Trương Bảo Ngọc
-
Số bài
:
190
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 22.08.2007
|
RE: Mong Manh Tình Buồn
-
14.11.2011 00:11:59
Nỗi Buồn Xa Xứ Sao lòng cứ thấy buồn ghê Tâm hồn lạc lõng đường quê, phải rồi. Mẹ già tựa cửa nhìn trời Lưng còng gối mỏi một thời vì con Giờ đây tuổi tác héo hon Tóc sương, da sạm mỏi mòn chiều buông. Còn con đằng đẵng tha hương Xót xa, lo lắng, nhớ thương chỉ mồm. Nói hay chứ được gì hơn Có đâu kề cận cháo cơm hàng ngày. Sông quê con nước vơi đầy Đói no nào biết giờ này mẹ sao. Cha già nghễng ngãng thấp cao Bước chân run rẩy nghẹn ngào lòng đau. Dòng đời thì mãi mưa ngâu Nhớ cha, nhớ mẹ từ lâu không về. Hết đông rồi lại sang hè Quê người, đất khách tái tê ngập buồn. Trung Dũng Chia Em Sớt chút Nỗi Buồn Nỗi buồn xa xứ sầu vương Bên đây bên đó gửi thương về nhà Mẹ ngồi đếm tuổi cho cha Sợ con đi mãi còn xa đường về Mẹ ngồi buồn đếm lê thê Xa trời gần đất đã kề vai thu Sợ ca dao hết còn ru Cò con cuối nẻo sương mù trông theo Thương anh bờ bến cheo leo Chia em một chút bọt bèo trần ai Gánh giùm nhau tháng năm dài Chia em cho nỗi buồn phai đi nào Trương Bảo Ngọc
|