 
    
  
    
    
    
        
        
     Bầu trời Lam ..của Lam Hồng Minh!
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  onlyyou 
   
    
      Người thơ - Hồn thơ 
    
  Chập chững vào đời giữa vàng son 
  Trâm anh thế phiệt rạng gia phong 
  Trời đất hờn ghen gây bão lũ 
  Trơ vơ đá cuội lạc ven đường 
    
  Một mình lay lắt dưới gió giông 
  Lăn theo sắp đặt của hóa công 
  Mộng mơ cũng chỉ là mơ mộng 
  Tự dối càng thêm nát tan lòng 
    
  Ngày tháng dần trôi vào khoảng lặng 
  Tang trắng mồ côi khóa xuân hồng 
  Long đong lận đận đường danh lợi 
  Vướng vào nghiệp chữ chuốc bẽ bàng 
    
  Người thơ tồn tại cùng đau đớn 
  Hồn thơ vất vưởng với đắng cay 
  Nhờ phút thăng hoa trong tình ái 
  Nên tạm quên đi kiếp đọa đày 
    
  Chẳng dám ngỏ lời yêu từ đây 
  Biết thân sỏi đá vướng gót hài 
  Thực hư hư thực khôn thấu tỏ 
  Thua thắng tình trường khó phân bày 
  ____________________ 
    
  Lam Hồng Minh này... khi biết rằng hồn thơ của ONLYYOU sống trong viên đá cuội kia thì Lam Hồng còn muốn nhận lời nữa hay không...
      Bộ óc nhỏ và viên sỏi nhỏ 
   
   Nhân lời anh như là định mệnh 
  Trái tim tròn anh đã xẻ đôi 
  Ba hạt sỏi cấn đời nhau xót 
  Những lần đi chưa dứt luân hồi 
   
  Nhận lời anh làm thân viên sỏi 
  Cấn lòng nhau từ ấy con đường 
  Em trở lại trưa hè khu phố 
  Thấy anh buồn tìm bóng người thương! 
   
  Nhận lời anh em đi không nỡ 
  Bao nhiêu tim óc để lại đây 
  Anh đừng bảo em không là sỏi 
  Bởi cớ sao trăn trở hao gầy? 
   
  Là em đó trí não nhỏ nhoi 
  Mang trái tim trong lòng ngực trái 
  Nghìn viên sỏi của anh để lại 
  Nên đường về nhọc bước trần ai 
   
  Nhân lời anh không cần điều kiện 
  Không tính toan bài tính xa gần 
  Không là toán trái tim em nói 
  Không có em đời chất gian nan... 
   
  Nhận lời anh trái tim nhân từ 
  Trong đau khổ và trong hạnh phúc 
  Em biết mình là viên sỏi nhỏ 
  Anh chưa quên lời hứa về chung... 
   
  Lam Hồng Minh  
   
   
  OnLYYou anh... Và em chỉ biết chính em cũng là viên sỏi cấn trong trái tim thơ của anh, thế có đủ để em nhận lời rồi chưa anh? 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 20:01:14 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Về thăm căn nhà cũ 
   
  Hấp tấp ghé về thăm xóm vắng 
  Nghe im lìm chảy giọt nước mắt cay 
  Đây nhà cũ, đây thềm xưa trống trải 
  Khép cửa lâu rồi sao lòng vẫn chưa nguôi! 
   
  Bầu trời vẫn màu lam chiều khói tỏa 
  Cỏ hoa buồn xếp cánh đợi hoàng hôn 
  Không một luồn gió, chiều nay im phăng phắt 
  Dấu vết xưa còn in nét chập chờn 
   
  Từng ngăn tủ mở ra tìm kỷ niệm 
  Khuôn áo xưa nằm một góc lặng thinh 
  Viên sỏi nhỏ nhặt vào tay bao niềm nhớ 
  Chiếc bình hoa úp ngược tự bao giờ... 
   
  Nghe trong tim có bàn tay người ép chặt 
  Chiếc ghế ngồi bên góc nhớ nụ hôn 
  Mùi cà phê vẫn như còn thoang thoảng 
  Dỗ dành nhau qua bao nhiêu cuộc giận hờn 
   
  Vẫn đâu đây tiếng cười câu nói 
  Thoáng hương xưa bụi lấp những mùa thu 
  Vẫn bài thơ năm cũ ngọt tình ru 
  Người biền biệt ra đi mù sương khói 
   
  Em ngồi lặng nghe tâm tư thổn thức 
  Nghe từng cơn quặn thắt những chuyện lòng 
  Lau nước mắt xếp từng trang kỷ niệm 
  Giọt nắng cuối cùng rơi xuống một khoảng không... 
   
   Lam Hồng Minh 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 20:39:30 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              EM GÁI LAM HỒNG 
   
  Chào em! em gái áo Lam Hồng 
  Nhớ lần nào em ghé nhà tôi 
  Vần thơ yêu ráp vần mây nắng 
  Giờ nhìn em lòng thoáng bồi hồi 
   
  Có phải bình minh về xám mây ? 
  Trời em mưa ướt vạt áo gầy 
  Bên căn nhà cũ tìm kỷ niệm 
  Tìm bóng thân yêu giữa ngàn mây 
   
  Em chờ bóng nhỏ từ xa thẳm 
  Mưa đã lâu rồi em biết không? 
  Người đi áo trắng hoen bụi khói 
  Tìm đâu ra một khoảng trời hồng... 
   
  Chạnh ghé nhà em lòng xao xuyến 
  Hôn em giọt nhớ mặn bờ môi 
  Tim tôi rưng rức dòng dư lệ 
  Chảy ngược vào lòng hạt mưa trôi 
   
  Em chờ nắng ấm một bình minh ? 
  Cô đơn thương nhớ gởi người tình 
  Mộng trốn chiêm bao vầng trăng khuất 
  Bầu trời lam mây gió lặng thinh. 
   
  HTTT 
   
  Lam Hồng Minh thân thương ... Xin đươc ghé lại đây chia sớt cùng em chút niềm thương nỗi nhớ, cám ơn lần nào đó em đã ghé thăm tôi... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2008 04:23:16 bởi HoangThienThanhTu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Về thăm phố xưa 
   
  Em về ngang phố chiều cuối hạ 
  Nghe lòng phảng phất gió hương hoa 
  Phố xưa giờ đã như xa lạ... 
  Không bóng người quen những căn nhà 
   
  Em đi ngang phố thẳng đường đi 
  Bóng nắng nghiêng nghiêng áo xuân thì 
  Hạ đi man mác thu vừa tới 
  Phố xá chưa mòn dấu biệt ly 
   
  Em đi qua phố chiều chầm chậm 
  Phố vẫn đầy người hỏi thăm nhau 
  Em đi thuở ấy xanh hương tóc 
  Có phải chiều nay tóc đổi màu... 
   
  Lang thang qua phố thăm nhà cũ 
  Thềm vắng bên đường thổi gió thu 
  Thương sao kỷ niệm nằm trong xó 
  Im lìm mà ngỡ tiếng lòng ru... 
   
  Lam Hồng Minh  
   
  Cám ơn anh Tú ghé thăm lúc Minh vắng nhà và để lại bài thơ hay, buồn man mác.... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2008 23:10:41 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Sáng nghe mình khóc 
   
  Sáng nay lẵng lặng nghe mình khóc 
  Mình chỉ mình thôi bên lối quanh 
  Cà phê sửa đắng không còn ngọt 
  Dặn lòng từ nay... không nhớ anh ! 
   
  Đêm qua dặn rồi sao còn khóc 
  Trò chơi nghịch ngợm, trò chơi thôi ! 
  Người đuổi em đi ngoài gió lốc 
  Người bắt em về cuộc luân hồi... 
   
  Sáng nay ngu ngốc nghe mình khóc 
  Khờ dại là em biết làm sao ? 
  Trời sanh tim nó hoài thơ ấu 
  Cho dẫu tình trần lắm hư hao ! 
   
  Sáng nay mây xám giăng đầy lối 
  Trên chuyến xe đời mưa khóc ai ? 
  Đường đi lỗ thủng lầy lội ướt 
  Nhọc nhằn vất vả...biết cùng ai...? 
   
  Lam Hồng Minh  
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 02:20:24 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chia nhau... 
   
  Giùm chia em một chút buồn 
  Nhẹ vai sương gió nhớ thương trĩu lòng 
  Giùm chia em một giọt nồng 
  Đêm chiêm bao ngọt nụ hồng môi son 
   
  Giùm chia nhau chút mất còn 
  Tương thân tương trợ để còn có nhau 
  Đừng đem cay đắng cho nhau 
  Trắng như vôi nhạt hàng rào thế nhân ! 
   
  Cùng nhau chia vạt nắng xuân 
  Góp vai chung sức qua lần nhiễu nhương 
  Cho nhau một chút tình thương 
  Vòng tay mưa nắng vui buồn hề chi 
   
  Giùm em chia giọt lâm ly 
  Lau khô nước mắt ràng mi một chiều 
  Hoàng hôn nắng tắt đìu hiu 
  Mà nghe đêm giữa tịch liêu bốn bề ! 
   
  Người đi người ở sơn khê 
  Làm sao giữ trọn lời thề chung đôi 
  Giùm chia một khoảng luân hồi 
  Mất nhau vừa đủ tinh khôi cuộc đời... 
   
  Lam Hồng Minh  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      Nghe em khóc...       Nghe em khóc... trăng sụt sùi day dứt   Nấp vào mây nghe rét mướt đơn côi   Qua lại qua đêm lơi lả chơi vơi   Vẫn chẳng biết khi nào thôi chờ đợi       Nghe em khóc ngỡ bướm ong hờn dỗi   Bỏ lại hoa sầu tủi ngậm sương đêm   Mặt trời lên mà sao giá buốt thêm   Sương tan chảy hay lệ buồn nhỏ giọt...       Nghe em khóc... gió âm thầm xa xót   Dặt dìu ngân điệp khúc: phận thuyền quyên   Xin nhé em... đừng bi lụy ưu phiền   Hợp rồi tan bởi hoàng thiên đã quyết       Nghe em khóc... sóng cồn cào da diết   Thét gào vang vang khắp nẻo trùng dương   Cát ven bờ quằn quại dưới triều cường   Hạt từng hạt lăn hoài không định hướng       Nghe em khóc tưởng khuynh thành vong quốc   Mộng bá vương tan theo nước mắt rơi   Mang bốn mùa đổi lấy một nụ cười   Kiếp luân hồi sẽ tìm nhau... em hỡi...   ______________________       ONLY     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2008 01:14:01 bởi onlyyou >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Anh về bên thềm trăng 
   
  Thoáng thấy anh về bên thềm trăng tỏ 
  Như giấc mơ vừa vén bức màn mây 
  Nước mắt em rơi trên nụ cười đầy 
  Long lanh ướt góc trời lam phố cũ 
   
  Có phải anh về ru ngàn giấc ngủ 
  Đắp chăn êm bằng vạt ấm vần thơ 
  Trăng mười lăm thơm hương cỏ mộng mơ 
  Tìm thơ ấu bên dòng đời xa ngái 
   
  Anh có hứa về cùng em mãi mãi 
  Ở lại bên nhau đàn khúc thu ca 
  Chờ bình minh làm thơ dưới trăng tà 
  Ngồi tình tự bên dòng sông thương nhớ 
   
  Từng kỷ niệm đua nhau về bỡ ngỡ 
  Một thời xa như sống lại đêm này 
  Triệu dòng thơ ngân cung phiếm ngất ngây 
  Trăng sao lấp lánh vàng thu tình ái 
   
  Em bật nín nghe dòng thơ trầm ngải 
  Nghe thân quen mềm mại ấm bờ vai 
  Nghe dấu ái bừng lên môi ngọt lịm 
  Thương về thương như đã tháng năm dài... 
   
  Lam Hồng Minh 
   
  Onlyyou ơi... anh có biết em đang cười thật tươi với hai hàng nước mắt hay không ? Thật là bất ngờ cho em khi em trở lại đây, cứ nghỉ là không bao giờ gặp anh nữa rồi...
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Phai ... 
   
  Khắc khoải chi  
  những mảnh tình đã vở 
  Luyến tiếc gì ? 
  đò vừa lỡ ra khơi 
  Chia tay nhau ... thôi đã hết cuộc chơi 
  Hai lối rẽ hãy chống phai cơn mộng 
   
  Tình là thế 
  yêu như cuồn cuộn sóng 
  Và ra đi 
  để lại trống vắng đời 
  Nên tim buồn lai láng như bể khơi 
  Môi hờ hững như thu tàn chợt lạnh 
   
  Tình đã phai 
  sao mắt người vẫn ánh 
  Trong tim tôi  
  những lóng lánh ngọt ngào 
  Để nỗi buồn đọng lại thành niềm đau 
  Nên suốt kiếp chữ "phai" tôi ngờ vực 
         jacaranda 
   
  Góp một chút phai với Jacaranda nhe ... 
   
  Này cô bé ... 
  Phai là phai hương sắc 
  Tình khó phai  
  nên nước mắt chảy hoài 
  Chia tay rồi ai người đếm bi ai ? 
  Ai gieo mộng vào chiêm bao trắng áo... 
   
  Nếu có lần  
  em mơ hồng xác pháo 
  Trách chi tình  
  khi hai ngã chia phôi 
  Hảy thả sầu theo ngọn gió thu trôi 
  Gởi thương nhớ trên ngọn đồi kỷ niệm 
   
  Tình chưa phai 
  nên em yêu màu tím 
  Vần thơ ai 
  em ở lại hằng ngày 
  Có phải chăng tình năm ấy vội phai ? 
  Nghe ngờ vực hỏi hoài "phai" chưa hỉ ?  
   
  Lam Hồng Minh 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                         Có khi nào...       Em có nghĩ đến một ngày nào đó   Anh không còn tồn tại ở thế gian   Không phải là anh trong trái tim em   Chỉ còn lại những vần thơ phù phiếm       Có khi nào em chạnh lòng hối tiếc   Những lời yêu tha thiết đã từng trao   Những ngọt ngào những rung động khát khao   Những giây phút của nhau trào nước mắt       Có khi nào em quay lưng cất bước   Hết đam mê sau những cuộc trốn tìm   Hết bồi hồi khi chợt thấy cái tên   Ngày ấy đã khiến hồn em điên đảo       Có khi nào em muốn quên yêu dấu   Quên bài thơ vụng dại thuở ban đầu   Quên đường tình rất thân thuộc từ lâu   Quên hò hẹn khi mùa ngâu vừa đến       Có khi nào em đưa đò sang bến   Bỏ lại anh câm nín những tháng ngày   Bỏ lại anh khắc khoải nhớ thương ai   Nhận bài học từ trò chơi tình ái       Có khi nào em nghĩ anh gian dối   Thơ tình kia chỉ là chữ mà thôi   Hành tinh này có muôn triệu triệu người   Họ thực sự tài hơn anh gấp bội       Có khi nào em cần lời xin lỗi   Mình mất nhau bởi đã hết duyên rồi   Nói tạ từ thì chẳng dễ buông lơi   Nên cứ để tình phai phôi lặng lẽ       Có khi nào em thương anh cô lẻ   Giấu sầu riêng mà mạnh mẽ trước em   Đêm trắng đêm mơ về chốn đào nguyên   Rồi bẽ bàng trả lại câu thề nguyện       Có khi nào... có khi nào... chẳng biết   Có khi nào em đoạn tuyệt tình anh   Có khi nào thơ lạc lõng một mình   Dù thế nào anh cũng đành chấp nhận   _______________________       ONLY                       Lam Hồng Minh ơi   Trời chiều nghiêng vạt nắng trong   Không giông không bão mà lòng ngổn ngang   Trách mây hờn gió phũ phàng   Buồn chi rồi bắt lá vàng theo thu...                
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Có những lúc... 
   
  Có những lúc em muốn quên tất cả 
  Muốn mình tan trong chìm đắm xa xăm 
  Muốn trả lại những lời biển thì thầm 
  Vần thơ chết như lần tim em chết 
   
  Có những lúc em buông xuôi hối tiếc 
  Hơi thở nào vừa trút cạn lần đau 
  Quên tình yêu quên kỷ niệm ngọt ngào 
  Giây phúc ấy xa trần gian muôn thuở 
   
  Có những lúc em lặng hồn nghe gió 
  Như than van như hờn trách vì đâu 
  Giận vì sao mình cứ mãi u sầu 
  Muốn xé nát bể dâu quăng vào lửa 
   
  Có những lúc tim đau ngàn vết cứa 
  Ở đâu đâu cũng về bóng dáng yêu 
  Ở đâu đâu cũng mềm mại cưng chiều 
  Nghe đau nhói bàn tay vòng khoảng trống 
   
  Có những lúc em quên rồi mơ mộng 
  Muốn xa anh gởi thương nhớ ngàn khơi 
  Muốn ghét anh cho động cả lòng trời 
  Nhưng trời hởi nghe tim mình quặn thắt 
   
  Có những lúc em tô chiều tím ngắt 
  Vùi vần thơ chữ nghĩa đứng buồn hiu 
  Ngồi chết lặng thời gian những buổi chiều 
  Đâu cần nữa bởi không anh đưa lối 
   
  Có những lúc em nghe đầy tội lỗi 
  Ai vì em duyên ngang trái bẽ bàng 
  Ai vì em đêm trắng mãi lang thang 
  Tìm ngọn gió khuất bên dòng sông nắng 
   
  Có những lúc thương anh tràn cay đắng 
  Và những khi ghét đến tận cao xanh 
  Triệu triệu người sao em lại gặp anh 
  Sau như trước vẫn mình anh... em nhớ ! 
   
  Có những nghìn đêm còn nghe trăn trở 
  Biết rằng mình hai đứa chẳng chung đôi 
  Biết bài thơ như không có luân hồi 
  Em vẫn cứ thả trôi vào bọt sóng... 
   
  Lam Hồng Minh   
   
   
  Onlyyou anh... 
      Trời chiều mây tím giăng ngang 
  Em đi duyên phận bẽ bàng sầu vương 
  Góc trời xa vắng hoài thương 
  Gót mùa thu ấy con đường thân yêu... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2008 06:32:53 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Muốn Trả...           Trả cho anh...    nhưng nào đâu phải hết   Tim vẫn buồn    và hồn vẫn tương tư   Bởi tình em như một đóa nhân từ   Hương phảng phất lời yêu anh muôn thuở       Như cỏ dại...    một loài hoa Mắc Cở   Em lặng thầm   nở bên lối anh qua   Nhìn đôi chân anh càng bước càng xa   Để nức nở lá khép mình trăn trở       Muốn trả anh...   nhưng hình như duyên nợ   Cứ buộc ràng   hay chỉ cớ riêng em   Để từng đêm ngồi thổn thức bên rèm   Nhớ quay quắt... một nỗi buồn ngây dại           jacaranda                   Chúc LHM cuối tuần vui tươi nhé  
        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Chân vấp đổ tung tóe mấy hạt thương   nhặt mằn mặn gói vào khăn kỷ niệm...  
                                       - Vắng anh –    (Lam Hồng Minh)           Cho tình cuối       Đông cho em cóng tê, rét buốt   Hạ cho em nắng rộng, mưa dài   Mòn mỏi đời con gái thu phai?   Thì em ạ, vẫn còn xuân đằm thắm!       Mỗi chuyến đò là một lần sợ đắm   Buổi sang ngang xao sóng nước bồi hồi   Kỷ niệm về, xin hẹn ở mơ thôi   Trong trống vắng, đầy vơi đêm trắng       Nhặt sao hết tro tàn nguội đắng   Gió khô khan lạnh nhạt quét lên trời   Trong mắt em, anh đã nợ một đời   Có màu xám ẩn sau màu xanh ngắt       Vì tình yêu, em yêu tình như nhất   Để bay xa, em bay hết tầm cao   Lúc chia ly em cố ngẩng đầu chào   Giấu sao được dù lệ trào kín đáo       Thôi em ạ, đừng nhặt giông mà bão   Lại tan hoang nốt chút lửa cuối cùng   Anh thể nào cũng chẳng muốn đi chung   Em cũng thế, không đành lòng lạnh lẽo       Dù ngày mai nắng gió còn đan chéo   Anh tin rằng nỗi nhớ sẽ quang thôi   Để em yêu, chỉ có mỗi một người   Là ai đó, chỉ riêng em mới biết!                             Hô bảo Nghĩa                           21092008    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đêm nay HBN đến thăm Lam Hồng Minh mà không gặp. Xin gửi lại 5 bài thơ Lam Hồng Minh cho HBN mượn đã lâu rồi, giờ mới trả, thật là áy náy. Mong LHM không trách. Mới trả gốc, chưa trả lãi được. Đành xin khất một lần nữa vậy. Lam Hồng Minh bỏ qua nha, Lam Hồng Minh!        
Hương vẫn nồng       Nếu mãi em là hương trong tóc  
  Giọt buồn lắng đọng một thinh không  
  Nếu mãi em là hương trong anh  
  Xin mãi là hương giọt tình nồng  
   
  Nếu là giọt sầu đong đáy mắt  
  Đắm đuối trần ai đôi mắt anh  
  Vì anh chảy lệ buồn hiu hắt  
  Hương mãi là hương gió thoảng mành  
   
  Em se tóc nắng hương còn đẫm  
  Ngọt ngào sông nước gởi hồn trinh  
  Gởi gió bay hương tìm say đắm  
  Tay mân mê sợi tóc hương tình...  
   
  Em sẽ vì anh nở nụ cười  
  Như lần gặp gỡ ấm đôi tay  
  Ươm hoài tóc nắng thơm hương bưởi  
  Gói nhớ thầm trao suốt đêm ngày  
   
  Sợi tóc hôm nào vương áo anh  
  Còn quấn quít nhau giây phút lành  
  Yêu anh từ ấy và yêu mãi  
  Giọt nhớ giọt sầu giọt mong manh...  
   
  Xa nhau từ ấy phai hương tóc  
  Ngập một trần gian lệ hoài mong  
  Bàn tay lạnh buốt, hương lăn lóc  
  Vĩnh biệt nhau chưa ?... hương vẫn nồng..  
   
   
  Lam Hồng Minh       < Sửa đổi bởi: 
Lam Hồng Minh -- 
27.2.2008 0:13:30 >       
    Anh là mưa, là nắng  
   
  Hôm nay mưa về tưới cỏ  
  Em nghĩ giọt mưa là anh  
  Thảo nguyên mấy ngày nắng ấm  
  Anh về nhuộm cỏ màu xanh  
   
  Mai này mưa tạnh trời thanh  
  Anh về bên em hạt nắng  
  Bao nhiêu ngọt bùi cay đắng  
  Thân quen như cả cuộc đời  
   
  Lá hoa xuân về phơi phới  
  Có mưa và nắng chan hòa  
  Tìm nhau trao nhau hạt nắng  
  Tìm nhau mưa rớt xa hoa...  
   
  Có một lần anh xa em  
  Không mưa không nắng, chỉ buồn...  
  Có một lần ta xa nhau  
  Trầm u sương khói lạc loài  
   
  Gió ơi xin giông đừng thổi  
  Đừng mang anh mãi rời xa  
  Nghèo giàu quản chi anh hởi  
  Thành công thất bại cũng nhà  
   
  Xin đừng giây phút chia xa  
  Vườn hoa cây nhà lá cỏ  
  Nắng xanh hoa vàng môi đỏ  
  Còn chỉ mình anh bên đời.  
   
  Lam Hồng Minh       < Sửa đổi bởi: 
Lam Hồng Minh -- 
29.2.2008 0:42:18 >       
Thứ bảy chia xa  
   
  Từ sáng sớm nghe xốn xang khơi động  
  Nghe bơ vơ bên góc phố đông người  
  Những thứ bảy bánh xe lăn ngày mới  
  Chia đôi nơi tất bật chuyện bên đời  
   
  Một chút xót xa mang theo trong dạ  
  Thầm nhớ nhung ai thứ bảy chờ hoài  
  Thầm gọi anh.. em gom nắng loay hoay  
  Về ấp ủ một ngày thương, xa vắng  
   
  Tình yêu ấy như ấm hoài hạt nắng  
  Nằm ẩn trong tim dưới góc địa đàng  
  Như sống lại sau những cơn mưa lũ  
  Đất uống mát tình vườn nở ngát hoa  
   
  Những thứ bảy ngày trôi đi mệt lã  
  Gánh oằn vai hai nỗi nhớ chia nhau  
  Phương trời xa ngày thứ bảy nhạt màu  
  Buồn trống vắng gọi tên nhau thương nhớ!  
   
  Lam Hồng Minh       < Sửa đổi bởi: 
Lam Hồng Minh -- 
2.3.2008 1:37:17 >       
Tím buồn như tình em  
   
  Chiều tím lịm như tình em vào ngõ tối  
  Góc u mê bên ngọn gió chong đèn  
  Lập loè rơi tia lửa chảy nến đen  
  Mùi hương cũ chìm men vùi giông bão  
   
  Màu tím thẳm tô khuôn mặt đời cuồng ngạo  
  Vết kiêu sa lả tả rớt dòng sâu  
  Giấu mặt trời che vuông vải màu nâu  
  Mong quên hết chuyện tình buồn màu tím  
   
  Ăm ắp còn đây tràn ngọt ngào tẩm lịm  
  Mang theo về chứa ngập trái tim yêu  
  Chẳng biết cho ai trong những buổi chiều  
  Vỡ mạch máu triệu lời yêu trăn trối  
   
  Chiều vào hạ tím khung buồn, xuân hấp hối  
  Chới với vòng tay bấu víu hương yêu  
  Cõi nhớ, cõi quên thấp thoáng muôn chiều  
  Nắng vừa tắt tìm đêm ru giấc ngủ  
   
  Này tình hỡi nếu mai này nắng chẳng về ru  
  Góc vũ trụ ngược xuôi đời mưa gió  
  Tình nằm trong tim bốn mùa vò võ  
  Trả lại đời bao ân nợ nghiệt oan...  
   
  Lam Hồng Minh       Mãi về sau...  
   
  Ngày xưa sao đứng cạnh sao  
  Bỗng dưng vì đâu mưa mãi  
  Vói tay tìm nhau không tới  
  Dường như giông bão sóng gào  
   
  Là em bên cạnh dòng sông  
  Ước mơ xuôi ngược trên dòng  
  Ai như anh về gõ cửa  
  Anh còn nhớ em phải không ?  
   
  Giấc mơ hôm nào còn đây  
  Em đem cất giấu bao ngày  
  Sợ mưa đầy trời mưa ướt  
  Sợ thu về gió heo mây  
   
  Đêm nay anh về dưới trăng  
  Sao lớn sao nhỏ chị Hằng  
  Sao khuya chờ sao mai sáng  
  Sao nào.. sao hết của anh  
   
  Một dòng sông phủ anh vàng  
  Mộng về ca hát reo vang  
  Cùng anh so giây cung phím  
  Cùng anh dạo lại khúc đàn  
   
  Sao khuya lập loè đom đóm  
  Gọi nhau như thuở ngọt ngào  
  Dư âm hòa tan trong gió  
  Đêm này và mãi về sau...       Lam Hồng Minh             < Sửa đổi bởi: 
Lam Hồng Minh -- 
19.9.2008 5:56:45 >           
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/46664/E876ECC997EA45F8A6BF3BFF6327CBD7.jpg[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  jacaranda 
   
  Muốn Trả... 
   
   
  Trả cho anh...  
  nhưng nào đâu phải hết 
  Tim vẫn buồn  
  và hồn vẫn tương tư 
  Bởi tình em như một đóa nhân từ 
  Hương phảng phất lời yêu anh muôn thuở 
    
  Như cỏ dại...  
  một loài hoa Mắc Cở 
  Em lặng thầm 
  nở bên lối anh qua 
  Nhìn đôi chân anh càng bước càng xa 
  Để nức nở lá khép mình trăn trở 
    
  Muốn trả anh... 
  nhưng hình như duyên nợ 
  Cứ buộc ràng 
  hay chỉ cớ riêng em 
  Để từng đêm ngồi thổn thức bên rèm 
  Nhớ quay quắt... một nỗi buồn ngây dại 
    
    
  jacaranda 
    
    
    
    
  Chúc LHM cuối tuần vui tươi nhé  
 
    
  
         Trả lại em... 
   
  Trả lại em  
  bầu trời lam ngày ấy 
  Có nắng vàng  
  rải lối mộng tình thu 
  Mắt thơ ngây chưa vướng bận mây mù 
  Nhân từ gõ cửa đời lòng nhẹ nhõm 
   
  Như chưa biết... 
  niềm đau nào thấp thõm 
  Em bên anh  
  hoa nở rộ bốn mùa  
  Như ngày xưa tình hoa mộng sớm trưa 
  Thu man mác gió giao mùa thân ái 
   
  Trả lại em... 
  tình hôm nào xa ngái 
  Tội người ơi  
  thơ ủ mục rêu phong 
  Vần chữ đau tơi tả vạt mây hồng 
  Yêu thương đã chín mềm... rơi cội nhớ. 
   
  Lam Hồng Minh 
   
   
  Anh Ja ơi ... LHM cố tình không nhận jacaranda là anh trai đó thôi, chứ không phải không biết đâu nha.  Có thể LHM là người thấy rõ nhất và biết nhiều hơn ai nữa kìa... Còn anh Ja muốn nhận anh là gì cũng được, không sao....  
  
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: