Thực hư tự tình      Vắt lệ tưới trang bi sử 
  Lửa tim soi chữ Việt Nam 
  1  
  Nửa ánh trăng chiều le lói 
  Rớt vùng đất rối xôn xao 
  Mỵ lừa mờ ảo buồn trao 
  Đau lòng Quốc gọi, sóng gào bể đông 
  2  
  Ngẫm nghĩ buồn trông phận nước 
  Âm thầm đếm bước sầu pha 
  Nghìn thu há dễ phai nhòa 
  Liệm trang cố sử vườn hoa tộc Hồng 
  3  
  Dấu xưa xe ngựa ầm ồ 
  Dăm con bạch mã rồ rồ cơn điên 
  Bây chừ hoá kiếp lụy phiền 
  Trái tim đen đỏ chao nghiêng lệ tình 
  4  
  Đường quê ta lắm quanh co 
  Lạc chân há dễ lối dò trở ra 
  Đường gian, đường nịnh, đường tà 
  Đường ham danh lợi, đường pha nô bồi 
  5 
  Trông hoa sen trắng dịu hiền 
  Nhớ quê hương mẹ bình yên thuở nào 
  Mây treo lửng, giữa trăng sao 
  Vườn ươm ướp mộng dạc dào tình xuân 
  6  
  Chiều nay tuyết đổ đầy sân 
  Lòng rưng rức nhớ người thân quê nhà 
  Năm dài tháng tận càng xa 
  Tàn đêm nốc cạn cốc pha giọt sầu 
  7  
  Cuộc đời như cánh bèo trôi 
  Dòng sông trong đục vẫn coi bình thường 
  Lá xanh điểm trắng đoạn trường 
  Như thân lao lý buồn vương quê nhà 
  8  
  Ngày xưa nghe nói ruột cào 
  Hôm nay mắt thấy nghẹn ngào quê hương 
  Núi sông cắt xén dâng nhường 
  Tham ô, độc ác, đoạn trường dân đen 
  9 
  Tháng ba rồi tới tháng tư 
  Tháng tư trở lại tháng ba 
  Tháng tư đen, lệ đổ nhoà 
  Em ơi ! Dang dở tình ta lạc loài 
  10 
  Tháng tư lội ngược tháng ba 
  Tháng ba chạy tới tháng tư 
  Tháng tư tình chết ngất ngư 
  Em ơi ! Há dễ âm dư phai tàn 
  11  
  Lẩn thẩn bể dâu qua lại 
  Chợt nghe mộng dại canh tàn 
  Vọng xa tiếng Quốc miên man 
  Lửng lơ ta thán, tủi ngàn hồn vong 
  12 
  Xuân chúc thế nhân thiện ý 
  Thương tình khai trí tình thương 
  Lương dân trí thức minh vương 
  Hoà bình công lý thiên đường từ tâm 
  13 
  Vắt óc soi tim ngấn lệ 
  Nhủ thầm lời thệ năm xưa 
  Thuyền yêu sóng bạc đẩy đưa 
  Vô bờ lạc bến, nắng mưa khôn hoà 
  14 
  Nửa ánh trăng xuân lơ lửng 
  Vầng mây hờ hững buồn trôi 
  Soi tâm vọng Quốc bồi hồi 
  Mẹ già an giấc hay ngồi lệ đong ! 
  15 
  Dân Tộc lầm than truyền kiếp 
  Dân Đen nối tiếp lao nô 
  Quan thầy trí thức tim khô 
  Soi tâm lệ đá tưới mồ bất lương 
  16 
  Tiếng Quốc từ tim vọng mãi 
  Lắng sâu khắc khoải từng cơn 
  Mấy mươi xuân ngậm nỗi hờn 
  Xuân về đất khách chập chờn thương đau 
  17 
  Tiếng Quốc ngục tù trăn trở 
  Mang hồn Nước lở chiêu quân 
  Lửa xuân dân chủ toàn dân 
  Xoá nền độc trị, thánh nhân an bài 
  18 
  Xuân ngục tù qua khung cửa 
  Gió lùa hương lửa tàn đông 
  Tim nghe trở nắng tươi hồng 
  Sưởi lên dòng sử ấm nồng núi sông 
  19 
  Mường Mán lót đường Tàu Cộng 
  Bùn Bauxite đọng rừng xanh 
  Sĩ Phu ơi ! Mắt sao đành 
  Ngồi nhìn giặc phá tan tành Giang Sơn  
  20 
  Thà chết vì dân vì Nước 
  Còn hơn chức tước tay sai 
  Sống thờ nội giặc ngoại lai 
  Chết ô muôn kiếp, chí trai nhục đời    
  Vivi 
  Nauy 2009