Tiếng Thơ - Vivi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2010 05:05:17 bởi vivi07 >
Chiều hạ phố nhớ
Chiều nắng hạ buồn rơi kẽ lá
Ta thẩn thờ đếm bước chân qua
Phố Drammen chiều về chậm quá
Bỗng thèm cánh phượng thuở quê nhà
Phố rợp người kẻ qua khách lại
Sao ngồi đây như gã hoang khờ
Nhìn vầng mây cuối trời ái ngại
Thấy trường xưa gợn khúc ve hờn
Qui Nhơn ơi ! Bao năm lưu lạc
Trăng có còn treo mộ thơ Hàn
Hay buông rũ như vành tang bạc
Trải hồn đau khép cánh mơ vàng
Chiều hôm nay bên trời viễn xứ
Nhặt nắng vàng gọi chút hương xưa
Cổng trường, cánh đồng quê thôn nữ
Nhớ quá ngàn thương nuốt lệ thừa !
Vivi
Norway 16 mai 07
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 17:24:13 bởi Huyền Băng >
Chào mừng anh Vi Vi đến với VN Thư Quán nha!
Chiều Hạ
Cơn nắng Hạ như thiêu, như đốt cháy
Những hàng cây thiếu nước lá vàng khô
Đường cô liêu thiếu chân bước hẹn hò
Nắng tháng Tám chỉ còn ve kêu mãi
Thu rồi đến rừng cây buồn tê tái
Những hàng cây rụng lá đứng trơ vơ
Nỗi buồn mùa truyền nhiễm đậm vào thơ
Ai ngờ nhỉ lòng theo mùa vui khổ
Nguyên Đỗ
Cuối hạ
Mùa truyền nhiễm úa chiếc lá xanh
Hứng tia nắng hạ rớt mang manh
Một trời thýõng nhớ rừng thu rũ
Hiu hắt trên cây những đốm vàng
Vivi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2007 14:05:33 bởi vivi07 >
Nước Việt quê tôi
Quê tôi nằm trông ra biển
Sóng vỗ ngàn năm khúc điệu u buồn
Bao đời xương thịt máu tuôn
Trải đỏ rừng sâu, sông nguồn núi thẳm
Đời mẹ Việt chân mòn thảm
Mắt lệ trông chồng, tay ẵm con thơ
Gió đồi non thổi bơ phờ
Hóa đá Vọng Phu, đợi người trấn ải
Trống quân reo , cờ phất mãi
Đuổi giặc bắc phương dựng lại non sông
Sử xanh, bia miệng thơm nồng
Bặch Đằng, Đống Đa, máu hồng thắm đỏ
Chí lớn tài cao vò võ
Quốc biến, Gia nguy, lớn nhỏ bảng danh
Diên Hồng muôn thuở thắm xanh
Lòng dân ghi dạ, bia vàng đá tạc
Quê tôi đó đầy khổ nạn
Tổ Quốc khăn tang, Gia mạc triền miên
Chồng con ngọc thốt mẹ hiền
Bể dâu Mẹ vuốt ưu phiền ly tan !
Vivi
Norway 2000
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2007 15:33:11 bởi vivi07 >
Vọng lời mẹ ru
Tháng năm lưu lạc quê người
Lênh đênh như hạt tuyết rơi nghẹn ngào
Chạnh lòng nhớ mẹ lệ trào
Vọng lời ru mẹ lao xao nắng vàng
Tiếng chim lạc đọng mây ngàn
Treo đồi lưu xứ gọi đàn kêu sương
Nhớ lời ru mẹ vấn vương
Nửa thân áo trắng vỡ trường nguyên trinh
Đêm mơ bóng mẹ lặng thinh
Lời ru mộng lệ, ướt mi mẹ nhòa
Ngóng con mắt mẹ mù lòa
Vắng con hoang lạnh cửa nhà quạnh hiu
Mẹ ơi ! Vọng mẹ mỗi chiều
Lời ru mẹ đọng hương yêu quê nhà
Ba mươi năm lẻ trôi qua
Ba mươi năm lẻ lệ tràn đồi non !
Vivi
Nauy 16.12.06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 17:27:33 bởi Huyền Băng >
Gánh sinh thành
Hạt tuyết trắng bay trời viễn xứ
Quạnh lòng nhớ mẹ dệt vần thơ
Lời run, run theo từng nét chữ
Bồi hồi như hạt tuyết ngu ngơ
Chiều buồn mây trắng giăng núi bạc
Như hồn buông trải mảnh khăn tang
Ba mươi năm lẻ tình lưu lạc
Le lói trời đông lệ mẹ hàn
Thầm đong hạt nhớ trời quê mẹ
Thuở năm nào trăng mộng ngây thơ
Vọng lời ru mẹ rung nhè nhẹ
Lao xao con nước ngập trăng mờ
Tình cách biệt . Mẹ ơi ! Con nợ
Gánh sinh thành dưỡng dục cù lao
Bao nhiêu hạt tuyết xôn xao vỡ
Là mấy hạt sầu con chất cao !
Vivi
Nauy Đông 2006
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 17:29:17 bởi Huyền Băng >
Nhớ đòn roi mẹ
Nhớ xưa mẹ đánh đòn roi
Mỗi lần đuổi bướm rong chơi quanh làng
Đánh rồi lệ mẹ hai hàng
Như chim vỡ tổ lạc đàn kêu sương
Đòn roi mẹ dệt ngàn thương
Con mang theo khắp nẻo đường sơn khê
Dù cho biên ải não nề
Sông sâu biển bạc ê hề mưa tang
Mẹ ơi ! Núi lạnh sông hàn
Bến đời hoang dại, tơ vàng lênh đênh
Đòn roi chưa kịp Hiếu đền
Con đà viễn xứ, ruột mềm nát môi
Rằng xưa mẹ đánh đòn roi
Nhủ lòng con nhớ gương soi bóng đời
Tấm gương ảnh ảo lưng trời
Trắng đầu cha thấm đầy vơi oan trường
Đòn roi hồn vọng quê hương
Đòn roi phảng phất nghê thường quạnh hiu
Đòn roi uống ánh trăng chiều
Đòn roi vỗ tiếng Mẹ yêu mỏi mòn !
Vivi
Nauy 04.01.2007
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 17:30:58 bởi Huyền Băng >
Mùa báo hiếu nhớ mẹ
Chuông ngân vọng gọi mùa báo hiếu
Đấng sinh thành dưỡng dục cù lao
Vấn vương mắt trẻ nghẹn ngào
Hướng về lòng mẹ, dạt dào mẹ ơi !
Nơi đất khách lẻ đời cô quạnh
Lạc rừng yêu lành lạnh buồn tênh
Tháng năm trôi nổi lênh đênh
Sông sâu đò vắng, gập ghềnh tuổi thơ
Nhớ bóng mẹ phơ phơ đầu bạc
Dáng thân gầy, tuổi hạt cao non
Đóa hoa hồng, trái tim son
Dâng về cài mẹ năm mòn tháng hao
Đèn hiu hắt, lao xao khói trắng
Qua mấy mùa cay đắng ngồi chong
Nửa hồn lưu xứ lệ đong
Nửa hồn về mẹ, cầu mong an lành
Ân hiếu nghĩa cam đành dang dở
Công mẹ cha, con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình nhà, sông núi đậm mầu trầm kha !
vivi
Nauy 14.8.2006
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 17:42:59 bởi Huyền Băng >
Chủ nhật hôm nay
Vạt nắng vàng bay
Ở nhà buồn quá
Con mắt hơi cay
Hèhè đi chơi chút xíu...
Trích đoạn: vivi07
Chủ nhật hôm nay
Vạt nắng vàng bay
Ở nhà buồn quá
Con mắt hơi cay
Hèhè đi chơi chút xíu...
Chủ Nhật Lang Thang Chủ nhật rảnh rang
Buồn tình lang thang
Sang nhà người phá
Tính cũ...sang đàng
SA
Hihihihi... " Cò " khoẻ hôn, vưà xuất hiện là đi phá SA ha, hổng sợ " ma cũ " en híp " ma mới " hả...
Trích đoạn: vivi07
Cuối hạ
Mùa truyền nhiễm úa chiếc lá xanh
Hứng tia nắng hạ rớt mang manh
Một trời thýõng nhớ rừng thu rũ
Hiu hắt trên cây những đốm vàng
Vivi
Thu Về Thu về cảnh sắc chẳng còn xanh
Hạ vắng nên đời lá mỏng manh
Khắc khoải mong chờ hồn héo uá
Tương tư ngóng đợi dạ võ vàng Sương Anh
SươngAnh ui ! Sương rơi mát nụ hoa xanh
Tương tư vài giọt ướt vành moi son
Luôn vui nha
Vivi
Mẹ ru
Mẹ ru con ngủ ngoan hiền
Động lòng gió thở bên hiên rì rào
Xôn xao muôn vạn vì sao
Nhấp nhô mờ tỏ lao xao ánh vàng
Mẹ ru con ngủ nhẹ nhàng
Như vầng mây tím lang thang quanh đồi
Thẩn thờ con suối ngừng trôi
Giữa miền cỏ dại bồi hồi lắng sâu
Mẹ ru con ngủ quên sầu
Trăm con bướm mộng gối đầu kêu sương
Bên bờ hoang vắng quê hương
Lênh đênh chiếc lá vấn vương nắng chiều
Mẹ ru con ngủ hiu hiu
Trên đầu sóng bạc thuyền yêu vọng thầm
Tương tư viên đá lặng câm
Giấu mình đáy nước Sông Ngân mặn mà
Mẹ ru tha thiết đậm đà
Mẹ ru ngàn dặm xa xa vọng về
Mẹ ru thế sự não nề
Mẹ ru sông núi ê hề mưa tang !
Vivi
Nauy 18.12.06 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2008 17:16:38 bởi Viet duong nhan >
NMMT xin mến chào anh vivi07 khỏe và bình an: Dạ thật ra đôi lúc hông ngờ, trái đất thật bé nhỏ, đúng hôn anh???...có lẽ là những người yêu thơ và nghệ thuật, nên đi lạc chốn nào, mình cũng đều gặp lại, sẵn Thu cũng là người mới giữa chốn vườn thơ đẹp đông người qua này, Thu xin phép mạo muội ghé vào, gởi lời mến chào anh khỏe và xin mến chúc anh những ngày dạo phố chốn này, sẽ tìm được nhiều bè bạn và thêm nhiều hồn thơ hay, thơ anh chị và các bạn trong này thật là hay, và Thu xin mến chúc anh vạn lời chúc an lành và tốt đẹp nhất, cầu chúc hồn thơ anh luôn dễ thương mãi :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: