mua hoa dai -

PHỐ BIỂN VỀ ĐÊM Phố biển đêm về khuya yên tĩnh Tôi ngồi đây lặng nhìn mãi ra khơi Ánh trăng rằm lửng lơ trên biển vắng Con cá tìm mồi vùng vẫy đớp theo trăng Trăng dưới biển rơi chìm theo ánh điện Nghiêng nghiêng mình thành phố biển về đêm Những con tàu đèn chong ngoài cửa biển Một khoảng trời trăng , biển thật thần tiên Đường phố biển uốn cong cong huyền diệu Mỏi chân đi chưa hết phố tận cùng Mắt rõi nhìn sóng nhẹ vỗ mênh mông Lòng nhẹ nhõm nhìn biển trời xao động Tôi chợt hỏi những đợt trào biển sóng Có phải biển nhớ bờ nên sôi động cuộn dâng Biển có biết lòng ta đang cuộn sóng Muốn gửi về nơi ấy nỗi lòng riêng.? Trăng lặng lẽ thấp dần nơi cuối biển Bên mạn bờ sóng vẫn vỗ triền miên Trăng có hiểu trái lòng người viễn xứ Đêm trăng rằm luôn ngự trị trong ta...! THÁI ANH
Trích đoạn: thaianh49

PHỐ BIỂN VỀ ĐÊM
Phố biển đêm về khuya yên tĩnh
Tôi ngồi đây lặng nhìn mãi ra khơi
Ánh trăng rằm lửng lơ trên biển vắng
Con cá tìm mồi vùng vẫy đớp theo trăng
Trăng dưới biển rơi chìm theo ánh điện
Nghiêng nghiêng mình thành phố biển về đêm
Những con tàu đèn chong ngoài cửa biển
Một khoảng trời trăng , biển thật thần tiên
Đường phố biển uốn cong cong huyền diệu
Mỏi chân đi chưa hết phố tận cùng
Mắt rõi nhìn sóng nhẹ vỗ mênh mông
Lòng nhẹ nhõm nhìn biển trời xao động
Tôi chợt hỏi những đợt trào biển sóng
Có phải biển nhớ bờ nên sôi động cuộn dâng
Biển có biết lòng ta đang cuộn sóng
Muốn gửi về nơi ấy nỗi lòng riêng.?
Trăng lặng lẽ thấp dần nơi cuối biển
Bên mạn bờ sóng vẫn vỗ triền miên
Trăng có hiểu trái lòng người viễn xứ
Đêm trăng rằm luôn ngự trị trong ta...!
THÁI ANH
Chút Lòng Trên Biển Bắc Tôi đứng lặng và cúi đầu trên biển Bắc Nghe lòng mình gào với mênh mong Bến bờ xưa ngỡ rằng như đã mất Ngước mắt nhìn lành lạnh một vầng trăng Trăng viễn xứ, có tròn: chẵng nên rằm Biển đóng băng rồi, vổ không nên sóng Chợt thèm một giải bờ cát trắng Vùi tâm tư để khỏi mãi long đong Phố của người ánh đèn khuya sáng quá Đã bao lâu vẫn như thể lạc lòai Có lẽ nào cứ trăm năm biển lạ Để bờ xưa côi lẽ bóng trăng soi Quãng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2007 16:14:45 bởi Quãng Nhẫn >

BIỂN ĐÓNG BĂNG Nếu giờ phút anh buồn trên biển Bắc Em được cạnh bên để chia sẻ nỗi lòng Những chiều buồn trên biển lạnh mênh mông Biển không sóng..chắc lòng anh vẫn sóng Em đọc được nỗi lòng anh sôi động Giữa mênh mông biển đã đóng băng rồi Trăng rằm soi lành lạnh tảng băng trôi Chắc anh nhớ Thaí Bình Dương nổi sóng Em và anh đã ổn rồi cuộc sống Nhưng tâm linh vẫn nhung nhớ quê nhà Như nỗi lòng các bạn gần xa Luôn nhớ tới trăng ngà trên đất mẹ Không có em anh đừng buồn anh nhé Khi xuân về nước sẽ cuốn băng trôi Để bờ xưa không lẻ bóng đơn côi Trăng soi mãi bóng đôi mình tình tự... Thái Anh ( Xin phép bạn QUANG NHẪN để Thai Anh khoảnh khắc biến mình như một người..... để viết lên cảm xúc này nhé..Xin cảm ơn.! )
Tình quê Về quê Nghe nôn nao trong từng bước đi Đường quanh co rợp xanh bóng tre Khói lam chiều thơm mùi cơm mới… Về quê Nghe xôn xao bao kỷ niệm xưa Thuở chăn trâu cắt cỏ sớm trưa Những đêm trăng nô đùa ngõ xóm Những chiều hè thả diều bắt bướm Những đêm đông ấm ổ rơm vàng… Quê hương ơi! Con trở về đây Tình xóm làng tay ấm trong tay Cánh đồng xanh mênh mông bát ngát Những người thân ai còn , ai mất Chiều nghĩa trang vắng lặng, hắt hiu Hồn ai về trong tiếng gió reo… Tôi ra đi muôn nẻo đường xa Nhưng trong tim bóng hình làng quê Còn đọng mãi không hề phai nhòa… Ơi quê hương muối mặn gừng cay LờI ca nào tha thiết mê say Cà dầm tương, bát canh rau muống Đi xa rồi…vẫn mãi còn đây (Tặng TA khi biết được TA cũng là người xa quê..) [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/5FB21CC75D0643E0B7E21782DE985772.jpg[/image]
Tiếng mưa
Vẳng tiếng mưa khuya xúc cảm lòng Nghe từ thực tại đến chân không Ngàn xưa dẫn mãi vào vô tận Mưa lạnh sông xa, núi mịt mùng Từng hạt đi qua đời ngắn lại Đồng hồ thu hẹp nhịp không trung Sau lưng dần khép mờ nhân ảnh Giọt lụy theo chân bước lạnh lùng Áo thấm vị đời mưa chẳng lạnh Cười xua tay, lòng lắng xua lòng Nghe cành lá ướt rơi hoài cảm Rả rích đời bao chuyện nhớ nhung Bọt nước theo chân bước vội vàng Sông này neo tạm chuyến đò ngang Mặc cho con nước đời xuôi ngược Quên cả thời gian lẫn thế gian !
CON THUYỀN KHÔNG BẾN

MƯA BUỒN.. Mưa rơi làm chi để buồn lên vai áo ..? Rả rích hoài như cào xé tim can Lòng ta đã buồn đến dâng tràn Sao mưa nỡ giăng màn xa xót nữa..? Xin hãy thôi...! Hãy thôi mưa nhé Để trăng thanh gió ngọc quay về Cho ta ngồi bên người ấy tỷ tê Vui quên hết tình thế đời đen bạc THÁI ANH Anh Thuyền ơi..! Mưa thường là cảm buồn... nhưng trong quãng đời yêu chắc cũng có lúc anh Thuyền rất cần cơn mưa kéo dài...ví như lúc đang ôm người tình...! TA cũng vậy mà !
Trích đoạn: thaianh49

GỬI NẮNG LÒNG CHO EM..!
Trời Châu Phi nắng vàng đổ lửa
Thành phố đứng im gió lặng trưa hè
Cây chờ mưa rủ lá lê thê
Chim biển cũng trốn về đâu vắng lặng
Nghe quê em lạnh về tuyết trắng
Cái rét thấu xương ,áo manteau ,găng kín người
Giá cơn rét vượt biển cả trùng khơi
Mang sang chị những làn hơi sương lạnh
Giá chị gửi được một chùm tia nắng
Sang cho em để bớt lạnh đêm về
Mùa đông của em sẽ bớt lạnh lê thê
Mùa đông Paris chỉ còn se se lạnh..!
Chị muốn gửi được nhiều tia nắng
Sưởi ấm cho em suốt tháng đông về
Em hãy nhận cả nắng lòng chị nhé
Vượt Đại Dương về sưởi ấm riêng em..!
( Tặng Sương Anh..cô gái Paris..)
Thái Anh
Sưởi Ấm Hồn Em Cám ơn vạt nắng ấm Châu phi
Chị đã chắt chiu từng hạt gửi
Nắng theo làn gió từ xa tới
Sưởi ấm hồn em buổi đông về Nắng ơi nắng...ánh nắng tràn trề
Chị mang về cho em ấm áp
Dầu gió tuyết hay trong bão táp
Vẫn ấm lòng tình chị gửi sang Ánh nắng muà đông rất muộn màng
Le lói vàng hanh,thật khó kiếm
Thoáng một chút và rồi tan biến
Như cuộc tình chợt đến rối đi Nắng lòng chị gửi đến Paris
Em xin nhận kết thành drap đắp
Thay lò sưởi nắng về ôm ấp
Cho em ấm lòng say giấc đêm đông... Sương Anh
[sm=kissing.gif] Chị Thái Anh ơi...em hết lạnh rồi...giờ đang kết từng hạt nắng cuả chị để làm chăn đắp đó...nhờ có chị mà em ngủ ngon thiệt là ngon , chị thấy hôn?[sm=bed.gif]
con thuyền không bến
titleAndStar(170,0,false,false,"","")
Bạn Thâm Giao
Bài viết đã đăng: 170
Gia nhập ngày: 17.8.2007
Hiện trạng: offline
Tình quê
Về quê
Nghe nôn nao trong từng bước đi
Đường quanh co rợp xanh bóng tre
Khói lam chiều thơm mùi cơm mới…
Về quê
Nghe xôn xao bao kỷ niệm xưa
Thuở chăn trâu cắt cỏ sớm trưa
Những đêm trăng nô đùa ngõ xóm
Những chiều hè thả diều bắt bướm
Những đêm đông ấm ổ rơm vàng…
Quê hương ơi! Con trở về đây
Tình xóm làng tay ấm trong tay
Cánh đồng xanh mênh mông bát ngát
Những người thân ai còn , ai mất
Chiều nghĩa trang vắng lặng, hắt hiu
Hồn ai về trong tiếng gió reo…
Tôi ra đi muôn nẻo đường xa
Nhưng trong tim bóng hình làng quê
Còn đọng mãi không hề phai nhòa…
Ơi quê hương muối mặn gừng cay
LờI ca nào tha thiết mê say
Cà dầm tương, bát canh rau muống
Đi xa rồi…vẫn mãi còn đây
(Tặng TA khi biết được TA cũng là người xa quê..)
CON THUYỀN KHÔNG BỀN

TÌNH QUÊ ( SỐ 2 ) (* Thưở còn thơ ngày hai buổi đến trường Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ Ai bảo chăn trâu là khổ Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao..* ) Cái tuổi chăn trâu cắt cỏ hồi nào Mặt lấm lép , tay bùn , chân đi đất Quẩy trên vai dành cỏ non tất bật Đôi chân gầy thoăn thoắt...cỏ đung đưa Cái tuổi ấy cưỡi trâu qua sông cái Hô hoán nhau dàn trận pháo đài Lũ con gái hai bên bờ ném đá Lũ con trai rượt trâu chạy sông dài Cái thưở ấy xa rồi , xa lắm Nhưng vẫn theo ta đằm thắm tình quê Mỗi một năm có dịp trở về Tìm lại mấy đứa ngày xưa chơi trận giả Đứa già nhất đã lên chức bà nội Đứa con trai nhịch nhất đi bộ đội không về Đứa con gái nghịch nhất hay khóc nhè Nay là cô giáo trường làng dạy vẽ Quê hương và tuổi thơ tôi là thế Có phút nào mà tôi chẳng nhớ quê Nhớ triền đê ngày bé đi về Con sông nhỏ những trưa hè tắm mát Quê hương tôi đồng mía dài bát ngát Có nương dâu tít tắp phía bãi bồi Và đoàn thuyền dong thẳng cánh buồm trôi Chiều lảng vảng tiếng sáo diều vi vút Quê hương tôi cũng có mùa lũ lụt Tuổi trẻ thơ khoái nước lũ tràn về Được đi thuyền và lội nước tung toe Mặc người lớn mặt ủ ê buồn chán Chuyện quê hương kể bao giờ cho cạn..? Luôn nồng nàn và lưu luyến con tim Chuyện tuổi thơ chạy nhảy trốn tìm Đẹp, đẹp mãi như những mùa sim tím ! Thái Anh Thân tặng anh THUYỀN...
[sm=kissing.gif] Chị Thái Anh ơi...em hết lạnh rồi...giờ đang kết từng hạt nắng cuả chị để làm chăn đắp đó...nhờ có chị mà em ngủ ngon thiệt là ngon , chị thấy hôn?[sm=bed.gif]
SƯƠNG ANH

RU EM MÙA ĐÔNG
À ƠI...!
Ru em êm ấm giấc nồng
Cho em nằm thấy mộng vàng tuổi xuân
Ru em ru mãi mùa đông
Em say giấc mộng tuổi hồng vấn vương
Ru em ngàn ý lời thương
Dành cho giấc ngủ đêm trường riêng em
Ngủ đi...! Ru khẽ , Ru êm..!
Ngoài kia sương lạnh , bên thềm trăng treo
Trăng buồn song cửa ngắm vào
Em tôi đang mộng tình trào trong mơ....
Tặng Sương Anh...chúc ngủ ngon..!
Thái Anh

BUỒN NHỚ MẸ Giá bên mình vẫn còn có mẹ Để nghe mẹ rầy như thưở bé ngày xưa Những sớm mai tựa cửa ngóng mẹ về Tan buổi chợ mẹ có nhiều quà lắm Hơn ba mươi năm rồi con buồn trong sâu thẳm Mất mẹ rồi con tự lập lấy thân Đời bôn ba hải ngoại phong trần Thân gái dặm trường để tìm nên sự sống Con đi tìm cho con niềm hy vọng Thành đạt rồi nhưng bóng mẹ càng xa Công mẹ lớn như trời cao , biển cả Mà con chả bao giờ kịp trả được công ơn...! Thái Anh

EM TÔI MÙA ĐÔNG Gió hồ cuộn hạt sương rơi Đậu trên vai áo em tôi sớm ngày Áo hồng dạo bước qua đây Gió hồ lạnh thổi sợi gầy tóc mai Bên hồ liễu rủ cành dài Em tôi tha thướt mảnh mai dáng kiều Gió đưa cành liễu buông xiêu Hồ Tây buổi sớm tịch liêu sương mù Đông về lạnh đến đìu hiu Mây trôi mang hết tình đời bay theo Nghĩ đời con gái bọt bèo Em tôi rủ áo đi theo chuông chùa Thái Anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: