Đời phù du...
con thuyền không bến 18.08.2007 22:11:52 (permalink)
                                               Nhớ mãi người thầy
 
                  Vậy là thầy đã ra đi mãi mãi.  Nhận được tin tôi không khỏi bàng hoàng.  Tôi như vừa trông thấy thầy, một người thầy nhân hậu tài giòi.  Thầy đã ra đi trong cái ẩm ướt mưa dầm của một chiều tháng bảy, trong niềm thương tiếc của đồng nghiệp, của mọi người và của tôi.  Cái chết không đáng sợ như căn bịnh thế kỷ, nhưng cái chết luôn cướp mất những người ta yêu mến quá sớm, dù ai cũng biết cuộc đời là vô thường.
 
                   Tôi sẽ nhớ mãi đến thầy, nhớ đến ánh mắt hiền từ, nhớ đến một nhân cách cao cả, đức độ…Đã bao năm trôi qua, tôi vẫn còn nhớ mãi lời dạy của thầy:”Nếu em đã quyết tâm chọn cho mình một hướng đi, một công việc làm cho mình đam mê ưa thích, đừng bao giờ nản lòng, đừng bỏ cuộc quá sớm.  Vì tất cả vẫn còn ở phía trước…”Và tôi đã cố gắng làm theo lời thầy.  Đã bao lần về thăm ngôi trường củ, về thăm bạn bè, vậy mà chưa một lần tôi ghé thăm thầy, chưa bao giờ cám ơn những lời thầy dạy dỗ chân tình ấy.  Bây giờ thầy đã ra đi.  Tôi không còn cơ hội được trò chuyện , được thầy dạy bảo nữa.
 
                  Thầy kính mến, em mong rằng ở đâu đó trên trần gian này, thầy vẫn nghe được những gì em nói.  Em tin không chỉ riêng em mà còn rất nhièu người đã từng trò chuyện , từng được thầy dạy bảo sẽ không thể nào quên ngưòi thầy đáng kính có một cái tên rất là con gái: Trần Ngọc Sương.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/93E191A78FF241D5AC8521324583E3A5.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2007 23:39:17 bởi con thuyền không bến >
Attached Image(s)
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9