Em Vẫn Lặng Im
 
Chờ em  chẳng thấy trả lời
Hỏi rằng anh nở nụ cười được không?
Giờ này đang giữa mùa đông
Thiếu người nên phải lạnh lùng gối chăn.
Lá buồn rơi nặng bước chân
Ánh sao như cũng thưa dần trong đêm.
Côn trùng quên hát lặng im
Cô đơn anh biết đi tìm gì đây.?
Bởi vì trong trái tim này
Có em đi mãi cùng ngày tháng trôi.
Vậy mà em cứ xa xôi
Như con chim nhỏ lưng trời hoang vu.
Rượu nồng nghiêng ngả hồ thu
Sóng lòng giông gió lắc lư thuyền tình.
 
Trung Dũng 
   
  Mình Đã Xa Nhau 
   
  Rằng anh yêu khúc thơ buồn 
  Đành lòng hai đứa ngăn hồn hai nơi 
  Nhìn anh bóng đổ nghiêng rơi 
  Thôi thì xa nhé nhặt rời giọt đau 
  Thơ ơi tình đã xanh xao 
  Ghép hai phương nhớ lệ trào lên thơ 
  Mong manh như một giấc mơ 
  Vỡ vào giọt nắng thẫn thờ chiêm bao 
  Em mơ thi sĩ lao đao 
  Cuồng điên bắn mũi tên vào tim anh 
  Nhìn ai máu đẩm tình xanh 
  Đau thương quỵ xuống nứt vành môi khuya 
  Với tay mình đã chia xa 
  Mực thơ đẩm lệ hồn lìa xác thân! 
   
  Lam Hồng Minh
 
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 07:06:46 bởi Lam Hồng Minh >