Tiếng Thơ - Vivi
Cảm thu
Vivi
Thu về thầm nhắc mộng ban đầu
Duyên nợ ba sinh thấm hạt châu
Dang dở tơ hồng đong hạt nhớ
Lênh đênh sóng bạc gợi tình sầu
Thơ hàn khép kín treo đồi núi
Mộng dệt ly tan chất bể sâu
Lá úa chiều xuân hồn lạc kiếp
Tình thu ảo ảnh vọng tang dâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2007 05:06:18 bởi vivi07 >
Thu nhạt Nauy
Vivi
Thu nhạt Nauy gieo đổi mầu
Hạt mưa tuyết nhẹ cài tang sầu
Tình xưa thầm nín thay màu áo
Tim úa lặng câm giữ bạc đầu
Trăng đứng đầu non chờ mộ ấm
Mây về chân bể đợi mưa ngâu
Tương tư bóng cũ đâu đây đó
Một chút bất ngờ, chút thấm sâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2007 05:06:48 bởi vivi07 >
Thiên thu vuốt lệ
Biết con đi . Cửa nhà hiu quạnh
Để mẹ buồn mòn mỏi đợi trông
Bao năm dài trấn miền biên ải
Áo bạc màu trả nợ núi sông
Rồi một ngày tàn cơn khói lửa
Lại là ngày xiềng xích đôi tay
Không trở về bên vòng tay mẹ
Mà lại về rừng rú khổ sai
Năm tháng đó mù sương chắn phủ
Bến tương lai lơ lửng trời xanh
Lối đi về vực sâu hố thẳm
Gót chân mòn lau sậy bao quanh
Bỗng một chiều được hay tin mẹ
Tìm thăm con trước cổng tù lao
Không gặp mặt, đành lau dòng lệ
Mấy năm rồi chỉ gặp chiêm bao
Ơi mẹ ơi ! Thiên thu vuốt lệ
Biết bao giờ xóa hạt lệ khô
Non sông bạc con đà dang dở
Xin mẹ tha . Mạt vận cơ đồ !!!
Vivi
Nauy thu 1994 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 15:01:32 bởi Huyền Băng >
Cảm thu xa
Vivi
Đêm thu lành lạnh nhớ thầm thương
Thuở ấy yêu nhau dệt mộng thường
Áo trắng thẹn thùng say gối điệp
Môi hồng e ấp dệt yêu đương
Bờ mi chớp chớp tình lưu luyến
Mái tóc bay bay sợi vấn vương
Kỷ niệm còn đâu đong nuối tiếc
Tương tư cam nhận hạt thu sương !
Hình bóng ảo
Bóng hình ảo
vật vờ tâm chết choáng
Giả đường mây xám
loạn chắn mịt mù
Dựng trung nhân
mờ tỏ chí cương nhu
Thòng tay bạc vói hái cành hoa ảo
Dòng sông lạc
nước lang thang thảm não
Lối cỏ mòn nghiệt ngã bến nhân gian
Mùi chướng khí
xuyên vách ảo lan tràn
Nhuộm đỏ sẫm
lung lay giòng sử lệch
Hạt bụi hồng
ngất ngư đời mê mệt
Bám cây khô ẩn sĩ ảo nhân tình
Gieo những hạt nắng gầy rớt điêu linh
Màng âm sắc mơ hồ
hình bóng ảo .
Vivi
Hạt tình ảo
Ta sợ quá, những hạt tình
Gieo trồng hoa ảo, cây si tâm mờ
Để cho con nước lạc bờ
Sao giăng đầu núi não nề mưa tang
Ta sợ quá, tiếng yêu vàng
Trên vành môi bạc miên man hẹn thề
Như mây vắng gió trưa hè
Ngẩn ngơ chẳng biết đi về nơi đâu
Ta sợ quá, cánh thư sầu
Vần thơ bỡ ngỡ, đổi mầu sương thu
Treo đầu sóng bạc lạnh mù
Trút bao hạt lệ phù du đoạn trường
Ta sợ quá, tấm lòng thương
Chưá đầy bọt nước Sông Tương hoa bèo
Chữ lòng con rối bồng theo
Mơ thành phố ảo, thuyền chèo đầu non
Vivi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2007 23:25:49 bởi Huyền Băng >
Hạt tình mưa thu
Nắng Nauy chôn đáy mây mù
Tiếng rên của lá rừng thu nghẹn ngào
Phủ quanh hoang mộ xanh xao
Tóc mây em trải lệ trào gió than
Em đi khô héo lá vàng
Ủ màu bi cảnh rừng hoang ta chờ
Tiếng mưa loạn nhịp hồn thơ
Ru tình mộng mị bến mơ lạc loài
Nợ tình úa, bóng hình hài
Suối tình đá chắn, tang cài chiều thu
Rừng thu chết giữa mây mù
Hồn thu lạnh ngắt âm u thấm mầu
Hạt mưa lạc bước gieo sầu
Như đàn chim khách mắt sâu ngóng đò
Tình thu rối sợi tơ vò
Treo bên xác lá hẹn hò thu sang
Vivi
Nỗi tháng tư
Đà lỗi hẹn cho em hờn dỗi
Giận anh nhiều tội lắm em ơi
Mấy mươi lần tháng tư gió rối
Lối đi về mây chắn mộng rơi
Chiều hôm nay phố hờn trống lạnh
Chuông nhà thờ trầm lặng sầu đưa
Hồn thương đau lắng sâu cô quạnh
Anh gạt thầm lệ nhớ tuôn mưa
Có những đêm tuyết rơi ái ngại
Đong hạt buồn, sợi nhớ ngẩn ngơ
Nghĩa là hồn tháng tư vọng lại
Thuở chúng mình duyên nợ bơ vơ
Bao nỗi nhớ ướp đầy hơi thở
Gói hành trang hé nụ tương tư
Đợi ngày về vá hương tình vỡ
Cho đỉnh sầu vơi cạn thiên thu !
Vivi
Nauy 10. april 2007
Hoa trắng vỡ chiều xuân
Chiều xuân đó trên khu rừng nhỏ
Nụ hoa yêu trắng vỡ bên đường
Lẻ con bướm nhỏ vấn vương
Đậu bên xác úa, đoạn trường chia ly
Rừng thay lá từ khi hoa vỡ
Hạt mưa xuân nức nở tang thương
Đêm đen lạnh buốt lạ thường
Gió lùa tình ảo thê lương não nề
Bướm lưu lạc hẹn về thăm lại
Cánh rừng xưa hoang dại bơ vơ
Tháng năm khô lệ đợi chờ
Cô đơn hiu quạnh mịt mờ mây đen
Xuân lại đến, càng thêm tủi hổ
Cánh hoa rơi lổ đổ rừng xuân
Đan màu khắc cốt tri ân
Mộ tình bạc phận, phù vân lời thề !
Vivi
Nauy 15.3.07
Rừng sim quê tôi
Rừng hoa sim tím quê tôi
Nằm nghiêng đồi núi mây trôi thẩn thờ
Nắng chiều tím cả rừng mơ
Tóc em hong tím bên bờ xuân yêu
Tôi dừng chân lại một chiều
Nghe tim tim tím hiu hiu tơ tình
Trăng chiều in tím bóng hình
Treo đầu nhánh mộng cây si tím lòng
Vivi
Nauy 25.4.07
Em bé quê tôi
Chiều chiều con ngóng mỗi chiều
Mẹ từ đồng lúa vàng yêu về nhà
Ngập ngừng chân bước xót xa
Như tia nắng hạ vuốt qua giọt sầu
Mồ cha cỏ úa vàng nâu
Nghiệp binh cha đã chất sâu nụ cười
Cha giờ an giấc nợ đời
Con ngồi đếm lệ mẹ rơi mỗi chiều !
Vivi
Thu khất thực
Rừng thu úa, nắng vàng ngơ ngác
Lá xa cành gió cuốn lang thang
Tình dang dở bóng hình xơ xác
Như hồn ta lạc độ xuân tàn
Ta lẩn thẩn gom từng lá úa
Đọng trên cành ủ khúc bi thương
Môi cay đắng một thời mạt chúa
Gối tương tư nếm lệ thu sương
Ráng chiều thu cúi hôn rừng vắng
Lấp đời ta lạc lối đi về
Nghe nỗi nhớ loạn màu tắt nắng
Lá vàng khô biến chất quên đời
Thu viễn xứ ta là khách lạ
Nhặt lá thu xây mộ tình hờ
Cánh chim di bỏ rừng hoang dã
Dấu chân ta khất thực bơ vơ !
Vivi
Nauy 08.9.07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 11:12:33 bởi Huyền Băng >
Lại một mùa xuân
Lại một mùa xuân con vắng nhà
Nghe lòng rờn rợn gió xuân qua
Nhớ đòn bánh tét thơm mùi lá
Bàn thờ hương khói rực đèn hoa
Lâu lắm chưa về thăm mẹ cha
Dấu chân hò hẹn xa mờ xa
Để cho mẹ ngóng, cha thơ thẩn
Đêm thở ngày than héo phận già
Xuân đến xuân đi xuân nhắc nhở
Một chiều xuân ấy giữa rừng hoang
Mây đen bao phủ, trời bỡ ngỡ
Tắt ánh nắng xuân kiếp phận hàn
Thêm một mùa xuân con xa nhà
Lênh đênh đất khách tuyết sương sa
Ngậm ngùi quê mẹ nhìn mây bạc
Thấp thoáng đồi non bóng lệ nhoà
Xuân đến làm chi vắng chúa xuân
Không cành mai nở khoe sắc vàng
Văng vẳng đầu sông chim lạc vọng
Hồn xuân héo rũ khép trăng tan !
Vivi
Nauy 08.02.07
Tương tư áo vàng 01
Một chút tình si, áo vàng ơi
Nặng bờ vai nhỏ buổi đổi đời
Núi bạc sông hàn thâm mắt biếc
Càn khôn một gánh chất đầy vơi
Tiếng yêu ứ đọng trái tim côi
Đồng ruộng thênh thang ươm sẵn rồi
Thầm mang hạt giống tình si ấy
Trồng lại bông hoa nở thắm môi
Mộng tưởng năm xưa ôm gối đầu
Lang thang đỉnh núi suốt canh thâu
Tương tư thầm lặng in vầng nguyệt
Tim yêu ấp ủ hạt mưa ngâu
Dẫu cho phiêu bạt bước trần ai
Vẫn nín trong tim vết đậm dài
Bao nhiêu kỷ niệm yêu thuở ấy
Áo vàng thấm đợi mộng nào phai
Vivi
Tương tư áo vàng 02
Cả đời mẹ đắp vun bồi
Áo vàng nở thắm, đôi môi ấm nồng
Từ đồi hoang đến cuối sông
Rừng xanh núi biếc ruộng đồng xinh tươi
Tháng ngày vất vả mẹ cười
Mũi kim đường chỉ, tình người chứa chan
Đan lên tấm áo da vàng
Cho đàn con mẹ ngập tràn hương hoa
Hạt thương sợi nhớ chan hoà
Ngàn năm dâu bể màu da chẳng sờn
Lụa vàng ngát cả giang sơn
Xây lầu tình mộng chập chờn đầu non
Thu lại về, đốt héo hon
Áo vàng vương rối chỉ mòn đường tơ !
Vivi
Nauy Thu 2006
Tương tư áo vàng 03
Sương thu hạt nặng ướt nhòa
Phủ dày phiến lá sắc pha úa tàn
Con suối buồn, đá rỉ than
Cỏ hoang loang lổ, áo vàng tả tơi
Sợi tơ lụa thắm rối bời
Ngàn năm mẹ dệt rã rời bàn tay
Lá xanh rơi rụng heo may
Hàn lên nấm mộ đong vay lụa vàng
Tơ Tàu len lối từng hàng
Đan lên mảnh áo, nhàu trang sử hồng !
Vivi
Nauy Thu 2006
Tương tư áo vàng 04
Tương tư dệt tấm Áo Vàng
Bên bờ vô định mây ngàn âm u
Sợi tơ vướng hạt sương thu
Ủ hàn mặt lụa mù lòa tim son
Trăng non nghiêng bóng héo hon
Trải tình lên chiếc áo mòn thầm đong
Sợi thương, sợi nhớ, sợi mong
Dày công mẹ dệt tơ lòng Sông Tương
Nhớ trông mây bạc đoạn trường
Hạt tình rơi rụng, hạt thương nát nhầu
Lá xanh chìm đáy biển dâu
Giữa con sóng dữ, bạc đầu trầm kha
Thu về treo ánh sao già
Độc soi thân áo màu da đỏ bầm
Từng vùng đen đỏ thâm sâu
Tơ vàng thấm lạnh mực sầu thiên thu !
Vivi
Nauy thu 2006
Tương tư áo vàng 16
THU lại về, núi xanh xao
MANG bao vị đắng thu nào vàng phai
HẠT mưa từng hạt lạc loài
SẦU đong hạt lạnh, hình hài cố tri
GIEO hạt tình, chất hạt bi
LÊN đầu tang trắng cây si sông hàn
ÁO tình dang dở lệ tràn
VÀNG đôi mắt nhỏ hai hàng châu sa
CÁNH rừnh hoang, mấy thu qua
CHIM non gãy cánh xót xa duyên đầu
LƯU luyến mãi, mối tình sâu
LẠC chân giữa bến thu sầu sao băng
MỘT thuyền yêu chở mộng trăng
ĐỜI hong trăng lạc cài giăng cuối trời
THƯƠNG tình bạc phận chơi vơi
ĐAU lòng chiếc áo vàng rơi thu hàn !
Vivi
Nauy thu 2006
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: