 
    
  
    
    
    
        
        
     Bầu trời Lam ..của Lam Hồng Minh!
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               Xin Đừng Trách Mưa
      Xin Đừng Trách Mưa 
   
  Trách làm chi mưa không biết vô tình 
  Tại mây xám kéo về nên ướt áo 
  Tại nhớ ai nên em ngơ ngáo 
  Để con tim tầm tã dưới mưa chiều 
   
  Trách làm chi ông trời sấm sét 
  Hỏng phone rồi nên nhớ quá người ơi! 
  Em chưa quên chưa quên tạ lỗi 
  Để ai chờ ai đợi bóng người thương 
   
  Trách làm chi mây xóa dấu thiên đường 
  Gió tìm vết chân xưa đâu mất 
  Tơ lòng rối mà sao say ngất 
  Giọt thơ nào rơi bên phố chiều mưa... 
   
  Trách làm chi mưa ướt góc đường xưa 
  Nơi hai đứa chụm đầu bên quán vắng 
  Bỗng vì đâu hạt mưa rơi mằn mặn 
  Để chiều nay em mất anh rồi! 
   
  Trách làm chi sao mưa vẫn còn rơi 
  Cơn mưa nhỏ sao tơi bời đến thế? 
   
   
  Lam Hồng Minh        R    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2010 19:45:58 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote: 
   
  Gặp nhau mừng tủi phân vân  
  Mẹ cười như thuở một lần trao ai  
  Bài thơ chữ cạn tình dài  
  Mà yêu mà quý chưa phai bao giờ!  
   
  Lam Hồng Minh
 
 
 
 
TIẾNG HÁT SÔNG TƯƠNG  
   
  Tình quê từ thưở trong nôi  
  In sâu tiếng mẹ à..ơi..ru mình!  
  Đi xa vẫn nhớ bóng hình  
  Của người thôn nữ nặng tình vườn dâu.  
   
  Dòng sông quê có từ lâu  
  Lơ thơ nước chảy bóng cầu soi trăng.  
  Cá nghiêng môi đớp "chị hằng"  
  Thuyền ai buông lưới chở trăng đầy thuyền.  
   
  Câu hò ai thả trao duyên  
  Tấu lên khúc nhạc trong đêm gió nồm.  
  Vang xa về tận xóm thôn  
  Nghe như tiếng sáo ru buồn trong mây.  
   
  Chốn quê mãi đượm hương say  
  Lũy tre kẽo kẹt níu ngày vào đêm.  
  Lung linh trăng dọi bên thềm  
  Nhớ người thiếu nữ môi duyên má hồng.  
   
  Bây giờ em đã cưới chồng  
  Quạnh hiu tiếng hát giữa lòng sông tương.  
   
  Quang Lục  
  Ngày 03/07/2010.  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                        Điêu Tàn  
   
  Lời thề xưa bỗng xóa nhòa  
  Kẻ đi người ở mùa hoa tàn rồi!  
  Tình giờ theo nước mưa trôi  
  Đi về cuối bể bồi hồi hư không  
  Xuôi tay thì đã về Đông  
  Mặc sương tuyết gió chạnh lòng người đi  
  Bỗng như đời đã chia ly  
  Câu thương yêu rã trên mi giọt sầu  
  Ai về thổn thức đêm thâu  
  Ai về uống sạch mưa ngâu đêm tàn  
  Mặn bờ môi mộng đi hoang  
  Ta đi bụi ngập điêu tàn dưới chân!  
   
  Lam Hồng Minh           CÒN VƯƠNG ĐỌNG 
    
  Sương rơi khuất cả mây ngàn 
  Thề xưa còn đọng dặm đàng còn vương 
  Ai đi chẳng chút tiếc thương 
  Riêng người ở lại mộng thường ươm xanh. 
  Gió thu rỉ rã thâu canh 
  Tuyết đông trải thảm trăng thanh xa mờ 
  Hương xuân buồn chẳng lững lờ 
  Hạ nồng oi ả… gắng chờ người xưa! 
  Dẫu rằng sao mọc lưa thưa 
  Ta đi tìm lại thưở vừa biết yêu 
  Ước thề ngày ấy bao điều 
  Lòng đà ghi khắc - đơm nhiều tương tư!!!   sd 
   
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2010 20:24:32 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  TIẾNG HÁT SÔNG TƯƠNG
      TIẾNG HÁT SÔNG TƯƠNG  
   
  Tình quê từ thưở trong nôi  
  In sâu tiếng mẹ à..ơi..ru mình!  
  Đi xa vẫn nhớ bóng hình  
  Của người thôn nữ nặng tình vườn dâu.  
   
  Dòng sông quê có từ lâu  
  Lơ thơ nước chảy bóng cầu soi trăng.  
  Cá nghiêng môi đớp "chị hằng"  
  Thuyền ai buông lưới chở trăng đầy thuyền.  
   
  Câu hò ai thả trao duyên  
  Tấu lên khúc nhạc trong đêm gió nồm.  
  Vang xa về tận xóm thôn  
  Nghe như tiếng sáo ru buồn trong mây.  
   
  Chốn quê mãi đượm hương say  
  Lũy tre kẽo kẹt níu ngày vào đêm.  
  Lung linh trăng dọi bên thềm  
  Nhớ người thiếu nữ môi duyên má hồng.  
   
  Bây giờ em đã cưới chồng  
  Quạnh hiu tiếng hát giữa lòng sông tương.  
   
  Quang Lục  
  Ngày 03/07/2010.  
  r 
   
  Mẹ Ru 
   
  Chiều về trên bến sông tương 
  Mẹ còn ra đứng chờ Thương trở về 
  Mịt mù vạn nẻo sơn khê 
  Mẹ ru gửi gió lời thề trăm năm! 
   
  À ơi..trăng sáng mùa rằm 
  Ai đi để lại chỗ nằm trống trơn 
  Chiều đi theo gió lặng hồn 
  Ru thương ru nhớ mà ôm trăng vàng! 
   
  Tưởng chừng như bóng tình lang 
  Thoảng mùi hương áo bàng hoàng trong mơ 
  Mẹ ru lòng ngọt hơn thơ 
  Chữ tình còn ấm mà thơ lạnh buồn! 
   
  À ơi...suối chảy về nguồn 
  Thương con mẹ hát can trường vẫn thương 
  Vẫn như cái thuở còn hương 
  Tình chưa phai nhạt mộng thường kề bên 
   
  Trăm năm thuyền đợi bấp bênh 
  Vẫn ca dao ngọt bồng bênh..mẹ ru...! 
   
  Lam Hồng Minh  
R
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2010 19:37:58 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 CÒN VƯƠNG ĐỌNG 
    
  Sương rơi khuất cả mây ngàn 
  Thề xưa còn đọng dặm đàng còn vương 
  Ai đi chẳng chút tiếc thương 
  Riêng người ở lại mộng thường ươm xanh. 
  Gió thu rỉ rã thâu canh 
  Tuyết đông trải thảm trăng thanh xa mờ 
  Hương xuân buồn chẳng lững lờ 
  Hạ nồng oi ả… gắng chờ người xưa! 
  Dẫu rằng sao mọc lưa thưa 
  Ta đi tìm lại thưở vừa biết yêu 
  Ước thề ngày ấy bao điều 
  Lòng đà ghi khắc - đơm nhiều tương tư!!!   sd         Cất Ở Trong Tim  
   
  Đọng buồn giọt nhớ hồ như 
  Bao nhiêu kỷ niệm chiều thu nắng vàng 
  Hạ nồng mây xám về hoang 
  Cho em vất vả lên ngàn tìm mơ 
  Cho em ngồi đợi thẫn thờ 
  Màu trăng năm cũ lờ mờ núi non 
  Mưa rơi nhòa nhạt môi son 
  Tìm xa xăm khúc mỏi mòn thương ca 
  Tìm vần thơ níu tình xa 
  Ngày nào mộng mị la đà nắng xuân 
  Cất trong tim hạt nắng ngần 
  Mang theo trong giấc ngủ gần đừng xa!!! 
   
  Lam Hồng Minh 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hình Như Mình Vừa Lớn 
   
  Hình như em đã khóc 
  Trong bốn bức tường ngăn 
  Khát khao mùi hương nắng 
  Rải trên da thịt vàng 
   
  Hình như anh cũng khóc 
  Trong đêm tràn cô đơn 
  Tìm trao đôi mắt biếc 
  Chải suông mái tóc hờn 
   
  Hình như đêm tương tư  
  Gởi hồn đi theo gió 
  Mong tìm dấu hẹn hò 
  Như chưa lần biết xa 
   
  Hình như mình vừa lớn 
  Quên thơ ấu ngày xưa 
  Đâu còn hồn nhiên nữa 
  Nên mộng cứ về thưa 
   
  Lam Hồng Minh 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Lượm Buồn Ghép Lại Thành Thơ
      Lượm Buồn Ghép Lại Thành Thơ 
   
  Lượm buồn rụng dưới sân nhà 
  hiu hiu gió thổi lơ là hoàng hôn 
  Buồn nằm thinh lặng cõi hồn 
  Loay hoay chân bước bồn chồn ra đi 
   
  Tìm loanh quanh mấy diệu kỳ 
  Tiếc thương một thuở còn gì nữa đâu 
  Mẹ ơi Cha hỡi bể dâu 
  Đi về ở lại dãi dầu như nhau 
   
  Mồ côi là phải thương đau 
  Vẫn đi vẫn đứng mà sao thẫn thờ 
  Lượm buồn ghép lại thành thơ 
  Thương câu chữ lỡ vần mơ mất rồi! 
   
  Quê hương giờ đã chia phôi 
  Khi nao gặp lại luân hồi mùa xưa 
  Có khi nào mãi trời mưa? 
  Mẹ ngồi đếm giọt lưa thưa mỗi chiều 
   
  Giọt nào giọt nấy buồn hiu 
  Vỡ thương vỡ nhớ vỡ yêu vỡ tình 
  Ầm trong khoảng lặng lời kinh 
  Ảo hư hư ảo bóng hình của ai 
   
  Quê hương ơi kiếp đọa đày 
  Ngày đi đâu biết đã dài vậy sao? 
  Ngồi chờ đêm sáng trăng sao 
  Gửi câu thơ nhớ đi vào thiên thu... 
   
  Lam Hồng Minh    R    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 05:27:31 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Duyên Phận
      Duyên Phận 
   
  Mình đi vào cuộc đời nhau 
  Phải chăng là kiếp thương đau tội tình 
  Đêm từng đêm tiếng cầu kinh 
  Chập chờn kí ức lung linh cõi hồn 
   
  Nghe tình về gọi dỗi hờn 
  Thương yêu thổn thức từng cơn quặn lòng 
  Trời se chi sợi tơ hồng 
  Cho vương vấn mãi ru lòng nhớ thương 
   
  Nắm tay qua lối đoạn trường 
  Đau từng khúc ruột mà hương còn hoài 
  Lê chân tìm vết tàn phai 
  Vừa mê vừa tỉnh đã dài trăm năm 
   
  Người đi biết có còn thăm 
  Em đi có phải xa xăm lối về 
  Còn đây nghìn giọt đam mê 
  Em mang theo nhé sơn khê rải đầy 
   
  Còn đây giọt nắng ngất ngây 
  Ủ chiều đông ấm mà say mây hồng 
  Tưởng chừng tình mãi còn nồng 
  Miên man niềm nhớ giọt lòng mặn môi... 
   
  Lam Hồng Minh        R    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 05:33:17 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HƯƠNG TÓC 
   
  Hương tóc em thoảng bay.  
   Nồng nàn.Đêm quyến rũ,  
   Tôi mơ màng vờ ngủ,  
   Mặc hồn bồng bềnh....Say...  
     
   Hữu duyên hay vận may,  
   Hai đứa ngồi chung ghế.  
   Em bên tôi lặng lẽ,  
   Ngồi hong làn tóc mây...  
     
   Em chải tóc bằng tay.  
   Mười ngón thon ngà ngọc,  
   Nhẹ nhàng lùa suối tóc,  
   Trong đêm trăng hạ huyền....  
     
   Xe vẫn chạy xuyên đêm.  
   Sương giăng mờ phía trước.  
   Tôi thấy mình say khướt.  
   Khi trộm ngắm nhìn em...  
     
   Em hay là nàng tiên ,  
   Bước ra từ cổ tích?!?  
   Đêm về khuya tĩnh mịch,  
   Hương tóc vẫn thoảng bay...  
     
   Đường dài mấy trăm cây ,  
   Sao giờ đây ngắn thế?  
   Ước  gì xe đến trễ,  
   Gần em được lâu hơn...  
     
   Lòng dâng nỗi cô đơn,  
   Chia tay buồn.Tiếc.Nhớ...  
   Hương tóc hay hơi thở ,  
   Em đã khiến tôi say???  
         Kiev.TG          Hương Tóc
      Hương Tóc 
   
  Xa nhau sợi tóc cũng buồn 
  Cũng đau thương nhớ cội nguồn xa xôi 
  Nhớ bàn tay vuốt đơn côi 
  Nhớ mùi hương cũ vừa rơi mưa hồng 
   
  Xa nhau tóc nhớ như lòng 
  Gió bay tóc rối hương nồng miên man 
  Người xưa đâu một cõi hoang 
  Chạnh lòng sợi tóc mơ màng trôi hương 
   
  Anh đi về cuối bờ thương 
  Có còn ngoảnh lại tiếc thương một lần 
  Hạt tình vướng tóc bâng khuâng 
  Sợi sầu sợi bạc phù vân tóc chiều 
   
  Hỏi Anh về có còn yêu 
  Chải suông suối tóc đã nhiều gian truân 
  Em ngồi đợi cửa thềm xuân 
  Xuân đi mấy bận ngại ngần Đông sang 
   
  Tóc xanh giờ đã bẽ bàng 
  Hương xuân giờ đã hoang mang lối về 
  Tóc hương giờ đã ủ ê 
  Đậm mùi thương nhớ chiều quê một minh! 
   
  Lam Hồng Minh  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hương Tóc  
   
  Xa nhau sợi tóc cũng buồn  
  Cũng đau thương nhớ cội nguồn xa xôi  
  Nhớ bàn tay vuốt đơn côi  
  Nhớ mùi hương cũ vừa rơi mưa hồng  
   
  Xa nhau tóc nhớ như lòng  
  Gió bay tóc rối hương nồng miên man  
  Người xưa đâu một cõi hoang  
  Chạnh lòng sợi tóc mơ màng trôi hương  
   
  Anh đi về cuối bờ thương  
  Có còn ngoảnh lại tiếc thương một lần  
  Hạt tình vướng tóc bâng khuâng  
  Sợi sầu sợi bạc phù vân tóc chiều  
   
  Hỏi Anh về có còn yêu  
  Chải suông suối tóc đã nhiều gian truân  
  Em ngồi đợi cửa thềm xuân  
  Xuân đi mấy bận ngại ngần Đông sang  
   
  Tóc xanh giờ đã bẽ bàng  
  Hương xuân giờ đã hoang mang lối về  
  Tóc hương giờ đã ủ ê  
  Đậm mùi thương nhớ chiều quê một minh!  
   
  Lam Hồng Minh  
     
  
HƯƠNG TÓC MÂY. 
   
  Bâng khuâng nhớ lại một thời 
  Nồng nàn hương tóc của người tôi yêu. 
  Đường xưa cỏ mọc xanh rêu 
  Người đi cũng đã qua nhiều tháng năm. 
   
  Tóc giờ chắc chẳng còn xanh? 
  Nhưng còn kỷ niệm ngọt lành chốn quê! 
  Gió xưa bay mái tóc thề 
  Thơm mùi hoa sữa thoảng về trong đêm. 
   
  Mà anh vẫn nhớ như in 
  Đêm thu ngày ấy đắm chìm yêu thương. 
  Vai gầy thấm những giọt sương 
  Lá thu ngập lối cuối đường chia xa. 
   
  Qua rồi...biết mấy mùa hoa 
  Vì đâu nên để duyên ta bẽ bàng? 
  Dứt tình...lệ rỏ đôi hàng... 
  Người đi,người ở mơ màng mắt nai. 
   
  Sầu vương cả ánh sao mai 
  Xa quê nhưng vẫn nhớ hoài đêm thu. 
  Trăng khuya soi áng mây mù 
  Tóc mây điểm bạc,lời ru đượm buồn. 
   
  Quang Lục 
  Ngày 07/07/2010.
Cảm ơn bạn Lam hồng minh đã ghé thăm và chia sẻ bài Hương tóc.chúc bạn luôn vui và hạnh phúc thật nhiều. 
   
  
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bến Chờ 
   
  Thuyền trăng chở nặng trái sầu 
  Của người xa gửi sông đầu cuối sông 
  Ầu ơ...nước chảy ngược dòng 
  Thuyền về bến đợi long đong mấy mùa! 
   
  Ngồi chờ trên bến gió đưa 
  Trông về quê mẹ vàng xưa lụa là 
  Nhớ người năm cũ đi xa 
  Bỏ quên kỷ niệm chiều tà buồn ơi! 
   
  Ngồi nghe thương nhớ một đời 
  Nước trôi trôi mãi chơi vơi bến bờ 
  Chỉ còn vần chữ làm thơ 
  Gửi cho nhau giọt sương mờ từng đêm 
   
  Gửi cho nhau gió mây hiền 
  Mà nghe man mác trăng mềm kề môi 
  Giọt thơ xao động từng hồi 
  Chênh chao sóng vỗ thơ rơi chạnh lòng! 
   
  Lam Hồng Minh        R    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 05:43:59 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
      HƯƠNG TÓC MÂY. 
   
  Bâng khuâng nhớ lại một thời 
  Nồng nàn hương tóc của người tôi yêu. 
  Đường xưa cỏ mọc xanh rêu 
  Người đi cũng đã qua nhiều tháng năm. 
   
  Tóc giờ chắc chẳng còn xanh? 
  Nhưng còn kỷ niệm ngọt lành chốn quê! 
  Gió xưa bay mái tóc thề 
  Thơm mùi hoa sữa thoảng về trong đêm. 
   
  Mà anh vẫn nhớ như in 
  Đêm thu ngày ấy đắm chìm yêu thương. 
  Vai gầy thấm những giọt sương 
  Lá thu ngập lối cuối đường chia xa. 
   
  Qua rồi...biết mấy mùa hoa 
  Vì đâu nên để duyên ta bẽ bàng? 
  Dứt tình...lệ rỏ đôi hàng... 
  Người đi,người ở mơ màng mắt nai. 
   
  Sầu vương cả ánh sao mai 
  Xa quê nhưng vẫn nhớ hoài đêm thu. 
  Trăng khuya soi áng mây mù 
  Tóc mây điểm bạc,lời ru đượm buồn. 
   
  Quang Lục 
  Ngày 07/07/2010.
Cảm ơn bạn Lam hồng minh đã ghé thăm và chia sẻ bài Hương tóc.chúc bạn luôn vui và hạnh phúc thật nhiều. 
  
 
      Thu Xưa 
   
  Một mùa thu đã đi qua  
  Thu từng thu nữa nhạt nhòa tóc sương 
  Mà nghe đầm thắm quê hương 
  Vẫn sông uốn khúc con đường mòn xưa 
   
  Những mùa thu lá lưa thưa 
  Rơi sầu vì nhớ thu xưa tuổi hồng 
  Ru cho mộng ủ giấc nồng 
  Cho em về ngủ trong lòng mùa thu 
   
  Cho đêm tìm giọt tương tư 
  Cho anh ở lại ngàn thu bên đàng 
  Ru mây bằng ngụm thơ vàng 
  À ơ...thương nhớ lang thang theo về 
   
  Xin ai đừng nhé xa quê 
  Đêm thu trăng hứng đam mê khúc tình 
  Hạt sầu ngồi góc lặng thinh 
  Thôi đừng sầu nữa cho Mình với ta! 
   
  Dệt thơ tô ánh trăng ngà 
  Ca dao lục bát thương ca để dành 
  Rừng thương biển nhớ hoài xanh 
  Tóc thu em chải cho lành vết thương 
   
  Lam Hồng Minh       Rất vui khi thấy anh Quang Lục trở lại thăm nhà của LHM, Chúc anh vui an lành mỗi ngày thơm như lục bát của anh tràn ra ào ào nha... 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 06:31:44 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              (Thu Xưa  
   
  Một mùa thu đã đi qua  
  Thu từng thu nữa nhạt nhòa tóc sương  
  Mà nghe đầm thắm quê hương  
  Vẫn sông uốn khúc con đường mòn xưa  
   
  Những mùa thu lá lưa thưa  
  Rơi sầu vì nhớ thu xưa tuổi hồng  
  Ru cho mộng ủ giấc nồng  
  Cho em về ngủ trong lòng mùa thu  
   
  Cho đêm tìm giọt tương tư  
  Cho anh ở lại ngàn thu bên đàng  
  Ru mây bằng ngụm thơ vàng  
  À ơ...thương nhớ lang thang theo về  
   
  Xin ai đừng nhé xa quê  
  Đêm thu trăng hứng đam mê khúc tình  
  Hạt sầu ngồi góc lặng thinh  
  Thôi đừng sầu nữa cho Mình với ta!  
   
  Dệt thơ tô ánh trăng ngà  
  Ca dao lục bát thương ca để dành  
  Rừng thương biển nhớ hoài xanh  
  Tóc thu em chải cho lành vết thương  
   
  Lam Hồng Minh)
Cảm ơn bạn Lam hồng Minh đã ghé thăm và tặng bài thơ về đề tài mùa thu rất hay.Q/L xin được hoạ lại theo chủ đề trên của bạn:
 
THU VỀ.  
   
  Lá vàng nhuộm cả trời quê  
  Có hay..gió gọi thu về đó chăng?  
  Nương đồi sương sớm phủ giăng  
  Sáng thu hạt nắng long lanh bên thềm.  
   
  Ngày thu trời cũng rộng thêm  
  Mây bay lãng đãng,dịu êm gió vờn.  
  Lũy tre kẽo kẹt đầu thôn  
  Đồng xa sóng lúa rập rờn biển mây.  
   
  Chiều thu ong bướm mê say  
  Giàn hoa thiên lý giăng đầy màu xanh.  
  Mướp hương nảy nụ đầu cành  
  Cánh bèo trên sóng chòng chành chao nghiêng.  
   
  Đêm thu trăng rọi khắp miền  
  Nỉ non tiếng dế đắm chìm trong mơ.  
  Giật mình...nhớ lại thu xưa  
  Bóng người xa khuất bên bờ quạnh hiu.  
   
  Trăng luồn mây bóng cô liêu  
  Hồn hoang ai gói những điều vẩn vơ? 
   
  Quang Lục  
  Ngày 09/07/2010.  
  
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 21:27:27 bởi quangluc >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     Cất Ở Trong Tim  
   
  Đọng buồn giọt nhớ hồ như  
  Bao nhiêu kỷ niệm chiều thu nắng vàng  
  Hạ nồng mây xám về hoang  
  Cho em vất vả lên ngàn tìm mơ  
  Cho em ngồi đợi thẫn thờ  
  Màu trăng năm cũ lờ mờ núi non  
  Mưa rơi nhòa nhạt môi son  
  Tìm xa xăm khúc mỏi mòn thương ca  
  Tìm vần thơ níu tình xa  
  Ngày nào mộng mị la đà nắng xuân  
  Cất trong tim hạt nắng ngần  
  Mang theo trong giấc ngủ gần đừng xa!!!  
   
  Lam Hồng Minh            Chôn chặt đáy lòng         Cuối đời mộng vẫn thiết tha    Nối vần lục bát cho ta xích gần    Xua tan trăm nỗi gian truân    Đẩy lùi giá lạnh đón xuân, nắng hồng.    Đời còn hương vị say nồng...    Lãng quên- nuối tiếc giữa dòng tái sinh!    Anh về mang ánh lung linh    Trao người con gái trung trinh thuở nào.    Tình em rất đổi tự hào    Cho anh hương vị ngọt ngào thơm tho...    Nối vần thơ thoả mong chờ    Say sưa giấc điệp- bến bờ TÌNH YÊU!    SD      
  
       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THU VỀ.  
   
  Lá vàng nhuộm cả trời quê  
  Có hay..gió gọi thu về đó chăng?  
  Nương đồi sương sớm phủ giăng  
  Sáng thu hạt nắng long lanh bên thềm.  
   
  Ngày thu trời cũng rộng thêm  
  Mây bay lãng đãng,dịu êm gió vờn.  
  Lũy tre kẽo kẹt đầu thôn  
  Đồng xa sóng lúa rập rờn biển mây.  
   
  Chiều thu ong bướm mê say  
  Giàn hoa thiên lý giăng đầy màu xanh.  
  Mướp hương nảy nụ đầu cành  
  Cánh bèo trên sóng chòng chành chao nghiêng.  
   
  Đêm thu trăng rọi khắp miền  
  Nỉ non tiếng dế đắm chìm trong mơ.  
  Giật mình...nhớ lại thu xưa  
  Bóng người xa khuất bên bờ quạnh hiu.  
   
  Trăng luồn mây bóng cô liêu  
  Hồn hoang ai gói những điều vẩn vơ? 
   
  Quang Lục  
  Ngày 09/07/2010.  
         
      Tình Thu 
   
  Thu còn trời nắng không anh? 
  Màu quê hương nhớ mộng lành còn giăng 
  Vẫn còn mây phủ trời xanh? 
  Cho em trở lại cùng anh tháng ngày... 
   
  Đẹp sao... từ lúc ban mai! 
  Tóc thơ lược chải vần say chiều hồng 
  Vàng rơi trên những dòng sông 
  Cho em trở lại ru nồng giấc mơ.. 
   
  Chòng chành sóng vỗ hồn thơ 
  Treo nghiêng cành gió hoa chờ bướm yêu 
  Còn không anh vạt mây chiều 
  Cho em trở lại muôn điều thu xưa 
   
  Trăng thu thơm ngọn gió đùa 
  Tóc hương hoa lý đã vừa nhớ thương 
  Đêm dù có lạnh hơi sương 
  Có em vai ấm bên đường sánh vai 
   
  Vàng thu tình vẫn chưa phai 
  Réo hồn nhau gọi thơ say men tình 
   
  Lam Hồng Minh 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2010 03:44:34 bởi Lam Hồng Minh >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: