Tiếng Thơ - Vivi
Thu khất thực
Rừng thu úa, nắng vàng ngơ ngác
Lá xa cành gió cuốn lang thang
Tình dang dở bóng hình xơ xác
Như hồn ta lạc độ xuân tàn
Ta lẩn thẩn gom từng lá úa
Đọng trên cành ủ khúc bi thương
Môi cay đắng một thời mạt chúa
Gối tương tư nếm lệ thu sương
Ráng chiều thu cúi hôn rừng vắng
Lấp đời ta lạc lối đi về
Nghe nỗi nhớ loạn màu tắt nắng
Lá vàng khô biến chất quên đời
Thu viễn xứ ta là khách lạ
Nhặt lá thu xây mộ tình hờ
Cánh chim di bỏ rừng hoang dã
Dấu chân ta khất thực bơ vơ !
Vivi
Nauy 08.9.07
KHẤT... Bơ vơ khất thực người đi Khất thu, khất lá, khất gì bơ vơ Khất luôn cả chút mộng mơ Tương tư khất lại bến bờ yêu thương Xa quê viễn xứ con đường Người mong khất được quê hương cuối vời Cánh chim xa hút chân trời Làm sao khất được tiếng lời chân nguyên? HuyenKhong r
Xin được làm người cùng khất thực với vivi07!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 11:14:04 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: HuyenKhong
Thu khất thực
Rừng thu úa, nắng vàng ngơ ngác
Lá xa cành gió cuốn lang thang
Tình dang dở bóng hình xơ xác
Như hồn ta lạc độ xuân tàn
Ta lẩn thẩn gom từng lá úa
Đọng trên cành ủ khúc bi thương
Môi cay đắng một thời mạt chúa
Gối tương tư nếm lệ thu sương
Ráng chiều thu cúi hôn rừng vắng
Lấp đời ta lạc lối đi về
Nghe nỗi nhớ loạn màu tắt nắng
Lá vàng khô biến chất quên đời
Thu viễn xứ ta là khách lạ
Nhặt lá thu xây mộ tình hờ
Cánh chim di bỏ rừng hoang dã
Dấu chân ta khất thực bơ vơ !
Vivi
Nauy 08.9.07
KHẤT...
Bơ vơ khất thực người đi
Khất thu, khất lá, khất gì bơ vơ
Khất luôn cả chút mộng mơ
Tương tư khất lại bến bờ yêu thương
Xa quê viễn xứ con đường
Người mong khất được quê hương cuối vời
Cánh chim xa hút chân trời
Làm sao khất được tiếng lời chân nguyên?
HuyenKhong
Xin được làm người cùng khất thực với vivi07!
XIN ! Ta ngữa tay xin thu một chút vàng Nhuốm lại áo Tỳ kheo , vướng tình đời hơi bạc Ta ngữa tay xin người chút khát Bởi buồn đau ta no đủ quá rồi Ta ngữa tay xin lá một chút rơi Vì sỏi đá của dòng đời chất quá nặng Bạn lòng ơi ! Cho ta xin chút gì cay đắng Đừng giử riêng mình..mãi ở trên môi ! Quãng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 08:23:25 bởi Quãng Nhẫn >
Huyenkhong & quangnhan !
Vivi cảm ơn hai bạn nhiều ý nha ....chúc vui ...
Khúc thu bay
Từ độ thu bay trắng mái đầu
Chắc em còn nhớ mối tình sâu
Của đôi chim mộng thơ ngây quá
Chưa biết đau thương chưa biết sầu
Em ở phương nào em có hay
Rừng thu lành lạnh gió heo may
Lá vàng khờ dại xây quanh mộ
Lệ tình ta ướp ủ men cay
Ánh trăng úa lạc đỉnh núi treo
Nửa mờ nửa tỏ đứng cheo leo
Như hồn viễn xứ chân lưu lạc
Thấm lạnh non sông vạn cánh bèo
Lát đát mưa bay hạt nợ đời
Âm thầm gốp nhặt mảnh tình rơi
Đem về chôn kín rừng thu chết
Để em khỏi bận mắt lệ vơi
Vivi
Mộ tình khúc thu bay
Mai sẽ về, mai hãy về
Với người yêu nhỏ tình quê ấm nồng
Bao mùa lá đổ đôm bông
Rừng thu úa lạnh môi hồng nhạt phai
Trăng thu mây xẻ làm hai
Nửa soi trời mẹ, nửa cài đầu non
Tim son từng nhịp mỏi mòn
Thấu trang thơ lạc héo hon nợ tình
Thuở ngày ấy, buổi chia ly
Nào đâu quên được đôi mi đeo sầu
Trên cây chiếc lá úa mầu
Núi xanh nhuộm đỏ màu nâu lạc loài
Nắng thu úa sợi tóc mai
Vàng đôi má nhỏ, tóc dài buồn hong
Quầng sâu mắt biếc cạn đong
Hạt tình hạt lệ, hạt mong hạt chờ
Mai sẽ về, gối thu mơ
Bên bờ vô định bơ vơ mây hàn
Mai hãy về, chít khăn tang
Trên đầu thu chết ngất than mộ tình !
Vivi
r
Mưa thu tang cài
Mưa thu từng hạt lạnh căm
Như sương quê mẹ bao năm phủ mờ
Nát màu hoa mộng bơ phờ
Trôi theo con nước não nề thâm sâu
Lá xanh thực ảo ủ mầu
Lá vàng ứ đọng bọ sâu đen sì
Trên cây sương bụi sân si
Từ mùa thu ấy nước đi lạc loài
Mỗi thu bay, chít tang cài
Tiếng chim Quốc vọng miệt mài bi ai !
Vivi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2007 21:21:14 bởi Huyền Băng >
Em gái quê tôi
Hương thơm ngào ngạt lúa vàng
Trên đồng quê mẹ chứa chan tình nồng
Nắng hôn đôi má em hồng
Tình quê thanh thản, ruộng đồng thướt tha
Em cười nghiêng ánh trăng ngà
Lao xao bông lúa, la đà mây bay
Đời mộng thường, tình mộng say
Nắng kia ngây ngất chiều nay quên về
Tình em toả ngát hương thề
Như hoa sen thắm lòng quê đậm đà .
Vivi
Nauy 02. mai 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2007 21:46:38 bởi vivi07 >
Bạn tri kỷ
Nhớ từ thuở ta dọc ngang ngang dọc
Chốn sa trường hống hách với đạn bom
Từ sáng tinh sương cho đến hoàng hôn
Màu áo trận nhuộm bạc màu khói súng .
Chiến công oanh liệt , nam nhi chi chí
Giữa rừng xanh , gai cỏ lá khô tàn
Sóng dữ biển đông cuồn cuộn biến tan
Bước giày đinh tung hoành chưa phỉ sức .
Nay sa cơ , lang thang miền băng tuyết
Sống âm thầm , nhìn tuyết rụng đơn cô
Mỗi hạt tuyết trắng là những nấm mồ
Chôn đời ta , bạn gió sương tri kỷ .
Nào quên được , những buổi chiều chiến luỹ
Hố tiền đồn , dăm ba đứa cụng ly
Ly mầy , ly tao , chúng ta nhâm nhi
Rồi pháo đến , thịt tan tành máu đổ .
Ôi ! Nhớ quá bạn bây giờ đáy mộ
Nơi góc rừng hoang , chẳng bóng người thăm
Đời của ta còn phiêu bạt xa xăm
Đây , một nén hương lệ tràn cầu nguyện !
Vivi
Nw 2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2007 00:28:44 bởi vivi07 >
Tiếng thu rơi
TIẾNG thu rơi, ai oán đau
LÁ vàng rót lệ nát nhàu vần thơ
THU cài tình úa duyên hờ
PHONG mang hò hẹn đợi chờ năm xưa
HỜN đong kỷ niệm sao vừa
AI trông ai đợi, đu đưa cuối trời
OÁN tha hạt bụi nợ đời
RÓT đầy giọt nhớ giọt mời tương tư
NHỮNG đêm trường, mộng Tố Như
HẠT thương đợi mãi thực hư vô bờ
SẦU đong, sầu chất, sầu mơ
MÔI son ngớ ngẩn vu vơ đón chào
ĐẮNG bao năm tháng lệ trào
CAY lòng từ độ rượu đào thu hong !
Vivi
Nauy thu 2007
Xuân hề
Ba xuân hề, ba xuân hề
Ba xuân tang trắng não nề rừng sâu
Ba xuân đỏ lệ ủ sầu
Ba xuân tóc mẹ điểm mầu hoa sương
Ba xuân qua mộng đoạn trường
Buồn ôn kỷ niệm nhớ thương rầu rầu
Nhớ con sông nhớ nhịp cầu
Nhớ mùa phượng nở đỏ mầu áo hoa
Nhớ trường làng cũ thiết tha
Gió chiều tóc rối đậm đà tuổi xanh
Xuân này thân xác hôi tanh
Nằm bên đáy mộ xuân tàn ba xuân
Ba xuân biệt xứ âm u
Ba xuân đày đoạ rừng mù khổ sai
Ba xuân ô nhục miệt mài
Ba xuân tan tác hình hài tả tơi
Thảm sầu giọt lệ đầy vơi
Máu oan khăn trắng bể đời xôn xao !!!
Bao năm đất nước binh đao
Trời cao muôn vạn vì sao rã rời
Từ ngày cờ đỏ chào đời
Nhấp nhô đồi núi vạn lời rỉ rên
Cúi đầu tạ mẹ đêm đen
Gông cùm cờ đỏ kè bên đợi chờ
Cõi đời – Cõi mộng – Cõi mơ
Nấm mồ vô định vùi đời thân trai
Mảnh hồn chia xẻ làm hai
Nửa dâng về mẹ, nửa cài non cao
Mẹ ơi ! Nhớ mẹ lệ trào
Chiều xuân hoa trắng cúi chào mộ hoang
Quanh đây rừng rú mưa ngàn
Sài lang , dạ thú từng đàn hung hăng
Chúng lôi , chúng đá , chúng băm
Đầu cây , đầu súng chúng dằm cả thân
Kể ra đây lệ mẹ dâng
Như cơn sóng vỗ đại dương vào bờ
Ba xuân qua xác hoa khờ
Ba xuân nhạt nắng bơ phờ cánh hoa
Cảnh tù suối lệ chan qua
Bàng hoàng nghĩ lại những mùa xuân xa
Bóng tù lao xóa tình nhà
Công cha nghĩa mẹ mặn mà xiết bao
Xuân này mơ ước khát khao
Mùa xuân của mẹ thuở nào nở hoa
Cuối trông mồ lạnh nghẹn ngào
Ngửa trông cờ đỏ máu đào khăn tang
Ba xuân kinh khiếp hoa tàn
Ba xuân đất thảm , núi than , trời sầu !!!
Trải ba xuân mắt mẹ sâu
Mồ hôi cha đổ nhạt mầu Sông Tương
Nhớ cha , nhớ mẹ , em thương
Đêm đêm gói lệ gió sương gửi về
Thân con đây , mắt mẹ mờ
Thân con rục rũ bên bờ sậy lau
Kiếp nầy thôi hẹn kiếp sau
Mẹ con , con mẹ gặp nhau xuân hồng
Mây chiều nhẹ lướt sang sông
Bước chân con trẻ thắm nồng bụi sương
Mùa hoa trắng rụng đoạn trường
Khăn tang xé vội bên đường gió ru
Diêm vương cờ đỏ lù lù
Chết oan , máu lệ , oán thù , thở than
Ma đen , quỉ đỏ , sói lang
Dựng thiên đường bãi tha ma lạnh lùng
Xuân mài xương , đạo lý mù
Xuân nầy vạn cổ , ngàn thu xuân sầu !!!
Tiếng Chim Quốc gọi bể dâu
Bước chân quanh mộ , bạc đầu Kinh Kha
Chiều nay gió nhẹ bay qua
Tủi đời con dại , rừng già mưa bay
Độ đang xuân , lệ đá cay
Con đành lỗi đạo kiếp này ân sâu
Tàn xuân mắt mẹ điểm sầu
Nhìn đời máu lệ , bể dâu tủi lòng
Đêm sâu soi lệ ngồi chong
Đèn trời rũ bóng mà đong trái đời
Giống Tiên Rồng trái tình rơi
Trái thù , trái hận , ngất trời than ôi
Ba xuân rồi , hoa trắng trôi
Ba xuân tang chế giống nòi Rồng Tiên
Ba xuân khăn trắng triền miên
Đứa con của mẹ trái điên trắng đầu
Non sông tủi hận bạc mầu
Trường sơn xương trắng điểm sầu thế nhân
Một trang sử trắng lạnh câm
Sử hồng huyết đọng âm thầm mẹ đau !!!
Vivi
Cố nhân 05
Núi, mồ hoang mạt kiếp độ xuân tàn
Cành hoa trắng hé nụ thở dở dang
Hương tàn hiu quạnh hạt tình nhung nhớ
Hình bóng cố nhân tựa áng mây hàn
Mòn gót chân di, nát lòng dâu bể
Nửa hồn tương tư, nửa gánh Giang San
Ngẩn cùng trời đất oan tình vọng mãi
Nát trái tim son chít mảnh khăn tang
Núi, mồ hoang mạt kiếp độ xuân tàn
Vivi
Nauy 06.3.07
Đỉnh thu sầu
Bơ vơ đất khách rừng thu
Ngồi trên mỏm đá nhặt sầu nhớ em
Lá rơi vắng gió chiều êm
Nghe như hạt lệ lênh đênh sóng tình
Thuở chia ly, xót riêng mình
Chiều thu ngày ấy, rừng xinh úa vàng
Mây thu trải mảnh khăn tang
Cài ngang đồi núi hai hàng đau thương
Ở bên ấy, em đoạn trường
Bên này anh ngậm thê lương mỗi chiều
Cúi hôn lá úa buồn thiu
Ngửa trông mây tím quạnh hiu cuối trời
Bao thu qua, gió ngược đời
Rừng thu chồng chất đầy vơi lá sầu
Bao nhiêu chiếc lá bạc mầu
Bấy nhiêu nhung nhớ nặng đầu em ơi !
Vivi
Norway 20.9.07
Chiều thu kỷ niệm
Em ở quê nhà em có hay ?
Chiều thu viễn xứ gió heo may
Nơi đây rừng vắng anh thầm lặng
Đếm lá vàng rơi nhớ đắng cay
Một chiều thu ấy tiếng chuông vang
Gốc cây phượng vĩ ủ lá vàng
Ta ngồi hong nắng thơ ngây quá
Chưa biết hẹn thề chẳng sang ngang
Vô tình gió rối tóc em bay
Tóc thơm nhè nhẹ say đắm say
Âm thầm anh nhặt màu phuợng thắm
Trao đến duyên em trọn kiếp này
Từ đó tim yêu dệt mộng hồng
Như màu phượng đỏ ngóng thu phong
Đêm đêm ngồi kết vần thơ hẹn
Pháo cưới nhuộm đường trọn uớc mong
Cuối mùa thu ấy phượng buồn thiu
Quê hương bom lửa chắn duyên yêu
Vai anh nặng nợ tình non nước
Em nhặt phượng rơi ngóng mỗi chiều
Sợ quá chiều thu tắt nắng vàng
Chiều thu sợ quá hạt mưa tang
Gom bao xác lá rừng thu úa
Sưởi trái tim yêu duyên lỡ làng !
Vivi
Nauy thu 2006
Đôi bờ tình xuân
Xuân lại đến, em ơi nhớ thuở
Bàn tay e ấp mộng ban đầu
Ta gặp nhau chiều xuân nắng vỡ
Đan sợi tơ đầu sâu thấm sâu
Cũng chiều xuân đôi ta cách trở
Duyên phận đành chấp nhận chia ly
Dấu chân buồn úa từng ngọn cỏ
Nhánh sông hờn ngậm đắng sầu bi
Anh trở thành cánh chim lưu lạc
Khắp rừng sâu núi thẳm âm u
Có nhiều đêm nhìn vầng mây bạc
Gọi tên em khắc mối tình sầu
Đêm se đọng sương rừng lạnh ngắt
Tiếng thú hoang rờn rợn canh tàn
Anh ngỡ rằng tay em nắm chặt
Tựa vai anh, mắt lệ hai hàng
Ôi nhớ quá mỗi lần xuân đến
Đếm tuyết rơi thầm nhớ xuân nào
Tóc em bay nắng vàng chênh chếch
Trải bên đồi núi thở mây xao !
Vivi
Nauy 01.4.07
Đêm thu cảm
Một ánh trăng thu bóng nhạt mờ
Rừng cây ủ rũ dáng bơ phờ
Nghẹn ngào lá úa đong sầu tủi
Lãng đãng mây vàng tỏa vọng mơ
Thầm nhủ trời quê hồn đọng nhớ
Buồn hôn đất khách dạ trông chờ
Đêm thu hoang tưởng tình hư ảo
Thấm cảnh cô đơn thấu não nề
Vivi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2007 00:15:37 bởi vivi07 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: