn xang, lẹ bước trên đường chiều Bóng ai đổ, theo em từng chiều phố… Sao mà thương, rồi lại sợ tình dang dở Cho chân về, níu mãi khúc chờ nhau
Tiếng anh yêu, vẫn thổn thức đêm thâu:
”Anh nhớ lắm, mình đừng xa nhau nhé !” Lại vàng phố, những đêm về đơn lẻ Bước chân đi, lòng nặng trĩu đứng chờ
”Người yêu ơi, biết làm sao bây giờ” Mọi thứ đứng, Con tim em Bay về... phương anh mãi… hoàng nguyên 031808
R Ảnh hoa Thạch Thảo trắng của Shotaku
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 08:03:53 bởi Viet duong nhan >
Ừ sao, yêu đến thế… Em lối nhỏ, bóng thiên thần chờ đợi Tóc thả bay, hương gởi gió cuối trời Mênh mang hồ, ánh mắt long lanh rơi Khoảng nào lặng , cho anh trú... một đời nhớ Tiếng kêu đêm, lại lạc bạn… năm cũ Em mỉm môi cười, cánh cửa khép đời nhau Ánh đèn đêm, le lói chút hy vọng nhạt mầu
Nhưng vẫn vọng, bóng em về lối tình cũ Vẫn là thương, nên con tim còn nhắc nhở Ta chẳng chịu nguôi, vẫn nuôi mộng cuối trời Tôi phương xa, hứng hạt tình đang rơi Và thảng thốt:
”Ừ sao
yêu đến thế…”
Hoàng nguyên (Ảnh của medoubleq)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 11:59:07 bởi hoangnguyen6889 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: