Nỗi lòng Mẹ Việt
Mẹ Việt tôi, ngất lời than
Từ ngày sông núi, phân tranh chia lìa
Đứa bên này, đứa bên kia
Cầu sông Bến Hải cắt chia hai màu
Cùng chung núm ruột nát nhàu
Để cho lệ mẹ giọt đau giọt sầu
Hăm mốt năm, ngậm lo âu
Mấy ngàn đêm ngóng mắt sâu mỏi mòn
Chinh chiến tàn, mẹ héo hon
Nụ cười sum họp chưa tròn bờ môi
Tàn đêm trăng ngã sao soi
Đỉnh sầu núi bạc, hỡi ôi đoạ đày
Mẹ càng thêm nuốt đắng cay
Ruột gan xé nát, vò dày miên man
Đứa đắc thắng, lại bạo tàn
Đày nhau chẳng tiếc lệ tràn bi ai
Oan khiên Mẹ hứng miệt mài
Ba hai trang sử, mực phai lạc dòng
Thôi hãy thôi . Ước gì mong
Tình người thanh thản đậu vòng nhân tâm !
Vivi
Nauy 21.10.07
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 02:57:42 bởi BĂNG NGUYỆT >