Tiếng Thơ - Vivi
Ta vẫn chờ
Ta mỏi cánh cưu mang nỗi nhớ
Rớt giữa dòng sông bạc bơ vơ
Như chiếc lá trên làn sóng vỡ
Gọi tên em khắc mối tình hờ
Xuân xanh xao gói hồn tơ rối
Kết vầng mây ủ mộng nghê thường
Nghe lời gió thở hờn trăn trối
Nửa nhánh tương tư ta lạc đường
Em hứng mãi cơn mưa khôn tạnh
Giữa bến đời ta ngóng chờ em
Qua bao mùa tuyết đông sương lạnh
Đong lệ sầu khắc khoải từng đêm
Ta chờ em cuối đường nghiệt ngã
Rượu ân tình chếch choáng bờ môi
Nụ hôn xưa đắng lòng vật vã
Mộng xuân đầu dày nhớ khôn nguôi !
Vivi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 19:31:28 bởi Huyền Băng >
Em Vẫn Đợi Anh vẫn chờ em cuối bến sông
Có hay em đợi nơi đầu dòng
Hai đưá lòng mang cùng nỗi nhớ
Bơ vơ lạc lỏng giưã trời Đông Xuân đến mà sao chẳng ấm nồng
Mây đan chắn lối phố người đông
Từng hạt...từng hạt...theo gió cuốn
Xô đẩy mưa về...ướt ngập lòng Đưa tay hứng lấy giọt mưa trong
Chẳng cách nào đành phải thả không
Người ơi em đợi sao đành nỡ
Đứng ở bên kia...bảo nhớ mong Cây si anh mãi đứng chờ trông
Tầm gửi long đong phận má hồng
Ta chờ cho đến ...bao giờ nhỉ?!
Mỏi mòn khô héo...đôi tay vòng Sương Anh Cò ui...thấy ở bên này Cò " làm việc " thường xuyên hơn bên TV ha Chúc vui luôn nha,"sư cô" vào xả rác nhà Cò nè...
Trích đoạn: SuongAnh
Em Vẫn Đợi
Anh vẫn chờ em cuối bến sông
Có hay em đợi nơi đầu dòng
Hai đưá lòng mang cùng nỗi nhớ
Bơ vơ lạc lỏng giưã trời Đông
Xuân đến mà sao chẳng ấm nồng
Mây đan chắn lối phố người đông
Từng hạt...từng hạt...theo gió cuốn
Xô đẩy mưa về...ướt ngập lòng
Đưa tay hứng lấy giọt mưa trong
Chẳng cách nào đành phải thả không
Người ơi em đợi sao đành nỡ
Đứng ở bên kia...bảo nhớ mong
Cây si anh mãi đứng chờ trông
Tầm gửi long đong phận má hồng
Ta chờ cho đến ...bao giờ nhỉ?!
Mỏi mòn khô héo...đôi tay vòng
Sương Anh
Cò ui...thấy ở bên này Cò " làm việc " thường xuyên hơn bên TV ha Chúc vui luôn nha,"sư cô" vào xả rác nhà Cò nè...
SA ui !
Bài thơ hay wá hà ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 03:52:50 bởi vivi07 >
Cha vắng nhà
Mái nhà lạnh, vắng bóng cha
Từ khi non nước chan qua bụi mờ
Mỗi chiều tựa cửa mẹ chờ
Tin cha biền biệt, não nề mưa tang
Cha đi rồi, ruộng vườn hoang
Nhởn nhơ cỏ dại từng đàn xôn xao
Buồn vương bông lúa nghẹn ngào
Ngẩn ngơ gió rối, lao xao nắng chiều
Vắng cha xóm nhỏ quạnh hiu
Hàng cây phượng đỏ tiêu điều cánh hoa
Trường làng rêu phủ xót xa
Tiếng ve nức nở, cây đa úa mầu
Bao năm qua, cha ở đâu !?
Cao Nguyên, Hải Đảo, hay Cầu phân ly
Ở nhà mẹ vắt lệ ghi
Ngày trông đêm nhớ bóng hình vọng cha !
Vivi
Quặn nhớ lời cha
Sau một ngày sinh nhai lầm lũi
Gặp cụ già đứng dáng bơ vơ
Đưa tay gầy vuốt tóc bạc phơ
Dưới ánh vàng chiều buồn nắng hạ
Giật mình ta thấy ta khách lạ
Mang cuộc đời lưu lạc phương xa
Chưa lần nào được về thăm nhà
Thăm cha già chiều tà bóng ngã
Vầng mây trắng cuối trời rời rã
Như bóng cha thơ thẩn xót xa
Ngóng tìm ta, khô hạt lệ nhoà
Thả hồn theo khói chiều chậm rải
Ta quặn nhớ, ta nhớ quằn quại
Nhớ lời cha đọng khúc tình thương
Nhớ ánh mắt thầm ẩn quê hương
Cha ơi, con rớt vùng biển nhớ !
Vivi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 19:34:45 bởi Huyền Băng >
Đêm giao thừa
Đón giao thừa lạnh buồn tênh
Sinh nhầm vận mạt lênh đênh xứ người
Xuân về mai chẳng thắm tươi
Không con én dệt nụ cười nắng xuân
Mừng xuân vắng bóng người thân
Bạn bè tri kỷ tuổi xanh lạc loài
Những năm chinh chiến bi ai
Bây giờ xa cách miệt mài tang thương
Đèn xuân chong suốt đêm trường
Nghe bờ sông núi quê hương úa mầu
Cây khô mồ thở rầu rầu
Hồn oan chim Quốc vọng sầu xót xa
Đêm giao thừa, ta với ta
Ngẫm buồn đen trắng la đà tình rơi
Lệ dư quê mẹ đầy vơi
Giang Sơn nặng gánh, nợ đời sờn vai !
Vivi
Nauy 17.02. 2007 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 19:36:12 bởi Huyền Băng >
Hoa trắng lạc mầu
Chiều xuân đó bên đồi núi vắng
Hạt mưa buồn hoa trắng ngây thơ
Âm thầm ta nhặt hoa chờ
Cài lên áo tím xe tơ mộng đầu
Hoàng hôn xuống, từ đâu gió trổi
Mây buông dài một cõi lặng thinh
Mờ xa thoáng một bóng hình
Mang bao nỗi nhớ riêng mình ta đong
Rừng hoa lạnh sao chong le lói
Trời tháng tư u tối lạ kỳ
Nhởn nhơ ảo vọng vô tri
Chập chờn vọng ảo, nát đi nhụy vàng
Ta hoang dại ngỡ ngàng tóc rối
Lẩn thẩn tìm từng lối chân quen
Lạc mầu hoa trắng cỏ chen
Lỡ duyên áo tím, gương sen mạt sầu !
Vivi
Khi anh chết
Mai anh chết xin em đừng khóc
Hạt lệ khô thôi nhỏ xuống mồ
Vành tang trắng rũ quanh rối tóc
Đường tình ta gió chướng hư vô
Xác thân anh cũng không lăng tẩm
Để tự nhiên cát bụi cuốn về
Cõi vô tư ngập đường hoa gấm
Đưa anh qua trút lệ tình đời
Ngày anh chết cũng đừng tế độ
Đất tha hương nuối tiếc gì đâu
Nén hương ảo loạn đời bể khổ
Hãy cho anh quãi gánh tình sầu
Khi anh chết đốt chi ngọn nến
Hắt hiu lòng vọng ải bi thương
Tấm bia tình mạt đời gục chết
Cõi trần gian lạc bến vô thường !
Vivi
Nauy 27.8.07 CHẾT LÀ HẾT
Chết là hết không biết gì cả
Mặc cho ai lã chã dòng châu
Mặc cho ai thương khóc âu sầu
Hồn thoát xác, thân về cát bụi
Tuổi sống có khi dài - ngắn ngủi
Mới sinh...khôn lớn...hoặc già nua
Người ta luôn vật lộn - chạy đua
Dành sự sống : Sinh - Già - Bịnh - Tử
Anh chết, em buồn phải khóc chứ
Cầm lòng sao trước sự chia ly
Ngậm ngùi thay...em ở - anh đi
Anh vô giác vô tri nhưng em có...
Anh dặn em cũng đừng tế độ
Nhưng anh ơi...mộ ở hồn em
Dẩu không nhang, lăng tẩm hay đèn
Tâm em đã...tên anh bia khắc
Anh vắng đi cuộc đời héo hắt
Nỗi u buồn, se thắt tim đau
Biết anh có nuối tiếc gì đâu
Chết là hết...nợ đời xong trả...
Sương Anh
Hành trang lưu xứ
Hành trang lưu xứ gối đầu
Chứa tràn nỗi nhớ, chất đầy thời gian
Ủ con sông uống nắng vàng
Tóc mây gió rối bên hàng thông reo
Ta đi hình bóng mang theo
Con đê, góc phố, truông đèo, nương dâu
Mẹ già đôi mắt quầng sâu
Lòng cha tơ rối như mây vỡ oà
Quê người nhặt tuyết nở hoa
Cài lên hoang mộ lạc loài tháng tư
Kết vòng tang trắng lệ dư
Soi tâm vọng nguyệt bến đời xanh xao
Gói hành trang, ta xếp vào
Ngàn trang bi sử sóng gào xót xa
Nửa hồn Vọng Quốc làm quà
Mảnh tình Gia Mạc bạc pha cốc sầu !
Vivi
Nauy 12.4.07
Mây tháng tư
Ta bơ vơ giữa rừng núi rũ
Tình chưa tròn mộng vội tàn mơ
Chân cô đơn phụ phàng lối cũ
Mây tháng tư nát áo tình thơ
Vườn hoa trắng nụ hoa chớm nở
Mây ghen hờn lùa vỡ chiều xuân
Vết mực ảo nhòa hương nhụy vỡ
Rớt âm thầm đáy vũng sầu tâm
Nghe mây thở hẹn kỳ lã chã
Ngậm ưu tư đếm bước lạnh tênh
Cúi mặt trông bóng mình vật vã
Ngã dòng đời sóng vỗ lênh đênh
Nụ môi cười ngập ngừng hơi thở
Buồn như mây ủ tháng tư mưa
Lửa ân tình lạnh từ muôn thuở
Lạc trái tim khô giọt lệ thừa !
Vivi
Nauy 07. april 2007
Gói tương tư
Hồn thơ thẩn giữa vườn mây hư ảo
Nhặt dư xuân ươm nụ nhớ xanh xao
Gió oan khiên xô hạt tình chao đảo
Rớt biển đời sóng bạc xoáy lao đao
Tuổi ngây thơ nửa bước đường dang dở
Gánh ân tình đè nặng nát bờ vai
Thân gục ngã cuối chiều xuân bỡ ngỡ
Bóng hoàng hôn phủ kín mộng tương lai
Con đường tình dẫn ta vào ngõ tử
Gói tương tư lầm lạc bến mù sương
Chỉ hồng nào vá chắp trang tình sử
Đã pha màu gian dối lạnh thê lương !
Vivi
Nauy 01.4.07
Gói tháng tư
Gói tháng tư căng phồng ảo nhú
Triễu vai ta mỗi bước chân sầu
Khắp nẻo rừng sâu cùng muông thú
Mây tang nặng kiếp phủ ngập đầu
Đêm từng đêm lặng câm mở gói
Nửa tình nửa nợ rối đong vay
Thấp thoáng mộ bia sau bóng tối
Thì thầm xiềng xích thấm lệ cay
Ngày về sót lại xác tơi tả
Nợ tình chưa trả vội tàn phai
Đỉnh phù vân nghìn thu rỉ rả
Áo phân ly lố nhố bi ai
Gói tháng tư chất đầy con rối
Đeo bên ta hấp hối xuân tàn
Lọc lừa tâm thức hờ cuồng dối
Viên sỏi buồn vuốt mặt cười khan !
Vivi
Nauy 15.4.07
Thuở ta về
Thuở ta đi rưng rưng nắng hạ
Nụ sen hồng hé nở tim son
Đậu cành hoa trắng vô thường lạ
Toả ngát đồng quê ngự đỉnh non
Bao năm khói lửa mờ sương cát
Màu son sắc nhạt lộng Sơn Hà
Ôm mảnh áo vàng tơ lụa nát
Mài kim kết chỉ vá xót xa
Trở gió lạc mùa mưa sỏi đá
Nhánh tâm gãy đổ chia lìa nhau
Hứng hạt mưa tang hiu hắt quá
Lở núm ruột tình ray rức đau
Thuở ta về trời câm nắng tắt
Ngậm hạt cay trái đắng lạ lùng
Ân nghĩa phụ phàng đời lạnh ngắt
Ao sen mây phủ vỡ mông lung !
Vivi
Nauy 25. mai 07
Nàng trăng
Trăng treo lửng giữa sương mây
Mờ in đáy nước hao gầy ánh trăng
Sóng đời thăm hỏi chị Hằng
Ở nơi cung quế có chăng hữu tình
Chiếc lá khô, ngủ lặng thinh
Mặc cho con sóng rập rình lao nhao
Đàn tôm cá tép xôn xao
Đớp trăng mờ tỏ, hư hao lệ trào
Xuân về vắng bóng hoa đào
Nàng đi bỏ lại nghẹn ngào tơ duyên
Mộng giai nhân, chở nặng thuyền
Nhạt màu trăng vỡ, chim quyên hững hờ
Nước trăng duyên nợ ươm mơ
Cầu xuân bắt nhịp trút thề trăm năm
Sóng tình thề hẹn xa xăm
Trăng non mờ khuyết lạnh căm hao mòn
Nàng trăng yêu, dáng héo hon
Ngủ mơ đáy nước, môi son nhạt màu !
Vivi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2007 04:56:41 bởi vivi07 >
Kiến càng
Vểnh râu dài, nghênh đôi càng
Khoe cùng kiến thợ, hiên ngang cả đàn
Gặp thời mưa thuận nắng vàng
Phò bên kiến chúa, thét vang lời thề
Thuyền tình cơn sóng lặng êm
Buồm xuôi cánh gió, mông mênh trử tình
Tình nhà tình nước khắc ghi
Một lòng chung thủy, hàn vi há sờn
Nhởn nhơ càng bén chập chờn
Dọa hù kiến thợ ngẩn ngơ bên lề
Phận thân kiến nhỏ não nề
Bơ vơ trước gió, lê thê sương hàn
Ánh trăng nghiêng, sóng bạc ngàn
Đồng cao nước mặn đầy tràn khắp nơi
Đói no kiến thợ lệ rơi
Kiến càng bỏ chúa, lánh chơi đỉnh đồi
Xót thân kiến thợ con thoi
Sông hàn núi bạc xa xoi mây ngàn
Tình đời ngán ngẫm thau vàng
Chút phiền, chút tủi,chút than, chút khì !
Vivi
Nauy 11.8.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2007 05:05:04 bởi vivi07 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: