(...Biết rằng mộng chỉ trăng sao
Tình xưa là gió mưa gào bão giông
Mờ sương phủ kỹ niệm hồng
Hoàng hôn lịm tắt còn mong được gì!.
..LAM HỒNG MINH.)
VẪN MƠ...
Hoàng hôn dần tắt bên đồi
Thầm mơ hạt nắng giữa trời ngày xuân.
Kỷ niệm xưa vẫn trào dâng
Hoa xuân còn đó mang hong để dành.
Biết rằng mưa-nắng phân tranh
Yêu là lên thác xuống ghềnh...em ơi!
Giữ xuân đừng để xuân trôi
Đời còn hương nhuỵ dẫu hơi thở tàn.
Thu về thêm mấy lá vàng
Thì lòng em cũng đừng mang nỗi sầu!
Tình thu thương hạt mưa ngâu
Nhớ kỷ niệm cũ sót đau một thời...
Thuyền neo đợi gió xa khơi
Bồng bềnh trên sóng với đời chênh chao.
Thu sang phai nhạt má đào
Ta về ôm nỗi khát khao đợi mùa...
Mây trời theo gió đẩy đưa
Trăng xưa khuất bóng còn chờ làm chi!
Sân chùa ai đã trồng si?
Trăm năm chú tiểu quét đi...lá đời!
QuangLục
Ngày 16/07/2010.
Cảm ơn bạn Lam Hồng Minh đã ghé thăm và hoạ thơ.mạn phép ghép thêm vài vần mộc mạc theo chủ đề của bạn nhé. chúc bạn luôn vui khoẻ và hạnh phúc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 20:28:25 bởi quangluc >