Bầu trời Lam ..của Lam Hồng Minh!
Anh Về Với Em
Anh gom kỷ niệm đi cùng
Về phương trời ấy lạnh lùng em trông
Mây bay về khoảng trời hồng
Em lang thang đứng bên dòng trần gian
Anh gom kỷ niệm thu tàn
Nằm im dưới cội lá vàng chờ mong
Về nghe anh chớm vào Đông
Bên em sớm tối chuyện lòng có nhau.
Lam Hồng Minh BẼ BÀNG
Ngọt ngào -giọt lệ tuôn trào!
Thân đây, tâm đấy nhuộm mầu xót, thương...!
Chỉ tơ se thắc lệch đường
Dỡ dang một kiếp niên trường đắng cay!
Còn đây kỉ niệm tháng ngày
Theo vầng nhật, nguyệt phôi phai ít, nhiều
Còn duyên, còn nợ chắc chiu...
Bên nhau mãi mãi nuông chìu tình em!
-sd-
Anh Quên
Đêm qua trăng rụng bên thềm
Chờ anh không tới giọt mềm sương rơi
Chờ em hay "các bé" mời !
Anh quên hay nhớ nửa vời hoang mang
Chờ em hay dạo lang thang ?
Theo mùi Hương Nhớ nhà nàng Mỹ Trinh !!
Lam Hồng Minh ÔM CHẶC Long lanh sương đọng lung linh Nắng vàng trở sắc Hồng Minh chưa về Trăng thanh lấp lánh tư bề Tơ sầu ai gút nặng trề con tim Đợi em lá rụng bên thềm Anh gom thắp sáng... sương đêm thập thò. Trời Lam bất chợt mưa rào Mang theo Hương Nhớ tuôn trào vấn vương! Hai nàng ta mãi yêu thương Dang tay ôm chặc - mộng thường nam nhân! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2009 12:17:23 bởi SĨ ĐOAN >
Nhạt Nhòa Xuân Xanh
Anh đi sớm anh đi chiều
Chim bay xứ mộng hiu hiu hương nồng
Loanh quanh sương khói chuyện lòng
Em ngồi giặt áo bên sông tẻ buồn
Lần nào cũng hứa cho suông
Cô Ja anh đợi mất hồn vì ai ?
Chiều về bờ lúa nương khoai
Trăng thơ sầu mộng tình phai hương tình
Suốt đời mãi mãi yêu trinh
Sao anh đành bỏ Hồng Minh ở nhà ?
Anh về gom lại châu sa
Mới hay em khóc nhạt nhòa xuân xanh...
Lam Hồng Minh THIÊN ĐỊNH Phận anh thiên định sẳn dành Mỹ Trinh nhân hậu - mộng lành đơm hương Bao nhiêu tình cảm yêu thương Trao anh tất cả - chẳng vương sao đành? Hồng Minh - Nguyệt Lão se thành Đoan trang hiền thục rành rành ai hơn! Gian nan , vất vả chẳng sờn Cùng trời cuối đất keo sơn trọn đời Hai nàng ta chẳng nở rời Ngày Minh- cày cấy, đêm thời Mỹ Trinh Ươm mầm sắc thắm lung linh Điểm tô Hương Nhớ giữa nền Trời Lam! -sd- Cám ơn em đã tặng món quà kỉ niệm- nhớ mãi không quên!
Còn Không Ngày Ấy Em đến thăm anh thật là vui Mùa thu đang đẹp nắng xanh trời Chùm bưởi chín vàng nơi đầu ngõ Đàn bướm lượn quanh đóa hoa cười. Ngày ấy gặp nhau lúc trời mưa Anh trao áo khoác thế mà vừa Kỷ niệm buổi đầu luôn nhớ mãi Hương vị ngọt ngào vẫn như xưa. Ngày nay mưa bỗng nặng hạt hơn Nụ cười như thoáng chút héo hon Gặp nhau chỉ tính bằng giây phút Hội ngộ một ngày_tháng cô đơn. Đường quen lối cũ thấy bâng khuâng Lá vàng rơi rụng ngập đầy sân Dấu chân còn đó người không thấy Thuyền đã đi rồi em sang sông??? Có còn vai nhỏ dựa đừng rời? Vòng tay xiết chặt hay đã lơi? Tại sao trời chút cơn mưa xuống? Để dưới hiên nhà em biết tôi. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 08:03:11 bởi Trần Trung Dũng >
Nhạt Nhòa Xuân Xanh
Anh đi sớm anh đi chiều
Chim bay xứ mộng hiu hiu hương nồng
Loanh quanh sương khói chuyện lòng
Em ngồi giặt áo bên sông tẻ buồn
Lần nào cũng hứa cho suông
Cô Ja anh đợi mất hồn vì ai ?
Chiều về bờ lúa nương khoai
Trăng thơ sầu mộng tình phai hương tình
Suốt đời mãi mãi yêu trinh
Sao anh đành bỏ Hồng Minh ở nhà ?
Anh về gom lại châu sa
Mới hay em khóc nhạt nhòa xuân xanh...
Lam Hồng Minh
Cưng ghen như vậy... làm mấy ngày nay ja gung quá hà... cứ thấp thỏm ngồi nhà hong dám đi rong... còn thơ thì bay mất hết...
Bỗng Dưng...
Bỗng dưng em lại hờn ghen
Để người đứng giữa đổ ghèn khơi khơi
Nghẹn ngào Trăng chiếu nửa vời
Thơ ta tắt nghẽn mở lời sao đây ?
Bỗng dưng lệ đã tràn đầy
Ta về khép cửa song gầy Gió qua
Viễn phương chân đã bước xa
Tình xưa tim nhớ ... để mà nhớ thôi
Ảo hư một phút có đôi
Tưởng là vui thế ... nhưng rồi buồn hơn
Bởi chưa so lại phím đờn
Nên câu ngân lạc ... nên đờn thiếu dây .
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Nhạt Nhòa Xuân Xanh
Anh đi sớm anh đi chiều
Chim bay xứ mộng hiu hiu hương nồng
Loanh quanh sương khói chuyện lòng
Em ngồi giặt áo bên sông tẻ buồn
Lần nào cũng hứa cho suông
Cô Ja anh đợi mất hồn vì ai ?
Chiều về bờ lúa nương khoai
Trăng thơ sầu mộng tình phai hương tình
Suốt đời mãi mãi yêu trinh
Sao anh đành bỏ Hồng Minh ở nhà ?
Anh về gom lại châu sa
Mới hay em khóc nhạt nhòa xuân xanh...
Lam Hồng Minh
Cưng ghen như vậy... làm mấy ngày nay ja gung quá hà... cứ thấp thỏm ngồi nhà hong dám đi rong... còn thơ thì bay mất hết...
Bỗng Dưng...
Bỗng dưng em lại hờn ghen
Để người đứng giữa đổ ghèn khơi khơi
Nghẹn ngào Trăng chiếu nửa vời
Thơ ta tắt nghẽn mở lời sao đây ?
Bỗng dưng lệ đã tràn đầy
Ta về khép cửa song gầy Gió qua
Viễn phương chân đã bước xa
Tình xưa tim nhớ ... để mà nhớ thôi
Ảo hư một phút có đôi
Tưởng là vui thế ... nhưng rồi buồn hơn
Bởi chưa so lại phím đờn
Nên câu ngân lạc ... nên đờn thiếu dây .
jacaranda
Nhưng cung thương nhớ vơi đầy
Yêu thương trong nhịp bàn tay vội vàng
Ngủ đi em! ngủ cho ngoan!
Để anh trút cạn cung đàn đắm say!
Nhưng cung thương nhớ vơi đầy
Yêu thương trong nhịp bàn tay vội vàng
Ngủ đi em! ngủ cho ngoan!
Để anh trút cạn cung đàn đắm say!
Lệ... Gọi tên Thượng Đế người hay? Niềm thương sao lại vơi đầy chóng qua Để giờ ta chỉ với ta Cung sa phím lỡ...lệ nhòa Mắt cay jacaranda
Nhạt Nhòa Xuân Xanh
Anh đi sớm anh đi chiều
Chim bay xứ mộng hiu hiu hương nồng
Loanh quanh sương khói chuyện lòng
Em ngồi giặt áo bên sông tẻ buồn
Lần nào cũng hứa cho suông
Cô Ja anh đợi mất hồn vì ai ?
Chiều về bờ lúa nương khoai
Trăng thơ sầu mộng tình phai hương tình
Suốt đời mãi mãi yêu trinh
Sao anh đành bỏ Hồng Minh ở nhà ?
Anh về gom lại châu sa
Mới hay em khóc nhạt nhòa xuân xanh...
Lam Hồng Minh THIÊN ĐỊNH Phận anh thiên định sẳn dành Mỹ Trinh nhân hậu - mộng lành đơm hương Bao nhiêu tình cảm yêu thương Trao anh tất cả - chẳng vương sao đành? Hồng Minh - Nguyệt Lão se thành Đoan trang hiền thục rành rành ai hơn! Gian nan , vất vả chẳng sờn Cùng trời cuối đất keo sơn trọn đời Hai nàng ta chẳng nở rời Ngày Minh- cày cấy, đêm thời Mỹ Trinh Ươm mầm sắc thắm lung linh Điểm tô Hương Nhớ giữa nền Trời Lam! -sd-
Ông Trời Bất Công
Nghe qua anh quá là tham
Tim anh quãng đại không đành bỏ ai
Mỹ Trinh song bước tình say
Hồng Minh lẻo đẻo tháng ngày ruộng nương
Trách ông trời kết tơ vương
Em ngồi thui thủi bên đường chờ anh
Anh làm bộ nói sao đành
Vẫn khư khư ở nhà nàng Mỹ Trinh?
Tối ngày mộng mị lung linh
Dắt nhau lên phố say tình phồn hoa
Phận em cứ mãi ở nhà
Nuôi con làm mẹ trồng cà trồng khoai!
Lam Hồng Minh Cám ơn em đã tặng món quà kỉ niệm- nhớ mãi không quên!
Cám ơn anh đã nợ em suốt đời !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2009 04:51:59 bởi Lam Hồng Minh >
Còn Không Ngày Ấy Em đến thăm anh thật là vui Mùa thu đang đẹp nắng xanh trời Chùm bưởi chín vàng nơi đầu ngõ Đàn bướm lượn quanh đóa hoa cười. Ngày ấy gặp nhau lúc trời mưa Anh trao áo khoác thế mà vừa Kỷ niệm buổi đầu luôn nhớ mãi Hương vị ngọt ngào vẫn như xưa. Ngày nay mưa bỗng nặng hạt hơn Nụ cười như thoáng chút héo hon Gặp nhau chỉ tính bằng giây phút Hội ngộ một ngày_tháng cô đơn. Đường quen lối cũ thấy bâng khuâng Lá vàng rơi rụng ngập đầy sân Dấu chân còn đó người không thấy Thuyền đã đi rồi em sang sông??? Có còn vai nhỏ dựa đừng rời? Vòng tay xiết chặt hay đã lơi? Tại sao trời chút cơn mưa xuống? Để dưới hiên nhà em biết tôi. Trung Dũng
Phải Chi
Phải chi mưa ướt một thiên thu
Vai sát vai nhau một chiếc dù
Bên nhau mãi mãi như lòng ước
Cuộc sống hằng ngày ấm điệu ru
Phải chi anh còn chung bước đi
Nắng mưa đâu kể trở ngại gì
Gặp nhau một thuở rồi xa mãi
Suốt đời ray rứt chữ biệt ly
Phải chi đời là những mùa xuân
Ta đâu duyên nợ chỉ một lần
Hội ngộ mừng xuân tình ngan ngát
Xuân chưa tàn thu lá đầy sân!
Phải chi em đừng bước sang ngang
Ngày nay chưa khóc chuyện lỡ làng
Bây giờ mưa cũng như hôm đó
Em dầm mưa ướt áo lang thang!
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2009 05:20:03 bởi Lam Hồng Minh >
Cưng ghen như vậy... làm mấy ngày nay ja gung quá hà... cứ thấp thỏm ngồi nhà hong dám đi rong... còn thơ thì bay mất hết...
Giờ cưng đi rong rồi là hết gung gồi phải không ? giờ mau mau đi lụm thơ về nha cưng, hong thui người ta ghen nữa cho mà coi

Bỗng Dưng...
Bỗng dưng em lại hờn ghen
Để người đứng giữa đổ ghèn khơi khơi
Nghẹn ngào Trăng chiếu nửa vời
Thơ ta tắt nghẽn mở lời sao đây ?
Bỗng dưng lệ đã tràn đầy
Ta về khép cửa song gầy Gió qua
Viễn phương chân đã bước xa
Tình xưa tim nhớ ... để mà nhớ thôi
Ảo hư một phút có đôi
Tưởng là vui thế ... nhưng rồi buồn hơn
Bởi chưa so lại phím đờn
Nên câu ngân lạc ... nên đờn thiếu dây .
jacaranda
Phải Rồi
Phải rồi hư ảo bụi mờ
Tình là ảo ảnh giọt thơ thôi mà
Từ anh quên những thiết tha
Thơ em vùi góc thu tà chờ Đông!
Phải rồi mộng chẳng còn hồng
Mây trời lam xóa nhiệt nồng hương xưa
Vần thương anh khóc Mây Mưa
Vần nhớ anh khóc tiễn đưa Gió ngàn
Phải rồi đàn lạc phím tan
Bài ca năm cũ ngỡ ngàng lối qua
Ngậm ngùi em đứng xa xa
Nhìn anh lệ đổ chiều tà vương vương!
Lam Hồng Minh
Nhưng cung thương nhớ vơi đầy
Yêu thương trong nhịp bàn tay vội vàng
Ngủ đi em! ngủ cho ngoan!
Để anh trút cạn cung đàn đắm say!
Ru đi anh giọt lệ cay
Mưa khuya Gió sớm đã dài nhớ thương
Mong manh tinh khiết hạt sương
Kết thành chuỗi ngọc đoạn trường mình em!
.
Thương chúc anh ngày lễ nhà giáo Việt Nam bền vững muôn đời. Thương về anh để cảm tạ những bài thơ dành tặng cho em. Cám ơn em, những gì em trao anh nhận hết.Mến chúc em dồi dào sức khoẻ để dành cho nhau những vần thơ nóng bỏng tràn đầy yêu thương.
Phải Chi
Phải chi mưa ướt một thiên thu
Vai sát vai nhau một chiếc dù
Bên nhau mãi mãi như lòng ước
Cuộc sống hằng ngày ấm điệu ru
Phải chi anh còn chung bước đi
Nắng mưa đâu kể trở ngại gì
Gặp nhau một thuở rồi xa mãi
Suốt đời ray rứt chữ biệt ly
Phải chi đời là những mùa xuân
Ta đâu duyên nợ chỉ một lần
Hội ngộ mừng xuân tình ngan ngát
Xuân chưa tàn thu lá đầy sân!
Phải chi em đừng bước sang ngang
Ngày nay chưa khóc chuyện lỡ làng
Bây giờ mưa cũng như hôm đó
Em dầm mưa ướt áo lang thang!
Lam Hồng Minh Giá Như Giá như ngày ấy trời đừng mưa Thì mình đâu gặp gỡ đón đưa Thì đâu cảm nhận hương nồng ấm Lối cũ đi về in dấu xưa. Giá như ngày ấy đừng ngại ngùng Dang tay xiết chặt em vào lòng Cho gần một chút gần thêm nữa Ngây ngất trào dâng ửng má hồng. Giá như lúc ấy đừng tách rời Cho làn môi ấm áp làn môi Nếu em tóc rối anh chải giúp Thì đến giờ này đã có đôi. Giá như hôm ấy trời không mưa Thì em đâu khoác áo tôi đưa Thì sao biết được bên hè vắng Quen người con gái trong gió mưa. Trung Dũng
NHÂN TÌNH
Ta ngẩn đầu cao phóng mắt nhìn
Vui mây cùng gió khoả khuây tình
Hay say ngất ngưởng quên trần thế?
Xót phận nợ duyên phai sắc thái.
Đời người ngắn ngủi như cơn chớp
Muôn nẻo tình đời khóc mông lung
Lối mộng giờ đây hết nghiệm Linh. -LL-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: