Mong manh tình buồn
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 11 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 161 bài trong đề mục
Trương Bảo Ngọc 08.11.2010 04:14:07 (permalink)
0


Biết Có Khi Nào

Biết có khi nào xuân lại đầy
Nắng vàng hoa bướm giỡn trời mây
Còn có trong anh ngày xưa cũ
Kỷ niệm về man mác thơ ngây

Biết có khi nào hương tóc xanh
Bay lên đùa gió mộng trong lành
Mười lăm áo trắng tình chưa nếm
Thẹn thùng tà áo khép mong manh

Biết có khi nào gót phượng hồng
in vào tiềm thức những mùa đông
Là khi em biết thu vừa muộn
Gió cuốn mây về xám cõi lòng

Biết có khi nào thơ mất thơ
Chia tay ngày ấy chẳng ai ngờ
Chải hương rơi xuống màu xanh tóc
Là lúc xa nhau tóc bạc phơ

TBN
#76
    Trương Bảo Ngọc 08.11.2010 04:55:48 (permalink)
    0

    Trích đoạn: Cạn Nguồn

    Duyên Thừa
     
    Này cô bé năm xưa còn thơ dại
    Tóc đuôi dài nhí nhảnh got chân chim
    Lần gặp ta em khép cửa trái tim
    Then cài khóa, cho tình ta hụt hẵng
     
    Bao năm qua ta theo đời phiêu lãng
    Gối thương yêu ngủ dưới mảnh trăng tà
    Em bẽ bàng thương tiếc mối tình xa
    Rồi một buổi ta tình cờ gặp lại
     
    Ôi thơ ngây, có bao giờ tồn tại
    Ta cỗi cằn từ trong cả trái tim
    Em suy tư hằn lên vóc ngọc chìm
    Đôi mắt biếc giờ vương dòng dư lệ
     
    Dòng thời gian trải đời ta hoang phế
    Tóc pha sương hòa lẩn gió bụi đường
    Dù muộn màng nhưng ta vẫn còn thương
    Niềm ưu ái chưa bao giờ phụt tắt
     
    Em nhìn ta trong nụ cười héo hắt
    Lỡ thuyền tình, em chẳng đợi chuyến sau
    Gặp lại đây khơi lại nỗi niềm đau
    Thôi thì cứ hẹn kiếp sau tái ngộ

    Hẹn Làm Chi...

    Anh hẹn đi kiếp sau và sau nữa
    Bé còn tin trăng nghiêng ngửa cười tình
    Rồi một đêm trăng bỗng khóc giật mình
    Mây phiêu lãng mang anh vào đêm tối

    Rồi một đêm tóc sầu đau sợi rối
    Vầng trăng em lạc mất cội quên nguồn
    Rồi một đêm rưng rức giọt tình buồn
    Em cùng trăng khóc đi tìm tri kỷ

    Em chợt hay đời không gì hoàn mỹ
    Thơ ngây chìm sương khói ngập bình minh
    Em và em che mưa gió một mình
    Ngày lẩn thẩn đêm tội tình chiếc bóng

    Mênh mông ơi chiếm đời em khoảng trống
    Đêm dài hơn mộng trốn góc vườn xưa
    Giọt suy tư mằn mặn ướt vào mưa
    Anh đâu hỡi cùng với trăng đi mất

    Chợt hay ra mùa đông về gió bấc
    Em tìm anh từ những kiếp tiền thân
    Anh kiếp đợi em kiếp chờ vương vấn
    Xưa từ xưa mình đã gặp bao giờ

    TBN

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2010 04:58:13 bởi Trương Bảo Ngọc >
    #77
      Cạn Nguồn 09.11.2010 00:56:44 (permalink)
      0

      Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc

      Hẹn Làm Chi...

      Anh hẹn đi kiếp sau và sau nữa
      Bé còn tin trăng nghiêng ngửa cười tình
      Rồi một đêm trăng bỗng khóc giật mình
      Mây phiêu lãng mang anh vào đêm tối

      Rồi một đêm tóc sầu đau sợi rối
      Vầng trăng em lạc mất cội quên nguồn
      Rồi một đêm rưng rức giọt tình buồn
      Em cùng trăng khóc đi tìm tri kỷ

      Em chợt hay đời không gì hoàn mỹ
      Thơ ngây chìm sương khói ngập bình minh
      Em và em che mưa gió một mình
      Ngày lẩn thẩn đêm tội tình chiếc bóng

      Mênh mông ơi chiếm đời em khoảng trống
      Đêm dài hơn mộng trốn góc vườn xưa
      Giọt suy tư mằn mặn ướt vào mưa
      Anh đâu hỡi cùng với trăng đi mất

      Chợt hay ra mùa đông về gió bấc
      Em tìm anh từ những kiếp tiền thân
      Anh kiếp đợi em kiếp chờ vương vấn
      Xưa từ xưa mình đã gặp bao giờ

      TBN




      Ngàn Năm Vẫn Đợi
       
      Từ kiếp nào có một lần gặp gỡ
      Thuở tiền thân như đã có đôi lần
      Ta nhìn em từ một góc thật gần
      Nhưng tình vẫn như xa xăm vạn lý
       
      Qua bao kiếp, qua bao nhiêu thế kỷ
      Ta vẫn chờ và vẫn mãi đợi chờ
      Những hành trinh trong kiếp sống bơ vơ
      Đến nay vẫn chưa một lần gặp lại
       
      Ta lê bước phong trần tìm em mãi
      Từ rừng sâu vùng cỏ lá đan nhau
      Đến non ngàn, vách đá khắc niềm đau
      Còn hằn lại dấu chân từng qua đấy
       
      Ta nhắn gió bay về phương trời ấy
      Viết trên mây gởi đi khắp non sông
      Đoạn tương tư vừa viết được đôi dòng
      Ta đã thấy lệ nhòa trên nét chữ
       
      Thôi...gom góp lại cuộc đời cô lữ
      Ta đi tìm một góc núi thật xa
      Màn trời xanh, giường đất, gió là nhà
      Nằm chờ đợi hóa thân về kiếp trước

       
      #78
        Trần Trung Dũng 11.11.2010 19:26:57 (permalink)
        0
        Biết Có Khi Nào

        Biết có khi nào xuân lại đầy
        Nắng vàng hoa bướm giỡn trời mây
        Còn có trong anh ngày xưa cũ
        Kỷ niệm về man mác thơ ngây

        Biết có khi nào hương tóc xanh
        Bay lên đùa gió mộng trong lành
        Mười lăm áo trắng tình chưa nếm
        Thẹn thùng tà áo khép mong manh

        Biết có khi nào gót phượng hồng
        in vào tiềm thức những mùa đông
        Là khi em biết thu vừa muộn
        Gió cuốn mây về xám cõi lòng

        Biết có khi nào thơ mất thơ
        Chia tay ngày ấy chẳng ai ngờ
        Chải hương rơi xuống màu xanh tóc
        Là lúc xa nhau tóc bạc phơ

        TBN




        Nhớ Hoài Kỷ Niệm

        Anh vẫn nhớ hoài kỷ niệm xưa
        Cái lần đầu ấy trời chợt mưa
        Mình em một bóng bên hè vắng
        Ướt lạnh vai gầy xót thương chưa.

        Anh vẫn nhớ hoài mái tóc xanh
        Cuối chiều gió lộng vương tóc anh
        Mênh mông sóng lúa hoàng hôn xuống
        Thăm thẳm dịu hiền mắt long lanh.

        Anh vẫn nhớ hoài cuối mùa đông
        Ve không còn hát cháy phượng hồng
        Mong manh áo mỏng mờ sương lạnh
        Thầm hỏi trong lòng em rét không.

        Anh vẫn nhớ hoài mãi không thôi
        Chẳng dám nói gần chỉ xa xôi
        Bao nhiêu gửi gắm theo làn gió
        Khe khẽ thì thầm tiếng em ơi.

        Trung Dũng
        #79
          Trương Bảo Ngọc 14.11.2010 08:09:44 (permalink)
          0


          Trích đoạn: Cạn Nguồn

          Ngàn Năm Vẫn Đợi
           
          Từ kiếp nào có một lần gặp gỡ
          Thuở tiền thân như đã có đôi lần
          Ta nhìn em từ một góc thật gần
          Nhưng tình vẫn như xa xăm vạn lý
           
          Qua bao kiếp, qua bao nhiêu thế kỷ
          Ta vẫn chờ và vẫn mãi đợi chờ
          Những hành trinh trong kiếp sống bơ vơ
          Đến nay vẫn chưa một lần gặp lại
           
          Ta lê bước phong trần tìm em mãi
          Từ rừng sâu vùng cỏ lá đan nhau
          Đến non ngàn, vách đá khắc niềm đau
          Còn hằn lại dấu chân từng qua đấy
           
          Ta nhắn gió bay về phương trời ấy
          Viết trên mây gởi đi khắp non sông
          Đoạn tương tư vừa viết được đôi dòng
          Ta đã thấy lệ nhòa trên nét chữ
           
          Thôi...gom góp lại cuộc đời cô lữ
          Ta đi tìm một góc núi thật xa
          Màn trời xanh, giường đất, gió là nhà
          Nằm chờ đợi hóa thân về kiếp trước

          Vẫn Mãi Đi Tìm

          Như có lần mình đưa nhau sang sông
          Chưa từ giã nên bao lần còn đợi
          Em ngồi đó kiếm tìm trong sương khói
          Vẫn còn ngồi soi dấu vết người đi

          Từ thuở ấy có phải tình biệt ly
          Mây bay mãi lang thang vùng xứ lạ
          Dù đã biết đời mình chia đôi ngã
          Vẫn đợi chờ cho trời đất bơ vơ

          Em đi tìm anh theo những giấc mơ
          Từ muôn kiếp bên dòng đời nước chảy
          Từ mảnh đất gieo hạt mùa ngang trái
          Vẫn còn tìm dòng nhạc khảy mùa xuân

          Này hỡi gió trên đỉnh nhớ phù vân
          Nghe gì không trái tim vang vang gọi
          Những âm thanh từ mặt trời le lói
          Chãy tan đi sương khói mắt lệ nhòa

          Người đợi nhé ngàn năm xin đừng xóa
          Từ kiếp nào như chưa thỏa lòng nhau
          Từ kiếp nào tim mình còn rướm máu
          Thì làm sao quên được nỗi mong chờ

          TBN

          #80
            Cạn Nguồn 17.11.2010 00:55:25 (permalink)
            0

            Một Lần Nào...
             
            Anh và em, lạc giữa dòng dang dở
            Cứ xoay tròn trong nối nhớ tìm nhau
            Trọn đời này và luôn cả kiếp sau
            Mong được gặp lại nhau thêm lần nữa
             
            Anh chẳng biết sẽ còn bao trắc trở
            Chuyện tình ta lở dở đến kiếp nào
            Trăng hữu tình nên trăng vẫn lao đao
            Người hữu ý chịu thêm ngàn lận đận
             
            Vì đã có một lần không chấp nhận
            Anh tìm em, gởi gió tận muôn trùng
            Lời kêu gào vang lên khắp không trung
            Tình đã vẫn vô cùng xa thăm thẳm
             
            Anh muốn đổi cuộc đời bẳng say đắm
            Bằng một lần mình dẵm bước lên nhau
            Bao nhiêu năm vẫn mãi một niềm đau
            Sẽ tan biến sau lần ta gặp lại
             
            Ngày năm đợi hay sẽ là mãi mãi
            Anh vẫn không e ngại, vẫn chờ em
            Một lần nào nghe được gót chân quen
            Một lần nào sẽ đến một lần nào
            #81
              Trương Bảo Ngọc 22.11.2010 04:17:58 (permalink)
              0
              Một Lần Nào Đó

              Một lần nào tình nuôi con tim lớn
              Chứa trong nhau say đắm giọt máu hồng
              Một lần nào tới bây giờ còn nóng
              Giọt ân tình nao núng mãi trong nhau

              Có một lần hồn không nơi nương náu
              Em tìm về xa vắng cội nguồn xuân
              Hò hẹn xưa hụt hẫng đã bao lần
              Chiều cúi mặt lạnh lùng đau sương trắng

              Và có lần môi tìm môi cay đắng
              Thú đau thương giăng mắc cánh rừng mơ
              Tìm bóng nhau lận đận gửi vần thơ
              Bên đồi vắng hoang vu xuân vừa rã

              Đã bao lần em gom mùa thu lá
              Chôn cội sầu thương nhớ thả vào mây
              Tình còn mang trong kí ức thật đầy
              Tim chật nứt vũng lầy miền kỷ niệm

              Ngàn năm nữa tình buồn em màu tím
              Đời về nghe thăm thẳm những buổi chiều
              Một lần nào để lại bước cô liêu
              Mang theo những năm dài chôn lòng đất

              TBN
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 04:23:55 bởi Trương Bảo Ngọc >
              #82
                Cạn Nguồn 23.11.2010 06:56:51 (permalink)
                0
                Một Lần Thôi...
                 
                Một lần thôi, bên em ôn tình cũ
                Môi tìm môi dù đắng mặn bao lần
                Tay tìm tay. dù lòng vẫn phân vân
                Ngàn năm trước xa nhau vì phận số?
                 
                Một lần thôi đủ xóa tan đau khổ
                Chất trong lòng từ thuở khóc ly tan
                Kể từ anh ôm giấc mộng lỡ làng
                Đã nghiệt ngả, tìm em phương trời lạ
                 
                Em về đâu, để anh đời buồn bã
                Mộng đêm đêm.. hoài giấc ngủ vô biên
                Khóa cuộc đời trong một góc trời riêng
                Tìm nắng xế soi cuộc đời cô quạnh
                 
                Đông lại về cho bước chân thêm lạnh
                Vắng mây ngàn gót gió trở cô đơn
                Mùa thu xưa đi theo nỗi giận hờn
                Ngàn xác lá thả hồn bay vất vưởng
                 
                Một lần thôi, dù chỉ là miễn cưỡng
                Xin cho anh đặt trong trái tim em
                Một bóng hình từng đã bị lãng quên
                Để hoài nhớ tình anh ngàn năm đợi
                #83
                  Trương Bảo Ngọc 28.11.2010 04:52:13 (permalink)
                  0
                  Anh Viết Đi

                  Đâu có lạ gì thư tình anh viết
                  Bao ngọn lửa tình đốt cháy tim em
                  Đâu có lạ gì dòng chữ ngọt mềm
                  Cho em nuốt trăm ngàn lần cay đắng

                  Nhiều thêm nữa cũng chỉ là đen trắng
                  Đâu thể nào hơn bao việc trần gian
                  Một ngày yêu thương ba bửa lỡ làng
                  Lòng cạn kiệt biết về đâu bờ bến

                  Rồi có thể vần thơ em phờ phệch
                  Cõi nhân gian qua lại ghé mắt nhìn
                  Biểu môi cười ai xé mộng tình kinh
                  Thương xót kẻ bên đường tình lầm lỡ

                  Nhiều hay ít cũng đã rồi bỡ ngỡ
                  Nửa bước đi nửa ở lại ngỡ ngàng
                  Ai đưa em về những chuyến đò ngang
                  Chiều đã muộn em đi về lủi thủi

                  TBN
                  #84
                    Trương Bảo Ngọc 28.11.2010 05:30:04 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Cạn Nguồn

                    Một Lần Thôi...
                     
                    Một lần thôi, bên em ôn tình cũ
                    Môi tìm môi dù đắng mặn bao lần
                    Tay tìm tay. dù lòng vẫn phân vân
                    Ngàn năm trước xa nhau vì phận số?
                     
                    Một lần thôi đủ xóa tan đau khổ
                    Chất trong lòng từ thuở khóc ly tan
                    Kể từ anh ôm giấc mộng lỡ làng
                    Đã nghiệt ngả, tìm em phương trời lạ
                     
                    Em về đâu, để anh đời buồn bã
                    Mộng đêm đêm.. hoài giấc ngủ vô biên
                    Khóa cuộc đời trong một góc trời riêng
                    Tìm nắng xế soi cuộc đời cô quạnh
                     
                    Đông lại về cho bước chân thêm lạnh
                    Vắng mây ngàn gót gió trở cô đơn
                    Mùa thu xưa đi theo nỗi giận hờn
                    Ngàn xác lá thả hồn bay vất vưởng
                     
                    Một lần thôi, dù chỉ là miễn cưỡng
                    Xin cho anh đặt trong trái tim em
                    Một bóng hình từng đã bị lãng quên
                    Để hoài nhớ tình anh ngàn năm đợi

                    Xin Anh Ở Lại

                    Một lần thôi rồi tình hoài vương vấn
                    Mắt môi nào còn in vết trăm năm
                    Mình xa nhau mù mịt bóng trăm rằm
                    Em moi móc trong tim tìm hình bóng

                    Mình xa nhau trần gian là khoảng trống
                    Đi về đâu cũng được.. sá gì đâu?
                    Đi về đâu cũng chỉ thấy bể dâu
                    Mang thương nhớ bạc đầu trăng viễn xứ

                    Em ở lại tìm anh bằng dòng chữ
                    Hảo huyền ơi đêm ngủ với tình thơ
                    Em ở lại đây cùng ghép giấc mơ
                    Linh hồn trộm thăm nhau dòng chữ nhớ

                    Anh ở lại cùng em nghe nhịp thở
                    Nghe hồn thơ mê muội của tình nhân
                    Em van anh ở lại của những lần
                    Khi thơ khóc tình xuân mùa dang dở

                    Mình ở lại muôn lần em không sợ
                    Ảo vọng dư âm hít thở cuộc đời
                    Ngửa mặt đón anh bằng thu lá vàng rơi
                    Mỗi chiếc lá một nụ hôn tình gió

                    TBN
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2010 07:08:30 bởi Trương Bảo Ngọc >
                    #85
                      Trương Bảo Ngọc 28.11.2010 15:42:10 (permalink)
                      0


                      Bán buôn lại bị ế rồi
                      Từ sáng chẳng có một người nào mua.
                      Trời xanh nắng đẹp không mưa
                      Phố phường tươi mới như vùa sơn xong.
                      Vậy mà chợ vắng không đông
                      Trái ngược quy luật còn trông mong gì.
                      Cơ hội dần bỏ qua đi
                      Cò con thu vốn có khi nào giầu.
                      Người ta bẩy chỗ nhà lầu (xe 7 chỗ)
                      Còn mình hạnh phúc bạc đầu mái tranh.

                      Trung Dũng

                      Hạnh Phúc Chia Hai

                      Thương ơi cái tội anh nghèo
                      Mà em thì tội hơn bèo nữa anh
                      Nát mồng tơi ước mộng lành
                      Hai đứa chắc xứng trời sanh ra đời
                      Mong manh như lá thu rơi
                      Nhà lầu xe bảy chỗ ngồi mộng thôi
                      Thơ em góp vốn góp lời
                      Buồn vui hạnh phúc tuyệt vời chia hai

                      TBN
                      #86
                        Trương Bảo Ngọc 28.11.2010 16:26:01 (permalink)
                        0


                        Ru Vầng Trăng Vỡ

                        Ta treo trước cửa vầng trăng vỡ
                        Từ những thu xưa đã dại khờ
                        Người đi qua cửa không buồn ngó
                        Vàng rơi tơi tả rụng vần mơ

                        Vẳng tiếng ru tình ngập sông thơ
                        Võng đưa kẻo kẹo dưới sương mờ
                        Lệ ru ta thức đêm không ngủ
                        Trăng nằm rưng rức mảnh hồn tơ

                        Những đêm nghe gió về hư ảo
                        Khúc mê ngồi đợi lửa hư hao
                        Ru ta từ thuở trăng vừa nhú
                        Mười năm còn nữa đói khát khao

                        Trăng ai vừa khóc phải trăng ta
                        Bao nhiêu thế giới mọc trăng ngà
                        Vậy mà ta tường trăng là một
                        Trăng vỡ của ta chữ nhạt nhòa

                        Trăng vẫn ngọt ngào bên kia núi
                        Vần thương vần tiếc đậm chưa nguôi
                        Che đêm kéo lại vầng mây xám
                        Che cả trần gian mất nụ cười

                        Ru ta khe khẽ mùa đông tới
                        Đắp chăn mà lạnh gió chưa ngơi
                        Lời nào tha thiết mùa dĩ vãng
                        Ai cắt hồn đau khập khiểng đời

                        TBN
                        #87
                          Trần Trung Dũng 29.11.2010 13:24:46 (permalink)
                          0
                          Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc



                          Bán buôn lại bị ế rồi
                          Từ sáng chẳng có một người nào mua.
                          Trời xanh nắng đẹp không mưa
                          Phố phường tươi mới như vùa sơn xong.
                          Vậy mà chợ vắng không đông
                          Trái ngược quy luật còn trông mong gì.
                          Cơ hội dần bỏ qua đi
                          Cò con thu vốn có khi nào giầu.
                          Người ta bẩy chỗ nhà lầu (xe 7 chỗ)
                          Còn mình hạnh phúc bạc đầu mái tranh.

                          Trung Dũng 

                          Hạnh Phúc Chia Hai

                          Thương ơi cái tội anh nghèo
                          Mà em thì tội hơn bèo nữa anh
                          Nát mồng tơi ước mộng lành
                          Hai đứa chắc xứng trời sanh ra đời
                          Mong manh như lá thu rơi
                          Nhà lầu xe bảy chỗ ngồi mộng thôi
                          Thơ em góp vốn góp lời
                          Buồn vui hạnh phúc tuyệt vời chia hai

                          TBN


                           
                           
                          #88
                            Cạn Nguồn 30.11.2010 13:05:00 (permalink)
                            0
                            Đêm Cuối Cùng
                             
                            Đêm cuối cùng, mình còn gì để nói
                            Tim vẫn hồng nhưng nhói những niềm đau
                            Còn bao nhiêu nước mắt hãy cho nhau
                            Hãy trút hết cho trọn lần ly biệt
                             
                            Đêm cuối cùng mình có gì nuối tiếc
                            Đã muộn màng khi biết phải chia ly
                            Rồi ngày mai mình kẻ ở người đi
                            Xin giữ lấy vì không còn nhau nữa
                             
                            Ôi tình ta ngày nào còn bỡ ngỡ
                            Chập chững bên nhau... thơ mộng... thương yêu
                            Vai sát vai nhau...vui biết bao chiều
                            Ngàn lời ngọt nhiều khi còn chưa đủ
                             
                            Đêm cuối cùng bên cuộc tình sắp cũ
                            Mắt nhìn nhau.. băng phủ hết cõi lòng
                            Mùa thu nào đem gió lạnh mùa đông
                            Cho se sắt hai tâm hồn tan vỡ


                            #89
                              Trương Bảo Ngọc 04.12.2010 04:51:26 (permalink)
                              0




                              Hoa Hồng Tặng Em

                              Tặng em một đóa hoa này
                              Chỉ mong nhớ lại những ngày xa xưa.
                              Bên đường quán vắng chiều mưa
                              Vai gầy ướt lạnh mà mưa chẳng ngừng.
                              Áo sờn vai sẻ chia cùng
                              Vơi đi một chút lạnh lùng gió mưa.

                              Trung Dũng


                              Thăm Lại Bến Xưa

                              Ngập ngừng dừng lại bến xưa
                              Se se gió lạnh chiều mưa giăng đầy
                              Chìm trong khoảng lặng ngất ngây
                              Những mùa xưa đó còn đầy trong tim
                              Hoa như sống lại nỗi niềm
                              Ôm ghì hạt nắng mong chim về đàn
                              Cùng bay qua dãy đèo ngang
                              Cùng về làm tổ dưới hàng thông xanh
                              Gói trong mơ giấc mộng lành
                              Quên Đông khó nhọc có anh có nàng

                              TBN
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 11 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 161 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9