Mong manh tình buồn
Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc
Chẳng Bao Giờ...
Chẳng bao giờ anh trả đủ cho em
Những món nợ vô tình tim rướm máu
Sợi tình yêu biết làm sao mình tháo
Trói lại một lần rối rấm trăm năm
Xin hảy mang theo từng bước âm thầm
Mà âm ỉ mà lặng ngầm sóng vỗ
Con đường xưa mùa xuân vàng hoa nở
Mà khát khao thương nhớ chuyện tình cờ
Nếu một ngày chia ly tình là nợ
Giữ trong tim trăn trở khúc thu sầu
Để mỗi lần em ngắm giọt mưa ngâu
Biết anh khóc cho tình đầu tan vỡ
Chẳng bao giờ đau thương làm em sợ
Thơ dại hoài ngơ ngác những mùa thu
Em tìm anh dòng thơ khúc tình ru
Ru mưa ướt khóc cho tình Ngưu Chức
TBN
Tình cờ...Thèm Nếu tình cờ, một lần nào gặp lại Món nợ tình, xin trả đủ cho em Bằng lời thơ, bằng những tiếng ru êm Bằng cả trái tim yêu còn rực lửa Biết bao giờ gặp được nhau lần nữa Đầu mùa thu hay cuối một mùa hè Tôi chờ em khắc khoải dưới hàng me Nghe tiếc nuối tràn khung trời kỷ niệm Ôi ta thèm dáng em trong áo tím Thèm được chìm trong tận đáy mắt sâu Thèm môi thơm nồng ấm mộng ban đầu Thèm một thoáng hương thầm trên mái tóc Thèm được choàng đôi tay trên vai ngọc Thèm ngồi chung trong một góc trời mơ Thèm gặp em lần nữa...tình cờ Thèm trả được những nợ tình chưa dứt Thôi không dám thèm thêm sợ... bị lụt. Chúc TBN cuối tuần vui, khỏe
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Tình cờ...Thèm
Nếu tình cờ, một lần nào gặp lại
Món nợ tình, xin trả đủ cho em
Bằng lời thơ, bằng những tiếng ru êm
Bằng cả trái tim yêu còn rực lửa
Biết bao giờ gặp được nhau lần nữa
Đầu mùa thu hay cuối một mùa hè
Tôi chờ em khắc khoải dưới hàng me
Nghe tiếc nuối tràn khung trời kỷ niệm
Ôi ta thèm dáng em trong áo tím
Thèm được chìm trong tận đáy mắt sâu
Thèm môi thơm nồng ấm mộng ban đầu
Thèm một thoáng hương thầm trên mái tóc
Thèm được choàng đôi tay trên vai ngọc
Thèm ngồi chung trong một góc trời mơ
Thèm gặp em lần nữa...tình cờ
Thèm trả được những nợ tình chưa dứt
Thôi không dám thèm thêm sợ... bị lụt. Chúc TBN cuối tuần vui, khỏe
Tình Cờ...Đau
Biết bao giờ mình gặp nhau lần nữa
Khi thời gian là ngựa chạy tênh bay
Bỏ lại em đằng sau những tháng ngày
Là nước mắt là tro tàn hư vọng
Tình cờ đêm là mênh mông khoảng trống
Chẳng là thu không rực lửa hạ hồng
Mình chờ nhau thăm thẳm những mùa đông
Màu dĩ vãng buồn tênh đau nhung nhớ
Khát làm sao ánh mắt người một thuở
Chìm trong nhau bóng dáng của người yêu
Thèm bàn tay ve vuốt đã bao điều
Nụ hôn rót lên môi chiều nồng cháy
Thèm lời nào nói còn yêu em mãi
Dẫu xa nhau cách trở biển muôn trùng
Biết làm sao tìm lại lối về chung
Anh anh hỡi tình cờ tim rạn nứt
TBN
Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc
Tình Cờ...Đau
Biết bao giờ mình gặp nhau lần nữa
Khi thời gian là ngựa chạy tênh bay
Bỏ lại em đằng sau những tháng ngày
Là nước mắt là tro tàn hư vọng
Tình cờ đêm là mênh mông khoảng trống
Chẳng là thu không rực lửa hạ hồng
Mình chờ nhau thăm thẳm những mùa đông
Màu dĩ vãng buồn tênh đau nhung nhớ
Khát làm sao ánh mắt người một thuở
Chìm trong nhau bóng dáng của người yêu
Thèm bàn tay ve vuốt đã bao điều
Nụ hôn rót lên môi chiều nồng cháy
Thèm lời nào nói còn yêu em mãi
Dẫu xa nhau cách trở biển muôn trùng
Biết làm sao tìm lại lối về chung
Anh anh hỡi tình cờ tim rạn nứt
TBN
Kiếp Đợi Có niềm đau đến tình cờ vội vã Một kiếp đời nghiệt ngã mãi chờ nhau Đi về đâu trong bóng tối không màu Để ray rứt nhìn biển sầu vỗ sóng Đêm ôm gối bâng khuâng niềm hy vọng Một lần nào anh sẽ gặp lại em Một lần thôi đan những ngón tay mềm Chuốc lại những giọt tình từng đánh rớt Có phải lúc xưa kia ta hời hợt Mà tình mình nhạt theo bóng thời gian Có phải yêu đồng nghĩa với gian nan Để thương nhớ tràn dâng trong chờ đợi Sao bình minh anh mong hoài không tới Đêm vẫn dài, buồn hơn giọt mưa ngâu Em về đâu, anh kiếm đến nơi nào Trong cõi phúc, hay giữa miền hư ảo
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Kiếp Đợi
Có niềm đau đến tình cờ vội vã
Một kiếp đời nghiệt ngã mãi chờ nhau
Đi về đâu trong bóng tối không màu
Để ray rứt nhìn biển sầu vỗ sóng
Đêm ôm gối bâng khuâng niềm hy vọng
Một lần nào anh sẽ gặp lại em
Một lần thôi đan những ngón tay mềm
Chuốc lại những giọt tình từng đánh rớt
Có phải lúc xưa kia ta hời hợt
Mà tình mình nhạt theo bóng thời gian
Có phải yêu đồng nghĩa với gian nan
Để thương nhớ tràn dâng trong chờ đợi
Sao bình minh anh mong hoài không tới
Đêm vẫn dài, buồn hơn giọt mưa ngâu
Em về đâu, anh kiếm đến nơi nào
Trong cõi phúc, hay giữa miền hư ảo
Kiếp chờ
Từ kiếp nào mình đã từng hò hẹn
Kiếp đợi kiếp chờ bao kiếp người ơi
Thôi về thôi chôn mùa lá vàng rơi
Chôn cội nhớ nằm yên niềm hy vọng
Đã ngàn năm em ngồi đây nghe sóng
Ru tiền thân là định mệnh ngươc dòng
Từ một thuở tình cờ in lên cát
Dấu tình yêu thương tích sóng dập bờ
Ồ thì ra tình cờ tim mình vỡ
Đại dương sầu bọt trắng xóa dấu chân
Con dã tràng se cát đã muôn lần
Em yếu đuối nên phân vân chờ đợi
Có phải rằng anh không bao giờ tới
Từ đêm này vòng tay đón chơi vơi
Anh kiếm đi khi lòng còn khao khát
Giọt đau này là trăn trở đợi chờ
TBN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2010 05:09:41 bởi Trương Bảo Ngọc >
Giọt Thơ
Ô kìa gió chở tình mây
Về thăm nhau giọt nhớ gầy đã lâu
Hay từ những giọt mưa ngâu
Bắt cầu ô thước vần câu tìm người
Nhớ ôi một thoáng môi cười
Giọt thơ rụng cả bầu trời em say
Động lòng một giọt cay cay
Biết anh vẫn nhớ mây cài tóc thơ
TBN
Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc
Kiếp chờ
Từ kiếp nào mình đã từng hò hẹn
Kiếp đợi kiếp chờ bao kiếp người ơi
Thôi về thôi chôn mùa lá vàng rơi
Chôn cội nhớ nằm yên niềm hy vọng
Đã ngàn năm em ngồi đây nghe sóng
Ru tiền thân là định mệnh ngươc dòng
Từ một thuở tình cờ in lên cát
Dấu tình yêu thương tích sóng dập bờ
Ồ thì ra tình cờ tim mình vỡ
Đại dương sầu bọt trắng xóa dấu chân
Con dã tràng se cát đã muôn lần
Em yếu đuối nên phân vân chờ đợi
Có phải rằng anh không bao giờ tới
Từ đêm này vòng tay đón chơi vơi
Anh kiếm đi khi lòng còn khao khát
Giọt đau này là trăn trở đợi chờ
TBN
Mãi Đợi Chờ Nhau Con thuyền tình lạc dòng xa bến đợi Người mong người, muôn kiếp mãi chờ nhau Mỗi hoàng hôn về lại những niềm đau "Tình cờ gặp" xin được thêm lần cuối Sao anh mãi giữa biển tình đắm đuối Nửa cuộc đời theo đuổi bóng hình ai Nỗi hoang vu theo chiếc bóng đỗ dài Tìm trong khói thuốc xanh màu kỷ niệm Ôi anh nhớ dáng em xưa kiều diễm Tóc mượt dài lưu luyến bước chân hoang Mắt thơ ngây mơ mộng lúc thu sang Môi cách bướm hồng tươi tình xuân thắm Đêm nay lạnh sương buồn vai ướt đẫm Ngắm trăng non khơi lại bóng hình xưa Giờ còn đây là những chút hương thừa Dần phai mất theo cơn mưa cuối hạ
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Mãi Đợi Chờ Nhau
Con thuyền tình lạc dòng xa bến đợi
Người mong người, muôn kiếp mãi chờ nhau
Mỗi hoàng hôn về lại những niềm đau
"Tình cờ gặp" xin được thêm lần cuối
Sao anh mãi giữa biển tình đắm đuối
Nửa cuộc đời theo đuổi bóng hình ai
Nỗi hoang vu theo chiếc bóng đỗ dài
Tìm trong khói thuốc xanh màu kỷ niệm
Ôi anh nhớ dáng em xưa kiều diễm
Tóc mượt dài lưu luyến bước chân hoang
Mắt thơ ngây mơ mộng lúc thu sang
Môi cách bướm hồng tươi tình xuân thắm
Đêm nay lạnh sương buồn vai ướt đẫm
Ngắm trăng non khơi lại bóng hình xưa
Giờ còn đây là những chút hương thừa
Dần phai mất theo cơn mưa cuối hạ
Níu Thời Gian
Níu cánh hạ bay về miền quá khứ
Anh nghe gì giọt nắng chảy tan ra
Giọt tim em hòa lẫn giọt chiều tà
Kết mây tím hoàng hôn dài vô tận
Anh có nghe tình cờ chiều ngây ngất
Những đợi chờ dang rộng đôi vòng tay
Bao la chữ bao la tình yêu rải
Kỷ niệm về khắn khít tự bao giờ
Nét thời gian có làm mình bỡ ngỡ
Anh mắt này trong sâu thẳm mùa xưa
Anh có nghe mùa thu ngọn gió lùa
Không lùa nổi hạ hồng khao khát nắng
Em ở lại dù tàn thu cay đắng
Chờ trăng non lần nữa chữ nghiêng đầu
Tìm về nhau dù rừng thẳm bể dâu
Đốt ngọn lửa cho Đông về tình ấm
TBN
Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc
Níu Thời Gian
Níu cánh hạ bay về miền quá khứ
Anh nghe gì giọt nắng chảy tan ra
Giọt tim em hòa lẫn giọt chiều tà
Kết mây tím hoàng hôn dài vô tận
Anh có nghe tình cờ chiều ngây ngất
Những đợi chờ dang rộng đôi vòng tay
Bao la chữ bao la tình yêu rải
Kỷ niệm về khắn khít tự bao giờ
Nét thời gian có làm mình bỡ ngỡ
Anh mắt này trong sâu thẳm mùa xưa
Anh có nghe mùa thu ngọn gió lùa
Không lùa nổi hạ hồng khao khát nắng
Em ở lại dù tàn thu cay đắng
Chờ trăng non lần nữa chữ nghiêng đầu
Tìm về nhau dù rừng thẳm bể dâu
Đốt ngọn lửa cho Đông về tình ấm
TBN
Nghìn Trùng Xa Cách Khơi lại đốm lửa lòng nhưng vẫn lạnh Đợi bao năm vẫn xa cách nghìn trùng Chờ muôn đời, chưa một kiếp sống chung Chẵng lẽ mãi vẫn là đôi Ngưu Chức Đêm buồn về vẫn là anh thao thức Ước được gì, sẽ nhận được bao nhiêu Yêu bao nhiêu, sao mãi vẫn cô liêu Tìm nhau mãi, chĩ về trong đơn chiếc Lẽ kiếp trước, anh làm nên tội nghiệt Để kiếp này, bè bạn với cô đơn Hôn chưa xong đã quay mặt giận hờn Rồi ly biệt, rồi về trong kiếp đợi Nếu em đã đi theo cuộc tình mới Sao không về báo mộng, lúc Đông sang Chuyện tình ta lẽ đến lúc phai tàn Nên chẳng thấy gặp nhau trong giấc ngủ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2010 23:04:19 bởi Cạn Nguồn >
Giọt Thơ
Ô kìa gió chở tình mây
Về thăm nhau giọt nhớ gầy đã lâu
Hay từ những giọt mưa ngâu
Bắt cầu ô thước vần câu tìm người
Nhớ ôi một thoáng môi cười
Giọt thơ rụng cả bầu trời em say
Động lòng một giọt cay cay
Biết anh vẫn nhớ mây cài tóc thơ
TBN
Nghìn Trùng Xa Cách
Khơi lại đốm lửa lòng nhưng vẫn lạnh
Đợi bao năm vẫn xa cách nghìn trùng
Chờ muôn đời, chưa một kiếp sống chung
Chẵng lẽ mãi vẫn là đôi Ngưu Chức
Đêm buồn về vẫn là anh thao thức
Ước được gì, sẽ nhận được bao nhiêu
Yêu bao nhiêu, sao mãi vẫn cô liêu
Tìm nhau mãi, chĩ về trong đơn chiếc
Lẽ kiếp trước, anh làm nên tội nghiệt
Để kiếp này, bè bạn với cô đơn
Hôn chưa xong đã quay mặt giận hờn
Rồi ly biệt, rồi về trong kiếp đợi
Nếu em đã đi theo cuộc tình mới
Sao không về báo mộng, lúc Đông sang
Chuyện tình ta lẽ đến lúc phai tàn
Nên chẳng thấy gặp nhau trong giấc ngủ
Xa Cách Nghìn Trùng
Ừ có lẽ tình sắp tàn có lẽ
Đổ tội cho nhau chia rẻ lối về
Xa cách nghìn trùng lau lách u mê
Ừ người hảy dửng dưng con đường mới
Tôi ở lại mùa đông mù sương khói
Vần thơ này vô nghĩa tự hôm nao
Bên kia đường ai dệt mộng trăng sao
Ai nài nỉ ai nâng niu tình cũ
Ừ thì vậy mưa ngâu về ủ rũ
Lần nữa thôi mình đã phụ nhau rồi
Tôi quay về bè bạn với đơn côi
Anh đợi nhé gom mây trời góp mộng
Tình Mãi Còn Vương tim thơ cháy bỏng
Giành cất lên nuôi dưỡng chữ lợi danh
Hảy để tôi về băng giá lạnh tanh
Mai đừng hứa đừng bắt đền hò hẹn
TNB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 05:50:42 bởi Trương Bảo Ngọc >
Yêu Làm Chi
Người ta yêu để làm thơ tha thiết
Khi xa nhau dòng oan nghiệt đợi chờ
Thế mới gọi là tình mộng tình mơ
Chảy nước mắt mà làm ngơ quay mặt
Người ta xa để vần thơ lay lắc
Chữ khổ đau vần thương nhớ dại khờ
Thế mới gọi là tình xa tình nhớ
Trách móc giận hờn bỡ ngỡ quay lưng
Người yêu xa để trắng đêm còn thức
Gửi vầng trăng tình mai trúc xa xưa
Thơ triền miên ru êm ái thu mưa
Mộng gửi mộng buồn song thưa vàng mộng
Người ta về giả vờ tim cháy bỏng
Ta yêu em hơn tình mộng lững lờ
Rót mật tình cho trăng uống ngây thơ
Vầng trăng tím gục đầu lời mây khói
Người ta về che màn đêm le lói
Giọt trăm năm nằm mệt mỏi cơn đời
Người đừng về giấu trên lưng tội lỗi
Hảy đi đi như đã phụ nhau rồi
TBN
Em Là Ai...? Em là ai, cho ta về mộng tưởng Một ngày xuân đan kết ngón tay trần Em là ai, cho ta mãi bâng khuâng Mỗi khi thấy dáng khuất dần cuối ngõ Tình sẽ đến, có một lần nào đó Một lần ta biết tỏ tiếng yêu đầu Nhưng ngại ngần, vẫn không hiểu vì sao Ta nhút nhát, dại khờ nên ngu muội Để bây giờ lại về trong tiếc nuối Không ngõ lời, có ai biết được đâu Cuốn tròn trong tương tư vá cõi sầu Đêm trăn trở, ngày ngập tràn nỗi nhớ Em là ai, phải chăng duyên không nợ Mãi chần chừ Mộng vẫn cứ lang thang Phải đời ta là những áng mây ngàn Trôi bãng lãng, bao giờ dừng chân được Em là ai, dù bao ngày xuôi ngược Vẫn thấy về trong giấc mộng tình nhân Một ngày nào ta mỏi bước phong vân Còn em đó, hay mờ trong dĩ vãng.
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Em Là Ai...?
Em là ai, cho ta về mộng tưởng
Một ngày xuân đan kết ngón tay trần
Em là ai, cho ta mãi bâng khuâng
Mỗi khi thấy dáng khuất dần cuối ngõ
Tình sẽ đến, có một lần nào đó
Một lần ta biết tỏ tiếng yêu đầu
Nhưng ngại ngần, vẫn không hiểu vì sao
Ta nhút nhát, dại khờ nên ngu muội
Để bây giờ lại về trong tiếc nuối
Không ngõ lời, có ai biết được đâu
Cuốn tròn trong tương tư vá cõi sầu
Đêm trăn trở, ngày ngập tràn nỗi nhớ
Em là ai, phải chăng duyên không nợ
Mãi chần chừ Mộng vẫn cứ lang thang
Phải đời ta là những áng mây ngàn
Trôi bãng lãng, bao giờ dừng chân được
Em là ai, dù bao ngày xuôi ngược
Vẫn thấy về trong giấc mộng tình nhân
Một ngày nào ta mỏi bước phong vân
Còn em đó, hay mờ trong dĩ vãng.
Em, Con Bé Khờ
Em, con bé hôm nào còn khờ dại
Ngỡ mùa xuân bất diệt cõi trần gian
Ôm mộng tưởng để rồi biết ngỡ ngàng
Như sao lạc đêm trăng vàng ngơ ngác
Tìm không thấy những ngày xuân tươi mát
Tiếng yêu đầu làm tan nát lòng nhau
Đời không vui lòng người cũng đổi màu
Ngây thơ hết diệu kỳ rơi mảnh vụn
Thì anh nhé đừng ngõ lời nao núng
Lối tương tư đã khép tự lâu rồi
Tim còn đó sao lòng trăm tiếng vỡ
Muộn màng về nghe tiếc nuối mà thôi
Mãi là em từ những kiếp luân hồi
Lang thang nhặt mùa thu rơi ngàn lá
Mộng thờ thẫn ướt mưa chiều tầm tã
Tìm cội nguồn ai thả giữa dòng sông
Em mãi là em con nước ngược dòng
Mênh mông đuối những giọt lòng lặn ngụp
Biết có bao giờ về nguồn hạnh phúc
Em còn đây gom dĩ vãng thu nào
TBN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 21:07:41 bởi Trương Bảo Ngọc >
Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc
Em, Con Bé Khờ
Em, con bé hôm nào còn khờ dại
Ngỡ mùa xuân bất diệt cõi trần gian
Ôm mộng tưởng để rồi biết ngỡ ngàng
Như sao lạc đêm trăng vàng ngơ ngác
Tìm không thấy những ngày xuân tươi mát
Tiếng yêu đầu làm tan nát lòng nhau
Đời không vui lòng người cũng đổi màu
Ngây thơ hết diệu kỳ rơi mảnh vụn
Thì anh nhé đừng ngõ lời nao núng
Lối tương tư đã khép tự lâu rồi
Tim còn đó sao lòng trăm tiếng vỡ
Muộn màng về nghe tiếc nuối mà thôi
Mãi là em từ những kiếp luân hồi
Lang thang nhặt mùa thu rơi ngàn lá
Mộng thờ thẫn ướt mưa chiều tầm tã
Tìm cội nguồn ai thả giữa dòng sông
Em mãi là em con nước ngược dòng
Mênh mông đuối những giọt lòng lặn ngụp
Biết có bao giờ về nguồn hạnh phúc
Em còn đây gom dĩ vãng thu nào
TBN
Duyên Thừa Này cô bé năm xưa còn thơ dại Tóc đuôi dài nhí nhảnh got chân chim Lần gặp ta em khép cửa trái tim Then cài khóa, cho tình ta hụt hẵng Bao năm qua ta theo đời phiêu lãng Gối thương yêu ngủ dưới mảnh trăng tà Em bẽ bàng thương tiếc mối tình xa Rồi một buổi ta tình cờ gặp lại Ôi thơ ngây, có bao giờ tồn tại Ta cỗi cằn từ trong cả trái tim Em suy tư hằn lên vóc ngọc chìm Đôi mắt biếc giờ vương dòng dư lệ Dòng thời gian trải đời ta hoang phế Tóc pha sương hòa lẩn gió bụi đường Dù muộn màng nhưng ta vẫn còn thương Niềm ưu ái chưa bao giờ phụt tắt Em nhìn ta trong nụ cười héo hắt Lỡ thuyền tình, em chẳng đợi chuyến sau Gặp lại đây khơi lại nỗi niềm đau Thôi thì cứ hẹn kiếp sau tái ngộ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: