Gọi
Em ơi, dài rộng một ngày
Hai mươi tư tiếng chưa đầy một gang
Em ơi, xuân cũng vừa sang
Dẫu đôi ba tháng chẳng mang được về
Em ơi, xưa nặng câu thề
Bây giờ trước hứa sau thì lại quên
Em ơi khách đến bên thềm
Ồ không, chẳng phải bạn hiền tới chơi
Chỉ là công việc đó thôi
Thời gian chẳng có để ngồi thăm nhau
Xưa mênh mông đến là nhiều
Nay mênh mông lại là điều viễn vông
Cây đa,bến nước, dòng sông
Xưa thương mến thế nay không là gì
Ra đường thấy bạn vân vi
Gọi thì không thể quay đi chẳng đành
Lao vào tít tắp mù xanh
Dường như chậm trể sẽ thành hư vô
Trời lặng thế sóng vẫn xô
Bờ sông không gió sao ngô xạc xào?
Nghe
Nghe chăng anh hỡi lời thuơng
Một ngày không gặp đoạn trường tim đau
Hai mươi tư tiếng lặng sầu
Như ngàn năm biệt... niềm đau vỡ òa
Thời gian cứ thế trôi qua
Một ngày không gặt đã là bao thu
Bầu trời sáng... dạ âm u
Bởi lòng có áng mây mù nhớ thương
Anh nghe chăng... giữa đêm trường
Con tim thổn thức sầu vương mắt rồi
Thời gian cứ thế lặng trôi
Bóng em chờ đợi bồi hồi xót xa
Lời thề xưa tựa gốc đa
Ngàn năm qua vẫn mãi là còn kia
Hôm nay hẹn ước sẽ dìa
Ngày mai thay thổi tình chia đôi dàng
Anh nghe không mặc trần gian
Riêng em vẫn đợi... mặc ngàn xót đau.
HoaBangTuyet
17/09/2007