Thơ HOÀNG NGUYÊN
Trắng lối... Yêu chi cho bể dâng sầu
Buồn chi cho khổ vì nhau hỡi người
Vui lên cho hoa nét cười
Đời thêm nhừng áng thơ trời trao nhau
Đường đời, muôn nẻo về đâu
Việc chi phải lụy, vì nhau hỡi người
Xuân thì đang nét dang ngời
Vui lên người nhé, để đời ngát hương
Hạ sang, tóc điểm mầu sương
Nhìn về phương ấy, mà thương nhớ người
Yêu chi cho khổ một đời
Thương chi cho khổ, những lời thơ than
Biết rằng bướm thì đa mang
Gặp hoa trinh nử lại càng ngẩn ngơ
Yêu chi cho rối đường tơ
Thương chi để đợi em mơ... chẳng về
Tóc sương hoa tím tình quê
Bạc trắng lối về, vẫn đợi người mơ...
hoangnguyen ảnh hn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 03:24:14 bởi hoangnguyen6889 >
Mùa chín…
Tình chẳng dở
Ngang dòng sông thương mến ấy
Bóng người xưa
Vẫn thấp thoáng đò về
Nắng tháng năm
Kỷ niệm vẫn đẵm đam mê
Trong quãng đời
Trải bao năm... những mùa nhớ
Lãng đãng hoàng hôn
Bạc mầu yêu, trên từng phiến đá cũ
Tiếng gọi chiều, vẫn thảng thốt trong mơ
Người lãng du, đang trôi dạt bến nào mơ
Cho tôi đợi, trăm năm mầu sương gió…
Ai đã từng qua, quê em một chiều nọ
Có chạnh lòng, thương nhớ một chiều ngang
Có nhớ thương nhau, trong tiếng lá rơi vàng
Trong thổn thức, của tiếng lòng nhau vẫy gọi
Về đây đi, hỡi người muôn dặm hỡi
Đừng để lòng nhau, khô cạn những tháng hè
Trong tiếng gọi chiều, chắc người vẫn lắng nghe
Và rất nhớ
Khi mùa thương đã chín ấy…
Hoàng nguyên Ảnh của Sherman
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 03:26:06 bởi hoangnguyen6889 >
Vàng chiều... Vàng chiều
Những buổi hoàng hôn
Lạc nhau ngõ vắng
Cửa hồn tịch liêu
Người về
Lối cũ liêu siêu
Hoàng hôn trên má
Những chiều gọi nhau
Bóng dài đổ trắng hàng cau
Vàng chiều một thuở
Trao nhau mộng tình
Phố về
Mặt đá rung rinh
Bước chân thiếu nữ
Gập ghềnh người thương
Yêu ai
thơm ngát con đường
Lẻ chiều
Sao thấy, người thương... sánh về... hoàng nguyên Ảnh của mắt biếc
Tưởng... Em chẳng yêu
Nên tự mình... tưởng thương vậy
Và cho rằng: "Anh đã được yêu"
Em chẳng yêu
Thì dù có nói hết những chiều
Cả cuộc đời
Em vẫn cho là vô nghĩa
Nên mình anh, vẫn âm thầm lặng lẽ
nói với đất trời:
" Người đó đã yêu tôi !"
Biết tự tưởng
Người chẳng đến bên đời
Nhưng còn hơn
Người chợt đến, rồi... lánh xa tôi mãi mãi... hoangnguyen Ảnh của HZ356n
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 11:44:02 bởi hoangnguyen6889 >
Phượng rơi... Tháng năm
Hoa phượng đỏ
Hồ Gươm xanh
Tháp Rùa... bạc mầu vôi...
Tháng năm
Tôi vẫn ở nơi xa xôi
Và nhớ lắm
Một thời
Hoa mơ bay, những ngày hè xa nhau ấy...
Người tôi yêu ơi
Em có còn nhặt hoa phượng rơi không vậy ?
Nhớ ướp kỷ niệm chúng mình
Đợi anh về
Mình sẽ mãi mãi bên nhau…
hoangnguyen
ảnh Trương Mơ
Nụ hôn đầu… Hà nội vàng hoàng hôn Sài gòn mưa giăng lối nhớ Em lang thang chiều Hà nội phố Anh trú nỗi buồn, trong trái tim đơn… Hà nội của một thời Mơ mưa bay trên từng viên ngói cũ Em lóng lánh về Tà áo trắng dài phất phới trinh nguyên… Hà nội ơi Ai còn nhớ tên tôi Trong những chiều, nhuộm vàng cuối phố Bức tường rêu loang lổ Tiếng ve kêu, báo nhớ ngày hẹn về… Hà nội ơi Sao lại gọi là tóc thề Để trong tôi, muôn đời khó quên nụ cười người con gái ấy Sóng mênh mang, vàng chiều Hồ Tây như vậy Ai rắc tơ trời, trên từng lối nhỏ em qua… Nghiêng nghiêng chiều Lóng lánh từng đợt sóng trôi xa Xin đừng ném Vào trí nhớ tôi… nụ hôn đầu đời của người con gái ấy Hãy cho tôi hoá đá, trong những thời điểm như vậy Để nụ hôn em, còn theo tôi mãi… đến muôn đời… Hoàng nguyên Ảnh của Kliefi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 03:59:15 bởi hoangnguyen6889 >
Trên mặt nhớ… Ừ anh sẽ đưa em về, nơi dòng sông đầy thương ấy Chỗ chúng mình, đã góp nhớ… thành dòng sông … Ừ anh sẽ đưa em về, khắp chợ cùng phố đông Giữa những tiếng chào nhau, trong những ngày gọi nhớ ấy Chiều Hồ Tây, hoàng hôn vẫn vàng như vậy Ai bảo ai rằng: lòng tôi… lãng tình xưa ! Bao năm qua, tình tôi dãi nắng mưa Nên tình cổ Rêu lại phủ xanh lên mầu nhớ...
Xa nhau lắm Nên tự tôi nhận dang dở Đành trải vàng, để nhớ phủ niềm thương Chiều lại chiều, lại lãng đãng rắc thương Trên mặt nhớ, của cuộc tình xa nhau ấy… Hoangnguyen Ảnh hoangnguyen Explorium San Francisco
Y là… Em mỏng mảnh, như sương chiều thương nhớ Gởi lòng theo, những cơn gió hoàng hôn Vẫn mơ bay, trên tháp cổ Lion Phảng phất nhớ, quấn quanh Eiffel yêu qúi... Như sông Seine, vẫn nhớ người tình tri kỷ Sừng sững một trời, Tháp cũng nhớ người xưa Quấn quít quanh nhau, trong bốn mùa nắng mưa Lòng vẫn nhớ, bóng người xưa dù vạn dặm… Y là nhớ, và y như là cảm mến Chiều Paris, có nhạt nắng không em ? Sao lòng anh, cứ cháy mãi dần thêm Câu thương gọi, vẫn ồn ào sóng vỗ… Hoangnguyen San Fransisco, Cali.
Y là… Em mỏng mảnh, như sương chiều thương nhớ Gởi lòng theo, những cơn gió hoàng hôn Vẫn mơ bay, trên tháp cổ Lion Phảng phất nhớ, quấn quanh Eiffel yêu qúi... Như sông Seine, vẫn nhớ người tình tri kỷ Sừng sững một trời, Tháp cũng nhớ người xưa Quấn quít quanh nhau, trong bốn mùa nắng mưa Lòng vẫn nhớ, bóng người xưa dù vạn dặm… Y là nhớ, và y như là cảm mến Chiều Paris, có nhạt nắng không em ? Sao lòng anh, cứ cháy mãi dần thêm Câu thương gọi, vẫn ồn ào sóng vỗ… Hoangnguyen ...Nhớ! Yêu có nghiã là nhớ thương vời vợi
Một giây xa thấy trống trải vô cùng
Cứ muốn rằng hai đưá mãi đi chung
Luôn bên nhau đừng hai đường ly biệt... Như dòng sông Seine cứ luôn chảy xiết
Quấn vòng quanh dưới chân tháp Eiffel
Trải qua bao năm vẫn cứ hoài bên
Lặng lẽ một mối tình chân sâu đậm Nhớ sao là nhớ...một mình buồn lắm!
Phố Paris nắng hạ sẫm màu da
Vẫn cứ lang thang cho đến chiều tà
Mong tìm gặp bóng người hằng yêu mến... Sương Anh Em xin chào anh trai...hôm nay cuối tuần, em cố gắng đi tham anh và các bạn nè. Xin chúc anh một week-end thật hạnh phúc và vui vẻ nha!
Trích đoạn: SuongAnh
Y là…
Em mỏng mảnh, như sương chiều thương nhớ
Gởi lòng theo, những cơn gió hoàng hôn
Vẫn mơ bay, trên tháp cổ Lion
Phảng phất nhớ, quấn quanh Eiffel yêu qúi...
Như sông Seine, vẫn nhớ người tình tri kỷ
Sừng sững một trời, Tháp cũng nhớ người xưa
Quấn quít quanh nhau, trong bốn mùa nắng mưa
Lòng vẫn nhớ, bóng người xưa dù vạn dặm…
Y là nhớ, và y như là cảm mến
Chiều Paris, có nhạt nắng không em ?
Sao lòng anh, cứ cháy mãi dần thêm
Câu thương gọi, vẫn ồn ào sóng vỗ…
Hoangnguyen
...Nhớ!
Yêu có nghiã là nhớ thương vời vợi
Một giây xa thấy trống trải vô cùng
Cứ muốn rằng hai đưá mãi đi chung
Luôn bên nhau đừng hai đường ly biệt...
Như dòng sông Seine cứ luôn chảy xiết
Quấn vòng quanh dưới chân tháp Eiffel
Trải qua bao năm vẫn cứ hoài bên
Lặng lẽ một mối tình chân sâu đậm
Nhớ sao là nhớ...một mình buồn lắm!
Phố Paris nắng hạ sẫm màu da
Vẫn cứ lang thang cho đến chiều tà
Mong tìm gặp bóng người hằng yêu mến...
Sương Anh
Em xin chào anh trai...hôm nay cuối tuần, em cố gắng đi tham anh và các bạn nè. Xin chúc anh một week-end thật hạnh phúc và vui vẻ nha!
A(i).Y.E. Y là nhớ Y cũng như là thương em nhiều lắm Từng chiều trôi Thơ thẩn vẫn mình tôi… Y là nhớ Và y cũng là chơi vơi Ngày lẻ bạn giữa sóng thương… trùng trùng lớp Y là nhớ và y cũng là ngày mong tái hợp E ở đâu ? A vẫn lặn lội cuối trời Trong tiếng gió… gọi sóng dậy liên hồi Lòng lại thả… trôi theo lời... người thương gọi… Hoàng nguyên Lại văn xạo nữa, cảm ơn em gái cho anh có dịp xạo nhé. Chúc em vui vẻ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 23:58:26 bởi hoangnguyen6889 >
Tịnh lòng… Thứ sáu cuối mùa chay Cơn gió hè, nóng lòng chờ đợi Lại tịnh lòng… chờ gió thổi Niềm nhớ mong, mênh mang lại chớm về… Anh thả lòng, lướt trên dòng sông thương nhớ Trôi về đâu, những sợi tơ lòng Bồng bềnh từng giấc mơ… những niềm nhớ gởi xa muôn trùng Về phương ấy, một mùa mơ âu yếm gọi
Trời hạ nồng, gió tịnh lòng ngưng gọi Phượng hồng rơi, đỏ ối lối trường xưa Áo trắng em ngang, lối cũ lất phất mưa Để người đứng, tịnh lòng… xào xạc nhớ Khẽ gọi tên em, trong từng chiều vương nhớ Đâu thấy em về, lối cũ phượng rơi Trót yêu Hạ, nên nhớ cánh phượng lác đác bên trời Hồng môi gọi, em phương nào người hỡi Thứ sáu cuối mùa chay, lòng vẫn mênh mang câu gọi Phượng ơi về Hạ là xuống Sao người chẳng qua tôi… Hoangnguyen Ảnh của I.M.Dat
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2008 23:53:28 bởi hoangnguyen6889 >
Cách phố ! Chiều phố phủ Phượng đỏ hồng mưa phố Xối xả chiều Tiếng lách cách người về Đem thương nhớ, tết những hoa phượng đam mê Vàng phố phủ Hoàng hôn chiều hồ gọi
Lăn tăn kêu, tiếng hồ như muốn nói: “Tôi nhớ người yêu Nhiều lắm người ơi !“ Trong thảng thốt, của tiếng gọi từ xa xôi Vàng vàng phố Những âm thanh… của hai người... cách phố… Hoàng nguyên Ảnh của PeetNeet
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 06:20:01 bởi hoangnguyen6889 >
Từng giọt nhớ… Chiều mưa phố Con đường xưa vắng lối Thoang thoảng lạnh, một nỗi nhớ em về Đường xưa chiều, cơn mưa vẫn mải mê Ào ạt ướt, tình nhau trên tán lá… Lại là yêu, nên nhận về nhau… những vất vả Cả những vô tư, mưa gió của đất trời Thương nhau qúa, mà chưa nói được lên lời Đành gởi lệ, cho mưa lòng trong tháng nhớ… Những giọt nhớ, nối theo nhau chẳng dang dở Ướt lòng nhau, những thương xót ngập trời Trong cơn mưa, xa lắm tận xa xôi Vẫn lạnh lắm, lòng anh nơi đất lạ… Sao thương nhau, mà hai đứa mình xa qúa Mong ngồi bên, nắm chặt bàn tay yêu Mong kể cho em, những chuyện mỗi buổi chiều Hoàng hôn phủ, lối về… mưa : xào xạc nhớ… Hãy về đây, với đường xưa lối cũ Hoàng hôn chiều, vẫn vàng nhớ người ơi Hãy về đây, trong tiếng gọi chiều rơi Vì nhớ lắm, những chiều xa nhau … từng giọt nhớ… hoàng nguyên
Ảnh của Thomas Hawk
Gọi nhớ... Anh sẽ đưa em về thăm hạ nắng Chiều San Fran, mặt hồ phảng phất thơ Nước hồ xanh, thiên nga trắng ngẩn ngơ Dõi tìm bạn, từ phương xa sẽ tới Hàng liễu rủ, mặt hồ tình vẫy gọi Có hai người, đang quấn quít bên nhau Em ở đâu, sao tình chẳng nhiệm mầu Để anh lẻ, trong những chiều gọi nhớ... Hoangnguyen Ảnh hoang nguyen
Trích đoạn: SuongAnh
Thương Nhớ Ai...
Thương nhớ ai...đêm nằm trăn trở mãi
Cho thêm dài nỗi nhớ nặng lòng mong
Tình yêu bị khoảng cách bởi dòng sông
Nên khó có thể bên nhau sánh bước
Từng ngày chắt chiu dệt bao mộng ước
Một ngày không xa Hà Nội phố em về
Thăm Hồ Gươm đầy lãng mạn đam mê
Ta bên nhau...trong tình quê...quên hết...
Xa thật xa...
Mà lòng cứ đậy niềm thương mến
Hình bóng ai luôn xoắn xuýt trong đầu
Từng con chữ lưu luyến đi tìm nhau
Vần đan vần dệt câu thương câu nhớ...
Biển hoà vào sông thành dòng nước lợ
Để cho tình mình ngờ ngợ dở dang
Thương nhớ làm chi...trong nỗi muộn màng
Cho chữ tình ngập tràn niềm khắc khoải...
Sương Anh
Anh trai ui...nỗi nhớ...ai cuả anh ngày càng dạt dào và tha thiết lắm nha...nếu đem ghép lại có thể thành thi tập...NHỚ đó...
Em nói đúng hôn?! Chúc anh một đêm thật đẹp cùng người iu trong mộng ha...
Ai Thương Nhớ… Ai thương nhớ Để mình anh gối chiếc Nhớ ai thôi, em mắt biếc môi hồng Tóc xõa dài, dấu kín những niềm mong Đêm trằn trọc, bóng hình ai xa vời vợi… Đêm tịch lẻ, tiếng đêm ru lòng hỡi Quờ tay ngang, chẳng thấy bóng người về Lại thở than, dỗ ngọt những đam mê Ngủ yên nhé, người sẽ về trong nồng ấm… Trời Paris, gió sông Seine vẫn lồng lộng Thổi giấc mơ… tôi bay tận cuối trời Trong thương nhớ, quấn quyện kẻ đôi nơi Sao vẫn ấm, một bóng hình thương mến ấy… Thứ sáu về, sóng sông Seine có dập dồn không vậy ? Người ở đâu, sao để gía một vòng tay
Sao chẳng về, để đọng nhớ nét mi gày Trên giá nhớ, mầu tình yêu đang rực rỡ…
Về đây nhé, với Paris muôn thuở
Sông Seine yêu, vẫn thương mến một ngập trời
Những mong người như Eiffel ở bên tôi Vòng tay ấm, quấn quit thương... người tình hỡi… Hoangnguyen Cảm ơn em gái đã ghé thăm nhé, Ừ... anh nhớ người em nước Việt nhỏ bé quá... nên toàn là cháu ông Tưởng thôi... chúc em vui vẻ nhé.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: