Thơ HOÀNG NGUYÊN
Bạc sóng...
Bạc sóng sầu
trên biển nhớ
trăm năm sau
vẫn duyên nợ...
Hoàng hôn chiều
sương mỏng hạt
biển lại hát
câu tìm nhau...
Anh ở đâu ?
giữa trùng sóng
em ở đâu ?
nhớ bạc đầu...
Chim tìm bạn
biết về đâu
ta tìm em...
biển sậm mầu...
Vàng chiều nhớ
nhuộm tình nhau
người về đâu ?
sóng về đâu ?
bỏ bờ vắng
nghe xa vẳng
tiếng kinh... cầu… hoàng nguyên
Giấu… Hãy giấu nhớ Vào những mùa thương đã chín Cho tơ lòng, óng ánh những nụ hôn Hãy giấu thương Vào những nét thơ vương
Để có lạc Anh vẫn tìm về lối cũ… Chim trời kia, còn dang rộng vòng tay che trở Huống chi anh, một thương nhớ cùng mầu da Quê hương ơi, tôi có người em gái phương xa Chiều sương phủ, vẫn toả lòng gởi thương nhớ … Vẫn rắc thương, trên từng cánh hoa nở Vẫn gởi lòng theo… những ngọn gió vương tình Vẫn đợi chờ tôi, trong những chiều nhớ lung linh Vẫn gởi tình theo… tim tôi khắp nẻo về đơn lẻ… Chiều lại chiều, vẫn gọi nhau những tiếng thương mạnh mẽ Về với nhau, khi thương nhớ đã ngút trời Từ xa xăm, xa lắm tận cuối trời Tôi nghe rõ… những lời em… gọi nhớ… Hoàng nguyên
Mây lang thang nhớ… Em ở đâu ?
để anh là mây lang thang nhớ Bay khắp gầm trời, đâu thấy bóng người yêu Em ở đâu ? Trong những chiều phiêu diêu bồng bềnh nhớ, lang thang tôi mây trắng… Hạ lại sang trời lại gởi thêm những sợi nắng lòng cồn cào, mây trắng lại nhiều hơn lại lang thang, lại phủ kín khắp giang sơn để tìm em, bóng hình người … tôi yêu dấu… Em ở đâu ? người muôn dặm xa có thấu Mây trắng nhớ em, lang thang bốn phương trời Trong nhung nhớ, nặng trĩu những hạt rơi Là thương nhớ, gởi theo em từng nỗi nhớ… hoangnguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2008 03:19:17 bởi hoangnguyen6889 >
Lang Thang Chiều...
Cơn mưa hạ uà về rồi chợt dứt
Như hồn em rưng rức...bởi vì đâu?
Vưà mới vui chợt cảm thấy vương sầu
Một mình buồn lang thang chiều phố vắng
Gió thổi làm đong đưa làn mây trắng
Trời thôi mưa, chừ sợi nắng hiện về
Không có anh cảm thấy ngày lê thê
Đường phố cũ, em buồn tênh, đếm bước...
Anh là mây nên em đâu bắt được
Mãi một đời phiêu lãng đó đây
Biết bao giờ mình tay nắm bàn tay
Nhìn mây trắng bay lòng đầy nhung nhớ...
Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Lang Thang Chiều...
Cơn mưa hạ uà về rồi chợt dứt
Như hồn em rưng rức...bởi vì đâu?
Vưà mới vui chợt cảm thấy vương sầu
Một mình buồn lang thang chiều phố vắng
Gió thổi làm đong đưa làn mây trắng
Trời thôi mưa, chừ sợi nắng hiện về
Không có anh cảm thấy ngày lê thê
Đường phố cũ, em buồn tênh, đếm bước...
Anh là mây nên em đâu bắt được
Mãi một đời phiêu lãng đó đây
Biết bao giờ mình tay nắm bàn tay
Nhìn mây trắng bay lòng đầy nhung nhớ...
Sương Anh
Phủ kín… Em ở đâu
chiều lang thang phố vắng đan nỗi lòng chân chậm nẻo đêm về Cơn mưa đêm chỉ chợt chớm bên hè mà trong em, nỗi nhớ anh, lòng nặng trĩu… Anh là mây trong đêm rơi từng hạt đọng rớt xuống đời, trên mái tóc người thương ai nói anh là: “ Chẳng vấn vương ?” khi hạt thương, vẫn phủ em về ngàn lối Trong đêm rơi vắng bóng em vời vợi ánh đèn khuya leo lét một mong chờ Hỡi Paris, thành phố của niềm mơ em nơi nào khi lối về… tình anh đã phủ kín…. Hoangnguyen Cảm ơn em gái đã ghé thăm, xin góp vui cùng em một chút nhé….
sắp sửa lại mùa chay nên anh lại phải Tịnh tu một tháng….
Xao Nặng một chút, chúc em có thật nhiều niềm vui…
Gọi nhớ… Thôi đừng nắng để hoàng hôn chẳng xuống biển lại thương con sóng nhớ lại dâng Thôi hãy là anh để em còn trải sương trên lối vắng giăng tình anh… yêu vướng Triệu năm qua con người ai tưởng tượng (?)
mà sao giờ vẫn mộng gặp… người thương Trong tiếng kêu đêm cánh vạc ngang sương vẫn vội vỗ… muôn trùng khơi gọi nhớ… hoàng nguyên ảnh hoangnguyen
Hạ nắng Tháng nắng nóng ru em từng sợi nhớ dệt vào nhau, những ước muốn mặn môi hương tình say, lại thả dọc cuối trời bay về em, những cánh diều tuổi nhớ
Đứng trên cao thổi vào chiều, những lá vàng nhắc nhở nhớ nhau không?
hoa cải lại vàng trời gói theo gió, những thương nhớ khôn nguôi cài cảm mến, về phương em mùa chín gọi
Đã lâu rồi vắng em, thèm tiếng nói hỏi thăm nhau: " Anh sao mãi xa xôi ?" "Có nghe không em
tiếng nhớ... chẳng ngừng trôi dạt phương ấy một trời yêu hạ nắng"... hoàng nguyên
ảnh hoangnguyen
ai là Anh? Anh là ai ? để em là nỗi nhớ cơn gió lòng thổi nóng lắm người ơi Ai là Anh ? từ phương nào xa xôi Gió thổi mãi, đến bên em người yêu dấu ! Anh là ai ? ai là Anh ? câu hỏi xưa còn nguyên dấu người ở phương nào, cho hạ nóng người ơi mong cơn mưa, cho mát tận xa xôi hãy về nhé, ai là anh, người hỡi Tháng nắng nóng lòng lại giật thêm từng cơn thổi Eiffel khô, cháy bỏng bờ sông Seine Anh là ai, nghe tiếng nói thân quen cuồn cuộn nhớ tiếng lòng dâng êm lắm Anh là ai ? là những chiều đằm thắm trên du thuyền ngược hương tóc em bay say trong mơ mê cả những nắm tay dưới trời gió ngào ngạt sông Seine nhớ… hoàng nguyên
Tím nhớ… Lại ngang ngõ, hoa xoan em nở tím báo mùa thương, hoa chớm rộ bắt đầu rung rinh sớm, cơn gió thổi về đâu để tím cả, một vùng thương hoa tím… Lại là nhớ, bóng bông hoa nhỏ tím mỉm môi cười, nhắn gió gởi lời thương trong mơn man của làn gió giăng vương nghe thoang thoảng, lời ai đang gọi nhớ… hoàng nguyên Ảnh của Ta Chien
Nuôi mơ… Tim tím nhớ những mầu hoa tuổi đợi em đang xoan, hương phảng phất cuối trời bập bồng bông hoa tím cánh nghiêng trôi dào dạt nhớ, những mùa sương đọng lại Gió sớm về, vuốt tóc em thổi mãi dải sông nào, lóng lánh ánh mắt em mộng mơ nào, cho tôi đến gần thêm đặt nụ hôn để lại dấu đây: “Người tôi thương mến !” Xa cách qúa, nên mong mãi ngưòi đến để nắm tay em
trong đêm dạo phố trời lung linh trăng vằng vặc bóng hai người và gần lắm của đôi người… nuôi mơ đó…
hoàngnguyên
Ai anh ấy...
Ai anh ấy làm em tôi vương vấn nhớ từ nay nhè nhẹ đừng dong chơi đừng có tơ vương mang thả khắp gầm trời cho sương mắc những chiều mênh mang nhớ
Ai anh ấy nếu thấy như duyên nợ hãy mến em tôi bằng cả traí tim nồng nhớ hằng đêm nâng niu duyên vợ chồng cho em tôi thỏa lòng bao đêm nhớ Ai anh ấy nhớ kỹ câu duyên nợ để em tôi mãi mãi thắm tình nồng… hoàng nguyên Ảnh của Blackwell Ru mãi... Thương anh đêm cất lời ru cho ai mộng ngủ mùa thu gió về Thương em trải gió trăm bề cho vui lối xóm, dẫu về mình em Xa người vẫn thức thâu đêm lo cho anh ngủ gối mềm tay thương trải hoa đầy lối yêu đương cho anh yên mộng lối đường về thăm ru người đẹp mộng trăm năm để ta cùng thỏa giấc nồng trọn đôi… Mong cho em thắm duyên đời để thơ lại thở những lời gọi thương chiều nay gió thắm mùi hương bước chân lối cũ người thương sánh cùng… hoàng nguyên
Mùa đang chín... Mơ lại chín những ngày em gọi nhớ suối nguồn thương vẫn ngào ngạt hương trời vẫn là ru trong tiếng nhạc xa vời dịu êm mộng bồng bềnh sóng tình vỗ Mấy hôm vắng áo dài em ngang ngõ đường tới trường, lại lẻ chỉ một chiều ai lối về, để tình lại cô liêu buồn áo trắng, phố chẳng còn hát nữa
Câu thương nhớ, em để quên đầu ngõ cửa then cài, đường lại vắng mầu chia hỏi thăm em Má biểu: “ Em chưa dzì…a !” phố lại vắng những mùa mơ đang chín… hoàng nguyên
Chưa hết giận ! Hết giận chưa ? những mùa xa nhau ấy
sang Cali xem nắng vàng đã dậy trên biển yêu chắc sẽ lắm người mời Hết giận chưa ? hỡi em gái cuối trời thôi hết nhé để tình thơ lại phơi phới Yêu là thế thỉnh thoảng buồn lại rỗi trách người yêu: “ Sao cứ biền biệt thôi” Yêu là thế sống trong cảnh đơn côi và nhớ lắm những mùa hè rực nóng… Hết giận chưa ? để hoa lòng lắng đọng gởi cho mây thăm thẳm điệp khúc hồng Hết giận chưa ? để mầu má còn hồng cho người ấy làm thơ : chiều nhớ bạn… hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2008 06:24:05 bởi hoangnguyen6889 >
Biêng biếc nhớ... Tim tím biếc mầu hoa cài mái tóc mầu của yêu, anh trải lối em về mong hạ sang, hoa tím thắm tình quê em gái nhỏ
lạc nhau… trời đất khách…
Mong manh tím,
hương xưa ướp mầu sách tuổi mộng mơ, em gởi gió cho mây hoa tím rơi, anh nắm chặt bàn tay biêng biếc nhớ giữa mùa tim tím rụng… Lại là thương, giữa những vùng hoa rối lác đác rơi, tim tím nhớ người em mắt như mơ, môi mộng thắm mầu duyên tóc xòa vai hoa cài hương dậy thơm… ngào ngạt nhớ… Những ngày mong hoa xưa người năm cũ sao chẳng về, để tím rụng nhiều thêm tim tím rơi, hoa lại rắc bên thềm vẫn lối nhớ mà ai quên người đang đợi… hoàng nguyên 070708
ảnh của vnku
Tim Tím... Tình Tôi Tim tím nhớ, sầu loang trên phố cũ Cho gió buồn... ru giấc ngủ xanh xao Người xưa ơi ! anh còn nhớ hôm nào Tay đan ngón... tìm dư hương tình ngỡ Tim tím thương, vòng ân tình muôn thuở Thơm dạt dào... như Xoan nở ngất ngây Người xưa ơi ! nụ hôn vẫn ngọt đầy Mà cơn mộng vội xa không trở lại Tim tím yêu, giờ lòng em tê tái Cánh thơ tình... đã xếp lại từ lâu Từ một đêm mưa gió nhuộm tuổi sầu Cho màu tím... đậm sâu thêm hờn tủi jacaranda Đọc mấy bài tim tím của HN làm ja chạnh hồn thơ... nên tim tím ké chút xíu ha
Trích đoạn: jacaranda
Tim Tím... Tình Tôi
Tim tím nhớ, sầu loang trên phố cũ
Cho gió buồn... ru giấc ngủ xanh xao
Người xưa ơi ! anh còn nhớ hôm nào
Tay đan ngón... tìm dư hương tình ngỡ
Tim tím thương, vòng ân tình muôn thuở
Thơm dạt dào... như Xoan nở ngất ngây
Người xưa ơi ! nụ hôn vẫn ngọt đầy
Mà cơn mộng vội xa không trở lại
Tim tím yêu, giờ lòng em tê tái
Cánh thơ tình... đã xếp lại từ lâu
Từ một đêm mưa gió nhuộm tuổi sầu
Cho màu tím... đậm sâu thêm hờn tủi
jacaranda
Đọc mấy bài tim tím của HN làm ja chạnh hồn thơ... nên tim tím ké chút xíu ha
Gởi nhớ… Lại gởi nhớ, cho lòng thương tê tái đã thương ai, hình bóng mãi trong tim dù ngàn năm, chắc vẫn mãi đi tìm hình bóng ấy, trong sương chiều biển nhớ Nguời yêu ơi, em đang lạc bến nào lợ có nhớ người xưa, vẫn thăm thẳm đợi chờ về đây đi, bến đời ngọt như mơ và êm lắm, chẳng bao giờ nổi sóng… hoàng nguyên Rất cảm ơn Jacaranda đã ghé thăm,
Bài thơ rất hay, HN thuộc dạng thích các loài hoa nên tim tím, trắng trắng hay "Lá bàng chớm đông , mầu đỏ tươi như môi người con gái " đều mê cả. mỗi tội lu bu quá nên... nếu chưa có dịp tạ lễ thì tha tội cho HN nhé.
Mến chúc Jacarada có thật nhiều thơ hay và nhiều niềm vui trong cuộc sống.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2008 10:01:05 bởi hoangnguyen6889 >
Mùa yêu chín… Cho tôi được nắm chặt tay em trong những chiều hạ cháy hôn trên những bồng bềnh của sóng tóc ngào ngạt hương đêm Cho tôi được giữ trái đất đừng quay thêm để hai đứa, đứng mãi mãi bên nhau trong ánh chiều vàng muôn thuở… Cho tôi ôm chặt người tôi thương bé nhỏ giữ mãi em yêu, dẫu hoá đá cũng cam lòng Cho tôi gởi những nụ hôn thắm nồng tận xa mãi cho em, nơi nửa vòng trái đất Cho tôi được nói, những lời rất thật từ trái tim tôi: “Vẫn yêu em tới khôn cùng !” Người yêu ơi dẫu cách xa ngàn trùng câu thương nhớ tôi vẫn gởi hàng giây về phương em: Mùa yêu chín… hoàng nguyên
Một mình chiều… Lại ngẩn ngơ tìm em lang thang phố một mình chiều vàng nhớ dào dạt thương Hoa lại thắm, tóc em ngày tới trường bươm bướm bay quanh chân em… mùa lại nhớ… Áo trắng bay ngang tôi một dải lụa quấn quanh tay, thề mãi sẽ cùng tôi quẩn quanh nào, lối tình về cuối trời để yêu mến những mùa xưa em gọi nhớ… Lại lang thang trên bến đò năm cũ xưa cầm tay em hứa, nhớ suốt đời sao bây giờ, dõi ánh mắt xa xôi mà đâu thấy bóng em… người yêu dấu… Em ở đâu ? trong những mùa neo đậu bão biển dâng sao chẳng thấy người về về đây đi khi bển lòng, đã đóng dấu si yên bình lắm những mùa gọi nhau ấy… hoàng nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: