Tình Sử Thơ - Vivi
Buồn chi em
Buồn chi em cho hồ thu mắc cỡ Cho mây tình đổ nợ vỡ hồn thu Buồn chi em cho tình yêu nát lệ Cho nụ hoa khô héo giữa xuân thì Cho bóng trăng rụng sầu đục ao tù Cho tương tư kết trái đời bệnh tật Buồn chi em cho dương trần úa đất Cho lúa vàng bạc trắng liệm hồn thu Cho thôn nữ gối mộng giữa sương mù Cho bếp chiều cô đơn nhà hiu quạnh Buồn chi em cho biển lòng im lặng Cho sóng tình nuối tiếc hồn Tố Như Cho thuyền duyên vỡ mộng bến vô tư Cho nụ hôn hành khất rời cơn mộng Buồn chi em cho lệ vàng sử động Cho hoa bàn chải nở bạc non sông Cho thơ học trò lạc vận Tiên Rồng Cho hoa mắc cỡ thiên thu đong nợ ! Vivi Norway 04.6/2017
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2017 16:55:01 bởi vivi07 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2017 15:34:08 bởi vivi07 >
Nén hương chiến sĩ vô danh Vivi Quê hương anh triền miên trong khói lửa Hết Tàu,Tây rồi “Hồ – Cộng – Liên Xô” Làm thân trai anh đáp nợ núi sông Noi gương sáng của tiền nhân thuở trước Anh chiến sĩ vô danh tình non nước Bảo Quốc, an dân, trăm họ ấm êm Hơn hai mươi năm suốt mấy ngàn đêm Anh gian khổ âm thầm trong khói lửa Đã bao trận cuồng phong anh quyết tử Như Huế Đô, An Lộc, Bình Trị Thiên… Dù tàn hơi, dù máu đổ triền miên Vẫn chiến đấu cho “Tự Do – Công Lý” Tổ Quốc nguy tay súng anh không nghỉ Trấn Cao Nguyên rồi án ngự Dầu Giây Thủ Sài Gòn dù thịt nát tan thây Lòng nức nở Tây Ninh và Quảng Trị Anh chiến sĩ vô danh người tri kỷ Chết không mồ cũng không nén hương nhang Không vòng hoa cũng không tiếng chuông than Ôi ! Bức tử một chiều xuân tan tác Anh nằm xuống là nước nhà đổ nát Cảnh tù đày, áp bức kể từ đây Mẹ Việt đau lệ nhỏ rót đong đầy Trên xác lạnh người vô danh Vị Quốc !
Nửa đời lìa Quốc
Nhớ trông trời Mẹ bạc đầu Xót trông đất khách gạt sầu lìa quê ! Sầu nhớ trôi về quê mẹ Đau lòng buông nhẹ hạt châu Thấu đời vô cảm thâm sâu Run run con tạo bạc đầu trầm kha Manh sĩ, tan gia, non vỡ Chiều xuân dang dở tình rơi Đợi chờ lạc mất nửa đời Tủi gom Quốc nhục một trời lê thê Có gã lìa quê biệt xứ Nhìn về quá khứ bể dâu Ngẫm đời non nước chất sầu Quật mồ mạt sử gối đầu phơi sương Thế sự nhiễu nhương cam phận Vắt sầu chấp nhận chia ly Não lòng ích kỷ sân si Vụng mang ký ức lưu di hậu truyền Độc chướng cơ duyên chao đổ Mạt thời kỳ ngộ gian tà Hạt châu thấm lạnh Sơn Hà Nửa đời lìa Quốc, xót xa mỗi chiều ! Vivi Norway 23.6.2017
Tình ảo mộng
Lâu đài tình mộng xây từ thuở Nửa ánh trăng chiều treo bến mơ Tựa bờ mây trắng hoàng hôn vỡ Gối nợ tương tư tạc đợi chờ Vắt sầu khâm liệm bia tri kỷ Nốc cạn hồn quê đắng cõi lòng Thầm đốt tơ hồng hong mộ chí Tro tình lìa xứ khói hàn phong Hong đợi thời gian hoà chí úa Thẩn thờ đất khách tóc phai màu Non nước lao xao đầy trái hứa Xây tình lầu cát xót lìa nhau Tương tư phong kín rũ mây bạc Miên tưởng lối xưa lạc bóng về Di ảnh chập chờn hồn mộng lạc Ảo tình hưng Quốc hề tình hề ! Vivi Norway 08.7/2017
Mẹ vá áo con
Thơ Vivi
Mẹ vá cho con áo da vàng Thấm sâu trang sử nhục từng hàng Thấp thoáng đồi non hồn ai oán Lênh đênh sóng bạc ngất lời than Mẹ vá cho con áo phân ly Hai mươi năm lẻ có chăng gì Nồi da xáo thịt tình tan tác Để lại quê hương lửa cuồng si Mẹ vá cho con áo đoạn trường Nô gian lố nhố ảo Cung Đường Mù lòa kính trắng tâm lộng ngữ Dân Tộc điêu linh nạn Bá Vương Mẹ vá cho con áo lệ tràn Ba mươi năm lẻ biệt thôn làng Lênh đênh đất khách đong sầu nhục Nửa hồn vô định ngóng mây ngàn Mẹ vá cho con mảnh áo tang Lê dân khâm liệm bể lầm than Đen tối Non Sông từ thuở ấy Há lẽ ngồi trông bóng sao hàn !
Mùa báo hiếu nhớ mẹ Vivi Chuông ngân vọng gọi mùa báo hiếu Đấng sinh thành dưỡng dục cù lao Vấn vương mắt trẻ nghẹn ngào Hướng về lòng mẹ, dạt dào mẹ ơi Nơi đất khách lẻ đời cô quạnh Lạc rừng yêu lành lạnh buồn tênh Tháng năm trôi nổi lênh đênh Sông sâu đò vắng, gập ghềnh tuổi thơ Nhớ bóng mẹ phơ phơ đầu bạc Dáng thân gầy, tuổi hạc cao non Đóa hoa hồng, trái tim son Dâng về cài mẹ năm mòn tháng hao Đèn hiu hắt lao xao khói trắng Qua mấy mùa cay đắng ngồi chong Nửa hồn lưu xứ lệ đong Nửa hồn về mẹ, cầu mong hiếu đền Ân hiếu nghĩa cam đành dang dở Công mẹ cha con nợ khắc sâu Chuông lòng ngân đọng chất sầu Tình nhà, nợ Nước cúi đầu khắc ghi ! R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2017 01:11:22 bởi Nguyệt Hạ >
Cát bụi đi về Vivi Thời gian đưa đón con thoi Trăm năm thoáng chốc, úa rồi cơn mơ Cát đi đưa lối bụi về Trách chi con tạo, não nề buôn vay Lắng sâu nửa giấc ngủ say Bên cầu Ái Tử, tháng ngày mòn trông Mờ xa bạc cánh mây hồng Cài mồ hư thực, úa nồng quạnh hiu Giăng ngang nửa ánh ráng chiều Ai vay ai trả, liêu xiêu bến đời Nợ vay úa nửa sầu rơi Nửa kia vắt lệ vá thời nợ đong Đi về cát bụi lòng vòng Nước non non nước cong cong bóng hình Phủi tay hái mộng sầu xinh Rải lên lưới mệnh úa tình trăm năm !
Thời đại nô Thời đại trắng đen lắm mốc meo Mua danh tậu chức bám thân trèo Tranh giành thế lực gây đời mạt Mưu đoạt quyền uy tạo kiếp nghèo Gào thét tự do gào thét vỗ Tụng truyền dân chủ tụng truyền reo Nhìn đời cố xứ toàn lừa mị Chế độ nô gian lắm kẻ bèo ! Vivi Norway 30.9/2017
Đỉnh thu sầu
Ven đời lìa xứ ven đời Ven đời lìa xứ thu rơi ven đời ! Bơ vơ đất khách rừng thu Ngồi trên đỉnh nhớ nhặt sầu về em Lá rơi vắng gió chiều êm Nghe như hạt lệ lênh đênh sóng tình Thuở chia ly, xót riêng mình Chiều thu ngày ấy, rừng xinh úa vàng Mây thu trải mảnh khăn tang Cài ngang đồi núi hai hàng đau thương Ở bên ấy, em đoạn trường Bên này anh ngậm thê lương mỗi chiều Cúi hôn lá úa buồn thiu Ngửa trông mây tím quạnh hiu cuối trời Bao thu qua, gió ngược đời Rừng thu chồng chất đầy vơi lá sầu Bao nhiêu chiếc lá bạc mầu Bấy nhiêu nhung nhớ nặng đầu em ơi ! Vivi Norway 05.10.2017
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: