Thơ HOÀNG NGUYÊN
Bóng ai như lá...
Bóng ai như lá
chiều rơi rụng
bạc lá, lên mi
những nét thương cảnh cũ còn kia
vẫn con đường...
bóng ai ngập ngừng
qua lối nhỏ…
đường chiều vẫn đó
một mầu thương... Từ độ xa nhau
người mỗi ngả
anh đi mầu tóc
đẫm phong sương Từ thuở em về
theo duyên mới
anh vẫn chờ em
cuối con đường...
hoangnguyen
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Ai Thương?
Thương em, rắc mộng rải mơ
Em con sông cũ, đợi mùa xuân sang
Thanh như nét vẻ dở dang
Phương xa có kẻ, ngỡ ngàng nhìn theo
Ở nơi xa lắm… xóm nghèo
Xa quê em chắc, chẳng theo quê chồng
Quê nghèo nhiều nỗi long đong
Hương lòng vẫn đó Trầu không vẫn chờ….
Hoàng nguyên
Ai thương...Ai nhớ...Ai sầu...?! Xa xôi vạn dặm đường dài
Quê hương năm tháng lòng hoài vấn vương
Buồn sao hai đưá đôi đường
Ít cơ hội gặp người thương thoả tình
Xa chi xa quá...hỡi mình!
Hoàng hôn buông rũ, bình minh chẳng về
Buồn nên cứ mãi nằm mê
Thêm vào nỗi nhớ...ôm về niềm đau Ai thương...Ai nhớ...Ai sầu... Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Ai Thương?
Thương em, rắc mộng rải mơ
Em con sông cũ, đợi mùa xuân sang
Thanh như nét vẻ dở dang
Phương xa có kẻ, ngỡ ngàng nhìn theo
Ở nơi xa lắm… xóm nghèo
Xa quê em chắc, chẳng theo quê chồng
Quê nghèo nhiều nỗi long đong
Hương lòng vẫn đó Trầu không vẫn chờ….
Hoàng nguyên
Ai thương...Ai nhớ...Ai sầu...?!
Xa xôi vạn dặm đường dài
Quê hương năm tháng lòng hoài vấn vương
Buồn sao hai đưá đôi đường
Ít cơ hội gặp người thương thoả tình
Xa chi xa quá...hỡi mình!
Hoàng hôn buông rũ, bình minh chẳng về
Buồn nên cứ mãi nằm mê
Thêm vào nỗi nhớ...ôm về niềm đau
Ai thương...Ai nhớ...Ai sầu...
Sương Anh
Cho nhớ chồng thêm ! Dài chi cho nhớ chồng thêm Vương chi để nợ những đêm vắng người Đường tình khúc khuỷu đầy vơi Tình như nắng ấm giữa trời lạnh đông Mình, ta nơi ấy đôi trông Về theo tiếng gọi giữa lòng sông thương Mê chi cho gió tắm hương Đau chi cho để sầu vương thế trần hoangnguyen
(những chữ đỏ là của Sương Anh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2007 08:54:58 bởi hoangnguyen6889 >
Cho nhớ chồng thêm ! Dài chi cho nhớ chồng thêm Vương chi để nợ những đêm vắng người Đường tình khúc khuỷu đầy vơi Tình như nắng ấm giữa trời lạnh đông Mình, ta nơi ấy đôi trông Về theo tiếng gọi giữa lòng sông thương Mê chi cho gió tắm hương Đau chi cho để sầu vương thế trần hoangnguyen
(những chữ đỏ là của Sương Anh)
Nên Đêm Không Ngủ Cho và nhận chẳng cần đong
Nhớ anh bởi tại tim lòng hiến dâng
Chồng theo năm tháng cao ngần
Thêm dài nỗi nhớ bần thần tâm can
Nên một mình hay thở than
Đêm về thao thức ngút ngàn niềm vương
Không còn nhớ sẽ hết thương
Ngủ yên có nghiã...ai đường nấy đi Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2007 14:20:07 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: SuongAnh
Cho nhớ chồng thêm !
Dài chi cho nhớ chồng thêm
Vương chi để nợ những đêm vắng người
Đường tình khúc khuỷu đầy vơi
Tình như nắng ấm giữa trời lạnh đông
Mình, ta nơi ấy đôi trông
Về theo tiếng gọi giữa lòng sông thương
Mê chi cho gió tắm hương
Đau chi cho để sầu vương thế trần
hoangnguyen
(những chữ đỏ là của Sương Anh)
Nên Đêm Không Ngủ
Cho và nhận chẳng cần đong
Nhớ anh bởi tại tim lòng hiến dâng
Chồng theo năm tháng cao ngần
Thêm dài nỗi nhớ bần thần tâm can
Nên một mình hay thở than
Đêm về thao thức ngút ngàn niềm vương
Không còn nhớ sẽ hết thương
Ngủ yên có nghiã...ai đường nấy đi
Sương Anh
Đong chi, vì nghĩa tình dày
dâng ai dâng cả, trái tim đây
ngần nào mới là... ngần ấy đủ
can nào đã qua, tuyết phủ dày
than đêm đông lạnh, mình một nhớ
vương vấn lòng nhau, thuở đông về
thương lắm một mùa... đông vắng bóng
đi mãi mà đâu... đã thấy nhau...
hoangnguyen (thơ SA hay thật, chồng chất mà cho thành chồng kia,
" Có người lại ngất vì tim ấm
muốn hoá thành mây... phủ sông Seine !"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2007 16:25:23 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Đong chi, vì nghĩa tình dày
dâng ai dâng cả, trái tim đây
ngần nào mới là... ngần ấy đủ
can nào đã qua, tuyết phủ dày
than đêm đông lạnh, mình một nhớ
vương vấn lòng nhau, thuở đông về
thương lắm một mùa... đông vắng bóng
đi mãi mà đâu... đã thấy nhau...
hoangnguyen
(thơ SA hay thật, chồng chất mà cho thành chồng kia,
" Có người lại ngất vì tim ấm
muốn hoá thành mây... phủ sông Seine !"
Đi Mãi... Đi mãi mà đâu đã thấy nhau
Có lẽ chữ tình chưa thắm màu
Nên ta cứ hoài song song mãi
Đằng trước là anh, em phiá sau Đi mãi mà đâu đã thấy nhau
Làm sao cho thoả ước mơ cầu
Cho anh và em đường chung lối
Tình thắm duyên nồng thôi khổ đau Sương Anh Hihihih, nghĩ sao viết vậy mà, anh HN khen thiệt hay là...x...ạ...o nè, hỏi trước cho chắc ăn
"Nếu muốn làm mây thì nhắn gió
Đừng giông bão về thổi anh bay!
Seine đang lạnh cần vòng tay
Gió ơi.... xin hãy để mây...đứng chờ!"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 05:44:15 bởi SuongAnh >
Khoảng trời thương...
Có những bài thơ rất mền như hơi thở
Cho tôi nhớ, một quãng đời đã tìm nhau
Có những câu thơ, chẳng hiểu sẽ gởi về đâu ?
Mà sao lòng tôi... như đang nhận
Sóng lòng em, tôi chưa một lần… chạm đến
Nhưng rất dâng, cả một khoảng trời thương…
Hoàng nguyên (ảnh hoangnguyen)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 11:08:37 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Đong chi, vì nghĩa tình dày
dâng ai dâng cả, trái tim đây
ngần nào mới là... ngần ấy đủ
can nào đã qua, tuyết phủ dày
than đêm đông lạnh, mình một nhớ
vương vấn lòng nhau, thuở đông về
thương lắm một mùa... đông vắng bóng
đi mãi mà đâu... đã thấy nhau...
hoangnguyen
(thơ SA hay thật, chồng chất mà cho thành chồng kia,
" Có người lại ngất vì tim ấm
muốn hoá thành mây... phủ sông Seine !"
Đi Mãi...
Đi mãi mà đâu đã thấy nhau
Có lẽ chữ tình chưa thắm màu
Nên ta cứ hoài song song mãi
Đằng trước là anh, em phiá sau
Đi mãi mà đâu đã thấy nhau
Làm sao cho thoả ước mơ cầu
Cho anh và em đường chung lối
Tình thắm duyên nồng thôi khổ đau
Sương Anh
Hihihih, nghĩ sao viết vậy mà, anh HN khen thiệt hay là...x...ạ...o nè, hỏi trước cho chắc ăn
"Nếu muốn làm mây thì nhắn gió
Đừng giông bão về thổi anh bay!
Seine đang lạnh cần vòng tay
Gió ơi.... xin hãy để mây...đứng chờ!"
Cũng Đến !
Đi hoài rồi cũng… đến với nhau những anh đi trước, hãy đến mau nhớ đừng để ngã, rồi ân hận trở về tay trắng lại … bưu đầu… Muốn lắm mà đâu phải là dễ thôi đành để dành, cho kiếp sau muốn thương mà đâu, có thể được thôi đành ôm nhớ… bạc mái đầu Hoàng Nguyên khen thật đấy, SA thơ giỏi lắm và hay nữa , thử hỏi ai có thể bận như thế mà sân trượt băng vẫn có thể biểu diễn Hồ Thiên Nga… Xin cảm ơn SA rất nhiều, chúc SA mãi mãi trẻ đẹp nhé.
Sao chẳng đến...
Sao chẳng đến, để câu thơ rơi đầu ngõ Để em chờ, cho úa một mùa cau Thu nhuốm vàng, trên những nhớ thương nhau Mùa xa lắm, đôi bờ hy vọng đó… Đông lại sang, lạnh mối tình dang dở Nép lòng nhau, tuyết lạnh lại phủ đầy Cho đêm về, cần lắm đôi bàn tay Để ấm lại, những ngày mình xa cách… hoàng nguyên
Mòn chân gọi...
Em về thả gió lên trời Mong manh sương mỏng từng hạt rơi phố buồn từ độ em về lá vàng cả mùa thương , những đợi người… Em ngang lối cổ, mòn chân gọi Gió tím mầu mây, đôi mắt nhung Cơn thương luồn lách, trong câu nói để phím đàn anh, nỗi nhớ trùng… hoàng nguyên (ảnh sưu tầm)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2007 16:44:34 bởi hoangnguyen6889 >
Có nỗi nhớ nào...
Nhạc và lời: Hoàng Nguyên
Hoà âm: Ng. Cuong
Ca sỹ: Hồng Hải
Ôi! Nhớ Làm Sao... Ôi! Nhớ làm sao...
nửa bóng chưa đầy
Nên tình cứ bị gió thổi xa bay
Làm sao
để níu giữ tình anh lại
Rất nhớ...
nhưng cũng đành...buông thả tay! Người đâu xa...
vẫn đây theo tháng ngày
Nhưng
như thời gian cứ trôi hờ hững
Chữ tình đang vật vờ bay lơ lững
Như sóng mãi vào ra
hôn cát bờ... Những mong những đợi
xin cất vào mơ
Mối tình đầu đó...đâu thể xoá mờ
Còn thương sao lại... hoài ôm nỗi nhớ
Niềm riêng bầu bạn
tâm sự cùng thơ Ôi! Nhớ làm sao...
nhớ đến dại khờ
Nhớ vòng tay ôm nụ hôn ngây ngất
Mật ngọt yêu đương hương còn, tình mất!
Phải đành hai ngã...nước mắt ly tan! Ôi! Nhớ làm sao....
nỗi nhớ dâng tràn.... Sương Anh Hoàng Nguyên khen thật đấy, SA thơ giỏi lắm và hay nữa , thử hỏi ai có thể bận như thế mà sân trượt băng vẫn có thể biểu diễn Hồ Thiên Nga… Xin cảm ơn SA rất nhiều, chúc SA mãi mãi trẻ đẹp nhé. Xin cám ơn lời khen hổng...xạo cuả anh HN nha, có chút tâm trạng, bi giờ mời lấy được bình thường mà hoạ thơ như lời " móc ngoeó "
. Anh lại quá khen nưã rồi, nhưng dẫu là thơ cũng biểu lộ tính tình ha...bên ngoài SA cũng rất bận vì tiếp khách đến mua hàng, nhiều khi đông lắm, vẫn phải nhanh nhẹn vui vẻ đón chào không dám để một ai phải đợi lâu, trong khi mời người này chọn thì mình tiếp ngươì kia... và còn có thêm nghề dạy muá nưã nên hổng biết biểu diễn trượt băng thì hổ danh Hồ Thiên Nga quá, phải hôn?
Một chút ti tí về SA cho anh và mọi người bớt...
ha, nhưng đừng có theo ghẹo wài làm SA hết hồn thật đó, chút xíu và từ từ thì được...mấy người làm quá SA sợ từ hôm qua giờ nè, tính sẽ trốn luôn đó (giống như ngày xưa khi SA ở bên diễn đàn Timvui cũng dzị, bị chọc khóc wài hà)...nhưng bi giờ thì có TN và các bạn an ủi nên đỡ đỡ rồi...tại SA mới quen mọi ngươì ở thư quán mấy tháng nay và anh HN là người mới , chứ các bạn cũ cuả SA ai cũng biết về SA mà, vì thân từ lâu rồi....nhớ ha...hổng được chọc nhiều nưã ah, coi chừng bỏ contrat làm thơ chung đó
Chúc anh HN cuối tuần vui và hạnh phúc nha!
Bất Biết ! Đông lại buồn để Paris lên mầu nhớ Hoa mơ bay, trong lúc lạnh lại về những áng thơ, len lỏi trong đam mê cho em nghẹn, một lời yêu chưa kịp nói… Sông Sein đêm nay, lại vang lên tiếng gọi “Người yêu ơi ! xin anh hãy trở về " đừng để em lạnh, dưới làn tuyết phủ tái tê của thương nhớ, đã đóng băng… nhiều thế kỷ… Tình vẫn bay , trong bầu trời đầy kỳ vỹ đến bên anh, thương nhớ một sông Hồng nước vẫn trôi, vẫn gởi những tấm lòng yêu yêu lắm, gom thành bể tình ái Tiếng lòng đêm, chắc vẫn nấc lên từng khắc khoải Đa Đa ơi, sao em vẫn cách ngàn trùng để tình mình lạc trong những mông lung thương thương lắm một người em chưa tái ngộ… Sao thế nhỉ ? Khi yêu… người ta chẳng cần lý lẽ Chưa thấy người Mà tình yêu đã vội đi Liệu như thế… tình có hát bản : Biệt ly rồi nức nở, khi cơn tình vẫn trỗi dậy… Sao thế nhỉ ? Khi ta chẳng có thể… vẫn bước đi, dù có nhiều cản ngăn Bay xa mãi rồi sẽ đến ăn năn sao dại thế tình là chi… mà bất biết… hoàng nguyên (Thơ Xạo)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2007 02:55:25 bởi hoangnguyen6889 >
Trích đoạn: SuongAnh
Ôi! Nhớ Làm Sao...
Ôi!
Nhớ làm sao...
nửa bóng chưa đầy
Nên tình cứ bị gió thổi xa bay
Làm sao
để níu giữ tình anh lại
Rất nhớ...
nhưng cũng đành...buông thả tay!
Người đâu xa...
vẫn đây theo tháng ngày
Nhưng
như thời gian cứ trôi hờ hững
Chữ tình đang vật vờ bay lơ lững
Như sóng mãi vào ra
hôn cát bờ...
Những mong những đợi
xin cất vào mơ
Mối tình đầu đó...đâu thể xoá mờ
Còn thương sao lại... hoài ôm nỗi nhớ
Niềm riêng bầu bạn
tâm sự cùng thơ
Ôi!
Nhớ làm sao...
nhớ đến dại khờ
Nhớ vòng tay ôm nụ hôn ngây ngất
Mật ngọt yêu đương hương còn, tình mất!
Phải đành hai ngã...nước mắt ly tan!
Ôi!
Nhớ làm sao....
nỗi nhớ dâng tràn....
Sương Anh
Hoàng Nguyên khen thật đấy, SA thơ giỏi lắm và hay nữa , thử hỏi ai có thể bận như thế mà sân trượt băng vẫn có thể biểu diễn Hồ Thiên Nga…
Xin cảm ơn SA rất nhiều, chúc SA mãi mãi trẻ đẹp nhé.
Xin cám ơn lời khen hổng...xạo cuả anh HN nha, có chút tâm trạng, bi giờ mời lấy được bình thường mà hoạ thơ như lời " móc ngoeó "
. Anh lại quá khen nưã rồi, nhưng dẫu là thơ cũng biểu lộ tính tình ha...bên ngoài SA cũng rất bận vì tiếp khách đến mua hàng, nhiều khi đông lắm, vẫn phải nhanh nhẹn vui vẻ đón chào không dám để một ai phải đợi lâu, trong khi mời người này chọn thì mình tiếp ngươì kia... và còn có thêm nghề dạy muá nưã nên hổng biết biểu diễn trượt băng thì hổ danh Hồ Thiên Nga quá, phải hôn?
Một chút ti tí về SA cho anh và mọi người bớt...
ha, nhưng đừng có theo ghẹo wài làm SA hết hồn thật đó, chút xíu và từ từ thì được...mấy người làm quá SA sợ từ hôm qua giờ nè, tính sẽ trốn luôn đó (giống như ngày xưa khi SA ở bên diễn đàn Timvui cũng dzị, bị chọc khóc wài hà)...nhưng bi giờ thì có TN và các bạn an ủi nên đỡ đỡ rồi...tại SA mới quen mọi ngươì ở thư quán mấy tháng nay và anh HN là người mới , chứ các bạn cũ cuả SA ai cũng biết về SA mà, vì thân từ lâu rồi....nhớ ha...hổng được chọc nhiều nưã ah, coi chừng bỏ contrat làm thơ chung đó
Chúc anh HN cuối tuần vui và hạnh phúc nha!
Xin chào SA nhé, Vì cũng mới vào VN Thư Quán, nên cũng chưa biết mô tê gì hết, hy vọng mọi người viết cho vui. HN hay “Luyên Thuyên” và “Đại Xạo” nữa… cho nên thơ viết đọc có vẻ:
” Có tiếng côn trùng nỷ non…” nhưng toàn là “Xạo Cho Vui “ thôi... . May mà báo trước đó. Nếu không lại giàu trí tưởng… bở, thì gay to. Nói thế, nhưng cũng khó phải không SA. HN thấy nhiều người cũng muốn nộp đơn đó. Thực ra đây là lẽ thường tình của ‘kiếp’ con người… Ai bảo đa đa làm chi, hình như SA và HN cũng hơi giống nhau đó, toàn đi thả theo… thả hết, thả như thật và hơn thật… nên một ngày nào đó dễ thật lắm. Nhưng thôi cố tránh bằng các hô thật to: Tôi: Nguyễn Đại Xạo ! Nói gì thì nói cũng phải gởi lời cảm ơn đến khách qúi chứ nhỉ: Sao mà nhớ nhớ qúa trời người muôn năm cũ, của tôi ơi em giờ lạc bước, trên đường vắng hay đang cùng ai, trao nét cười… Những là chỉ mộng, thế mà thôi biết rằng ngàn năm, cũng trễ rồi còn đâu hy vọng, cho ngày tới chỉ còn lại chút: Lá tình rơi… Xin chúc SA có nhiều niềm vui mới nhé.
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Xin chào SA nhé,
Vì cũng mới vào VN Thư Quán, nên cũng chưa biết mô tê gì hết, hy vọng mọi người viết cho vui.
HN hay “Luyên Thuyên” và “Đại Xạo” nữa… cho nên thơ viết đọc có vẻ:
” Có tiếng côn trùng nỷ non…” nhưng toàn là “Xạo Cho Vui “ thôi...
.
May mà báo trước đó. Nếu không lại giàu trí tưởng… bở, thì gay to.
Nói thế, nhưng cũng khó phải không SA.
HN thấy nhiều người cũng muốn nộp đơn đó. Thực ra đây là lẽ thường tình của ‘kiếp’ con người…
Ai bảo đa đa làm chi, hình như SA và HN cũng hơi giống nhau đó, toàn đi thả theo… thả hết, thả như thật và hơn thật… nên một ngày nào đó dễ thật lắm. Nhưng thôi cố tránh bằng các hô thật to:
Tôi: Nguyễn Đại Xạo !
Nói gì thì nói cũng phải gởi lời cảm ơn đến khách qúi chứ nhỉ:
Sao mà nhớ nhớ qúa trời
người muôn năm cũ, của tôi ơi
em giờ lạc bước, trên đường vắng
hay đang cùng ai, trao nét cười…
Những là chỉ mộng, thế mà thôi
biết rằng ngàn năm, cũng trễ rồi
còn đâu hy vọng, cho ngày tới
chỉ còn lại chút: Lá tình rơi…
Xin chúc SA có nhiều niềm vui mới nhé.
Hỏi Trời Chỉ còn biết hỏi nơi Ông Trời
Làm sao quên hết...hỡi tình ơi!
Một mình lang thang trong đêm vắng
Ngơ ngác lạc loài chẳng tiếng cười... Là mộng, biết rồi chỉ mộng thôi
Giờ đây chỉ thấy trong mơ rồi
Một chút niềm vui, chờ kiếp tới
Kẻo không tội lắm: Lá tình rơi... Sương Anh Chào anh HN, có phải bởi là thơ nên ta cần phải thả...theo người, theo tình, theo tiếng lá rơi...và cũng cần phải cho thêm hương vị đắng cay ngọt bùi để bài thơ trở nên nồng nàn, ngọt ngào, thi vị...đúng hôn? Nhưng mà, theo SA phảng phất trong đó vẫn có tình...thật lồng vào, dẫu là chỉ thoáng qua, rất kín đáo, nhẹ nhàng. Anh đồng ý với SA hông? Chỉ những ngươì đồng cảm mới có thể nhận thấy những cái thật và hư trong ý thơ... Như SA từng nói, thơ cuả SA ko phải là để diễn tả nghệ thuật làm thơ, vì SA mới tham gia, còn non nớt vần luật, kỹ thuật lắm,( nhờ các Cô, Chị và các bạn giúp đỡ thêm đó) Theo SA thơ là để thả...(như anh HN nói), nhưng ko chỉ thả theo người mà là thả tiếng lòng cuả mình nưã. Bởi là dùng văn thơ để nói thay lời...Có lẽ do vậy mà thơ SA được các Cô, Chú, Anh, Chị và các Bạn cảm mến vì dễ gần gũi (lời cuả mọi người nói với SA). Và đó chính là niềm khích lệ thật lớn, càng gây cho SA niềm xúc động và thi hứng càng tăng, mà chính SA cũng không hiểu luôn, chỉ biết đặt tay vào và đọc thơ là "hồn nhập bút" (lời ngừ iu TA nói) Anh "bày" thì SA cũng "tỏ" đôi dòng...Bi giờ thì đang sắp 12h khuya bên SA rồi, SA đi thả...mơ nè, còn anh HN ở lại thả...thơ ha
Xin chúc anh một week-end thật vui nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2007 05:46:48 bởi SuongAnh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: