Biết Có Khi Nào
Biết có khi nào xuân lại đầy
Nắng vàng hoa bướm giỡn trời mây
Còn có trong anh ngày xưa cũ
Kỷ niệm về man mác thơ ngây
Biết có khi nào hương tóc xanh
Bay lên đùa gió mộng trong lành
Mười lăm áo trắng tình chưa nếm
Thẹn thùng tà áo khép mong manh
Biết có khi nào gót phượng hồng
in vào tiềm thức những mùa đông
Là khi em biết thu vừa muộn
Gió cuốn mây về xám cõi lòng
Biết có khi nào thơ mất thơ
Chia tay ngày ấy chẳng ai ngờ
Chải hương rơi xuống màu xanh tóc
Là lúc xa nhau tóc bạc phơ
TBN
Nhớ Hoài Kỷ Niệm
Anh vẫn nhớ hoài kỷ niệm xưa
Cái lần đầu ấy trời chợt mưa
Mình em một bóng bên hè vắng
Ướt lạnh vai gầy xót thương chưa.
Anh vẫn nhớ hoài mái tóc xanh
Cuối chiều gió lộng vương tóc anh
Mênh mông sóng lúa hoàng hôn xuống
Thăm thẳm dịu hiền mắt long lanh.
Anh vẫn nhớ hoài cuối mùa đông
Ve không còn hát cháy phượng hồng
Mong manh áo mỏng mờ sương lạnh
Thầm hỏi trong lòng em rét không.
Anh vẫn nhớ hoài mãi không thôi
Chẳng dám nói gần chỉ xa xôi
Bao nhiêu gửi gắm theo làn gió
Khe khẽ thì thầm tiếng em ơi.
Trung Dũng