Bệnh Truyền Nhiễm Đường Sinh Dục

Tác giả Bài
HongYen
  • Số bài : 7536
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.07.2003
  • Nơi: Sài Gòn
Bệnh Truyền Nhiễm Đường Sinh Dục - 25.08.2007 18:07:45
Những bệnh truyền nhiễm đường tình dục
Trẻ vị thành niên, nhất là các chàng trai ở độ tuổi dậy thì, cần được cho biết về các căn bệnh thuộc về đường sinh dục. Nói kịp thời không có nghĩa là nói ngay ở tuổi mười bốn. Có không ít ông bố, bà mẹ cảm thấy sốc nặng khi biết con trai mình hóa ra đã nếm trải những cảm giác tình dục triệt để. Sự giao tiếp tình dục đầu tiên trong đời người đàn ông thường xảy ra sớm nhất là vào tuổi mười lăm. Tuy vậy, sau “sự kiện” đầu tiên đó, những lần tiếp xúc tình dục tiếp theo chỉ xảy ra sau đó hai ba năm, đôi khi muộn hơn nữa.
 
Tất nhiên, không thể nào có thứ quan hệ tình dục chín chắn ở tuổi mười lăm. Sự giao tiếp tình dục đầu tiên của các chàng trai tuổi 15 thường chỉ xảy ra một cách ngẫu nhiên. Bạn tình của cậu bao giờ cũng là người nhiều tuổi hơn cậu, giàu kinh nghiệm tình dục hơn cậu. Có thể do tò mò, có thể thuần túy vì mục đích giải trí, một người đàn bà nào đó có thể quyết định kéo chàng trai ngây thơ vào cái thế giới bí hiểm mà cậu đang tò mò và sợ hãi. Chuyện đó cũng có thể xảy ra với một cô gái dễ tính, xem chuyện tình dục chỉ như một trò tiêu khiển, có thể tiến hành với bất cứ ai khi thuận tiện. Trong trường hợp thứ nhất, chuyện không có gì đáng buồn cho lắm. Còn nếu trường hợp thứ hai xảy ra thì rất đáng ngại. Bởi vì cô gái đó không đủ khả năng ý thức được rằng mình đang có những bệnh đường sinh dục.
 
Chúng tôi không bàn bạc một cách chi tiết các căn bệnh đường sinh dục. Bởi vì đó không phải là mục đích của cuốn sách này. Ở đây chúng tôi chỉ đưa ra một lượng thông tin tối thiếu mà tuổi trẻ bắt buộc phải có.
Các thứ bệnh sinh dục đã bám vào đời sống loài người trong hàng chục thiên niên kỷ. Thứ bệnh mà ngày nay chúng ta gọi là bệnh lậu đã được loài người mô tả, ghi chép ngay từ những năm 3000 trước công nguyên. Đáng tiếc là cho đến nay, loài người vẫn chưa tiêu diệt nổi chúng. Thậm chí gần đây lại xuất hiện thêm một thứ bệnh truyền nhiễm đường sinh dục mới là bệnh AIDS.
 
Bệnh giang mai
Đây là một trong những bệnh sinh dục khá nghiêm trọng. Dấu hiệu đặc trưng của nó là những mụn không gây đau đớn, xuất hiện ở dương vật và âm đạo. Nó cũng có thể xuất hiện ở các vị trí khác, thậm chí ở miệng. Khi mụn nổi lên là lúc bệnh nhân đã bị nhiễm giang mai 2-4 tuần rồi. Tất nhiên, khi phát hiện ra bệnh thì phải tới ngay bệnh viện, đặc biệt là khi nhớ ra rằng mình đã giao tiếp tình dục với một người lạ.
 
Nếu không chạy chữa kịp thời, 9-10 ngày sau, mụn có thể lặn đi, nhưng thật ra bệnh đã chuyển sang giai đoạn hai. Lúc này, người sẽ ngây ngấy sốt, mệt mỏi, đau xương, đặc biệt là ở sống lưng sẽ có thể xuất hiện những mụn nhỏ hoặc những chấm hồng như kiểu dị ứng. Trong tình huống này, tất nhiên phải cấp tốc tìm tới bác sĩ. Nếu không chạy chữa kịp thời, bệnh giang mai sẽ dẫn tới những biến chứng không lường hết. Nếu bệnh kéo dài 5-10 năm, bệnh nhân có thể bị liệt, rối loạn tâm thần, mù, điếc, thậm chí tử vong.
 
Bệnh lậu
Vi khuẩn song cầu lậu chủ yếu nằm trong đường niệu đạo, cổ tử cung và hậu môn. Thông thường, đàn ông sau khi nhiễm khuẩn 5 ngày, phụ nữ sau 5-7 ngày bắt đầu thấy nhức khi tiểu tiện và nước giải có mùi thối. Ở phụ nữ, triệu chứng của bệnh này không biểu hiện rõ rệt lắm.
 
Sau một thời gian nhất định, bệnh nhân có thể cảm thấy như hết bệnh. Thật ra bệnh đã chuyển sang giai đoạn kinh niên. Ở giai đoạn này, bệnh nhân nữ không cảm thấy đau, nhưng sẽ trở thành người truyền bệnh sang người khác khi giao hợp. Bệnh này không đe dọa tới tính mạng và không khó chữa. Nhưng nếu không chữa, bệnh sẽ lan dần sang các bộ phận sinh dục khác và dẫn tới vô sinh.
 
Bệnh nấm hoa
Bệnh này mới xuất hiện từ 10-14 năm gần đây, do loại nấm bao hoa (chlamydeous) gây ra. Bệnh này không có triệu chứng rõ rệt, không gây đau đớn. Nấm bao hoa gây viêm nhiễm các tổ chức sinh dục và bài tiết. Sự viêm nhiễm chỉ lộ ra sau 2 tuần tính từ khi giao hợp. Đàn ông mắc bệnh thường thấy đau ở bao tinh hoàn, sau đó có thể bị vô sinh. Còn phụ nữ sẽ bị hỏng buồng trứng và cũng vô sinh.
 
Bệnh trùng roi
Đây cũng là một bệnh sinh dục. Bệnh này vốn không phải phát sinh từ đàn ông, song người đàn ông trở thành trung gian truyền bệnh cho phụ nữ. Năm ngày sau khi giao hợp, phụ nữ sẽ bị viêm âm đạo. Đàn ông nếu mang bệnh này lâu ngày sẽ bị viêm đường niệu đạo. Bệnh trùng roi rất khó chịu song dễ chữa.
 
Bệnh AIDS
Đây là bệnh đang thu hút sự quan tâm của toàn nhân loại, do virus HIV gây nên. Virus HIV hủy diệt nhóm bạch cầu T4, khiến hệ thống miễn dịch của cơ thể bị phá vỡ. Cơ thể không còn khả năng đề kháng và tự vệ trước mọi thứ bệnh khác. Những kết quả nghiên cứu và thử nghiệm để chữa căn bệnh này thật ra vẫn chưa vượt quá ranh giới của những giả thiết và hy vọng.
 
Virus HIV cư trú trong các tổ chức lỏng của cơ thể, chủ yếu là trong máu, tinh trùng, dịch âm đạo, có thể sống trong tuyến lệ và nước bọt. Trong không khí khô ráo hoặc khi chạm phải những vi khuẩn khác loại, virus này chết rất nhanh. Vì vậy, trong giao tiếp thông thường, người mang vi rút HIV không lây bệnh sang người khác. Nếu không tính tới việc tiêm chích ma túy trực tiếp vào máu thì con đường độc nhất để nhiễm bệnh là giao tiếp tình dục.
 
Bệnh AIDS có triệu chứng rất khác nhau: nổi một vài hạch, sốt nhẹ, đau nhức tứ chi, và nói chung giống như bị cảm cúm. Sau một vài tháng, có thể xuất hiện những hội chứng như viêm họng liên tiếp, sốt, tiêu chảy. Nói chung, những người sinh hoạt tình dục phiêu lưu, dễ dãi đều phải đến các bệnh viện chuyên khoa và các trung tâm nghiên cứu dịch tễ để xét nghiệm.
 
Những người đồng tính luyến ái bị bệnh AIDS đe dọa nhiều nhất do cách sinh hoạt tình dục của họ, và do đối với họ, việc duy trì quan hệ tình dục lâu bền với một người là chuyện quá khó khăn. Tiếp đến là những người đàn bà “làng chơi”, bởi vì tinh trùng của những người mang virus HIV khi vào âm đạo thì thâm nhập luôn vào cơ thể phụ nữ.
 
Các bạn trẻ cần phải ý thức được một điều: Chẳng có một thứ bệnh tình dục nào là chính đáng. Các căn bệnh này cũng không phải là sự trả giá cho thứ sinh hoạt tình dục phóng đãng. Trong số những người mắc bệnh tình dục nói chung, có rất nhiều người đứng đắn và nghiêm túc trong quan hệ tình dục. Họ mắc bệnh chỉ vì một lần nào đó ngẫu nhiên chung chạ “chút đỉnh” với một người đàn bà hoặc một người đàn ông không quen biết. Cũng có những bệnh nhân là một người trẻ tuổi, nông nổi, không đủ sức cưỡng lại một cơ hội thuận tiện. Còn đại đa số là người quá thiếu lý trí trong đời sống tình dục. Điều đáng sợ nhất là khi với tâm trạng tuyệt vọng, cay cú, người nhiều mang bệnh cố tình tìm mọi cách gieo bệnh cho người khác theo kiểu “trả thù đời”.
 
Trước những mối đe dọa trong đời sống tình dục của con người, chúng tôi khuyên rằng, nếu giao tiếp tình dục với một người mà mình chưa biết rõ, hãy sử dụng bao cao su. Chiếc bao giản dị này không chỉ ngăn chặn sự truyền nhiễm AIDS mà còn ngăn chặn được tất cả các thứ bệnh đường sinh dục khác.
 
http://www.ykhoanet.com/sachgioitinh/16.htm

 

HongYen
  • Số bài : 7536
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.07.2003
  • Nơi: Sài Gòn
Bệnh giang mai - 25.08.2007 18:11:15
Bệnh giang mai
Thursday, August 23, 2007
 
Bác Sĩ Nguyễn Trần Hoàng
(714) 531-7930
nguyentranhoang@aol.com

Mục này chỉ nhằm giải đáp các thắc mắc về sức khỏe có tính cách tổng quát. Cho các vấn đề cụ thể, chi tiết của từng bệnh nhân, xin liên lạc với bác sĩ để được thăm khám trực tiếp.
Nhiều thông tin thiết thực và bổ ích khác về sức khỏe cũng được phát trên đài New Saigon Radio 1480AM ở vùng Orange County, California, vào mỗi sáng Chủ Nhật từ 8 giờ 15 đến 8 giờ 45 trong chương trình Câu Chuyện Sức Khỏe Sáng Chủ Nhật và trên đài VHN TV được phát khắp Hoa Kỳ, vào Thứ Bảy, và Chủ Nhật, trong chương trình Sức Khỏe Cộng Ðồng với Bác Sĩ Nguyễn Trần Hoàng.
 

Bệnh giang mai (kỳ 3)
Các biểu hiện của bệnh giang mai

Hỏi:
Theo tôi biết thì bị giang mai chỉ cần chích một mũi thuốc bi là xong, có đúng không? Nếu trị dễ dàng như vậy, tại sao lại có nhiều người bị các biến chứng nguy hiểm của giang mai như vậy? Tôi có một người quen nghe nói chỉ vì giang mai mà điên điên khùng khùng, một người khác bị mất mấy đứa con cũng vì bệnh giang mai.
Tôi nghe nói rằng bệnh giang mai có thể làm cho bị liệt, mất cảm giác, lú lẫn, bị khùng. Có đúng là bệnh này có thể gây ra các triệu chứng ghê gớm như vậy không? Và có thể chữa trị cho khỏi được không.
Em bị một vết loét ở dương vật chẳng có đau đớn gì cả. Sau đó một thời gian khoảng một hai tháng gì đó, nó biến mất. Ngoài ra em chẳng có triệu chứng gì cả. Như vậy có đáng lo không và nếu không có triệu chứng thì có cần chữa trị gì không?
Em nghe nói mẹ bị giang mai có thể sinh ra con bị tật nguyền, không biết có thật đúng như vậy không? Con của người bị giang mai có thể bị tật nguyền như thế nào? Có cách gì phòng ngừa việc này xảy ra cho con không?
Nghe nói bị giang mai thì dễ bị siđa hơn, có đúng như vậy không?
Làm sao biết được một người bị giang mai? Vì nghe nói có những giai đoạn mà giang mai không có triệu chứng gì cả. Làm sao biết để phòng và chữa?

Ðáp:
Các biểu hiện của bệnh giang mai giai đoạn sớm (tiếp theo)

Như đã trình bày hai kỳ trước, giang mai giai đoạn sớm (early syphilis) bao gồm các thời kỳ tiên phát, thời kỳ thứ hai, và giai đoạn đầu của thời kỳ tiềm ẩn. Giai đoạn sớm này thường xảy ra trong năm đầu sau khi bị nhiễm bệnh, sự tái phát của thời kỳ thứ hai cũng có thể xảy ra sau năm đầu ở những bệnh nhân không được chữa trị.
 
Sự phát triển của giang mai sớm bắt đầu khi một người chưa bao giờ bị giang mai bị nhiễm bệnh này. Việc nhiễm bệnh thường qua các tiếp xúc trực tiếp, thường là trong khi quan hệ tính dục, với một sang thương (lesion) có chứa vi trùng. Vi trùng giang mai cũng có thể lan truyền khi hôn, sờ mó vào các sang thương đang có vi trùng (active lesions) ở môi, trong miệng, ở vú hay bộ phận sinh dục. Việc bị lây giang mai qua việc truyền máu rất hiếm gặp, vì trước khi truyền, máu luôn luôn được kiểm tra vi trùng giang mai, và vi trùng giang mai cũng không thể sống sót quá 24 đến 48 tiếng đồng hồ trong điều kiện máu được lưu trữ như hiện nay.
 
Bên cạnh các triệu chứng ở da và niêm mạc như đã kể kỳ trước, giang mai giai đoạn hai cũng gây ra nhiều triệu chứng khác ở toàn cơ thể.
 
Các triệu chứng của toàn hệ thống cơ thể có thể bao gồm sốt, nhức đầu, kiệt sức, uể oải, chán ăn, đau họng, đau rêm mình mẩy, sụt cân. Các triệu chứng này có thể là biểu hiện của phản ứng cơ thể với sự lan tràn của vi trùng giang mai. Và đây thường là nguyên nhân khiến bệnh nhân đi thăm bác sĩ.
 
Nổi hạch khắp cơ thể, thường xảy ra ở giai đoạn hai, có thể thấy ở vùng bẹn (háng), nách, phía sau cổ, vùng đùi. Các hạch này thường hơi đau khi sờ nắn, cứng, đàn hồi.
 
Hói đầu cũng có thể gặp ở giang mai giai đoạn hai, như bị nhậy cắn (moth-eaten). Khi giang mai được chữa trị, hói đầu có thể biến mất.
 
Các bất thường về thần kinh có thể rất đa dạng. Nó có thể xảy ra ngay từ vài tuần đầu hoặc có khi nhiều năm (có thể đến 25 năm) sau khi bị nhiễm giang mai. Các triệu chứng thần kinh có thể cùng xảy ra một lúc hoặc “gối đầu” lên nhau.
 
Ngay cả khi giang mai đã xâm nhập và đánh phá hệ thống thần kinh, dù trong thời kỳ sớm hay trễ, bệnh nhân vẫn có thể không có biểu hiện của các triệu chứng. Và khi có triệu chứng, dù không được chữa trị, các triệu chứng này cũng có thể tự biến mất. Ðôi khi các triệu chứng này có thể tái xuất hiện sau vài năm, có khi đến 5 năm sau khi xảy ra lần đầu.
 
Các biểu hiện của giang mai thần kinh có thể là:
- Viêm màng não do giang mai: có thể có các triệu chứng của viêm màng não cấp tính như sốt, cứng cổ, ói mửa, mê man. Các biến chứng có thể làm cho liệt một số dây thần kinh như thần kinh số tám, ứ nước trong não. Khi tổn thương đến não, nó có thể làm bị liệt nữa người, kinh phong giật (seizure), không thể nói được...
- Viêm mạch máu của não hoặc màng não, có thể gây ra các triệu chứng như bị tai biến mạch máu não. Tùy theo mạch máu nào bị tổn thường và bị tắt nghẽn, các triệu chứng có thể là liệt của các phần khác nhau của cơ thể. Các triệu chứng báo trước có thể là nhức đầu, rối loạn tâm thần, xúc cảm, cũng có thể bị kinh giật.
- Khi bị tổn thương của phần sau cột sống, một biến chứng thần kinh thường gặp của giang mai nếu không được chữa trị được gọi là “ tabes dorsalis”. Bệnh nhân có thể bị tê rần, tê như kiến bò ở vùng bị tổn thương, có những cơn bị nhói như điện giật, bị mất một số cảm giác như cảm giác giúp nhận định vị trí của cơ thể, cảm giác của độ rung (vibration). Bệnh nhân cũng có thể bị teo thần kinh thị giác khiến giảm thị lực, mất khả năng giữ được thăng bằng...
 
Thân mến,
Bác sĩ Nguyễn Trần Hoàng
 
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=64705&z=14